*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sau khi Trình Hạ trở về, tắm rửa qua loa, nằm ở trên giường, sự mệt mỏi liền ùn ùn kéo tới.

Trong đầu nhớ lại ký ức nào đó, nhưng trước khi hoàn toàn ngủ mê man, cũng không thể nhớ nổi.
Chờ tỉnh dậy, đã là hơn mười một giờ.
Mở mắt, Trình Hạ đột nhiên nhớ tới, hôm nay là ngày Bạch Oản phát hành album mới, tám giờ sáng.
Vội vàng mở các trang mạng âm nhạc, phần mềm giao tiếp xã hội lên.

Trên gương mặt Trình Hạ là nụ cười tươi, thật không hỗ là ca hậu tương lai Bạch Oản nhà cô, buổi sáng phát hành album mới, hai bài hát đã lọt vào top 3 bảng xếp hạng âm nhạc nổi tiếng, vị trí đầu tiên hiển nhiên vẫn là bài hát của Ninh Nhất Ngạn, sáu bảy bài hát lọt vào top 10 tất cả các bảng xếp hạng.

Cộng thêm phần đã đặt trước, lượng tiêu thụ album đã đạt mười vạn (100.000) bản, tin tức truyền thông đều là lời khen ngợi, cho dù là người có chuyên môn cũng không nhận xét tiêu cực.

Ca hậu Bạch Oản chỉ mới lộ chút sừng nhọn.
Đoán rằng lúc này Bạch Oản đang rất bận, Trình Hạ chưa gọi điện thoại cho cô, chỉ gửi WeChat.
"Chúc mừng đại hoạch toàn thắng (có 1 chiến thắng lớn)!" Cùng với nhãn dán mặt cười vui vẻ.
Bạch Oản quả thật rất bận, cũng không thấy WeChat của Trình Hạ.

Nhưng không phải bận vì công việc.
Sau khi chính thức phát hành album, công ty cũng không sắp xếp hoạt động tuyên truyền cho người nửa mới nửa cũ như cô nữa, cô rất rảnh rỗi.
Chẳng qua, tiếng vang của album này, cô đoán, cũng không tệ lắm, Bạch Oản hài lòng nhếch miệng, đoán rằng cô cũng không rảnh rỗi quá hai ngày.
Nhưng cô chỉ ở nhà nghỉ ngơi mới một ngày, ở trong mắt mẹ Bạch, chỉ biết đeo tai nghe nghe nhạc, lướt điện thoại di động.

Mẹ Bạch không nhìn nổi, nhất quyết không tha bắt cô đi xem mắt.
"Con cũng gần ba mươi tuổi rồi, còn không tìm đối tượng, định chờ đến lúc nào! Già rồi làm sao có thể tìm được người tốt chứ!"
Già rồi thì sao, cũng không phải không có đàn ông liền không sống nổi.
"Lần trước dì Lưu giới thiệu người kia cho con, điều kiện thật tốt, hai bên lại biết gốc biết rễ, sao con lại không hài lòng!"
Dạ, đặc biệt tốt, vừa gặp liền hỏi cô có phải xử nữ hay không, có muốn đi đặt phòng hay không.
Cách thứ ba, kêu khóc, "Mẹ phải hao tâm tổn trí vì con, xem bộ dạng của con xem, làm sao khiến cho mẹ yên tâm chứ? Cho dù mẹ.

.

.


.

.

."
Bạch Oản bị làm cho nhức đầu, chỉ có thể lại không biết làm thế nào mà đành đồng ý, "Được, con rảnh thì sẽ đi."
Mẹ Bạch lập tức dừng việc kêu khóc, "Con nhất định có thời gian rảnh, xế chiều hôm nay, đi uống trà với nhau."
Bạch Oản: ".

.

.

.

.

.

Được."

Rốt cuộc cũng có thời gian cầm điện thoại di động của mình lên.
Bạch Oản liền thấy WeChat hiện những dòng chúc phúc, người quen, hoàn toàn không quen, lúc này lại tỏ ra thân quen giống như họ sinh từ cùng một bụng mẹ.
Mất hứng thoát ra.

.

.

.

.

.

Để cho người đại diện trả
.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương