Nhất Gia Tam Khẩu
Chương 29

Nhị thập cửu.

Sau khi ăn xong không khí có phần xấu hổ, mọi người lục tục kéo nhau về.

Nhìn mọi người phải đi, bà nội cũng đi ra tiễn khách. Bác còn tại trong phòng khóc a, vì thế ông nội, ba ba, anh trai cùng ta giúp đỡ thu dọn.

Bà nội nhìn sau liền nói với bác: “Tiểu La cũng không tức giận con còn khóc cái gì, con nói người ta là người ngoài, mẹ xem người ta so với con càng có dáng con dâu.”

Ba ba nghe đc suýt trượt tay, vừa vặn bị anh trai nhìn tới, nhịn không đc cười nói: “Ta biết nhà các ngươi liền ngươi một đứa con trai, mẹ ngươi nói ta giống vợ ngươi cũng đừng khẩn trương như vậy.”

Vừa mới nói một đoạn dài ‘Tôi hiện tại đã có người yêu, hơn nữa tôi ……………… cũng sẽ không kết hôn.’ Phỏng chừng ba ba còn chưa tiêu hóa xong anh trai đã ở đâu chê cười ba.

Ba ba lại ko biết nên nói cái gì phản bác lại, đành phải trừng mắt nhìn anh trai một cái, đỏ mặt.

Bác khóc sướt mướt lau nước mắt đi ra hỗ trợ, lại kém điểm cùng anh trai đang bưng chén đĩa đụng nhau.

Muốn nói gì cũng chưa kịp nói anh trai đã ném ra một câu: “Thực xin lỗi.” Đem bác cấp ế.

Ta nhìn bác bỗng nhiên thấy nàng thực đáng thương, có lẽ bác dưới mắt anh trai cũng chỉ là con dê khoác da sói mà thôi, không có lực uy hiếp.

Đều thu thập xong trong nhà mở hội nghị, ông nội trước đại diện mấy người nhà Lệ gia tạ tội với anh trai, sau đó không nói gì.

Vì thế đến phiên bà nội phát biểu, bị mắng đương nhiên là bác rồi.

Bà nội nói: “Tiểu La đã nuôi dạy Vũ Nhiên nhiều năm như vậy, lần này lại dẫn Vũ Nhiên về đây, gọi con một tiếng bác, con không nên cùng Tiểu La cãi nhau.”

Bác nói: “Con đây không phải là …..”

Bà nội đánh gãy: “Mẹ không muốn nghe con giải thích, trước nghe mẹ nói.”

Bà nội ôm ta đến ngồi bên cạnh nàng, sau đó nói: “Tiểu La liền có một mình Vũ Nhiên là em trai, hơn nữa, Tiểu La trừ bỏ cậu em này còn có ai là người thân? Thân nhân của nó qua đời hết, con tự hỏi lòng mình xem con bây giờ còn có thể hô ‘chỉ bằng nó chảy dòng máu Lệ gia, tôi cũng phải bắt nó về’ sao? Con nếu nói không đc mau ngoan ngoãn giải thích vớiTiểu La.”

Dượng có điểm xem bất quá, nói với bà nội: “Mẹ, kia mẹ cũng đừng như vậy ủy khuất Lan Lan.”

Bà nội trừng dượng một cái: “Anh còn có thể đường đường chính chính hô ủy khuất thay Lan Lan, vậy Tiểu La thì sao, nó ủy khuất ai hô cho nó?”

Ta nghe thế nào đều giống như bà nội thoại lý hữu thoại.

Anh trai ở đối diện bỗng nhiên đẩy ba ba, đầy ủy khuất nói: “A Khiêm a, ngươi còn không giúp ta này ‘vợ’ nói một câu ủy khuất a?”

Bà nội không tức giận, nhìn anh trai cười: “Kia Trúc Khiêm nó hô còn không phải để chị nó kêu nó tay ngoài dài hơn tay trong.”

Da~~~~ ta cảm thấy có gì quái quái nha! ^_^

Anh trai cười: “Bác gái sao lại nói vậy, cháu còn thực không dám nói cháu là vợ a.” (da, đương nhiên, anh là chồng mà lị ~^^)

Bà nội nói: “Tiểu La sao, cháu vợ tự nhiên không làm không đc, bác cũng không nghĩ. Bác không biết chuyện hôm nay là ai làm ra, bác cùng ông nhà bác cũng không chuẩn bị ủy khuất cháu.”

Bà nội nói xong, đẩy ông nội ngồi im một bên: “Ông nó nói cái gì đi, hôm qua chúng ta thương lượng cái gì, ông nói một tiếng coi.” Nói như vậy, hôm qua ông bà nội quả thực có điểm là lạ, ta còn tưởng lúc đó cũng nghĩ như ta và ba ba, hóa ra là đang nghĩ chuyện khác?

Ông nội có điểm không đc tự nhiên: “Bà nói không đc sao, làm chi bắt tôi nói?”

Bà nội lại đẩy ông: “Kia tôi nói Trúc Lan nó luôn phản bác, vẫn là ông nói đi.”

Ông nội nói: “Tôi nói là đc bà đẩy cái gì.”

Sau đó bỏ ra bả vai bị bà nội đẩy, nói với anh trai: “Tiểu La, Vũ Nhiên là cậu nuôi lớn, chúng ta cũng không biết nên cảm ơn cậu như thế nào. Tiền cậu cũng không thiếu, không bằng liền nhận chúng ta là cha mẹ nuôi thế nào, về sau Trúc Khiêm trở về hai đứa cùng mang Vũ Nhiên về là đc.” Một câu bị ông nội kéo tới tha đi, nửa ngày rốt cuộc mới nói xong.

Biểu tình của anh trai có điểm bị kích thích, sau một lúc lâu không nói lời nào.

Ông nội nhìn anh trai ko nói lời nào lại thêm vào một câu: “Cậu nếu không vui có thể không để ý Trúc Lan nha đầu kia, quản nhận thức chúng ta là đc rồi.”

Ta không biết anh trai là quá kích động vẫn là thế nào, chính là ko mở miệng.

Bà nội đẩy đẩy ta về phía anh trai. Ta nhìn bà một cái, bà ở bên kia gật đầu.

Ta đẩy anh trai: “Anh, anh ~, anh đáp ứng đi, ông bà không phải rất tốt sao?”

Anh trai bống nhiên kéo ta, lại nhịn một lúc lâu cúi đầu chôn vào ngực ta. Hức hức vài tiếng như muỗi kêu, ta phải nghe thật lâu mới nhận ra, ta còn khẳng định nói: “Anh đang khóc.”

Ông nội có điểm nóng nảy: “Tiểu La a, nếu cậu không đáp ứng cũng không quan hệ, chúng ta không bắt buộc cậu.”

Bà nội cười vỗ vai ông: “Nói bậy cái gì vậy, ông chờ Tiểu La gọi ông một tiếng cha là đc rồi.”

Ông nội đẩy mắt kính: “Vậy nó không đúng?”

Bác từ lúc bắt nàng giải thích liền im lặng, lúc này lại mở miệng nói: “Nhận liền mau gọi cha đi, tôi đây ngừng khóc liền đến phiên cậu.”

Bà nội nói: “Trúc Lan con bớt tranh cãi đc không a?”

Bác nói: “Trúc Khiêm nó là con ba mẹ cưng chiều nó con không quản, hiện tại nhiều ra một cái con đây không biết bị hai người đá ra góc nào, này con không oán giận hai câu còn lại ai mắng.”

“Nào có, khi nào thì cưng chiều ta? Người bị mắng nhiều nhất là ta đi.” Ba ba cũng mở miệng oán giận.

Bà nội cười: “Được rồi, còn theo chúng ta tính toán. Còn cứng rắn ko phải hỏng rồi sao, hoàn hảo chúng ta sớm nhận thức làm con trai.”

Anh trai rốt cuộc ngẩng đầu nhỏ giọng: “Mẹ, nào có còn không bắt đầu mượn người trêu ghẹo?”

Bà nội cười: “Mẹ nói Tiểu La nha, càng xem càng thấy con giống con dâu nhà chúng ta.”

Bà nội a bà muốn nói gì cứ nói thẳng đi, Vũ Nhiên ta cũng hiểu như vậy bị người treo ăn uống khó chịu nha ~~~~!

“Mẹ ~~~~” Anh trai anh cư nhiên còn kéo điệu hô to một tiếng? Ta càng cảm thấy càng thêm khó chịu, để ta ói ra đi.

Bà nội thật phối hợp: “Lần này nên gọi ba rồi.”

Kết quả? Kết quả tại loại không khí này, anh trai cuối cùng vẫn là kêu không đc, sau đó ta mới biết anh trai nguyên lai cũng có lúc da mặt mỏng.

Sau, bà nội đem anh trai vào thư phòng, ta cảm thấy đc có một số việc bà nội nhất định đã biết.

Bà nội đem anh trai kêu đi sau, ông nội đi tìm thầy Trương cách vách chơi cờ.

Bác mà, còn tại trong phòng lèm bèm với ba ba.

Bữa tối là do bà nội cùng anh trai làm, ta cùng ba ba không biết anh cùng bà nội đã nói gì trong thư phòng, một chút cũng không giống như kiến bò chảo nóng.

Chúng ta ngồi trên bàn ăn tối mà muốn hỏi cũng không hỏi đc.

Đến tối ai về phòng nấy, ba ba hỏi: “Mẹ của ta cùng ngươi nói những gì?”

Anh trai nghiêm trang nói: “Mẹ của ta nói a, phải nhĩ hảo hảo đối ta.” Còn đặc biệt cường điệu ‘mẹ của ta’ ba chữ này.

“Ha?” Ba ba vẻ mặt mất mát nhìn anh trai: “Không phải là ….. Đã biết đi.”

“Thiệt hay giả?” Ta thấu qua đi: “Khi nào thì biết đến?”

Anh trai thừa nước đục thả câu: “Mẹ của ta còn nói a, dù sao ba ba cũng không cho ngươi cưới, ngươi liền theo ta đi.” Sau đó không khách khí nhào qua áp đảo ba ba.

Sau đó nhìn đến ba ba hoàn toàn thất thần: “Xong rồi xong rồi, ba sẽ chém chết ta.” Cầm lấy bả vai anh trai đang áp trên người mãnh liệt lay động.

Anh trai nói: “Mẹ nói chúng ta trước khi ba phát hiện đừng cho ba biết.”

Lần này đến phiên ba ba bất an bò tới bò lui trên giường, như thế nào cũng ngủ không yên, không biết ba ba hiện tại có phải hay không hiểu biết, ta không muốn khi về tâm tình khẩn trương.

Về phần bà nội vì cái gì không trực tiếp nói cho ba ba, có thể là cảm thấy được có một số việc tìm ba ba ngược lại không có phương tiện hỏi đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương