Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
-
Chương 17
Làm việc từ bốn giờ chiều đến tận chín giờ tối mới xong, hai vợ chồng trong quá trình bán hàng vẫn luôn vui vẻ không ngại gian khổ mà làm bánh, nguyên liệu nấu ăn dần dần ít đi, cả bánh bột mì và bánh crepe đều đắt hàng, hàng dài người xếp hàng dường như không ngắn đi chút nào QAQ.Những khách ăn rồi lại mua tiếp cũng khiến hai vợ chồng sợ hãi không thôi, cứ thế này thì sau năm ngày hai cái tay sẽ không còn là của mình mất.
Thực sự thì đối với một người mới vào nghề như bọn họ thì cường độ công việc cao như thế này là hơi quá sức chịu đựng, nhưng điều đáng khen là hai vợ chồng không vì thế mà dừng lại nghỉ ngơi, dù sao vẫn còn bao nhiêu người đang kêu gào muốn được ăn kia kìa.
[Hai ông bà chủ hàng ăn này thật đáng ngưỡng mộ đấy = v =.] [Thật ra, suy nghĩ thật sự của họ là...]
[Đừng nghỉ! Làm nhanh cho xong đi! Xong sớm thì mới được về sớm, đây mới là chuyện quan trọng nhất!]
Mặc dù mệt không thở nổi, nhưng bạn ngốc Bao Tử vẫn luôn nở nụ cười trên môi, thái độ phục vụ rất tốt, còn Hoắc ảnh đế thì...thật ngại quá, bây giờ hắn cười không nổi, hắn là một người đàn ông cẩn thận chăm chỉ, trong lúc làm việc không được cười đùa.
Mặc dù ngoài mặt hai vợ chồng tỏ ra rất bình thản, nhưng mà...
Nội tâm thì đang đồng loạt điên cuồng dậy sóng!
[Trời ạ! Sao nhiều người thế không biết!]
[Bận chết mất thôi bận chết mất thôi!]
[Tay bị liệt rồi tay bị liệt rồi!]
[Cứu tôi với!!!]
Trừ lần đó ra thì hai vợ chồng cũng rất biết cách tự an ủi mình, chậc chậc, tại bánh của chúng tôi làm quá ngon đây mà (●°u°●)".
[Tuyệt đối đừng nên khen chúng tôi, không chúng tôi sẽ kiêu ngạo đấy = v =.]
[Muốn biết nhà nào có kĩ thuật rán bánh tốt nhất ư?]
[Xin hãy tìm gặp hai vợ chồng ngốc của chương trình "Có em trong đời" nhé.]
---
Khi hai vợ chồng sắp sụp đổ đến nơi thì cũng là lúc hết nguyên liệu làm bánh, cuối cùng cũng có thể dừng lại rồi, tất nhiên là các thượng đế vẫn còn lưu luyến không rời.
Bao Tử thấy mình được hoan nghênh như vậy (X), lập tức hồi máu sống lại: "Các huynh đệ, nếu có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại trên giang hồ."
Hoắc Sâm: "..."
Tổ đạo diễn: "(¬_¬)"
Hoắc Sâm: Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cũng không biết cái người ngốc kia là ai đâu QAQ.
Các bạn học sinh: Vợ của thần tượng mình quả nhiên ngốc nghếch đáng yêu quá, ôi ôi ôi, vợ của thần tượng hãy nhảy vào trong chén của bọn em đi, chị làm bánh crepe ăn quá ngon luôn ý (☆_☆).
[Một đám háu ăn cứ như vậy mà bị chinh phục.]
[Đánh dấu ngày trở thành fan của bánh bao ngốc.]
So với Hoắc ảnh đế luôn tỏ vẻ lạnh lùng thì các bạn học sinh đương nhiên là thích sự thân thiện dễ gần và đáng yêu của Bao Tử hơn = v =.
[Nếu Hoắc ảnh đế đã lạnh lùng với bọn em như vậy.]
[Thì bọn em đành chuyển sang hâm mộ vợ anh thôi.]
...
Hai vợ chồng thắng lợi trở về, cảm giác phải gọi là cực kỳ tuyệt vời luôn = v =.
[Tôi có tiền nè có tiền nè.]
[Biết tiêu cái gì bây giờ đây.]
[Tay trái mua Nokia tay phải mua táo cắn dở 6, 7, 8.]
[Số điện thoại mỗi ngày thay một cái nha ~]
Đối với các cặp vợ chồng nổi tiếng (trừ bánh bao ngốc chỉ là diễn viên phụ thứ mười tám), thì số tiền này thật sự không là gì so với số tiền bình thường bọn họ kiếm được, với lại sau khi trừ đi các khoản phí thì lại càng không thừa ra bao nhiêu.Nhưng bất luận thế nào thì đó cũng là sự hồi đáp sau một ngày lao động vất vả của hai vợ chồng.
[Lao động là vinh quang.]
[Mình buôn bán lời money, thì tất nhiên vẫn rất so happy.]
Trong căn phòng nhỏ mà tổ chương trình sắp xếp cho hai vợ chồng...
Bao Tử: (☆_☆)
[Baby à.]
[Baby ơi.]
[Baby của chị.]
Nếu như bạn hỏi từ khi sinh ra mơ ước lớn nhất của bánh bao ngốc là gì, thì cô ấy sẽ không chút do dự mà trả lời bạn rằng: Đương nhiên là kiếm tiền rồi đếm tiền đến mức tay rút gân rồi.Mà lúc này cô đang thực sự được trải qua việc này rồi, mặc dù trong tập tiền có rất ít tờ màu đỏ, hầu như chỉ toàn năm đồng, mười đồng, hai mươi đồng, nhưng tiền lẻ thì cũng vẫn mua được đồ mà ( ̄▽ ̄).
Hoắc Sâm đột nhiên cảm thấy mình vẫn chưa hiểu rõ về bánh bao nhà mình, vì ít ra thì trước đây hắn không nghĩ vợ mình lại là một người yêu tiền như vậy QAQ.Mà cũng không đúng, thông qua việc vợ mình chỉ thích mua mấy thứ trên Taobao, thì hình như số tiền chi tiêu trong nhà đã được tiết kiệm đi không ít.
[Từ những việc nhỏ nhặt trong sinh hoạt hàng ngày, ta có thể phát hiện ra bản chất của một con người.]
Hoắc Sâm nói với Bao Tử đang lộ ra vẻ si mê với số tiền kiếm được: "Chú ý một chút, máy quay đang quay em đó thần giữ của ạ."
Bao Tử: "Đừng quấy rầy em đếm tiền, quên một cái là phải đếm lại từ đầu đấy (¬_¬)."
Hoắc Sâm: "..."
[Ơ hay cái cô này!]
[Dám ghét bỏ anh à!]
"Bánh bao, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị, thành thật khai báo cho anh, lý do khiến em cưới anh là gì hả?"
"Suỵt, 665, 670, 690, 695..."
"..." ( ̄^ ̄)ゞ.
[Mẹ nó, tự nhiên muốn gào lên quá!]
[Nhưng mình là một người rất biết giữ hình tượng!]
[Nên cho dù có bị xem nhẹ đi nữa thì cũng phải giữ vững được phong độ!]
Hoắc Sâm nói: "Đồng chí Bao Tử! Xin hãy trả lời câu hỏi của tôi."
Bao Tử: Mình đếm tới bao nhiêu rồi nhỉ QAQ?
"Bao Tử (*"へ′*)!!!"
"Ôi giật cả mình!"
"Anh quan trọng hay tiền quan trọng hay điện thoại quan trọng? Bây giờ em phải đưa ra thứ tự cho anh!"
Anh quay phim: "..."
[Hình ảnh ngốc nghếch này, tôi thật sự không dám nhìn.]
[Hoắc ảnh đế à!]
[Cho phép tôi hỏi anh một câu nhé!]
[Anh ngây thơ như vậy, fan của anh có biết không?]
Bao Tử vỗ vai Hoắc Sâm như hai người anh em với nhau, đáp: "Tất nhiên chồng em vẫn là quan trọng nhất rồi, sau đó đến tiền, cuối cùng mới là điện thoại, vấn đề này thì có gì mà phải thắc mắc chứ hả?"
Hoắc Sâm: = v =
[Bổn ảnh đế lại vui rồi!]
[Bổn ảnh đế vô cùng thỏa mãn!]
Vấn đề này đúng là chẳng việc gì phải hỏi, chúng ta trước tiên tạm thời không truy cứu cái chuyện Bao Tử rốt cuộc có phải yêu Hoắc ảnh đế nhất hay không, chỉ biết là lúc nghe Hoắc Sâm yêu cầu sắp xếp mức độ quan trọng, bạn bánh bao ngốc thật sự nghĩ như vậy nè: Đầu tiên cứ phải ôm chân chồng đã, sau đó mới có thể tận dụng tài nguyên mà kiếm ra tiền, cuối cùng còn sợ không mua nổi cái điện thoại sao ( ̄▽ ̄).
[Ai mà thông minh được như bổn bánh bao ta đây cơ chứ!]
Anh quay phim sau khi quay tới đây thì rất thức thời đi ra khỏi phòng, dù sao đêm cũng đã khuya, hắn sao có thể không biết xấu hổ mà ở đây làm bóng đèn di động được cơ chứ QAQ.
---
Hai vợ chồng tắm rửa sạch sẽ rồi nằm thẳng cẳng như xác chết ~ Đúng là 360 nghề, nghề nào cũng có người tài, không có công việc nào là dễ dàng, đối với Hoắc Sâm mà nói thì việc này cũng mệt chẳng kém gì khi đi quay phim cả đêm cả.
Thế nhưng đối với Bao Tử, tuy cũng cực kỳ mệt, nhưng chỉ cần ngồi đếm xem mình đã kiếm được bao nhiêu tiền là cảm giác mệt nhọc đã biến mất hoàn toàn rồi, hiện giờ trong lòng cô chỉ còn một cảm giác vô cùng hạnh phúc và tự hào thôi = v =.
"A Sâm, hôm nay chúng mình lãi được 345 đồng đó ~"
Không hưng phấn giống như Bao Tử, Hoắc Sâm vẫn cực kỳ tỉnh táo nói: "Chậc, sao em không nhớ lại xem là bọn mình đã phải rán bao nhiêu cái bánh hả (¬_¬)."
Bao Tử: "Đúng rồi đấy QAQ."
[Vợ, em mà ngốc như vậy.]
[Thì sau này con của vợ chồng mình làm sao thông minh được đây?]
"..."
"Hu hu, chồng ơi tay em mỏi quá."
"Ừm, dù sao đây cũng là một đôi bàn tay biết kiếm ra tiền mà."
"..."
[Lời này, bổn bánh bao ta rất thích nghe = v =.]
[Hoàn mỹ ~]
Bạn ngốc số hai (Bao Tử) ánh mắt đờ đẫn trong chốc lát, sau đó lăn tròn tiến sát vào người bạn ngốc số một (Hoắc Sâm), bạn ngốc số một từ trước đến nay vẫn không bao giờ cự tuyệt cái ôm của bạn ngốc số hai, liền ôm chặt người ta vào lòng, nói: "Đừng quậy nữa, nghỉ ngơi cho thật tốt đi, ngày mai lại mệt chết đó."
"Ừm, anh ngủ ngon."
"Em ngủ ngon."
...
"A Sâm, em nghĩ ngày mai chúng ta đổi chỗ bán đi, mỗi ngày lại đổi một chỗ khác nhau."
"Tại sao?"
"Chúng mình không thể trong suốt năm ngày đi cản trở việc làm ăn của những chủ quán khác gần trường học được."
"Ừ, nghe lời em."
"Chồng em thật tốt."
"Cảm ơn em, bây giờ thì cho anh ngủ được chưa?"
"Yes, sir XOXO."
"..."
[XOXO gì chứ!]
[Đang tham gia chương trình.]
[Bây giờ mà XOXO thì cũng không thể tiến thêm một bước được ( ̄^ ̄)ゞ.]
[Ngủ ngủ ngủ!]
[Việc kia để sau khi về nhà rồi tiến hành!]
[Cơ mà cái kiếp rán bánh còn kéo dài tận bốn ngày nữa QAQ.]
[Mới nghĩ đến thôi đã thấy mệt rồi.]
...
Đêm hôm đó, hai vợ chồng ngốc bị ám ảnh đến nỗi ngay cả trong mơ cũng thấy mình đang rán bánh kiếm sống.
Tổ chương trình: Sau khi chương trình tuần này được phát sóng, các bạn xem đài không chừng có thể gọi hai vợ chồng ngốc này là hai vợ chồng bánh rán đấy (¬_¬).
[Không, phải là hai vợ chồng bánh rán ngốc nghếch mới đúng.] Hai vợ chồng ngốc: Chúng tôi không vui đâu nha ( ̄^ ̄)ゞ.
Thực sự thì đối với một người mới vào nghề như bọn họ thì cường độ công việc cao như thế này là hơi quá sức chịu đựng, nhưng điều đáng khen là hai vợ chồng không vì thế mà dừng lại nghỉ ngơi, dù sao vẫn còn bao nhiêu người đang kêu gào muốn được ăn kia kìa.
[Hai ông bà chủ hàng ăn này thật đáng ngưỡng mộ đấy = v =.] [Thật ra, suy nghĩ thật sự của họ là...]
[Đừng nghỉ! Làm nhanh cho xong đi! Xong sớm thì mới được về sớm, đây mới là chuyện quan trọng nhất!]
Mặc dù mệt không thở nổi, nhưng bạn ngốc Bao Tử vẫn luôn nở nụ cười trên môi, thái độ phục vụ rất tốt, còn Hoắc ảnh đế thì...thật ngại quá, bây giờ hắn cười không nổi, hắn là một người đàn ông cẩn thận chăm chỉ, trong lúc làm việc không được cười đùa.
Mặc dù ngoài mặt hai vợ chồng tỏ ra rất bình thản, nhưng mà...
Nội tâm thì đang đồng loạt điên cuồng dậy sóng!
[Trời ạ! Sao nhiều người thế không biết!]
[Bận chết mất thôi bận chết mất thôi!]
[Tay bị liệt rồi tay bị liệt rồi!]
[Cứu tôi với!!!]
Trừ lần đó ra thì hai vợ chồng cũng rất biết cách tự an ủi mình, chậc chậc, tại bánh của chúng tôi làm quá ngon đây mà (●°u°●)".
[Tuyệt đối đừng nên khen chúng tôi, không chúng tôi sẽ kiêu ngạo đấy = v =.]
[Muốn biết nhà nào có kĩ thuật rán bánh tốt nhất ư?]
[Xin hãy tìm gặp hai vợ chồng ngốc của chương trình "Có em trong đời" nhé.]
---
Khi hai vợ chồng sắp sụp đổ đến nơi thì cũng là lúc hết nguyên liệu làm bánh, cuối cùng cũng có thể dừng lại rồi, tất nhiên là các thượng đế vẫn còn lưu luyến không rời.
Bao Tử thấy mình được hoan nghênh như vậy (X), lập tức hồi máu sống lại: "Các huynh đệ, nếu có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại trên giang hồ."
Hoắc Sâm: "..."
Tổ đạo diễn: "(¬_¬)"
Hoắc Sâm: Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cũng không biết cái người ngốc kia là ai đâu QAQ.
Các bạn học sinh: Vợ của thần tượng mình quả nhiên ngốc nghếch đáng yêu quá, ôi ôi ôi, vợ của thần tượng hãy nhảy vào trong chén của bọn em đi, chị làm bánh crepe ăn quá ngon luôn ý (☆_☆).
[Một đám háu ăn cứ như vậy mà bị chinh phục.]
[Đánh dấu ngày trở thành fan của bánh bao ngốc.]
So với Hoắc ảnh đế luôn tỏ vẻ lạnh lùng thì các bạn học sinh đương nhiên là thích sự thân thiện dễ gần và đáng yêu của Bao Tử hơn = v =.
[Nếu Hoắc ảnh đế đã lạnh lùng với bọn em như vậy.]
[Thì bọn em đành chuyển sang hâm mộ vợ anh thôi.]
...
Hai vợ chồng thắng lợi trở về, cảm giác phải gọi là cực kỳ tuyệt vời luôn = v =.
[Tôi có tiền nè có tiền nè.]
[Biết tiêu cái gì bây giờ đây.]
[Tay trái mua Nokia tay phải mua táo cắn dở 6, 7, 8.]
[Số điện thoại mỗi ngày thay một cái nha ~]
Đối với các cặp vợ chồng nổi tiếng (trừ bánh bao ngốc chỉ là diễn viên phụ thứ mười tám), thì số tiền này thật sự không là gì so với số tiền bình thường bọn họ kiếm được, với lại sau khi trừ đi các khoản phí thì lại càng không thừa ra bao nhiêu.Nhưng bất luận thế nào thì đó cũng là sự hồi đáp sau một ngày lao động vất vả của hai vợ chồng.
[Lao động là vinh quang.]
[Mình buôn bán lời money, thì tất nhiên vẫn rất so happy.]
Trong căn phòng nhỏ mà tổ chương trình sắp xếp cho hai vợ chồng...
Bao Tử: (☆_☆)
[Baby à.]
[Baby ơi.]
[Baby của chị.]
Nếu như bạn hỏi từ khi sinh ra mơ ước lớn nhất của bánh bao ngốc là gì, thì cô ấy sẽ không chút do dự mà trả lời bạn rằng: Đương nhiên là kiếm tiền rồi đếm tiền đến mức tay rút gân rồi.Mà lúc này cô đang thực sự được trải qua việc này rồi, mặc dù trong tập tiền có rất ít tờ màu đỏ, hầu như chỉ toàn năm đồng, mười đồng, hai mươi đồng, nhưng tiền lẻ thì cũng vẫn mua được đồ mà ( ̄▽ ̄).
Hoắc Sâm đột nhiên cảm thấy mình vẫn chưa hiểu rõ về bánh bao nhà mình, vì ít ra thì trước đây hắn không nghĩ vợ mình lại là một người yêu tiền như vậy QAQ.Mà cũng không đúng, thông qua việc vợ mình chỉ thích mua mấy thứ trên Taobao, thì hình như số tiền chi tiêu trong nhà đã được tiết kiệm đi không ít.
[Từ những việc nhỏ nhặt trong sinh hoạt hàng ngày, ta có thể phát hiện ra bản chất của một con người.]
Hoắc Sâm nói với Bao Tử đang lộ ra vẻ si mê với số tiền kiếm được: "Chú ý một chút, máy quay đang quay em đó thần giữ của ạ."
Bao Tử: "Đừng quấy rầy em đếm tiền, quên một cái là phải đếm lại từ đầu đấy (¬_¬)."
Hoắc Sâm: "..."
[Ơ hay cái cô này!]
[Dám ghét bỏ anh à!]
"Bánh bao, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị, thành thật khai báo cho anh, lý do khiến em cưới anh là gì hả?"
"Suỵt, 665, 670, 690, 695..."
"..." ( ̄^ ̄)ゞ.
[Mẹ nó, tự nhiên muốn gào lên quá!]
[Nhưng mình là một người rất biết giữ hình tượng!]
[Nên cho dù có bị xem nhẹ đi nữa thì cũng phải giữ vững được phong độ!]
Hoắc Sâm nói: "Đồng chí Bao Tử! Xin hãy trả lời câu hỏi của tôi."
Bao Tử: Mình đếm tới bao nhiêu rồi nhỉ QAQ?
"Bao Tử (*"へ′*)!!!"
"Ôi giật cả mình!"
"Anh quan trọng hay tiền quan trọng hay điện thoại quan trọng? Bây giờ em phải đưa ra thứ tự cho anh!"
Anh quay phim: "..."
[Hình ảnh ngốc nghếch này, tôi thật sự không dám nhìn.]
[Hoắc ảnh đế à!]
[Cho phép tôi hỏi anh một câu nhé!]
[Anh ngây thơ như vậy, fan của anh có biết không?]
Bao Tử vỗ vai Hoắc Sâm như hai người anh em với nhau, đáp: "Tất nhiên chồng em vẫn là quan trọng nhất rồi, sau đó đến tiền, cuối cùng mới là điện thoại, vấn đề này thì có gì mà phải thắc mắc chứ hả?"
Hoắc Sâm: = v =
[Bổn ảnh đế lại vui rồi!]
[Bổn ảnh đế vô cùng thỏa mãn!]
Vấn đề này đúng là chẳng việc gì phải hỏi, chúng ta trước tiên tạm thời không truy cứu cái chuyện Bao Tử rốt cuộc có phải yêu Hoắc ảnh đế nhất hay không, chỉ biết là lúc nghe Hoắc Sâm yêu cầu sắp xếp mức độ quan trọng, bạn bánh bao ngốc thật sự nghĩ như vậy nè: Đầu tiên cứ phải ôm chân chồng đã, sau đó mới có thể tận dụng tài nguyên mà kiếm ra tiền, cuối cùng còn sợ không mua nổi cái điện thoại sao ( ̄▽ ̄).
[Ai mà thông minh được như bổn bánh bao ta đây cơ chứ!]
Anh quay phim sau khi quay tới đây thì rất thức thời đi ra khỏi phòng, dù sao đêm cũng đã khuya, hắn sao có thể không biết xấu hổ mà ở đây làm bóng đèn di động được cơ chứ QAQ.
---
Hai vợ chồng tắm rửa sạch sẽ rồi nằm thẳng cẳng như xác chết ~ Đúng là 360 nghề, nghề nào cũng có người tài, không có công việc nào là dễ dàng, đối với Hoắc Sâm mà nói thì việc này cũng mệt chẳng kém gì khi đi quay phim cả đêm cả.
Thế nhưng đối với Bao Tử, tuy cũng cực kỳ mệt, nhưng chỉ cần ngồi đếm xem mình đã kiếm được bao nhiêu tiền là cảm giác mệt nhọc đã biến mất hoàn toàn rồi, hiện giờ trong lòng cô chỉ còn một cảm giác vô cùng hạnh phúc và tự hào thôi = v =.
"A Sâm, hôm nay chúng mình lãi được 345 đồng đó ~"
Không hưng phấn giống như Bao Tử, Hoắc Sâm vẫn cực kỳ tỉnh táo nói: "Chậc, sao em không nhớ lại xem là bọn mình đã phải rán bao nhiêu cái bánh hả (¬_¬)."
Bao Tử: "Đúng rồi đấy QAQ."
[Vợ, em mà ngốc như vậy.]
[Thì sau này con của vợ chồng mình làm sao thông minh được đây?]
"..."
"Hu hu, chồng ơi tay em mỏi quá."
"Ừm, dù sao đây cũng là một đôi bàn tay biết kiếm ra tiền mà."
"..."
[Lời này, bổn bánh bao ta rất thích nghe = v =.]
[Hoàn mỹ ~]
Bạn ngốc số hai (Bao Tử) ánh mắt đờ đẫn trong chốc lát, sau đó lăn tròn tiến sát vào người bạn ngốc số một (Hoắc Sâm), bạn ngốc số một từ trước đến nay vẫn không bao giờ cự tuyệt cái ôm của bạn ngốc số hai, liền ôm chặt người ta vào lòng, nói: "Đừng quậy nữa, nghỉ ngơi cho thật tốt đi, ngày mai lại mệt chết đó."
"Ừm, anh ngủ ngon."
"Em ngủ ngon."
...
"A Sâm, em nghĩ ngày mai chúng ta đổi chỗ bán đi, mỗi ngày lại đổi một chỗ khác nhau."
"Tại sao?"
"Chúng mình không thể trong suốt năm ngày đi cản trở việc làm ăn của những chủ quán khác gần trường học được."
"Ừ, nghe lời em."
"Chồng em thật tốt."
"Cảm ơn em, bây giờ thì cho anh ngủ được chưa?"
"Yes, sir XOXO."
"..."
[XOXO gì chứ!]
[Đang tham gia chương trình.]
[Bây giờ mà XOXO thì cũng không thể tiến thêm một bước được ( ̄^ ̄)ゞ.]
[Ngủ ngủ ngủ!]
[Việc kia để sau khi về nhà rồi tiến hành!]
[Cơ mà cái kiếp rán bánh còn kéo dài tận bốn ngày nữa QAQ.]
[Mới nghĩ đến thôi đã thấy mệt rồi.]
...
Đêm hôm đó, hai vợ chồng ngốc bị ám ảnh đến nỗi ngay cả trong mơ cũng thấy mình đang rán bánh kiếm sống.
Tổ chương trình: Sau khi chương trình tuần này được phát sóng, các bạn xem đài không chừng có thể gọi hai vợ chồng ngốc này là hai vợ chồng bánh rán đấy (¬_¬).
[Không, phải là hai vợ chồng bánh rán ngốc nghếch mới đúng.] Hai vợ chồng ngốc: Chúng tôi không vui đâu nha ( ̄^ ̄)ゞ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook