Nhật Kí Thần Linh
-
Chương 274: Âm mưu vừa mới hiện
Có lẽ bởi vì trước đó từng được nữ thần Athena sử dụng qua phép gia hộ đối với bản thân, làm gia tăng năng lực hiểu biết đối với chính mình nắm giữ quyền năng, bởi thế cho nên tiếp đến sau đó quyền năng mà Lăng thu được từ hai vị dị thần bị đánh giết phía sau đều khá vẹn toàn. Tạm không nói đến mười dạng hoá thân quyền năng của Verethragna anh chàng đã nắm giữ đầy đủ, chỉ tính tới được quyền năng đến từ dị thần Aten cũng đã đủ cho ai đó hài lòng.
Quyền năng: Thời gian Mặt trời.
Lấy điều khiển ma thuật mini mặt trời sức mạnh to lớn luân chuyển, chưởng khống thời gian xung quanh mình các dạng biến hoá (đối với không phải sinh mệnh sinh vật có hiệu quả tốt nhất). Tiêu hao bản thân mini ma thuật mặt trời hầu hết lượng lớn sức mạnh (sáng sớm mặt trời lên mỗi ngày lúc tức thời khôi phục), đối với sinh mệnh sinh vật bất kì tiến hành đảo ngược thời gian trở lại quá khứ, trước đó thời điểm chịu phải mọi loại vết thương hay trạng thái có ích, có hại…vv toàn bộ xoá bỏ (không hồi phục đã tiêu hao ma thuật lực lượng).
Đúng là như vậy, trải qua bản thân Lăng khoảng thời gian này thử sử dụng các loại quyền năng xong, dựa theo chính anh suy tính, Thời gian Mặt trời quyền năng đối với không có sinh mệnh, vật thể bình thường tác dụng tương đối lớn, sử dụng dễ dàng, tiêu hao khá nhỏ. Bị Thời gian Mặt trời quyền năng sức mạnh tác dụng cố định lên xong, đám vật thể bình thường này, tất cả đều sẽ giữ lại trạng thái cố định đó trong một khoảng thời gian tương đối lâu dài, mãi cho đến khi sức mạnh ẩn chứa bên trong đó kết thúc mới biến mất. Cho tới hiệu quả tác dụng lên cơ thể sinh vật có chứa sinh mệnh, Lăng cũng coi như đã từng thử (thời điểm trước đó tiểu Flandre dùng nắm tay phá huỷ bên trong cơ thể nội tạng…vv, sử dụng ra để khôi phục chính mình), quyền năng sử dụng tiêu hao ma lực số lượng thật lớn, khiến cho bản thân anh chàng khi đó hầu như không còn có cả năng lực sử dụng các loại quyền năng khác để chiến đấu luôn (cho nên sau đó bắt gặp phải Remilia đám người chặng đường mới sẽ nhanh chân quyết định bỏ chạy). Dựa theo điểm này biểu hiện mà nói, phương pháp sử dụng quyền năng Thời gian Mặt trời phía sau, chỉ có thể coi như là cuối cùng tuyệt chiêu giữ mệnh.
………
Hakurei Thần xã, bên trong đền thờ….
- Uống một ly trà đi! Ừm… Bởi vì thần xã tài chính có hạn, thế nên xin thông cảm một chút.
- Không có gì. Là tôi đường đột mới đúng.
Khách sáo lên tiếng đáp lại một câu. Nhận lấy chén trà từ trong tay đối diện Reimu xong, nào đó người giả mô giả dạng giơ lên nhấp một ngụm.
“Thật đắng!... hơn nữa còn có vẻ nát!”
Mặc dù không quá hiểu biết về thưởng thức uống trà linh tinh, thế nhưng nước trà vừa vào miệng xong, Lăng lập tức liền nhận ra được vị đắng chát cùng với bã trà có chút nát lẫn lộn ở bên trong đó. “Thật đúng là đủ kém nha!” Ai đó trong lòng không khỏi thầm than. Tay cầm chén trà vội bỏ ngay đi xuống tới. Ánh mắt nhìn về phía đối diện, Reimu thế nhưng chính đang mùi ngon nếm lấy chén trà đang cầm trên tay. Tình cảnh diễn ra khiến Lăng không khỏi hoang mang không thôi. “Chẳng lẽ mình thật sự không biết gì về thưởng thức trà?”
Tuy rằng trong lòng suy nghĩ khá nhiều, có điều bởi vì tiếp sau đó liền đi vào bàn bạc công việc chính, vì vậy Nguyễn Trọng Lăng liền tạm thời bỏ qua một đám suy nghĩ vừa mới hiện lên. Vẻ mặt giờ nghiêm túc nói chuyện.
- Hừm! Cô là bên trong thần xã vu nữ, Hakurei Reimu đúng không?
- Đúng vậy! Tôi đang nghe.
Vẻ mặt thờ ơ đáp.
Lăng: “……..”
- Ừ? Sự tình là cái dạng này….
Nguyễn Trọng Lăng đầu tiên kể về chính mình vì sao lại xuất hiện ở nơi này, đồng thời hơn nữa cũng hỏi thăm đối phương bản thân có biết phương pháp nào hay không có thể rời khỏi nơi đây. Mặc dù không có gì tin tưởng hy vọng, bởi lẽ trước đó đã từng hỏi thăm qua Cirno cùng Mystia đều là nét mặt mù mịt không hiểu ra sao.
- Ồ! Hoá ra anh là kẻ mới tới à! Vậy mà không nói sớm.
Vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt như cũ bắt chuyện. Cũng còn tốt đối với Lăng phía sau câu hỏi, nào đó người lần đầu tiên nghe được một chút manh mối trả lời. Có điều kết quả không được tốt nghe cho lắm là được.
- Thật xin lỗi. Về vấn đề của anh tôi cũng không hiểu được rõ cho lắm. Bình thường yêu quái bị ném tới nơi này, giống như đều chưa từng có người có thể thành công rời bỏ đi. Nếu như có người thật sự biết cách rời khỏi nơi đây, vậy chỉ có thể là Yakumo Yukari tên kia mới biết.
- Yakumo Yukari? Đó là ai? Tôi có thể tìm được anh ta ở đâu?
- Phụt! Khục khục…! Không đúng! Yakari tên kia là nữ. Mọi người cũng thường gọi đối phương là yêu quái hiền giả hay bác gái già gì đó. Mặc dù cô ta luôn tự nhận mình là vĩnh viễn mười bảy tuổi thiếu nữ linh tinh.
Nước trà giật nảy mình phun ra khỏi miệng. Một bên cố nín nhịn tươi cười, Reimu một mặt khác tỉ mỉ đối với Lăng lên tiếng giải thích. Mặc dù giọng tràn đầy khịt mũi coi thường.
- Đuỳnh đoàng! Ầm ầm ầm…!
Tiếng sấm sét không ngừng nổ vang bên ngoài sân. Bầu trời âm u mây đen giăng kín. Áp lực thật mạnh!
- Chết tiệt rình coi trộm!
Ngước nhìn lên thời tiết tối sầm bên ngoài, dường như đang nghĩ đến nào đó không mấy vui vẻ hồi ức trong quá khứ, Reimu giờ vẻ mặt tràn đầy oán niệm.
- Đuỳnh đoàng!
- Cô vừa đang nói cái gì?
Tiếng sấm đánh đột nhiên khiến cho Lăng có vẻ nghe không rõ, bởi vậy không khỏi lên tiếng hỏi lại.
- Không! Tôi không nói cái gì cả. Chúng ta hiện tại đang nói tiếp tới đâu rồi nhỉ?
- Đang nói tới yêu quái hiền giả và vân vân.
Lăng nét mặt chăm chú tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe đáp.
- Ừm., đúng rồi. Bởi vì tên kia là một trong những yêu quái góp sức cho việc ban đầu thành lập nên Huyễn Tưởng Hương, bởi vậy cho nên nếu như có người biết cách làm sao để rời khỏi nơi đây. Không có ai khác ngoài tên kia cả.
- Nói như vậy muốn rời khỏi nơi này liền cần tìm tới vị kia Yêu quái hiền giả Yakumo Yukari phải không? Còn có tôi có thể tìm thấy cô ta ở đâu?
Hy vọng le lói bất ngờ xuất hiện ở đây, Lăng nét mặt tươi cười quá đỗi vội hỏi thăm… mới là lạ!
Reimu: “…………”
Không khí yên lặng lại tầm 5 phút sau, Reimu cuối cùng giọng nói lạnh nhạt tiếc nuối tỏ vẻ Nguyễn Trọng Lăng không có khả năng tìm được Yukari. Hỏi ra mới biết được. Vị này yêu quái hiền giả năng lực sở trường chính là mở ra các loại không gian kẽ hở khoảng cách, tiến hành không khác biệt rình coi toàn bộ Huyễn tưởng hương mọi người. Chỉ cần có ai đó nói xấu đối phương dù chỉ một câu cũng sẽ lập tức liền biết. Trước đó vừa rồi Reimu như vậy nói xấu đối phương thành bác gái già linh tinh đã sớm chạm vào tối kị, Yukari tên kia chắc chắn cũng đang quan sát nhìn tới tình huống nơi này. Bởi vậy nếu như sau khi nghe được bản thân Lăng chính miệng dò hỏi còn không đáp lại, như vậy thì tám chín phần mười hoặc là đáp án không thể rời khỏi, còn lại chính là đối phương không muốn gặp người ngoài linh tinh.
Cố gắng muốn cứu vớt một chút Lăng thậm chí còn hỏi thăm nơi ở của đối phương, muốn tới cái tìm tới tận nhà cầu cứu. Đáng tiếc dựa theo Reimu lời nói sau đó, toàn bộ Huyễn tưởng hương bên trong người đều không có mấy cái biết chính xác vị trí Lạc đường nhà của Yukari tên kia ở đâu. Này lại là một cái trầm trọng bế tắc đả kích nha! Ai đó đã nản lòng thoái chí không nói lên lời… mới là lạ~
“Đã sớm biết sẽ không đơn giản như vậy có thể tìm được cách rời khỏi nơi này!” Lăng trong lòng tỏ vẻ hừ lạnh, trí tuệ hiểu rõ. Chung quy vẫn phải là làm làm chút sự, lật đổ úp sấp chính quyền cái gì mới có thể ép buộc tên kia yêu quái hiền giả chịu ra mặt đúng không. Bản thân sớm đã có dự kiến từ trước nha. Trước đó kế hoạch quả nhiên là không có sai vào đâu đâu đấy!
Trong lòng một hoành, anh chàng liền cũng không còn muốn tiếp tục dây dưa lãng phí thời gian ở nơi này. Lập tức liền tiến hành cấp tốc phương án thứ hai, chiêu binh mua mã.
- Ai! Là như thế này phải không? Có lẽ thật sự là không thể rời khỏi huyễn tưởng hương nơi đây được thật.
Giọng nói giả vờ suy sụp.
- Mà… Không cần phải quá thất vọng như vậy. Nói chung nơi này cuộc sống sinh hoạt vẫn còn tốt đấy chứ. Khá là yên bình.
Reimu không lắm cảm xúc an ủi.
- Ừm! Chung quy vẫn là phải cảm ơn cô tận tình giải đáp đâu, Reimu.
Lăng vẻ mặt cảm kích tha thiết nhìn về phía đối phương.
- Không! Cũng không có gì cùng lắm thì. Lại nói nữa thần xã cũng hiếm khi có người tiến đến hỏi thăm cúng tiền như hôm nay.
Vẻ mặt thoáng có chút đỏ lên, nhăn nhó đáp.
- Ân? Thần xã bình thường chẳng lẽ ít như vậy khách đến thăm hành hương thật sao?
Giọng điệu quan tâm.
- Đúng vậy a! Cả năm đều chẳng có mấy người tới cúng tiền.
Lăng: “……. Hoá ra Reimu ngươi chỉ quan tâm chủ yếu có phải hay không có người đến cúng tiền? Lại nói, chẳng lẽ chính bởi vì là chính mình trước đó hiếm thấy bỏ vào hòm công đức mấy đồng xu, thế nên cô nàng mới chịu như vậy nói chuyện với mình như thế lâu? Ngươi là đang muốn thả dây dài câu cá lớn chăng, Reimu?”
Trong lòng tuy rằng oán thầm nào đó tham tiền vu nữ không có hạn cuối linh tinh, thế nhưng bên ngoài miệng lời nói lại tỏ ra vẻ quan tâm hết sức.
- Như vậy làm sao được đâu! Ít như thế người đến viếng thăm, thần xã tài chính chẳng phải là sẽ cực kì khan hiếm?
- Ai nói không phải đâu!
Giọng nói rưng rưng đáp. Ánh mắt thế nhưng tràn đầy mong ngóng nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng, tựa như cún con cầu an ủi.
“Ân? Sẽ không phải là hy vọng bản thân cúng thêm tiền chứ?” Suy nghĩ đến đây, ai đó không khỏi theo bản năng cất tiếng thử thăm hỏi.
- Lại muốn cúng tiền?
- Ân ân ân ân ân ân….!
Gật đầu lia lịa~ Hai mắt đáng thương rưng rưng.
Lăng: “……. Hất bàn!”
- Khục! Thêm tiền chắc chắn là không có. Muốn mạng có một cứ lấy đi.
Giọng chém đinh chặt sắt.
- Ai! Kết quả đều là như vậy thật à~
Thái độ tức khắc xoay ngược, lạnh nhạt 180 độ. Thờ ơ vô cảm nâng lên chén trà của người nào đó biếng nhác uống.
“Ngay cả trà cũng không muốn cho bản thân uống luôn. Keo kiệt có thể!” Lắc lắc đầu, Lăng đã không muốn cùng với con này kỳ ba vu nữ chơi đùa tiếp. Giọng nói tỏ vẻ ý vị thâm trường khêu lên đều tài.
- Đừng vội bi quan như vậy nha, Reimu. Dù sao cô chính là… ừ? Ân nhân của tôi đâu (?). Bắt gặp thấy cô cuộc sống tài chính khó khăn như vậy, tôi đương nhiên là sẽ không để yên không giúp đỡ á.
- Có ý tứ gì?
Vẻ mặt giật mình hỏi thăm.
Lăng: “Kế hoạch của tôi là như thế này…. Bla bla!”
Một lát sau…
- Có thật làm như vậy thần xã thì có tiền phải không?
Cô nàng giờ vẻ mặt lưỡng lự tỏ vẻ khó khăn. Ai bảo dựa theo cách nói phương pháp của Nguyễn Trọng Lăng, bản thân cô liền phải mệt sống mệt chết làm việc đâu.
Không nghĩ tới người nào đó còn như vậy ham ăn tiếng làm tính cách, mặc dù đã sắp hỏng mất thu phục kế hoạch, Lăng cuối cùng vẫn là cố nén hất bàn xúc động tiến hành bảo đảm, vất vả chỉ có duy nhất một lần này yêu cầu tiến hành quảng cáo. Ngày sau đối phương chỉ cần ngồi nguyên ở nhà đếm tiền là xong ok, cuối cùng mới thành công khuyên bảo Hakurei vu nữ.
Đợi cho đến khi đối phương thật sự gật đầu đồng ý, nào đó người trong lòng tức thì âm thầm nở nụ cười gian. Bởi vì cái gọi là cần kiệm biến xa xỉ dễ, từ tiêu sài phung phí ngược lại biến cần kiệm tiết kiệm liền đậu má khó khăn. Một khi đối phương sau này tài chính nơi phát ra đều nắm ở trong tay hắn Nguyễn Trọng Lăng, vậy thì không tin không uy hiếp thành công khiến đối phương khuất phục. Nếu không một giây sau biến cho ngươi trở về hiện tại cái này rách nát cuộc sống á.
Ngoan ngoãn chấp nhận trở thành trong tay ta thuộc hạ đi, Hakurei vu nữ Hakurei Reimu, a ha ha ha ha ha….~
Ta tà ác cười a ta tà ác cười!
- Đuỳnh đoàng!
Quyền năng: Thời gian Mặt trời.
Lấy điều khiển ma thuật mini mặt trời sức mạnh to lớn luân chuyển, chưởng khống thời gian xung quanh mình các dạng biến hoá (đối với không phải sinh mệnh sinh vật có hiệu quả tốt nhất). Tiêu hao bản thân mini ma thuật mặt trời hầu hết lượng lớn sức mạnh (sáng sớm mặt trời lên mỗi ngày lúc tức thời khôi phục), đối với sinh mệnh sinh vật bất kì tiến hành đảo ngược thời gian trở lại quá khứ, trước đó thời điểm chịu phải mọi loại vết thương hay trạng thái có ích, có hại…vv toàn bộ xoá bỏ (không hồi phục đã tiêu hao ma thuật lực lượng).
Đúng là như vậy, trải qua bản thân Lăng khoảng thời gian này thử sử dụng các loại quyền năng xong, dựa theo chính anh suy tính, Thời gian Mặt trời quyền năng đối với không có sinh mệnh, vật thể bình thường tác dụng tương đối lớn, sử dụng dễ dàng, tiêu hao khá nhỏ. Bị Thời gian Mặt trời quyền năng sức mạnh tác dụng cố định lên xong, đám vật thể bình thường này, tất cả đều sẽ giữ lại trạng thái cố định đó trong một khoảng thời gian tương đối lâu dài, mãi cho đến khi sức mạnh ẩn chứa bên trong đó kết thúc mới biến mất. Cho tới hiệu quả tác dụng lên cơ thể sinh vật có chứa sinh mệnh, Lăng cũng coi như đã từng thử (thời điểm trước đó tiểu Flandre dùng nắm tay phá huỷ bên trong cơ thể nội tạng…vv, sử dụng ra để khôi phục chính mình), quyền năng sử dụng tiêu hao ma lực số lượng thật lớn, khiến cho bản thân anh chàng khi đó hầu như không còn có cả năng lực sử dụng các loại quyền năng khác để chiến đấu luôn (cho nên sau đó bắt gặp phải Remilia đám người chặng đường mới sẽ nhanh chân quyết định bỏ chạy). Dựa theo điểm này biểu hiện mà nói, phương pháp sử dụng quyền năng Thời gian Mặt trời phía sau, chỉ có thể coi như là cuối cùng tuyệt chiêu giữ mệnh.
………
Hakurei Thần xã, bên trong đền thờ….
- Uống một ly trà đi! Ừm… Bởi vì thần xã tài chính có hạn, thế nên xin thông cảm một chút.
- Không có gì. Là tôi đường đột mới đúng.
Khách sáo lên tiếng đáp lại một câu. Nhận lấy chén trà từ trong tay đối diện Reimu xong, nào đó người giả mô giả dạng giơ lên nhấp một ngụm.
“Thật đắng!... hơn nữa còn có vẻ nát!”
Mặc dù không quá hiểu biết về thưởng thức uống trà linh tinh, thế nhưng nước trà vừa vào miệng xong, Lăng lập tức liền nhận ra được vị đắng chát cùng với bã trà có chút nát lẫn lộn ở bên trong đó. “Thật đúng là đủ kém nha!” Ai đó trong lòng không khỏi thầm than. Tay cầm chén trà vội bỏ ngay đi xuống tới. Ánh mắt nhìn về phía đối diện, Reimu thế nhưng chính đang mùi ngon nếm lấy chén trà đang cầm trên tay. Tình cảnh diễn ra khiến Lăng không khỏi hoang mang không thôi. “Chẳng lẽ mình thật sự không biết gì về thưởng thức trà?”
Tuy rằng trong lòng suy nghĩ khá nhiều, có điều bởi vì tiếp sau đó liền đi vào bàn bạc công việc chính, vì vậy Nguyễn Trọng Lăng liền tạm thời bỏ qua một đám suy nghĩ vừa mới hiện lên. Vẻ mặt giờ nghiêm túc nói chuyện.
- Hừm! Cô là bên trong thần xã vu nữ, Hakurei Reimu đúng không?
- Đúng vậy! Tôi đang nghe.
Vẻ mặt thờ ơ đáp.
Lăng: “……..”
- Ừ? Sự tình là cái dạng này….
Nguyễn Trọng Lăng đầu tiên kể về chính mình vì sao lại xuất hiện ở nơi này, đồng thời hơn nữa cũng hỏi thăm đối phương bản thân có biết phương pháp nào hay không có thể rời khỏi nơi đây. Mặc dù không có gì tin tưởng hy vọng, bởi lẽ trước đó đã từng hỏi thăm qua Cirno cùng Mystia đều là nét mặt mù mịt không hiểu ra sao.
- Ồ! Hoá ra anh là kẻ mới tới à! Vậy mà không nói sớm.
Vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt như cũ bắt chuyện. Cũng còn tốt đối với Lăng phía sau câu hỏi, nào đó người lần đầu tiên nghe được một chút manh mối trả lời. Có điều kết quả không được tốt nghe cho lắm là được.
- Thật xin lỗi. Về vấn đề của anh tôi cũng không hiểu được rõ cho lắm. Bình thường yêu quái bị ném tới nơi này, giống như đều chưa từng có người có thể thành công rời bỏ đi. Nếu như có người thật sự biết cách rời khỏi nơi đây, vậy chỉ có thể là Yakumo Yukari tên kia mới biết.
- Yakumo Yukari? Đó là ai? Tôi có thể tìm được anh ta ở đâu?
- Phụt! Khục khục…! Không đúng! Yakari tên kia là nữ. Mọi người cũng thường gọi đối phương là yêu quái hiền giả hay bác gái già gì đó. Mặc dù cô ta luôn tự nhận mình là vĩnh viễn mười bảy tuổi thiếu nữ linh tinh.
Nước trà giật nảy mình phun ra khỏi miệng. Một bên cố nín nhịn tươi cười, Reimu một mặt khác tỉ mỉ đối với Lăng lên tiếng giải thích. Mặc dù giọng tràn đầy khịt mũi coi thường.
- Đuỳnh đoàng! Ầm ầm ầm…!
Tiếng sấm sét không ngừng nổ vang bên ngoài sân. Bầu trời âm u mây đen giăng kín. Áp lực thật mạnh!
- Chết tiệt rình coi trộm!
Ngước nhìn lên thời tiết tối sầm bên ngoài, dường như đang nghĩ đến nào đó không mấy vui vẻ hồi ức trong quá khứ, Reimu giờ vẻ mặt tràn đầy oán niệm.
- Đuỳnh đoàng!
- Cô vừa đang nói cái gì?
Tiếng sấm đánh đột nhiên khiến cho Lăng có vẻ nghe không rõ, bởi vậy không khỏi lên tiếng hỏi lại.
- Không! Tôi không nói cái gì cả. Chúng ta hiện tại đang nói tiếp tới đâu rồi nhỉ?
- Đang nói tới yêu quái hiền giả và vân vân.
Lăng nét mặt chăm chú tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe đáp.
- Ừm., đúng rồi. Bởi vì tên kia là một trong những yêu quái góp sức cho việc ban đầu thành lập nên Huyễn Tưởng Hương, bởi vậy cho nên nếu như có người biết cách làm sao để rời khỏi nơi đây. Không có ai khác ngoài tên kia cả.
- Nói như vậy muốn rời khỏi nơi này liền cần tìm tới vị kia Yêu quái hiền giả Yakumo Yukari phải không? Còn có tôi có thể tìm thấy cô ta ở đâu?
Hy vọng le lói bất ngờ xuất hiện ở đây, Lăng nét mặt tươi cười quá đỗi vội hỏi thăm… mới là lạ!
Reimu: “…………”
Không khí yên lặng lại tầm 5 phút sau, Reimu cuối cùng giọng nói lạnh nhạt tiếc nuối tỏ vẻ Nguyễn Trọng Lăng không có khả năng tìm được Yukari. Hỏi ra mới biết được. Vị này yêu quái hiền giả năng lực sở trường chính là mở ra các loại không gian kẽ hở khoảng cách, tiến hành không khác biệt rình coi toàn bộ Huyễn tưởng hương mọi người. Chỉ cần có ai đó nói xấu đối phương dù chỉ một câu cũng sẽ lập tức liền biết. Trước đó vừa rồi Reimu như vậy nói xấu đối phương thành bác gái già linh tinh đã sớm chạm vào tối kị, Yukari tên kia chắc chắn cũng đang quan sát nhìn tới tình huống nơi này. Bởi vậy nếu như sau khi nghe được bản thân Lăng chính miệng dò hỏi còn không đáp lại, như vậy thì tám chín phần mười hoặc là đáp án không thể rời khỏi, còn lại chính là đối phương không muốn gặp người ngoài linh tinh.
Cố gắng muốn cứu vớt một chút Lăng thậm chí còn hỏi thăm nơi ở của đối phương, muốn tới cái tìm tới tận nhà cầu cứu. Đáng tiếc dựa theo Reimu lời nói sau đó, toàn bộ Huyễn tưởng hương bên trong người đều không có mấy cái biết chính xác vị trí Lạc đường nhà của Yukari tên kia ở đâu. Này lại là một cái trầm trọng bế tắc đả kích nha! Ai đó đã nản lòng thoái chí không nói lên lời… mới là lạ~
“Đã sớm biết sẽ không đơn giản như vậy có thể tìm được cách rời khỏi nơi này!” Lăng trong lòng tỏ vẻ hừ lạnh, trí tuệ hiểu rõ. Chung quy vẫn phải là làm làm chút sự, lật đổ úp sấp chính quyền cái gì mới có thể ép buộc tên kia yêu quái hiền giả chịu ra mặt đúng không. Bản thân sớm đã có dự kiến từ trước nha. Trước đó kế hoạch quả nhiên là không có sai vào đâu đâu đấy!
Trong lòng một hoành, anh chàng liền cũng không còn muốn tiếp tục dây dưa lãng phí thời gian ở nơi này. Lập tức liền tiến hành cấp tốc phương án thứ hai, chiêu binh mua mã.
- Ai! Là như thế này phải không? Có lẽ thật sự là không thể rời khỏi huyễn tưởng hương nơi đây được thật.
Giọng nói giả vờ suy sụp.
- Mà… Không cần phải quá thất vọng như vậy. Nói chung nơi này cuộc sống sinh hoạt vẫn còn tốt đấy chứ. Khá là yên bình.
Reimu không lắm cảm xúc an ủi.
- Ừm! Chung quy vẫn là phải cảm ơn cô tận tình giải đáp đâu, Reimu.
Lăng vẻ mặt cảm kích tha thiết nhìn về phía đối phương.
- Không! Cũng không có gì cùng lắm thì. Lại nói nữa thần xã cũng hiếm khi có người tiến đến hỏi thăm cúng tiền như hôm nay.
Vẻ mặt thoáng có chút đỏ lên, nhăn nhó đáp.
- Ân? Thần xã bình thường chẳng lẽ ít như vậy khách đến thăm hành hương thật sao?
Giọng điệu quan tâm.
- Đúng vậy a! Cả năm đều chẳng có mấy người tới cúng tiền.
Lăng: “……. Hoá ra Reimu ngươi chỉ quan tâm chủ yếu có phải hay không có người đến cúng tiền? Lại nói, chẳng lẽ chính bởi vì là chính mình trước đó hiếm thấy bỏ vào hòm công đức mấy đồng xu, thế nên cô nàng mới chịu như vậy nói chuyện với mình như thế lâu? Ngươi là đang muốn thả dây dài câu cá lớn chăng, Reimu?”
Trong lòng tuy rằng oán thầm nào đó tham tiền vu nữ không có hạn cuối linh tinh, thế nhưng bên ngoài miệng lời nói lại tỏ ra vẻ quan tâm hết sức.
- Như vậy làm sao được đâu! Ít như thế người đến viếng thăm, thần xã tài chính chẳng phải là sẽ cực kì khan hiếm?
- Ai nói không phải đâu!
Giọng nói rưng rưng đáp. Ánh mắt thế nhưng tràn đầy mong ngóng nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng, tựa như cún con cầu an ủi.
“Ân? Sẽ không phải là hy vọng bản thân cúng thêm tiền chứ?” Suy nghĩ đến đây, ai đó không khỏi theo bản năng cất tiếng thử thăm hỏi.
- Lại muốn cúng tiền?
- Ân ân ân ân ân ân….!
Gật đầu lia lịa~ Hai mắt đáng thương rưng rưng.
Lăng: “……. Hất bàn!”
- Khục! Thêm tiền chắc chắn là không có. Muốn mạng có một cứ lấy đi.
Giọng chém đinh chặt sắt.
- Ai! Kết quả đều là như vậy thật à~
Thái độ tức khắc xoay ngược, lạnh nhạt 180 độ. Thờ ơ vô cảm nâng lên chén trà của người nào đó biếng nhác uống.
“Ngay cả trà cũng không muốn cho bản thân uống luôn. Keo kiệt có thể!” Lắc lắc đầu, Lăng đã không muốn cùng với con này kỳ ba vu nữ chơi đùa tiếp. Giọng nói tỏ vẻ ý vị thâm trường khêu lên đều tài.
- Đừng vội bi quan như vậy nha, Reimu. Dù sao cô chính là… ừ? Ân nhân của tôi đâu (?). Bắt gặp thấy cô cuộc sống tài chính khó khăn như vậy, tôi đương nhiên là sẽ không để yên không giúp đỡ á.
- Có ý tứ gì?
Vẻ mặt giật mình hỏi thăm.
Lăng: “Kế hoạch của tôi là như thế này…. Bla bla!”
Một lát sau…
- Có thật làm như vậy thần xã thì có tiền phải không?
Cô nàng giờ vẻ mặt lưỡng lự tỏ vẻ khó khăn. Ai bảo dựa theo cách nói phương pháp của Nguyễn Trọng Lăng, bản thân cô liền phải mệt sống mệt chết làm việc đâu.
Không nghĩ tới người nào đó còn như vậy ham ăn tiếng làm tính cách, mặc dù đã sắp hỏng mất thu phục kế hoạch, Lăng cuối cùng vẫn là cố nén hất bàn xúc động tiến hành bảo đảm, vất vả chỉ có duy nhất một lần này yêu cầu tiến hành quảng cáo. Ngày sau đối phương chỉ cần ngồi nguyên ở nhà đếm tiền là xong ok, cuối cùng mới thành công khuyên bảo Hakurei vu nữ.
Đợi cho đến khi đối phương thật sự gật đầu đồng ý, nào đó người trong lòng tức thì âm thầm nở nụ cười gian. Bởi vì cái gọi là cần kiệm biến xa xỉ dễ, từ tiêu sài phung phí ngược lại biến cần kiệm tiết kiệm liền đậu má khó khăn. Một khi đối phương sau này tài chính nơi phát ra đều nắm ở trong tay hắn Nguyễn Trọng Lăng, vậy thì không tin không uy hiếp thành công khiến đối phương khuất phục. Nếu không một giây sau biến cho ngươi trở về hiện tại cái này rách nát cuộc sống á.
Ngoan ngoãn chấp nhận trở thành trong tay ta thuộc hạ đi, Hakurei vu nữ Hakurei Reimu, a ha ha ha ha ha….~
Ta tà ác cười a ta tà ác cười!
- Đuỳnh đoàng!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook