*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ở trong ổ chó nhỏ tại thành phố H một đêm, sáng ngày hôm sau Trình Hạ mới trở về đoàn phim.
Vừa đến đoàn phim, lúc bốn bề vắng lặng, Ninh Nhất Ngạn len lén đưa hộp cơm cho cô.
Đúng là Trình Hạ chưa kịp ăn sáng, cô do dự, có nên nhận hay không.
Khoảng thời gian trước sau khi nói rõ ràng, hai người đã không còn tiến hành mua bán cơm canh nữa.
Một tay Ninh Nhất Ngạn cầm hộp cơm nhét vào trong tay Trình Hạ, nói: "Có người tới."
Lập tức, vội vàng, Trình Hạ nhận lấy cơm hộp, giấu ở trong quần áo.

Cười nghiêng đầu.

.

.

.

.


.

Vốn không có ai.
Lúc này khóe miệng Ninh Nhất Ngạn mới nở nụ cười gian xảo, "Cầm đi, trong khoảng thời gian này phải chạy khắp nơi, dinh dưỡng không đủ, làm sao có thể diễn tốt phim của anh."
Trình Hạ.

.

.

.

.

.
Mặc dù Ninh Nhất Ngạn nói như vậy, nhưng cô vẫn cảm thấy, mình cứ chiếm tiện nghi của anh, cả hai cũng không có khả năng đến với nhau, cô không thích như vậy.
Cô suy nghĩ, đang muốn mở miệng, Ninh Nhất Ngạn cắt ngang cô, tiếp tục nói: "Là chuyên gia ẩm thực làm cho em, không liên quan tới anh.

Cho nên, anh thay em tăng tiền lương tháng này cho anh ta rồi, có phải em nên trả lại cho anh hay không?"
Trình Hạ.

.

.

.

.

.

"Còn nữa, anh ta không muốn gặp mặt em, như vậy mỗi ngày anh còn phải đưa cơm tới cho em, có phải em cũng nên trả thêm tiền đi đường cho anh hay không?"
Thật đúng là một chút tiện nghi cũng không để cho cô chiếm được.

.


.

.

.

.

Nhưng mà, cũng được, Trình Hạ hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
Ninh Nhất Ngạn thoáng suy tính mội hồi lâu, vuốt băng keo cá nhân trong suốt đang dán miệng vết thương trên ngón cái của mình, nói: "Lương chuyên gia ẩm thực một tháng một vạn (~ 35 triệu VND), phí giao hàng của anh cũng không thể thấp hơn anh ta, cũng một tháng một vạn đi."
Tại sao phí giao hàng của anh lại không thể thấp hơn người ta!
Trình Hạ: ".

.

.

.

.

.

Được, tôi sẽ chuyển khoản qua WeChat cho anh."
Có lẽ do bữa sáng dinh dưỡng đầy đủ, có lẽ do tố chất diễn viên của Trình Hạ rất tốt, lúc không quay, trong đầu Trình Hạ đều là chuyện của Bạch Oản, những lời của mẹ nuôi, lúc quay phim, biểu hiện vẫn rất tốt.
Mấy ngày qua cảnh diễn cơ bản không quá nặng, quan trọng tất cả đều là cảnh diễn đôi của cô và Ninh Nhất Ngạn.
Ngược lại hình như trạng thái của Ninh Nhất Ngạn không tốt lắm, nhiều lần bị Lý Dương hô dừng.

Hơn nữa, thường xuyên, cùng lúc Lý Dương hô dừng, Trình Hạ ngây người một lúc, mới phát hiện, suýt nữa mình cũng phạm lỗi.
Vậy có thể xem là cô và Ninh Nhất Ngạn vẫn ăn ý sau nhiều năm không?
Trước khi quay, Trình Hạ thấy Ninh Nhất Ngạn liên tục tháo dán băng keo cá nhân trên vết thương, trong lòng ngón cái hình như có một vết cắt dài còn đỏ, giống như bị dao cắt phải.

Khi quay cảnh lộ tay liền tháo băng keo cá nhân ra, lúc không cần lộ tay lại dán băng keo cá nhân lên, cứ tới tới lui lui, Trình Hạ cũng thấy nhức nhối thay ngón cái của anh.
Trình Hạ nhịn không được, hỏi "Tay anh làm sao vậy?"
Ninh Nhất Ngạn dừng động tác lại, rồi tiếp tục dán, trả lời: "Lúc cắt quả táo không cẩn thận cắt phải."

Cắt quả táo thôi mà cắt ra vết thương lớn như vậy, với hiểu biết của Trình Hạ về kỹ năng của Ninh Nhất Ngạn, quả thật có thể.
Nhớ năm đó, hai người bọn họ phối hợp nấu một bữa cơm, kết quả, sửng sốt đến mức một miếng cũng không nuốt trôi nổi.
Trình Hạ: "Cắt quả táo gì chứ, làm sao lại nghĩ quẩn như vậy."
Ninh Nhất Ngạn.

.

.

.

.

.

Không được tức giận, mình không được so đo với cô ấy.
Khi Lý Dương đến hỏi thăm về trạng thái không ổn định của Ninh Nhất Ngạn, Trình Hạ vội vàng rời đi.
Cô gửi tin nhắn cho Bạch Oản, không trả lời, gọi điện thoại cho cô ấy, không gọi được.

Truyền thông đã bị nhà họ Tống khống chế, Bạch Oản cũng mất cơ hội ra mặt, chỉ có những tin tức cô ấy tung ra là vẫn còn □□ đang lên men.
Trình Hạ suy nghĩ, trước tiên cô phải đi gặp Bạch Oản.

Cho dù dư luận nói như thế nào, cô cũng muốn biết, cô ấy suy nghĩ như thế nào.
Đến cửa nhà Bạch Oản, Trình Hạ do dự một lát, thành thật mà nói, cô cũng không chắc chắn, bây giờ Bạch Oản có ở trong căn nhà này hay không.
Vừa muốn gõ cửa, cửa đột nhiên bị đẩy ra từ bên trong.
"Mày đi đi, tao không có đứa con gái như mày!"
Trình Hạ nghe thấy tiếng mắng chửi, sau đó, liền nhìn thấy Bạch Oản với đôi
.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương