Nhật Ký Sống Lại Của Trùng Đực Bản Địa
-
Chương 73: [Tiền truyện] Chương 16
Khi Rambo tới bệnh viện, hắn liền tới quầy lễ tân để hỏi về ca phẫu thuật tai trong của đại hoàng tử. Bất cứ thông tin nào về hoàng gia đều được bảo mật, cho nên á thư liền ái ngại nói với hắn:
"Thưa ngài, trên hệ thống không có thông tin gì về việc đại điện hạ sẽ có khách đến thăm, e là chúng tôi không thể để ngài vào trong được."
Khi Rambo còn đang bối rối đứng trước quầy lễ tân thì từ phía sau có một trùng đực mặc áo blouse trắng vội vàng chạy đến, đứng kế bên hắn. Trùng đực nọ có mái tóc nâu hơi xoăn nhẹ và một đôi mắt to tròn, hắn vội vàng nói với á thư lễ tân:
"Xin lỗi, đại điện hạ sẽ có một vị khách đến thăm, nhưng máy tính của tôi có chút trục trặc nên không thể nhập thông tin lên hệ thống được, phiền anh thêm vào giúp tôi nhé."
Lễ tân à một tiếng, hắn nhìn Rambo rồi cười nói: "Vậy thì hẳn là vị này là khách của đại điện hạ rồi. Bác sĩ Shawn, nếu cậu rảnh thì dẫn ngài ấy vào phòng chờ giúp tôi được không? Tôi bận quá."
Shawn nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu lên, nhìn về phía quân thư mà nãy giờ hắn vẫn tưởng là một bức tường. Quân thư nọ có mái tóc màu sợi đay, cả người vô cùng vạm vỡ và cường tráng nhưng đôi mắt lại rất đỗi hiền hoà.
Hắn lễ phép cúi đầu chào Shawn, sau đó nhẹ giọng nói: "Làm phiền ngài."
Lẽ ra Shawn cũng sẽ lịch sự đáp lại Rambo, nhưng hiện tại trong đầu hắn chỉ toàn những dấu hôn nhạt màu trên cổ đại điện hạ.
Quân thư ngày nay có phải đã trở nên bạo dạn quá mức không?!
Shawn nhìn gương mặt hiền lành của Rambo, đột nhiên cảm thấy quả nhiên không thể đánh giá trùng chỉ qua vẻ bề ngoài. Hơn nữa Shawn còn không cảm nhận được pheromone và tinh thần lực của trùng đực trên người quân thư này, rõ ràng là hắn còn chưa bị đánh dấu!
Chưa bị đánh dấu mà đã dám làm như vậy với trùng đực... Mặt Shawn lập tức trở nên đỏ bừng, trong lòng dâng lên một cảm giác tức giận khó hiểu.
Bởi vậy hắn không thèm đáp lại một câu, đùng đùng mà đi về phía trước, khiến Rambo phải gãi đầu đi theo phía sau. Sau khi lên lầu và đi qua dãy hành lang tới một nơi yên tĩnh, Shawn chỉ vào một căn phòng rộng rãi rồi nói với giọng điệu lạnh tanh: "Vào đó chờ đi!"
Sau đó hắn đóng sầm cửa lại, còn Rambo vẫn chưa hiểu rốt cuộc bản thân đã đắc tội gì với trùng đực này. Rambo ngồi đợi mà trong lòng cứ nóng như lửa đốt, chỉ có thể nhắn tin với William để trao đổi xem họ có thể làm gì tiếp theo.
Ren đã tỉnh lại, nhưng hắn cần nghỉ ngơi cho đến khi thuốc mê hoàn toàn hết tác dụng. Hắn đã thay lại trang phục bình thường, hai bên tai đã nghe lại bình thường nhưng vẫn bị che lại bởi thiết bị chuyên dụng. Khi Ren ra khỏi phòng hậu phẫu thì thay vì Xavier, hắn thấy một trùng cái lạ mặt đang ngồi ngay ngắn trên ghế chờ.
Ren nhíu mày hỏi: "Ngươi là ai?"
Rambo vội vàng đứng dậy hành lễ. "Đế quốc quang vinh, nguyện trùng thần ban phước lành cho đại điện hạ. Tôi là Rambo, phó tướng của thượng tướng Xavier, nhận lệnh đến hỏi thăm về ca phẫu thuật của đại điện hạ."
"Vậy thì Xavier đâu?"
"Anh ấy..." Trong khi Rambo còn đang lúng túng không biết có nên nói sự thật không thì cánh cửa phòng chờ được mở ra, một giọng nói thanh lãnh vang lên.
"Thượng tướng đã bị bắt giam vì thất trách gây ra hậu quả nghiêm trọng và bắt cóc hoàng tử."
Từ bên ngoài, một quân thư với mái tóc xám bạc và đôi mắt xám bước vào. Ren nhìn về phía hắn rồi cúi đầu.
"Thư phụ, chuyện bắt cóc hoàng tử là không có thật, chính con đã ép Xavier phải đồng ý đưa con đến hành tinh XR."
"Đây là mệnh lệnh trực tiếp từ bệ hạ, toà án tối cao không có thẩm quyền can thiệp."
Ren khẽ thở dài rồi thấp giọng nói: "Vậy thì con sẽ vào cung gặp phụ hoàng để giải thích."
Đây là lần đầu tiên Silver thấy Ren muốn ra mặt bảo vệ một trùng cái, điều này làm hắn nhớ đến buổi sáng sau đêm dạ tiệc lần trước, lại nhớ lại tin tức mà Xavier đã bị đánh dấu đang tràn lan trên mọi mặt báo. Chẳng lẽ trùng cái ở trên giường Ren khi đó chính là Xavier sao?
Sau khi thấy Ren bình phục, Rambo liền xin phép cáo lui, còn Ren theo Silver trở về cung điện. Tuy là cùng sống chung trong hoàng cung nhưng nơi ở của Ren cách rất xa cung điện của đế hùng, và dù hoàng cung rộng lớn đến cách mấy thì cũng không cho phép các thư hầu ở lại. Không chỉ Silver mà bốn thư hầu khác của đế hùng đều sống ở phủ đệ riêng ở bên ngoài.
Mà lúc này, ở trong hoàng cung, đế hùng Kenya đang xem lại báo cáo chi tiết của Killian về những gì đã xảy ra tại hành tinh XR. Trên người Killian có một chiếc camera mini và sẽ được hắn bật lên khi đang làm nhiệm vụ, để đế hùng có cái nhìn thực tế nhất về những tin tình báo mà hắn cần điều tra.
Khi Kenya xem đến đoạn Xavier đưa Ren ra khỏi chiếc cơ giáp Gourmet, hắn không khỏi chau mày. Việc Ren bị cuốn vào cái bẫy với 1000 tấn bom nhiệt hạch của orc vì Xavier là thật, nhưng chỉ cần nhìn phía sau lưng đã bị nổ đến trơ cả xương của Xavier là biết hắn đã liều mạng đến mức nào, dùng cả thân thể trở thành tấm khiên để bảo vệ Ren. Thậm chí sau khi đã thoát khỏi lớp đất đá chôn vùi, mặc kệ vết thương vô cùng nghiêm trọng của mình, điều đầu tiên mà Xavier quan tâm chính là an nguy của Ren.
Tình yêu của Xavier đối với Ren rõ ràng, hiển nhiên và không hề che giấu, dù cho cách một lớp màn hình cũng có thể dễ dàng nhìn thấy được.
Đây là một trong hai lý do mà đế hùng vẫn còn do dự chưa hạ lệnh tử hình Xavier. Còn lý do còn lại là sau khi chứng kiến Xavier ở giữa tâm của vụ nổ tạo ra bởi 1000 tấn bom nhiệt hạch nhưng vẫn còn sống, tạm thời đế hùng vẫn chưa nghĩ ra phương pháp có thể lấy mạng Xavier mà không gây ra quá nhiều thiệt hại.
Lúc này Ren đã đứng ngoài cửa thư phòng. Hắn gõ nhẹ lên cánh cửa rồi nói: "Phụ hoàng, con vào được chứ?"
Đế hùng tắt máy tính đi rồi "ừ" một tiếng. Khi Ren bước vào, hắn không nói gì mà chỉ đưa một tay về phía hắn.
Ren bước đến bên đế hùng, quỳ gối bên cạnh xe lăn của hắn rồi nghiêng đầu, áp tai vào bàn tay hơi lạnh của hùng phụ.
"Có đau không?" Kenya thấp giọng hỏi.
"Không ạ." Ren đáp. "Phụ hoàng, con muốn giải thích về những chuyện xảy ra ở hành tinh XR."
Đế hùng Kenya nheo mắt nhìn hắn.
"Giải thích sao? Con muốn nói rằng việc tự ý tới hành tinh XR là quyết định của con, còn Xavier vô can? Vậy thì chuyện hắn sơ suất không phát hiện ra 1000 tấn bom bị orc chôn dưới hầm mỏ thì sao? Chính vì sai sót nghiêm trọng của hắn mà thiếu chút nữa con đã mất mạng rồi đấy, Ren."
"Nếu con xảy ra chuyện gì, ta sẽ trói cả Xavier và tất cả quân thư có mặt ở đó lại, sau đó dùng gấp mười lần số bom đó để giết sạch chúng và thổi bay cả hành tinh XR."
Lời nói tưởng như là một câu nói đùa nhưng Ren lại không thể cười nổi, bởi vì hắn biết phụ hoàng của hắn thực sự sẽ làm như vậy.
"Phụ hoàng..." Ren gục đầu xuống, lông mi thật dài phần nào che đi ánh mắt phức tạp. "Khi ở dưới hầm mỏ, dù Xavier có để con ở trong cơ giáp thì với sức ép từ vụ nổ, khả năng sống sót của con gần như không có."
Ren ngước mắt lên nhìn Kenya, đôi mắt tím biếc mang theo sự dịu dàng mà có lẽ chính hắn cũng không biết.
"Nhưng kể cả khi con đã sẵn sàng để đối mặt với cái chết thì Xavier đã không từ bỏ dù chỉ một tia hi vọng mong manh. Lẽ ra hắn có thể cùng con vào trong cơ giáp nhưng không, hắn lại không hề do dự mà chọn cách dùng cả cơ thể của mình để bảo vệ con, lấy cả tính mạng để giành giật một cơ hội mong manh cho con."
"Phụ hoàng có biết không? Khi Xavier chắn phía trước con, con cảm thấy rất an tâm. Sinh mệnh của trùng tộc rất dài, nhưng con cảm giác cả đời này con có thể đặt niềm tin vào Xavier và tình yêu của hắn."
Trong lòng đế hùng có một sự hoảng hốt không rõ dâng lên. Hắn thoáng nhớ lại bóng lưng gầy guộc đã đứng trước cửa sổ để chắn ánh nắng chiều tà cho hắn ngủ, cũng không chút do dự mà che phía trước hắn khi bị ám sát, dù đã trải qua thật nhiều năm nhưng vẫn để lại một vết sẹo thật dài trên ngực.
Khi ở phía sau bóng dáng nhỏ gầy đó, có lẽ Kenya cũng đã từng cảm thấy an lòng và tin tưởng như Ren hiện tại.
Nhưng đứng trước báo thù, phục hưng lại hoàng tộc và đế quốc, Kenya chọn cách biến thiếu niên kiêu ngạo đó trở thành bàn đạp để tiến về phía trước.
Kenya tựa người về phía trước, chỉ vào ngực trái của Ren rồi lên tiếng. "Ren, con vô cùng thông minh, nhưng trái tim của con lại quá yếu mềm. Nếu như một ngày phải đứng trước tình cảm cá nhân và lợi ích của đế quốc, con có thể đưa ra lựa chọn đúng với cương vị của bản thân không?"
"Dòng họ Himmel là vinh quang, là đặc quyền, nhưng cũng là trách nhiệm, là xiềng xích ghìm con xuống. Chỉ cần một ngày con vẫn còn mang họ Himmel thì những quyết định của con không có chỗ cho trái tim mềm yếu này."
Tay của Kenya đưa ra phía trước, chạm vào gọng kính trên mắt Ren, giọng hắn trầm xuống vì tức giận, tự giận chính bản thân mình. "Đôi mắt gần như đã mất thị lực của con là hậu quả của sự nhân từ đặt nhầm chỗ của ta. Nếu không phải khi xưa dòng tộc Himmel chỉ còn lại ta và Lionel thì ta đã dứt khoát giết chết hắn, đâu để lại hậu hoạn khiến con trai ta phải chịu khổ."
Lionel là đại hoàng huynh của đế hùng Kenya. Khi Kenya lên ngôi, hắn đã tha chết cho Lionel và chỉ đày hắn đến hoang tinh, không ngờ Lionel vẫn có cơ hội hạ độc vào ly sữa của Kenya mà Ren đã vô tình uống phải. Khi đó Ren chỉ mới 3 tuổi, phải huy động tất cả chuyên gia y tế hàng đầu của trùng tinh và máy móc hiện đại nhất mới cứu sống được Ren.
Tuy rằng sau đó Kenya đã tự tay bắn chết Lionel, nhưng hắn vẫn luôn tự trách bản thân vì sai lầm này.
"Hôm nay Xavier có thể vì con chắn mưa bom bão đạn, nhưng đừng nghĩ rằng năm mươi năm hay một trăm năm sau hắn vẫn sẽ làm như vậy, ai rồi cũng sẽ thay đổi. Kể cả con, Ren. Nếu một ngày Xavier trở thành vật cản của đế quốc và hoàng tộc, vậy thì con có đủ lý trí để chĩa súng về phía hắn được không?"
Đôi mắt màu tím nhạt của đế hùng xoáy thẳng vào mắt Ren, hắn không cần Ren phải vứt bỏ Xavier ngay bây giờ mà muốn nhắc nhở con trai hắn không được phép mềm lòng, cũng không thể quá tin tưởng trùng cái.
Ren không hề sợ hãi, hắn nhìn thẳng vào mắt đế hùng, trịnh trọng trả lời:
"Thưa phụ hoàng, con không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần biết ngày hôm nay Xavier còn dùng cả sinh mệnh để yêu con, vậy thì con sẽ không phụ em ấy."
"Xin phụ hoàng cho phép con cưới Xavier, để em ấy đường đường chính chính trở thành thư quân của con."
Không phải là thư nô, cũng không phải thư hầu, Ren muốn dành cho Xavier vị trí thư quân. Thư quân có thể được ghi tên trên gia phả của hoàng tộc, được tổ chức lễ cưới trước sự chứng kiến và chúc phúc của mọi người và được đồng hành với hùng chủ đến cuối đời. Chuyện tương lai không thể biết trước, Ren chỉ cần biết hiện tại hắn muốn dành cho Xavier những điều tốt đẹp nhất, bởi vì Xavier xứng đáng được nhận chúng.
Ren có cách phân tích và suy luận mọi vấn đề giống như phụ hoàng của hắn nhưng cả hai sẽ không đưa ra quyết định giống nhau, bởi vì thứ tự ưu tiên của họ không giống nhau. Đế hùng Kenya luôn đặt lợi ích của hoàng tộc và đế quốc lên hàng đầu, còn Ren chọn bảo vệ những trùng quan trọng với hắn.
Đế hùng khẽ thở dài, hắn ngả lưng ra ghế rồi nhắm mắt lại.
"Ta mệt rồi, con về đi."
Chưa có được sự đồng ý của đế hùng khiến Ren có chút lo lắng. Hắn vội vàng lên tiếng: "Phụ hoàng..."
"Trở về đi."
Ren không còn cách nào khác ngoài đứng dậy cáo lui, dù sao hắn cũng đã chuẩn bị trước tâm lý là phụ hoàng sẽ không dễ dàng đồng ý với hắn. Khi Ren đi tới cửa, giọng nói của Kenya chợt vang lên từ sau lưng.
"Ren, đừng quên rằng đế vương không được phép có trái tim. Sự mềm lòng của con sẽ có ngày đẩy chính bản thân con và những trùng con yêu vào đường cùng."
Ren yên lặng không đáp, một lúc sau mới cúi người hành lễ rồi rời khỏi thư phòng. Trong lòng hắn nặng trĩu, khi Ren vừa bước ra thì đã thấy thư phụ hắn, Silver vẫn đang đứng đợi bên ngoài.
"Hùng chủ bệ hạ không nổi giận với con chứ?" Trên gương mặt lạnh như băng của Silver lộ ra vẻ lo lắng.
Ren lắc đầu đáp: "Không ạ, nhưng phụ hoàng vẫn không đồng ý tha tội cho Xavier ạ."
Silver khẽ thở dài nhìn gương mặt buồn bã của Ren, ánh mắt lại đặt lên bên tai vẫn đang đeo thiết bị bảo hộ của Ren. Chỉ thiếu chút nữa hắn đã mất con trai mình, khi nghe tin Ren cũng có mặt tại hành tinh XR khi vụ nổ xảy ra mà hắn đã lo lắng đến mức tay chân rụng rời.
Silver ôm chầm lấy Ren, đưa tay lên xoa mái tóc bạch kim như hắn vẫn hay làm để an ủi Ren khi còn nhỏ. Nhưng hiện tại Ren đã cao hơn Silver khá nhiều, khiến hắn phải với tay lên mới có thể xoa đầu Ren.
"Đừng lo lắng quá, Xavier vẫn chưa bị tuyên án nên sẽ không sao. Con cứ an tâm nghỉ ngơi dưỡng bệnh đi, ta sẽ xem có thể giúp gì được không."
Ren vòng tay qua ôm lại Silver rồi gục đầu xuống vai hắn, ngoan ngoãn gật đầu rồi đáp: "Cảm ơn thư phụ."
Một lúc sau, Silver vỗ nhẹ lên lưng Ren rồi nói: "Đến giờ hùng chủ bệ hạ uống thuốc rồi, ta vào trong đã. Con về cung nghỉ ngơi đi."
"Vâng ạ."
Độ ấm của điều hoà trong phòng của đế hùng luôn được chỉnh cao hơn nhiệt độ bên ngoài, cho nên Silver cởi áo khoác ngoài ra treo trong tủ treo áo khoác rồi mới bước vào trong. Sau khi nhìn bóng lưng của thư phụ khuất sau cánh cửa, lúc này Ren mới đưa tay lên, mà trong lòng bàn tay hắn là huy hiệu của thẩm phán tối cao. Trên gương mặt tuyệt đẹp của hắn nào còn lại sự u buồn và lo lắng khi nãy nữa, thay vào đó là một nụ cười.
30 phút sau, Ren đã xuất hiện trước siêu nhà tù với cấp bậc an ninh cao nhất, chuyên dùng để giam giữ trọng phạm cực kỳ nguy hiểm. Lính gác trước cổng nhà tù nhìn thấy một trùng đực cao gầy với mái tóc đen cùng gương mặt mệt mỏi bước xuống khỏi phi cơ, liền nhanh chóng chặn lại. Rất hiếm khi có một trùng đực cấp cao xuất hiện tại nhà tù cực kỳ nguy hiểm này, hơn nữa nơi này lại được canh gác cực kỳ cẩn mật, họ yêu cầu trùng đực đó phải chứng minh thân phận và mục đích vào nhà tù.
"Theo lệnh trực tiếp của thẩm phán tối cao Silver, ta tới để lấy lời khai của thượng tướng Xavier." Trùng đực đó chính là Ren sau khi đã sử dụng thiết bị ngụy trang. Hắn giơ huy hiệu của thẩm phán tối cao ra phía trước.
Khi lính canh chuẩn bị mở cổng cho hắn vào thì bị một quân thư có cấp bậc cao hơn tiến lên phía trước ngăn lại.
"Xin lỗi, việc bắt giữ thượng tướng Xavier là do đích thân bệ hạ ban lệnh, cho nên tôi cần phải xác nhận lại một chút. Ngài có giấy ủy nhiệm do bệ hạ ký tên không?"
Ngón tay Ren di chuyển, để lộ huy hiệu hình thanh kiếm, biểu tượng của hoàng tộc Himmel bên dưới huy hiệu của thẩm phán tối cao.
Quân thư vội vàng cúi đầu dẫn Ren vào trong. "Mời ngài đi theo tôi."
Ren đi theo quân thư vào trong. Nhà tù này cực kỳ rộng, phải dùng phi cơ đi một lúc lâu mới tới một căn nhà được tạo nên bởi hợp kim nguyên khối, không có bất kỳ chiếc cửa sổ nào, chỉ có một cửa ra vào được canh gác bởi một tiểu đội quân thư cấp A+ cùng với cơ giáp được trang bị vũ khí hạng nặng.
Ren nhìn về phía quân thư ra lệnh. "Cuộc thẩm vấn này là thông tin mật, hãy tắt hết tất cả camera giám sát Xavier đi."
"Tuân lệnh."
"Thưa ngài, trên hệ thống không có thông tin gì về việc đại điện hạ sẽ có khách đến thăm, e là chúng tôi không thể để ngài vào trong được."
Khi Rambo còn đang bối rối đứng trước quầy lễ tân thì từ phía sau có một trùng đực mặc áo blouse trắng vội vàng chạy đến, đứng kế bên hắn. Trùng đực nọ có mái tóc nâu hơi xoăn nhẹ và một đôi mắt to tròn, hắn vội vàng nói với á thư lễ tân:
"Xin lỗi, đại điện hạ sẽ có một vị khách đến thăm, nhưng máy tính của tôi có chút trục trặc nên không thể nhập thông tin lên hệ thống được, phiền anh thêm vào giúp tôi nhé."
Lễ tân à một tiếng, hắn nhìn Rambo rồi cười nói: "Vậy thì hẳn là vị này là khách của đại điện hạ rồi. Bác sĩ Shawn, nếu cậu rảnh thì dẫn ngài ấy vào phòng chờ giúp tôi được không? Tôi bận quá."
Shawn nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu lên, nhìn về phía quân thư mà nãy giờ hắn vẫn tưởng là một bức tường. Quân thư nọ có mái tóc màu sợi đay, cả người vô cùng vạm vỡ và cường tráng nhưng đôi mắt lại rất đỗi hiền hoà.
Hắn lễ phép cúi đầu chào Shawn, sau đó nhẹ giọng nói: "Làm phiền ngài."
Lẽ ra Shawn cũng sẽ lịch sự đáp lại Rambo, nhưng hiện tại trong đầu hắn chỉ toàn những dấu hôn nhạt màu trên cổ đại điện hạ.
Quân thư ngày nay có phải đã trở nên bạo dạn quá mức không?!
Shawn nhìn gương mặt hiền lành của Rambo, đột nhiên cảm thấy quả nhiên không thể đánh giá trùng chỉ qua vẻ bề ngoài. Hơn nữa Shawn còn không cảm nhận được pheromone và tinh thần lực của trùng đực trên người quân thư này, rõ ràng là hắn còn chưa bị đánh dấu!
Chưa bị đánh dấu mà đã dám làm như vậy với trùng đực... Mặt Shawn lập tức trở nên đỏ bừng, trong lòng dâng lên một cảm giác tức giận khó hiểu.
Bởi vậy hắn không thèm đáp lại một câu, đùng đùng mà đi về phía trước, khiến Rambo phải gãi đầu đi theo phía sau. Sau khi lên lầu và đi qua dãy hành lang tới một nơi yên tĩnh, Shawn chỉ vào một căn phòng rộng rãi rồi nói với giọng điệu lạnh tanh: "Vào đó chờ đi!"
Sau đó hắn đóng sầm cửa lại, còn Rambo vẫn chưa hiểu rốt cuộc bản thân đã đắc tội gì với trùng đực này. Rambo ngồi đợi mà trong lòng cứ nóng như lửa đốt, chỉ có thể nhắn tin với William để trao đổi xem họ có thể làm gì tiếp theo.
Ren đã tỉnh lại, nhưng hắn cần nghỉ ngơi cho đến khi thuốc mê hoàn toàn hết tác dụng. Hắn đã thay lại trang phục bình thường, hai bên tai đã nghe lại bình thường nhưng vẫn bị che lại bởi thiết bị chuyên dụng. Khi Ren ra khỏi phòng hậu phẫu thì thay vì Xavier, hắn thấy một trùng cái lạ mặt đang ngồi ngay ngắn trên ghế chờ.
Ren nhíu mày hỏi: "Ngươi là ai?"
Rambo vội vàng đứng dậy hành lễ. "Đế quốc quang vinh, nguyện trùng thần ban phước lành cho đại điện hạ. Tôi là Rambo, phó tướng của thượng tướng Xavier, nhận lệnh đến hỏi thăm về ca phẫu thuật của đại điện hạ."
"Vậy thì Xavier đâu?"
"Anh ấy..." Trong khi Rambo còn đang lúng túng không biết có nên nói sự thật không thì cánh cửa phòng chờ được mở ra, một giọng nói thanh lãnh vang lên.
"Thượng tướng đã bị bắt giam vì thất trách gây ra hậu quả nghiêm trọng và bắt cóc hoàng tử."
Từ bên ngoài, một quân thư với mái tóc xám bạc và đôi mắt xám bước vào. Ren nhìn về phía hắn rồi cúi đầu.
"Thư phụ, chuyện bắt cóc hoàng tử là không có thật, chính con đã ép Xavier phải đồng ý đưa con đến hành tinh XR."
"Đây là mệnh lệnh trực tiếp từ bệ hạ, toà án tối cao không có thẩm quyền can thiệp."
Ren khẽ thở dài rồi thấp giọng nói: "Vậy thì con sẽ vào cung gặp phụ hoàng để giải thích."
Đây là lần đầu tiên Silver thấy Ren muốn ra mặt bảo vệ một trùng cái, điều này làm hắn nhớ đến buổi sáng sau đêm dạ tiệc lần trước, lại nhớ lại tin tức mà Xavier đã bị đánh dấu đang tràn lan trên mọi mặt báo. Chẳng lẽ trùng cái ở trên giường Ren khi đó chính là Xavier sao?
Sau khi thấy Ren bình phục, Rambo liền xin phép cáo lui, còn Ren theo Silver trở về cung điện. Tuy là cùng sống chung trong hoàng cung nhưng nơi ở của Ren cách rất xa cung điện của đế hùng, và dù hoàng cung rộng lớn đến cách mấy thì cũng không cho phép các thư hầu ở lại. Không chỉ Silver mà bốn thư hầu khác của đế hùng đều sống ở phủ đệ riêng ở bên ngoài.
Mà lúc này, ở trong hoàng cung, đế hùng Kenya đang xem lại báo cáo chi tiết của Killian về những gì đã xảy ra tại hành tinh XR. Trên người Killian có một chiếc camera mini và sẽ được hắn bật lên khi đang làm nhiệm vụ, để đế hùng có cái nhìn thực tế nhất về những tin tình báo mà hắn cần điều tra.
Khi Kenya xem đến đoạn Xavier đưa Ren ra khỏi chiếc cơ giáp Gourmet, hắn không khỏi chau mày. Việc Ren bị cuốn vào cái bẫy với 1000 tấn bom nhiệt hạch của orc vì Xavier là thật, nhưng chỉ cần nhìn phía sau lưng đã bị nổ đến trơ cả xương của Xavier là biết hắn đã liều mạng đến mức nào, dùng cả thân thể trở thành tấm khiên để bảo vệ Ren. Thậm chí sau khi đã thoát khỏi lớp đất đá chôn vùi, mặc kệ vết thương vô cùng nghiêm trọng của mình, điều đầu tiên mà Xavier quan tâm chính là an nguy của Ren.
Tình yêu của Xavier đối với Ren rõ ràng, hiển nhiên và không hề che giấu, dù cho cách một lớp màn hình cũng có thể dễ dàng nhìn thấy được.
Đây là một trong hai lý do mà đế hùng vẫn còn do dự chưa hạ lệnh tử hình Xavier. Còn lý do còn lại là sau khi chứng kiến Xavier ở giữa tâm của vụ nổ tạo ra bởi 1000 tấn bom nhiệt hạch nhưng vẫn còn sống, tạm thời đế hùng vẫn chưa nghĩ ra phương pháp có thể lấy mạng Xavier mà không gây ra quá nhiều thiệt hại.
Lúc này Ren đã đứng ngoài cửa thư phòng. Hắn gõ nhẹ lên cánh cửa rồi nói: "Phụ hoàng, con vào được chứ?"
Đế hùng tắt máy tính đi rồi "ừ" một tiếng. Khi Ren bước vào, hắn không nói gì mà chỉ đưa một tay về phía hắn.
Ren bước đến bên đế hùng, quỳ gối bên cạnh xe lăn của hắn rồi nghiêng đầu, áp tai vào bàn tay hơi lạnh của hùng phụ.
"Có đau không?" Kenya thấp giọng hỏi.
"Không ạ." Ren đáp. "Phụ hoàng, con muốn giải thích về những chuyện xảy ra ở hành tinh XR."
Đế hùng Kenya nheo mắt nhìn hắn.
"Giải thích sao? Con muốn nói rằng việc tự ý tới hành tinh XR là quyết định của con, còn Xavier vô can? Vậy thì chuyện hắn sơ suất không phát hiện ra 1000 tấn bom bị orc chôn dưới hầm mỏ thì sao? Chính vì sai sót nghiêm trọng của hắn mà thiếu chút nữa con đã mất mạng rồi đấy, Ren."
"Nếu con xảy ra chuyện gì, ta sẽ trói cả Xavier và tất cả quân thư có mặt ở đó lại, sau đó dùng gấp mười lần số bom đó để giết sạch chúng và thổi bay cả hành tinh XR."
Lời nói tưởng như là một câu nói đùa nhưng Ren lại không thể cười nổi, bởi vì hắn biết phụ hoàng của hắn thực sự sẽ làm như vậy.
"Phụ hoàng..." Ren gục đầu xuống, lông mi thật dài phần nào che đi ánh mắt phức tạp. "Khi ở dưới hầm mỏ, dù Xavier có để con ở trong cơ giáp thì với sức ép từ vụ nổ, khả năng sống sót của con gần như không có."
Ren ngước mắt lên nhìn Kenya, đôi mắt tím biếc mang theo sự dịu dàng mà có lẽ chính hắn cũng không biết.
"Nhưng kể cả khi con đã sẵn sàng để đối mặt với cái chết thì Xavier đã không từ bỏ dù chỉ một tia hi vọng mong manh. Lẽ ra hắn có thể cùng con vào trong cơ giáp nhưng không, hắn lại không hề do dự mà chọn cách dùng cả cơ thể của mình để bảo vệ con, lấy cả tính mạng để giành giật một cơ hội mong manh cho con."
"Phụ hoàng có biết không? Khi Xavier chắn phía trước con, con cảm thấy rất an tâm. Sinh mệnh của trùng tộc rất dài, nhưng con cảm giác cả đời này con có thể đặt niềm tin vào Xavier và tình yêu của hắn."
Trong lòng đế hùng có một sự hoảng hốt không rõ dâng lên. Hắn thoáng nhớ lại bóng lưng gầy guộc đã đứng trước cửa sổ để chắn ánh nắng chiều tà cho hắn ngủ, cũng không chút do dự mà che phía trước hắn khi bị ám sát, dù đã trải qua thật nhiều năm nhưng vẫn để lại một vết sẹo thật dài trên ngực.
Khi ở phía sau bóng dáng nhỏ gầy đó, có lẽ Kenya cũng đã từng cảm thấy an lòng và tin tưởng như Ren hiện tại.
Nhưng đứng trước báo thù, phục hưng lại hoàng tộc và đế quốc, Kenya chọn cách biến thiếu niên kiêu ngạo đó trở thành bàn đạp để tiến về phía trước.
Kenya tựa người về phía trước, chỉ vào ngực trái của Ren rồi lên tiếng. "Ren, con vô cùng thông minh, nhưng trái tim của con lại quá yếu mềm. Nếu như một ngày phải đứng trước tình cảm cá nhân và lợi ích của đế quốc, con có thể đưa ra lựa chọn đúng với cương vị của bản thân không?"
"Dòng họ Himmel là vinh quang, là đặc quyền, nhưng cũng là trách nhiệm, là xiềng xích ghìm con xuống. Chỉ cần một ngày con vẫn còn mang họ Himmel thì những quyết định của con không có chỗ cho trái tim mềm yếu này."
Tay của Kenya đưa ra phía trước, chạm vào gọng kính trên mắt Ren, giọng hắn trầm xuống vì tức giận, tự giận chính bản thân mình. "Đôi mắt gần như đã mất thị lực của con là hậu quả của sự nhân từ đặt nhầm chỗ của ta. Nếu không phải khi xưa dòng tộc Himmel chỉ còn lại ta và Lionel thì ta đã dứt khoát giết chết hắn, đâu để lại hậu hoạn khiến con trai ta phải chịu khổ."
Lionel là đại hoàng huynh của đế hùng Kenya. Khi Kenya lên ngôi, hắn đã tha chết cho Lionel và chỉ đày hắn đến hoang tinh, không ngờ Lionel vẫn có cơ hội hạ độc vào ly sữa của Kenya mà Ren đã vô tình uống phải. Khi đó Ren chỉ mới 3 tuổi, phải huy động tất cả chuyên gia y tế hàng đầu của trùng tinh và máy móc hiện đại nhất mới cứu sống được Ren.
Tuy rằng sau đó Kenya đã tự tay bắn chết Lionel, nhưng hắn vẫn luôn tự trách bản thân vì sai lầm này.
"Hôm nay Xavier có thể vì con chắn mưa bom bão đạn, nhưng đừng nghĩ rằng năm mươi năm hay một trăm năm sau hắn vẫn sẽ làm như vậy, ai rồi cũng sẽ thay đổi. Kể cả con, Ren. Nếu một ngày Xavier trở thành vật cản của đế quốc và hoàng tộc, vậy thì con có đủ lý trí để chĩa súng về phía hắn được không?"
Đôi mắt màu tím nhạt của đế hùng xoáy thẳng vào mắt Ren, hắn không cần Ren phải vứt bỏ Xavier ngay bây giờ mà muốn nhắc nhở con trai hắn không được phép mềm lòng, cũng không thể quá tin tưởng trùng cái.
Ren không hề sợ hãi, hắn nhìn thẳng vào mắt đế hùng, trịnh trọng trả lời:
"Thưa phụ hoàng, con không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần biết ngày hôm nay Xavier còn dùng cả sinh mệnh để yêu con, vậy thì con sẽ không phụ em ấy."
"Xin phụ hoàng cho phép con cưới Xavier, để em ấy đường đường chính chính trở thành thư quân của con."
Không phải là thư nô, cũng không phải thư hầu, Ren muốn dành cho Xavier vị trí thư quân. Thư quân có thể được ghi tên trên gia phả của hoàng tộc, được tổ chức lễ cưới trước sự chứng kiến và chúc phúc của mọi người và được đồng hành với hùng chủ đến cuối đời. Chuyện tương lai không thể biết trước, Ren chỉ cần biết hiện tại hắn muốn dành cho Xavier những điều tốt đẹp nhất, bởi vì Xavier xứng đáng được nhận chúng.
Ren có cách phân tích và suy luận mọi vấn đề giống như phụ hoàng của hắn nhưng cả hai sẽ không đưa ra quyết định giống nhau, bởi vì thứ tự ưu tiên của họ không giống nhau. Đế hùng Kenya luôn đặt lợi ích của hoàng tộc và đế quốc lên hàng đầu, còn Ren chọn bảo vệ những trùng quan trọng với hắn.
Đế hùng khẽ thở dài, hắn ngả lưng ra ghế rồi nhắm mắt lại.
"Ta mệt rồi, con về đi."
Chưa có được sự đồng ý của đế hùng khiến Ren có chút lo lắng. Hắn vội vàng lên tiếng: "Phụ hoàng..."
"Trở về đi."
Ren không còn cách nào khác ngoài đứng dậy cáo lui, dù sao hắn cũng đã chuẩn bị trước tâm lý là phụ hoàng sẽ không dễ dàng đồng ý với hắn. Khi Ren đi tới cửa, giọng nói của Kenya chợt vang lên từ sau lưng.
"Ren, đừng quên rằng đế vương không được phép có trái tim. Sự mềm lòng của con sẽ có ngày đẩy chính bản thân con và những trùng con yêu vào đường cùng."
Ren yên lặng không đáp, một lúc sau mới cúi người hành lễ rồi rời khỏi thư phòng. Trong lòng hắn nặng trĩu, khi Ren vừa bước ra thì đã thấy thư phụ hắn, Silver vẫn đang đứng đợi bên ngoài.
"Hùng chủ bệ hạ không nổi giận với con chứ?" Trên gương mặt lạnh như băng của Silver lộ ra vẻ lo lắng.
Ren lắc đầu đáp: "Không ạ, nhưng phụ hoàng vẫn không đồng ý tha tội cho Xavier ạ."
Silver khẽ thở dài nhìn gương mặt buồn bã của Ren, ánh mắt lại đặt lên bên tai vẫn đang đeo thiết bị bảo hộ của Ren. Chỉ thiếu chút nữa hắn đã mất con trai mình, khi nghe tin Ren cũng có mặt tại hành tinh XR khi vụ nổ xảy ra mà hắn đã lo lắng đến mức tay chân rụng rời.
Silver ôm chầm lấy Ren, đưa tay lên xoa mái tóc bạch kim như hắn vẫn hay làm để an ủi Ren khi còn nhỏ. Nhưng hiện tại Ren đã cao hơn Silver khá nhiều, khiến hắn phải với tay lên mới có thể xoa đầu Ren.
"Đừng lo lắng quá, Xavier vẫn chưa bị tuyên án nên sẽ không sao. Con cứ an tâm nghỉ ngơi dưỡng bệnh đi, ta sẽ xem có thể giúp gì được không."
Ren vòng tay qua ôm lại Silver rồi gục đầu xuống vai hắn, ngoan ngoãn gật đầu rồi đáp: "Cảm ơn thư phụ."
Một lúc sau, Silver vỗ nhẹ lên lưng Ren rồi nói: "Đến giờ hùng chủ bệ hạ uống thuốc rồi, ta vào trong đã. Con về cung nghỉ ngơi đi."
"Vâng ạ."
Độ ấm của điều hoà trong phòng của đế hùng luôn được chỉnh cao hơn nhiệt độ bên ngoài, cho nên Silver cởi áo khoác ngoài ra treo trong tủ treo áo khoác rồi mới bước vào trong. Sau khi nhìn bóng lưng của thư phụ khuất sau cánh cửa, lúc này Ren mới đưa tay lên, mà trong lòng bàn tay hắn là huy hiệu của thẩm phán tối cao. Trên gương mặt tuyệt đẹp của hắn nào còn lại sự u buồn và lo lắng khi nãy nữa, thay vào đó là một nụ cười.
30 phút sau, Ren đã xuất hiện trước siêu nhà tù với cấp bậc an ninh cao nhất, chuyên dùng để giam giữ trọng phạm cực kỳ nguy hiểm. Lính gác trước cổng nhà tù nhìn thấy một trùng đực cao gầy với mái tóc đen cùng gương mặt mệt mỏi bước xuống khỏi phi cơ, liền nhanh chóng chặn lại. Rất hiếm khi có một trùng đực cấp cao xuất hiện tại nhà tù cực kỳ nguy hiểm này, hơn nữa nơi này lại được canh gác cực kỳ cẩn mật, họ yêu cầu trùng đực đó phải chứng minh thân phận và mục đích vào nhà tù.
"Theo lệnh trực tiếp của thẩm phán tối cao Silver, ta tới để lấy lời khai của thượng tướng Xavier." Trùng đực đó chính là Ren sau khi đã sử dụng thiết bị ngụy trang. Hắn giơ huy hiệu của thẩm phán tối cao ra phía trước.
Khi lính canh chuẩn bị mở cổng cho hắn vào thì bị một quân thư có cấp bậc cao hơn tiến lên phía trước ngăn lại.
"Xin lỗi, việc bắt giữ thượng tướng Xavier là do đích thân bệ hạ ban lệnh, cho nên tôi cần phải xác nhận lại một chút. Ngài có giấy ủy nhiệm do bệ hạ ký tên không?"
Ngón tay Ren di chuyển, để lộ huy hiệu hình thanh kiếm, biểu tượng của hoàng tộc Himmel bên dưới huy hiệu của thẩm phán tối cao.
Quân thư vội vàng cúi đầu dẫn Ren vào trong. "Mời ngài đi theo tôi."
Ren đi theo quân thư vào trong. Nhà tù này cực kỳ rộng, phải dùng phi cơ đi một lúc lâu mới tới một căn nhà được tạo nên bởi hợp kim nguyên khối, không có bất kỳ chiếc cửa sổ nào, chỉ có một cửa ra vào được canh gác bởi một tiểu đội quân thư cấp A+ cùng với cơ giáp được trang bị vũ khí hạng nặng.
Ren nhìn về phía quân thư ra lệnh. "Cuộc thẩm vấn này là thông tin mật, hãy tắt hết tất cả camera giám sát Xavier đi."
"Tuân lệnh."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook