Nhật Ký Làm Mẹ Khi Mới 15 Tuổi
-
Chương 2: Hồi tưởng về quá khứ
Ngày 12-Tháng 6-Năm 2014
Hôm đó là ngày sinh nhật của nhỏ pạn thân và cũng như là ngày định mệnh của cuộc đời tôi.Cái ngày mà tôi mất đi sự trong trắng của một đời con gái,mất đi vẻ hồn nhiên,cute của tôi.
Gia Như là con pạn thân của tôi khi tôi bắt đầu bước chân vào cấp 2.Hôm đó,tôi đi dự sinh nhật nó,tôi diện bộ đầm trắng trang nhã làm tôn lên nước da trắng hồng của tôi.Trông tôi dễ thương ra phếch ý.Trong suốt cả 1 buổi sinh nhật con Gia Như chả thèm để ý hay quan tâm nói chuyện với tôi gì cả mà tôi cũng chả cần,tôi chỉ để ý tới Quốc Bảo người con trai mà tôi đã yêu thầm trong suốt 4 năm qua kể từ khi tôi gặp cậu ấy tại căn-tin ngay từ buổi học đầu tiên nó giống như là tiếng sét ái tình ý vừa mới gặp là tim tôi đập loạn xạ lun.
Sau một hồi đu đưa theo tiếng nhạc sàn cực mạnh thì tôi cầm ly rượi của mình lên và uống một hơi.Khoảng 5 phút sau,tôi cảm thấy cái hơi choáng ván,cái đầu muốn nổ tung và trong người nóng nực bức rức khó chịu lắm.Lúc đó tôi mới nhận ra là mình bị chuốc thuốc ngủ,đang mơ mơ màng màng thì tôi có cảm giác cả cơ thể như được ai đó đang bế lên và tôi còn có cảm giác khi vừa bị bế lên được chừng khoảng 2 phút thì có một cảm giác như là có ai đó đang đánh nhau thì phải nhưng rồi sau đó tôi chẳng cảm nhận và nhớ gì nữa vì tôi đã đưa vào một giấc ngủ ngon.
Sáng hôm sau,tôi thức dậy đầu còn đang mơ màng thì nhìn vô đồng hồ mới 4h30’.Bây giờ tôi phát hiện ra là mình ngủ lại quán và trên người tôi không một miếng vải che thân đáng ngạc nhiên hơn là tôi đang qua đêm với một người con trai cũng không một mảnh vải che thân như tôi.Tôi sợ hãi cầm lấy đồ chạy một mạch vô nhà vệ sinh thay đồ sau đó là ra xem mặt tên biến thái nào dám chuốc thuốc mê và qua đêm với cô thì hắn cựa mình làm tôi sợ chết khiếp liền chạy một mạch ra về.Vừa đi tôi vừa nghĩ“Biết hôm qua không đi là ổn rồi,sự trong trắng,sự thuần khiết của mình phải làm sao bây giờ”hàng ngàn câu hỏi đặt ra trong đầu tôi mà tôi chẳng tìm ra câu trả lời.
Hôm đó là ngày sinh nhật của nhỏ pạn thân và cũng như là ngày định mệnh của cuộc đời tôi.Cái ngày mà tôi mất đi sự trong trắng của một đời con gái,mất đi vẻ hồn nhiên,cute của tôi.
Gia Như là con pạn thân của tôi khi tôi bắt đầu bước chân vào cấp 2.Hôm đó,tôi đi dự sinh nhật nó,tôi diện bộ đầm trắng trang nhã làm tôn lên nước da trắng hồng của tôi.Trông tôi dễ thương ra phếch ý.Trong suốt cả 1 buổi sinh nhật con Gia Như chả thèm để ý hay quan tâm nói chuyện với tôi gì cả mà tôi cũng chả cần,tôi chỉ để ý tới Quốc Bảo người con trai mà tôi đã yêu thầm trong suốt 4 năm qua kể từ khi tôi gặp cậu ấy tại căn-tin ngay từ buổi học đầu tiên nó giống như là tiếng sét ái tình ý vừa mới gặp là tim tôi đập loạn xạ lun.
Sau một hồi đu đưa theo tiếng nhạc sàn cực mạnh thì tôi cầm ly rượi của mình lên và uống một hơi.Khoảng 5 phút sau,tôi cảm thấy cái hơi choáng ván,cái đầu muốn nổ tung và trong người nóng nực bức rức khó chịu lắm.Lúc đó tôi mới nhận ra là mình bị chuốc thuốc ngủ,đang mơ mơ màng màng thì tôi có cảm giác cả cơ thể như được ai đó đang bế lên và tôi còn có cảm giác khi vừa bị bế lên được chừng khoảng 2 phút thì có một cảm giác như là có ai đó đang đánh nhau thì phải nhưng rồi sau đó tôi chẳng cảm nhận và nhớ gì nữa vì tôi đã đưa vào một giấc ngủ ngon.
Sáng hôm sau,tôi thức dậy đầu còn đang mơ màng thì nhìn vô đồng hồ mới 4h30’.Bây giờ tôi phát hiện ra là mình ngủ lại quán và trên người tôi không một miếng vải che thân đáng ngạc nhiên hơn là tôi đang qua đêm với một người con trai cũng không một mảnh vải che thân như tôi.Tôi sợ hãi cầm lấy đồ chạy một mạch vô nhà vệ sinh thay đồ sau đó là ra xem mặt tên biến thái nào dám chuốc thuốc mê và qua đêm với cô thì hắn cựa mình làm tôi sợ chết khiếp liền chạy một mạch ra về.Vừa đi tôi vừa nghĩ“Biết hôm qua không đi là ổn rồi,sự trong trắng,sự thuần khiết của mình phải làm sao bây giờ”hàng ngàn câu hỏi đặt ra trong đầu tôi mà tôi chẳng tìm ra câu trả lời.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook