Nhật Kí Thần Linh
-
Chương 276: Bạch trạch Keine, Mokou cùng công chúa Neet cơ
- Là Kamishirasawa Keine cô giáo. Sao cô lại tới đây?
Câu đầu tiên là để giải thích với vẻ mặt mờ mịt Nguyễn Trọng Lăng. Câu sau chính quay về vừa mới chạy đến thiếu nữ bản thân dò hỏi. Khác biệt với mới tới Huyễn tưởng hương chưa được vài ngày giống như Lăng, Reimu bản thân chính là từ nhỏ tới lớn sinh sống ở nơi này. Tuy rằng còn không có đạt tới mức độ mọi chuyện đều hiểu biết giống như Yukari, thế nhưng bởi vì tính chất đặc biệt công việc giữ gìn trị an bên trong kết giới của mình, cô nàng rất dễ dàng biết tên của hầu hết yêu tinh cùng yêu quái đặc thù bên trong Huyễn tưởng hương. Giống như Kamishirasawa Keine như vậy nửa người nửa yêu sống ở trong nhân loại thôn lại làm công việc hằng ngày dạy học cho đám yêu quái, vậy càng là biết tận gốc rễ.
- Thật tốt quá Reimu, còn có vị này Lăng tiên sinh, cuối cùng cũng đuổi kịp hai người.
Mặc dù là chạy vội đến gần, thế nhưng nhìn qua Keine cũng không có vẻ gì là mệt mỏi cả. Yêu quái cái gì quả nhiên đều không phải người. Ực? Lại nói đám bọn họ thật đúng đều là không phải người thật. Gật gật đầu ra vẻ nghiêm túc chào hỏi, Lăng trong lòng thế nhưng còn có thời gian suy nghĩ lung tung.
Bởi vì là người quen biết cũ, thế nên thấy bên cạnh Lăng không có ý tứ mở miệng nói chuyện, đối diện Keine lại có vẻ xấu hổ ngượng ngùng mở miệng, không khí im lặng trong giây lát, không còn có cách nào khác, Reimu bản thân đành phải lên tiếng hỏi thăm.
- Ừm! Lâu rồi không gặp được cô, cô giáo Keine. Cô như vậy vội vàng đuổi theo hai người chúng tôi là có chuyện gì sao?
- Ân! Bởi vì hôm nay là ngày nghỉ không có buổi học, thế cho nên cả ngày tôi đều ở tại chỗ của Mokou. Trước đó đột nhiên nghe được đám thỏ trong rừng tre lạc lối nói chuyện về năng lực thần kì của Lăng tiên sinh…
Nói và lễ phép hướng về phía đứng bên cạnh lắng nghe Lăng nhẹ nhàng cười.
- Bởi vì chuyện này thật khó mà tin được, thế nên tôi không thể không vội vã chạy trở về muốn tới cặn kẽ hỏi thăm.
- Ý cô là cô cũng có đồ vật muốn sửa cũ thành mới?
Lăng không có chút nào ngạc nhiên đối với lời giải thích của Keine, cất tiếng hỏi lại. Đứng tại bên cạnh Reimu giống như cũng sớm có điều đoán trước trầm mặc.
- Ân ân! Thật đúng là như vậy đâu, Lăng tiên sinh. Bởi vì tôi có thói quen sưu tầm ghi chép lại lịch sử của Huyễn tưởng hương, trong nhà cũng còn có không ít loại khác sách. Mặc dù tất cả đều đã trải qua tiến hành xử lý bảo quản. Thế nhưng tôi nghĩ nếu thật có thể để cho tất cả bọn chúng biến hoá trở nên như mới vậy thì thật tốt quá. Lăng tiên sinh không biết ngài có thể làm được không? Xin Ngài yên tâm, một khi thành công xong việc, bản thân tôi nhất định sẽ có hậu tạ!
- Chi trả bằng tiền sao?
Reimu hai mắt đột ngột sáng lấp lánh lên như ngôi sao, cướp trả lời.
- Đương nhiên có thể… Nếu như Lăng tiên sinh yêu cầu.
Đối mặt với Reimu như vậy thái độ đột nhiên hứng thú mười phần, rất rõ ràng ngay cả thanh nhã dịu dàng giống như Keine cũng bị doạ. Giật nảy mình lên, trước theo bản năng cất tiếng hồi đáp. Nói xong còn không quên nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng trưng cầu ý kiến xác nhận. Hiển nhiên, cô ấy biết ai mới là người đóng giữ vai trò quan trọng nhất trong việc này.
Đáng tiếc con nào đó đã sớm chui vào tiền trong mắt đi vu nữ mới sẽ không có giác ngộ cao như vậy. Vừa nghe nói đến có trả tiền lập tức thì đã sôi máu hết lên.
- Vậy còn chờ đợi cái gì nữa, chúng ta mau đi thôi!
Cả khuôn mặt giờ đã đỏ au như dân cờ bạc luôn, Reimu một bên hô to trả lời, một cái công chúa ôm, ôm vác lấy còn không có kịp nói lời gì Lăng chạy vội. Cô ấy đã sớm biết nhà của Keine bản thân ở đâu.
- Đợi! Đợi tôi một chút.
Không còn có cách nào khác, Keine bản thân giờ chỉ có thể vội vàng chạy đuổi theo sau. Trong lòng cũng âm thầm thầm than, chui vào trong mắt đồng tiền vu nữ Hakurei, sức mạnh quả nhiên là vô cùng vô cùng thật đáng sợ sợ!
- Đậu má! Tôi còn chưa có nói đáp ứng đâu!
Đây là Lăng cuối cùng lên tiếng chống cự.
- Nói cái gì nói gở đâu! Có còn muốn sống ở trong Huyễn tưởng hương nữa không? Ngày hôm nay anh không muốn làm cũng phải làm cho tôi, nếu không đừng trách tôi ra tay lui trị!
Đã mất hết hạn cuối vu nữ tức thì đe doạ.
- Lui trị là cái khỉ mốc gì?
Không học vấn không nghề nghiệp Lăng thái độ rõ ràng khinh thường cô nàng thủ đoạn đe doạ.
- Ầy…! Cái kia chính là… phong ấn… Đúng! Chính là có thể phong ấn một ngàn năm một vạn năm mười vạn năm chính anh vào bên trong phòng tối luôn. Nói chung anh không muốn làm cũng phải làm. Đừng để cho tôi còn phải nhắc nhở thêm lần nữa.
Vừa nói giải thích vừa chạy như bay vu nữ Hakurei phát ra mệnh lệnh thông báo cuối cùng.
- Được được được! Chữa trị thì chữa trị. Thế nhưng có thể thả tôi xuống trước được không? Quái lạ lùng.
Vốn dĩ bản thân ngay từ đầu cũng có ý định giúp đỡ Keine chữa trị thế nên Nguyễn Trọng Lăng cũng không có gì lý do kiên quyết chống lại. Thế nhưng cái chính là bị Reimu công chúa ôm chạy trên phố như hiện giờ, anh chàng lúc này chỉ muốn ôm mặt mà khóc luôn. Một thời anh danh nay còn đâu.
- Anh nói thử xem? Làm gì phải như thế mè nheo! Yên tâm đi! Lập tức lập tức liền đã đến nhà của Keine rồi.
“Tôi nói mới không phải cái này á!
Tính! Mặc kệ đi~ Dù sao cũng không có ý định sống ở trong thôn làng.” Nào đó người đã tự mình sa đoạ như vậy tự nhủ.
Rất nhanh! Nhà của Kamishirasawa Keine liền đã hiện ra trước mắt.
- Các ngươi đây là….?
Một cô gái có đôi mắt màu đỏ cùng mái tóc màu bạc trắng dài đến mắt cá chân, giờ đang đứng trước cửa của ngôi nhà mà bọn họ vừa đến, khuôn mặt chính giật mình nhìn về phía tư thế quỷ dị giữa Lăng cùng Reimu lúc này. Nhìn kĩ thì đối phương đang ăn mặc một chiếc áo màu nâu rất nhạt dài tay, trông như ngả màu vì bụi khói, cùng một chiếc quần đỏ sậm màu có đai đeo hai bên qua vai, phía dưới được dán chi chít một đám lá bùa hình chữ nhật một cách ngẫu nhiên. Tóc của cô ta cũng được buộc bằng những chiếc nơ bùa màu đỏ trắng tương tự, trong khi trên đỉnh đầu được buộc bằng một chiếc nơ bùa lớn hơn nằm ngang.
- Ân! Là Mokou đến chơi đấy sao? Xin chờ đợi một chút, Keine đang ở ngay phía sau.
Thả xuống đã sớm xấu hổ không chỗ nương thân Nguyễn Trọng Lăng xuống đất, Reimu giờ vẻ ngoài trông như không có việc gì cùng với đối diện tên là Mokou thiếu nữ nói chuyện.
“Bởi vì đều là ngực lép cho nên mới nhiệt tình như vậy sao?” Nhìn trước mắt Reimu vẻ mặt phấn khởi hỏi thăm, Nguyễn Trọng Lăng không khỏi âm thầm trong lòng ác ý suy nghĩ. Ai bảo trước đó gặp phải vòng một to lớn Keine, thái độ của Reimu ban đầu lãnh đạm như vậy đâu.
- Không, không phải! Tôi là cùng với Keine cùng đi trở về. Vừa rồi chỉ là đang đợi Keine bản thân đi mời hai người đến mà thôi.
Nói và tên là Mokou thiếu nữ giống như muốn nói lại thôi nhìn về phía Lăng.
- Cô có chuyện gì muốn hỏi tôi sao?
Thấu hiểu lòng người, Lăng thấy vậy cười cười nhẹ nhàng bắt chuyện.
- Ân! Chỉ là muốn hỏi thăm một chút, anh có phải hay không là người của Vĩnh viễn đình mà thôi.
Bắt gặp Lăng như vậy dáng vẻ thoải mái mà hỏi, đối diện Mokou giống như cũng nhẹ thả lỏng, trở về tính cách thái độ khi bình thường của mình. Rất là đĩnh đạc tự nhiên nói chuyện.
“Ân! Còn rất có vẻ đặc thù cuốn hút đâu.” Giọng nói của Lăng bởi vậy cũng có chút thân mật hơn.
- Vĩnh viễn đình sao? Giống như trước đó Reimu cũng từng nhắc tới về nơi này. Có thể nói cho tôi biết nơi đó người là như thế nào sao? Tại sao mọi người gặp phải tôi ý nghĩ đầu tiên đều là cho rằng bản thân là người ở nơi đó.
- Ừm! Cũng không có gì. Có lẽ là bởi vì tất cả mọi người đều biết nơi đó tên kia đầu nấm mốc công chúa cấm cung cơ thể nắm giữ năng lực điều khiển thời gian mà thôi. Anh không phải cũng nắm giữ năng lực tương tự như vậy sao? Thế cho nên mới có thể sẽ gây ra hiểu lầm.
Bắt gặp Lăng như vậy hoàn toàn không biết gì về Vĩnh viễn đình dáng vẻ, Mokou bản thân liền có chút tuỳ tuỳ tiện tiện lên. Nhắc tới giải thích về Vĩnh viễn đình bên trong người cũng là mang theo không hiểu ác ý.
- A! Là như vậy phải không? Không nghĩ tới ngay tại ở bên trong Huyễn tưởng hương sẽ gặp được như vậy người có cùng năng lực đâu. Có thể nói thêm cho tôi biết nhiều hơn về người ở bên trong đó được không?
Chuyện của nhà mình, nhà mình biết, nếu như không phải bản thân tiêu diệt đánh bại dị thần Aten, anh chàng nào sẽ có cơ hội nắm giữ trân quý lại manh mẽ quyền năng Thời gian Mặt trời. Cũng sẽ không bởi vì đối phương đòn phản kích phút cuối cùng mà bị trục xuất ném tới nơi đây, Lăng bởi vậy đối với cái này giống như mình nắm giữ đáng sợ liên quan tới thời gian năng lực người, hiển nhiên tò mò khẩn.
- Anh muốn hỏi chuyện về tên kia nấm mốc đầu công chúa làm gì?
Mokou khuôn mặt chợt cảnh giác nhìn về hỏi.
- A ha ha..! Tò mò! Chỉ là có chút tò mò thôi á. Biết người biết ta sao? Tôi cũng muốn biết đối phương năng lực là như thế nào cái giống nhau đâu.
Gãi gãi đầu hàm hậu cười, Lăng thuận miệng liền bịa chuyện đáp. Mokou thế mà có chút tin. “Ân! Thành thật thiếu nữ nha! Ta thích!” Ai đó quỷ dị cười.
- Ân! Nói như vậy cũng đúng. Còn có may cho anh đấy, nếu bàn về người hiểu rõ về tên kia ở bên trong huyễn tưởng hương, không có mấy ai bằng được tôi đâu…
Nói và Mokou bắt đầu miêu tả kể cho Lăng về vị kia bị thiếu nữ gọi là đầu nấm mốc công chúa cấm cung. Cái gì quanh năm suốt tháng ngồi trong phòng nghiện net thiếu nữ nha. Cái gì lôi thôi lếch thếch bẩn thỉu không tắm gội, đầu nấm mốc nha. Cái gì thô lỗ ngu xuẩn a…vân vân. Nói chung mười câu tám chín không có lời hay, một hai câu còn lại vậy là trả lời Lăng về những người khác liên quan trong Vĩnh viễn đình. Bởi vậy không cần người khác ở cạnh bên nhắc nhở nói gì, Lăng cũng biết chắc được trăm phần trăm, vị này Mokou thiếu nữ cùng vị kia công chúa Houraisan Kaguya, hay còn bị mọi người (trừ Mokou ra) gọi với biệt danh Neet cơ, hiển nhiên là kẻ thù không đội trời chung như nước với lửa.
Đương nhiên! Tất cả những điều kể trên đối với Lăng đều không có gì quan trọng khiến anh để ý. Các thiếu nữ đấu xé nhau cái gì, vô cùng bình thường không phải sao. Đều không có cái gọi là. Mãi cho tới tận khi Lăng vô tình nghe được về thứ kia trong truyền thuyết Bồng Lai bất tử dược cùng vĩnh sinh bất tử Bồng Lai người…
“Ân! Thật rất muốn, rất muốn, rất muốn cướp lấy một cái uống thử xem đâu!” Ai đó ở trong lòng bất thình lình nổi lên khát khao suy nghĩ. Chỉ là cũng chính vào ngay lúc ấy, vội vã đuổi theo phía sau Keine cuối cùng cũng đã trở về. Sớm đã sốt ruột chờ đợi cộng thêm nghe hai người nói chuyện cực kì phiền chán, Reimu tức thì không cho Lăng cơ hội rảnh rỗi đi tìm hiểu thêm. Lập tức! Lập tức! Lôi kéo anh đi vào bên trong nhà, bắt đầu công việc duy tu đổi cũ thành mới các loại sách báo á.
Tạm thời bị bắt ép cắt đứt tìm hiểu tình báo, Lăng cũng không nản chí. Mọi việc khởi đầu nan sao. Muốn thật sự cướp được lấy cái kia truyền thuyết bên trong Bồng Lai bất tử dược vân vân, cũng không vội ở ngay lúc này. Tất cả còn cần nhiều hơn bàn bạc suy nghĩ lập kế hoạch mới được. Mà trong đó quan trọng nhất chính là… thu được sự giúp đỡ của vị này cho đến hiện tại đã cùng Neet cơ công chúa đấu cái mấy trăm năm bất bại, cũng sử dụng qua Bồng Lai bất tử dược người- Mokou Fuziwara. Nghĩ đến đây, Lăng chính mình không khỏi thừ người ra nhìn về phía đối phương.
- Ân? Trên mặt tôi có dính thứ gì sao?
Đối diện Mokou tức thì dò hỏi với giọng ngạc nhiên. Một tay xấu hổ lau lau mặt.
- Không không không! Chỉ là bởi vì đột nhiên cảm thấy Mokou là như vậy thật thật thật xinh đẹp thiếu nữ a, thế cho nên vừa rồi bỗng nhiên có chút nhìn xem mê mẩn thất thần đâu.
Tươi cười giọng nói ôn nhu trả lời.
Reimu: “………..”
Kamishirasawa Keine: “…………..”
Mokou: “………….”
- Lưu manh nhận lấy cái chết!!!
Mặt đỏ bừng bừng hét lên.
- Ân! Khoan đã~
- Phượng hoàng phi thiên hoả!!!
- Bùm! Rầm! Ầm ầm!
- Aaaaaaaaaaa! Ta còn sẽ trở về…..~
Câu đầu tiên là để giải thích với vẻ mặt mờ mịt Nguyễn Trọng Lăng. Câu sau chính quay về vừa mới chạy đến thiếu nữ bản thân dò hỏi. Khác biệt với mới tới Huyễn tưởng hương chưa được vài ngày giống như Lăng, Reimu bản thân chính là từ nhỏ tới lớn sinh sống ở nơi này. Tuy rằng còn không có đạt tới mức độ mọi chuyện đều hiểu biết giống như Yukari, thế nhưng bởi vì tính chất đặc biệt công việc giữ gìn trị an bên trong kết giới của mình, cô nàng rất dễ dàng biết tên của hầu hết yêu tinh cùng yêu quái đặc thù bên trong Huyễn tưởng hương. Giống như Kamishirasawa Keine như vậy nửa người nửa yêu sống ở trong nhân loại thôn lại làm công việc hằng ngày dạy học cho đám yêu quái, vậy càng là biết tận gốc rễ.
- Thật tốt quá Reimu, còn có vị này Lăng tiên sinh, cuối cùng cũng đuổi kịp hai người.
Mặc dù là chạy vội đến gần, thế nhưng nhìn qua Keine cũng không có vẻ gì là mệt mỏi cả. Yêu quái cái gì quả nhiên đều không phải người. Ực? Lại nói đám bọn họ thật đúng đều là không phải người thật. Gật gật đầu ra vẻ nghiêm túc chào hỏi, Lăng trong lòng thế nhưng còn có thời gian suy nghĩ lung tung.
Bởi vì là người quen biết cũ, thế nên thấy bên cạnh Lăng không có ý tứ mở miệng nói chuyện, đối diện Keine lại có vẻ xấu hổ ngượng ngùng mở miệng, không khí im lặng trong giây lát, không còn có cách nào khác, Reimu bản thân đành phải lên tiếng hỏi thăm.
- Ừm! Lâu rồi không gặp được cô, cô giáo Keine. Cô như vậy vội vàng đuổi theo hai người chúng tôi là có chuyện gì sao?
- Ân! Bởi vì hôm nay là ngày nghỉ không có buổi học, thế cho nên cả ngày tôi đều ở tại chỗ của Mokou. Trước đó đột nhiên nghe được đám thỏ trong rừng tre lạc lối nói chuyện về năng lực thần kì của Lăng tiên sinh…
Nói và lễ phép hướng về phía đứng bên cạnh lắng nghe Lăng nhẹ nhàng cười.
- Bởi vì chuyện này thật khó mà tin được, thế nên tôi không thể không vội vã chạy trở về muốn tới cặn kẽ hỏi thăm.
- Ý cô là cô cũng có đồ vật muốn sửa cũ thành mới?
Lăng không có chút nào ngạc nhiên đối với lời giải thích của Keine, cất tiếng hỏi lại. Đứng tại bên cạnh Reimu giống như cũng sớm có điều đoán trước trầm mặc.
- Ân ân! Thật đúng là như vậy đâu, Lăng tiên sinh. Bởi vì tôi có thói quen sưu tầm ghi chép lại lịch sử của Huyễn tưởng hương, trong nhà cũng còn có không ít loại khác sách. Mặc dù tất cả đều đã trải qua tiến hành xử lý bảo quản. Thế nhưng tôi nghĩ nếu thật có thể để cho tất cả bọn chúng biến hoá trở nên như mới vậy thì thật tốt quá. Lăng tiên sinh không biết ngài có thể làm được không? Xin Ngài yên tâm, một khi thành công xong việc, bản thân tôi nhất định sẽ có hậu tạ!
- Chi trả bằng tiền sao?
Reimu hai mắt đột ngột sáng lấp lánh lên như ngôi sao, cướp trả lời.
- Đương nhiên có thể… Nếu như Lăng tiên sinh yêu cầu.
Đối mặt với Reimu như vậy thái độ đột nhiên hứng thú mười phần, rất rõ ràng ngay cả thanh nhã dịu dàng giống như Keine cũng bị doạ. Giật nảy mình lên, trước theo bản năng cất tiếng hồi đáp. Nói xong còn không quên nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng trưng cầu ý kiến xác nhận. Hiển nhiên, cô ấy biết ai mới là người đóng giữ vai trò quan trọng nhất trong việc này.
Đáng tiếc con nào đó đã sớm chui vào tiền trong mắt đi vu nữ mới sẽ không có giác ngộ cao như vậy. Vừa nghe nói đến có trả tiền lập tức thì đã sôi máu hết lên.
- Vậy còn chờ đợi cái gì nữa, chúng ta mau đi thôi!
Cả khuôn mặt giờ đã đỏ au như dân cờ bạc luôn, Reimu một bên hô to trả lời, một cái công chúa ôm, ôm vác lấy còn không có kịp nói lời gì Lăng chạy vội. Cô ấy đã sớm biết nhà của Keine bản thân ở đâu.
- Đợi! Đợi tôi một chút.
Không còn có cách nào khác, Keine bản thân giờ chỉ có thể vội vàng chạy đuổi theo sau. Trong lòng cũng âm thầm thầm than, chui vào trong mắt đồng tiền vu nữ Hakurei, sức mạnh quả nhiên là vô cùng vô cùng thật đáng sợ sợ!
- Đậu má! Tôi còn chưa có nói đáp ứng đâu!
Đây là Lăng cuối cùng lên tiếng chống cự.
- Nói cái gì nói gở đâu! Có còn muốn sống ở trong Huyễn tưởng hương nữa không? Ngày hôm nay anh không muốn làm cũng phải làm cho tôi, nếu không đừng trách tôi ra tay lui trị!
Đã mất hết hạn cuối vu nữ tức thì đe doạ.
- Lui trị là cái khỉ mốc gì?
Không học vấn không nghề nghiệp Lăng thái độ rõ ràng khinh thường cô nàng thủ đoạn đe doạ.
- Ầy…! Cái kia chính là… phong ấn… Đúng! Chính là có thể phong ấn một ngàn năm một vạn năm mười vạn năm chính anh vào bên trong phòng tối luôn. Nói chung anh không muốn làm cũng phải làm. Đừng để cho tôi còn phải nhắc nhở thêm lần nữa.
Vừa nói giải thích vừa chạy như bay vu nữ Hakurei phát ra mệnh lệnh thông báo cuối cùng.
- Được được được! Chữa trị thì chữa trị. Thế nhưng có thể thả tôi xuống trước được không? Quái lạ lùng.
Vốn dĩ bản thân ngay từ đầu cũng có ý định giúp đỡ Keine chữa trị thế nên Nguyễn Trọng Lăng cũng không có gì lý do kiên quyết chống lại. Thế nhưng cái chính là bị Reimu công chúa ôm chạy trên phố như hiện giờ, anh chàng lúc này chỉ muốn ôm mặt mà khóc luôn. Một thời anh danh nay còn đâu.
- Anh nói thử xem? Làm gì phải như thế mè nheo! Yên tâm đi! Lập tức lập tức liền đã đến nhà của Keine rồi.
“Tôi nói mới không phải cái này á!
Tính! Mặc kệ đi~ Dù sao cũng không có ý định sống ở trong thôn làng.” Nào đó người đã tự mình sa đoạ như vậy tự nhủ.
Rất nhanh! Nhà của Kamishirasawa Keine liền đã hiện ra trước mắt.
- Các ngươi đây là….?
Một cô gái có đôi mắt màu đỏ cùng mái tóc màu bạc trắng dài đến mắt cá chân, giờ đang đứng trước cửa của ngôi nhà mà bọn họ vừa đến, khuôn mặt chính giật mình nhìn về phía tư thế quỷ dị giữa Lăng cùng Reimu lúc này. Nhìn kĩ thì đối phương đang ăn mặc một chiếc áo màu nâu rất nhạt dài tay, trông như ngả màu vì bụi khói, cùng một chiếc quần đỏ sậm màu có đai đeo hai bên qua vai, phía dưới được dán chi chít một đám lá bùa hình chữ nhật một cách ngẫu nhiên. Tóc của cô ta cũng được buộc bằng những chiếc nơ bùa màu đỏ trắng tương tự, trong khi trên đỉnh đầu được buộc bằng một chiếc nơ bùa lớn hơn nằm ngang.
- Ân! Là Mokou đến chơi đấy sao? Xin chờ đợi một chút, Keine đang ở ngay phía sau.
Thả xuống đã sớm xấu hổ không chỗ nương thân Nguyễn Trọng Lăng xuống đất, Reimu giờ vẻ ngoài trông như không có việc gì cùng với đối diện tên là Mokou thiếu nữ nói chuyện.
“Bởi vì đều là ngực lép cho nên mới nhiệt tình như vậy sao?” Nhìn trước mắt Reimu vẻ mặt phấn khởi hỏi thăm, Nguyễn Trọng Lăng không khỏi âm thầm trong lòng ác ý suy nghĩ. Ai bảo trước đó gặp phải vòng một to lớn Keine, thái độ của Reimu ban đầu lãnh đạm như vậy đâu.
- Không, không phải! Tôi là cùng với Keine cùng đi trở về. Vừa rồi chỉ là đang đợi Keine bản thân đi mời hai người đến mà thôi.
Nói và tên là Mokou thiếu nữ giống như muốn nói lại thôi nhìn về phía Lăng.
- Cô có chuyện gì muốn hỏi tôi sao?
Thấu hiểu lòng người, Lăng thấy vậy cười cười nhẹ nhàng bắt chuyện.
- Ân! Chỉ là muốn hỏi thăm một chút, anh có phải hay không là người của Vĩnh viễn đình mà thôi.
Bắt gặp Lăng như vậy dáng vẻ thoải mái mà hỏi, đối diện Mokou giống như cũng nhẹ thả lỏng, trở về tính cách thái độ khi bình thường của mình. Rất là đĩnh đạc tự nhiên nói chuyện.
“Ân! Còn rất có vẻ đặc thù cuốn hút đâu.” Giọng nói của Lăng bởi vậy cũng có chút thân mật hơn.
- Vĩnh viễn đình sao? Giống như trước đó Reimu cũng từng nhắc tới về nơi này. Có thể nói cho tôi biết nơi đó người là như thế nào sao? Tại sao mọi người gặp phải tôi ý nghĩ đầu tiên đều là cho rằng bản thân là người ở nơi đó.
- Ừm! Cũng không có gì. Có lẽ là bởi vì tất cả mọi người đều biết nơi đó tên kia đầu nấm mốc công chúa cấm cung cơ thể nắm giữ năng lực điều khiển thời gian mà thôi. Anh không phải cũng nắm giữ năng lực tương tự như vậy sao? Thế cho nên mới có thể sẽ gây ra hiểu lầm.
Bắt gặp Lăng như vậy hoàn toàn không biết gì về Vĩnh viễn đình dáng vẻ, Mokou bản thân liền có chút tuỳ tuỳ tiện tiện lên. Nhắc tới giải thích về Vĩnh viễn đình bên trong người cũng là mang theo không hiểu ác ý.
- A! Là như vậy phải không? Không nghĩ tới ngay tại ở bên trong Huyễn tưởng hương sẽ gặp được như vậy người có cùng năng lực đâu. Có thể nói thêm cho tôi biết nhiều hơn về người ở bên trong đó được không?
Chuyện của nhà mình, nhà mình biết, nếu như không phải bản thân tiêu diệt đánh bại dị thần Aten, anh chàng nào sẽ có cơ hội nắm giữ trân quý lại manh mẽ quyền năng Thời gian Mặt trời. Cũng sẽ không bởi vì đối phương đòn phản kích phút cuối cùng mà bị trục xuất ném tới nơi đây, Lăng bởi vậy đối với cái này giống như mình nắm giữ đáng sợ liên quan tới thời gian năng lực người, hiển nhiên tò mò khẩn.
- Anh muốn hỏi chuyện về tên kia nấm mốc đầu công chúa làm gì?
Mokou khuôn mặt chợt cảnh giác nhìn về hỏi.
- A ha ha..! Tò mò! Chỉ là có chút tò mò thôi á. Biết người biết ta sao? Tôi cũng muốn biết đối phương năng lực là như thế nào cái giống nhau đâu.
Gãi gãi đầu hàm hậu cười, Lăng thuận miệng liền bịa chuyện đáp. Mokou thế mà có chút tin. “Ân! Thành thật thiếu nữ nha! Ta thích!” Ai đó quỷ dị cười.
- Ân! Nói như vậy cũng đúng. Còn có may cho anh đấy, nếu bàn về người hiểu rõ về tên kia ở bên trong huyễn tưởng hương, không có mấy ai bằng được tôi đâu…
Nói và Mokou bắt đầu miêu tả kể cho Lăng về vị kia bị thiếu nữ gọi là đầu nấm mốc công chúa cấm cung. Cái gì quanh năm suốt tháng ngồi trong phòng nghiện net thiếu nữ nha. Cái gì lôi thôi lếch thếch bẩn thỉu không tắm gội, đầu nấm mốc nha. Cái gì thô lỗ ngu xuẩn a…vân vân. Nói chung mười câu tám chín không có lời hay, một hai câu còn lại vậy là trả lời Lăng về những người khác liên quan trong Vĩnh viễn đình. Bởi vậy không cần người khác ở cạnh bên nhắc nhở nói gì, Lăng cũng biết chắc được trăm phần trăm, vị này Mokou thiếu nữ cùng vị kia công chúa Houraisan Kaguya, hay còn bị mọi người (trừ Mokou ra) gọi với biệt danh Neet cơ, hiển nhiên là kẻ thù không đội trời chung như nước với lửa.
Đương nhiên! Tất cả những điều kể trên đối với Lăng đều không có gì quan trọng khiến anh để ý. Các thiếu nữ đấu xé nhau cái gì, vô cùng bình thường không phải sao. Đều không có cái gọi là. Mãi cho tới tận khi Lăng vô tình nghe được về thứ kia trong truyền thuyết Bồng Lai bất tử dược cùng vĩnh sinh bất tử Bồng Lai người…
“Ân! Thật rất muốn, rất muốn, rất muốn cướp lấy một cái uống thử xem đâu!” Ai đó ở trong lòng bất thình lình nổi lên khát khao suy nghĩ. Chỉ là cũng chính vào ngay lúc ấy, vội vã đuổi theo phía sau Keine cuối cùng cũng đã trở về. Sớm đã sốt ruột chờ đợi cộng thêm nghe hai người nói chuyện cực kì phiền chán, Reimu tức thì không cho Lăng cơ hội rảnh rỗi đi tìm hiểu thêm. Lập tức! Lập tức! Lôi kéo anh đi vào bên trong nhà, bắt đầu công việc duy tu đổi cũ thành mới các loại sách báo á.
Tạm thời bị bắt ép cắt đứt tìm hiểu tình báo, Lăng cũng không nản chí. Mọi việc khởi đầu nan sao. Muốn thật sự cướp được lấy cái kia truyền thuyết bên trong Bồng Lai bất tử dược vân vân, cũng không vội ở ngay lúc này. Tất cả còn cần nhiều hơn bàn bạc suy nghĩ lập kế hoạch mới được. Mà trong đó quan trọng nhất chính là… thu được sự giúp đỡ của vị này cho đến hiện tại đã cùng Neet cơ công chúa đấu cái mấy trăm năm bất bại, cũng sử dụng qua Bồng Lai bất tử dược người- Mokou Fuziwara. Nghĩ đến đây, Lăng chính mình không khỏi thừ người ra nhìn về phía đối phương.
- Ân? Trên mặt tôi có dính thứ gì sao?
Đối diện Mokou tức thì dò hỏi với giọng ngạc nhiên. Một tay xấu hổ lau lau mặt.
- Không không không! Chỉ là bởi vì đột nhiên cảm thấy Mokou là như vậy thật thật thật xinh đẹp thiếu nữ a, thế cho nên vừa rồi bỗng nhiên có chút nhìn xem mê mẩn thất thần đâu.
Tươi cười giọng nói ôn nhu trả lời.
Reimu: “………..”
Kamishirasawa Keine: “…………..”
Mokou: “………….”
- Lưu manh nhận lấy cái chết!!!
Mặt đỏ bừng bừng hét lên.
- Ân! Khoan đã~
- Phượng hoàng phi thiên hoả!!!
- Bùm! Rầm! Ầm ầm!
- Aaaaaaaaaaa! Ta còn sẽ trở về…..~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook