Giờ cơm tối, Lục Cẩm Xuyên thấy Giang Chỉ rõ ràng ăn ít hơn lúc trước rất nhiều, Lục Cẩm Xuyên gãi đầu: “Không phải chỉ thua mất một món đồ chơi thôi sao? Về nhà anh hai mua cho nhóc mười cái, à không, hai mươi cái, thế nào?”Giang Chỉ ngẩng đầu, cô bé khó hiểu nhìn anh hai, không hiểu sao anh hai cứ nhắc đến đồ chơi.

“Chỉ là thua trò chơi thôi mà? Không đến nỗi thế chứ? Lần sau anh cố gắng hơn là được.

”.

Nhìn Giang Chỉ, trên mặt Lục Cẩm Xuyên lại buồn bực.

Giang Chỉ nghe đến đây mới hiểu, thì ra anh hai hiểu lầm rồi.

Bản thân ăn ít là do buổi chiều ăn đồ ăn vặt của anh Lâm Diệp cho.

Giang Chỉ mở miệng giải thích.

“Mặc dù em cảm thấy anh có hơi phế, nhưng mà …”“Ý nhóc là sao?”Giang Chỉ còn nói chưa hết đã thấy Lục Cẩm Xuyên ngồi bật dậy!Làm cho mọi người trong phòng đều nhìn Lục Cẩm Xuyên.

“Khụ khụ….


.

” Lục Cẩm Xuyên xấu hổ gần chết!Phòng livestream…[Cười chết tôi mất!][Phế vật? Lục Thần cảm thấy bị sỉ nhục][Tôi sắp bị nhóc con với anh hai này làm cho cười chết rồi][Xấu hổ rồi ha ha][Xem livestream này tốn cơm quá!][Không biết sao chứ, thấy Lục Cẩm Xuyên quẫn bách như này tôi thấy vui]“Cẩm Xuyên này… ha ha ha ha.

”Khách mời bên cạnh cũng bị lời nói của hai người làm cho dở khóc dở cười!Lục Cẩm Xuyên nhìn Giang Chỉ, anh cảm thấy mình phải tìm lại dáng vẻ của anh trai, khôi phục lại tôn nghiêm của bản thân.

“Giang Tiểu Chỉ, nhóc có biết đôi lúc làm cá mặn cũng là lý tưởng của đời người không? Trong cuộc sống, không nhất thiết phải đặt nặng thắng bại, nhóc hiểu không? Nằm yên mặc kệ sự đời cũng tốt mà.

”“Anh hai chỉ gọi ngụy biện” Giang Chỉ giống như đang dạy dỗ một đứa bé không ngoan, cô nhóc lắc đầu thật mạnh.

“! ” Anh hai không cần thể diện sao, con nhóc này? Lục Cẩm Xuyên tự kỉ rồi!Lục Cẩm Xuyên tức giận rồi! Nhưng điều khiến Lục Cẩm Xuyên không ngờ thứ khiến anh tức giận hơn vẫn còn ở phía sau!Buổi sáng ngày thứ hai, mọi người đang chuẩn bị đi leo núi.

Bởi vì trời mưa nên ekip chương trình dặn dò mọi người chú ý an toàn, lại nghe thấy Lục Cẩm Xuyên hỏi: “Vậy chúng ta có thể ngồi xe xuống núi không?”“Xin lỗi cậu Lục, nhưng không được.

”Lục Cẩm Xuyên: “Vậy mấy người dặn dò có tác dụng gì chứ?”Đạo diễn chương trình: Bị phát hiện rồi, he he.

“Bây giờ chúng ta bắt đầu xuất phát, ngoài ra thông báo với mọi người một tin tốt.


Hôm nay còn có một khách mời thần bí đến làm khách đó nha!” Đạo diễn nói tới đây, không biết có phải ảo giác hay không, Lục Cẩm Xuyên cảm giác đạo diễn còn đặc biệt nhìn anh một cái.

Bởi vì đường xuống núi không dễ đi, người lớn đều chuẩn bị cõng các bé xuống núi.

“Cảm ơn anh hai!” Trong lúc Lục Cẩm Xuyên cõng Giang Chỉ chuẩn bị lên đường, nghe thấy cô bé nũng nịu cảm ơn mình.

“Bây giờ anh hai không phải phế vật nữa à?” Lục Cẩm Xuyên mở miệng hỏi.

“Anh hai, làm người không nên quá hẹp hòi! Tức giận sẽ nhanh già đó, anh hai em là đẹp trai nhất!”“Hừ, đừng tưởng nói lời tốt đẹp này thì anh sẽ tha thứ cho nhóc.

”Giang Chỉ: Anh hai thật trẻ trâu!Đến chân núi, tất cả mọi người đều bị hấp dẫn bởi khung cảnh tự nhiên chưa bị đô thị hóa.

Từng khóm hoa tươi sặc sỡ, đồng cỏ xanh mướt mát, sau cơn mưa bầu trời trong vắt, tiếng nước chảy réo rắt cùng những lều bạt được căng sẵn, mọi thứ đều thật hài hòa.

“Wow, chỗ này đẹp quá!”“Đúng là chốn thần tiên giữa lòng đô thị!”“Có bò với dê nữa kìa anh hai!” Giang Chỉ hưng phấn reo lên.

Lục Cẩm Xuyên thấy cô nhóc chưa trải sự đời, xem thường hừ vài tiếng.

Trong lúc mọi người đang rôm rả bàn luận, trong lều có một người chui ra.

“Chết tiệt, tại sao lại là cậu!” Ngay lúc nhìn thấy người đó, Lục Cẩm Xuyên không còn bình tĩnh được nữa.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương