Edit + Beta: KẹoĐắng

Khương Đạo cũng không biết mấy ngày nghỉ tết âm lịch này làm thế nào mà nghỉ ngơi, giống như đang đánh du kích. Đầu ngày khởi công tinh thần liền phấn chấn, cực kỳ nhiệt tình. Một hơi chụp hình quay phim đến 8 giờ tối còn không có ý tứ dừng lại, toàn bộ tổ làm phim đói đến mắt nổ đom đóm, muốn giết cái người điên cuồng làm việc này.

Sau cùng bất đắc dĩ phái ra người cực kỳ có mặt mũi là người đóng vai Phó Di Dong, uyển chuyển nhắc nhở Khương Đạo nếu tiếp tục như vậy nữa sẽ ảnh hưởng đến tình trạng gia đình. Lúc này Khương Đạo mới ý thức được còn chưa tuyên bố kết thúc công việc, vội vàng cho mọi người về nhà ngủ để sáng mai tiếp tục làm việc.

Diệp Gia Dĩnh chăm chỉ đã quen nên không cảm thấy làm việc đến 8 giờ tối có việc gì cần phải oán giận, chỉ là trong lòng chuyện buồn phiền nên lặng lẽ đi theo sau Lý Hạo Nhiên. Lý Hạo Nhiên nhìn cô, cho mấy thợ trang điểm cùng trợ lý ra ngoài, hỏi cô “E có việc gì sao?”

Diệp Gia Dĩnh tự động viên mình, sau đó đặt câu hỏi “Hạo Nhiênm đêm qua tôi có nói loạn chuyện gì không nên nói hay không?”

“Không có.” Lý Hạo Nhiên cởi áo blouse trắng ra, đổi áo khóac của mình “Chỉ sinh động giới thiệu một lần làm sao có Ba Ni, bao gồm mưu trí cùng phương pháp thực tế của em.”

Diệp Gia Dĩnh nghe xong da đầu run lên, rất muốn tìm một cái lỗ chui xuống “Tôi....... tôi đã nói làm sao có Ba Ni?”

Lý Hạo Nhiên tức giận “Nếu anh không lý giải sai, em đã sử dụng một loại thủ đoạn cực kỳ không đứng đắn. May mà cha của Ba Ni là đàn ông, nếu không em liền chờ bị người ta kiện tội mê gian* đi.”

*Mê gian: chuốt rượu, làm thần trí người khác mơ hồ sau đó cưỡng gian

Diệp Gia Dĩnh cười gượng “Lúc ấy không phải là vì tôi tuổi trẻ khí thịnh hay sao. Hiện tại đã thay đổi tốt rồi.

Lý Hạo Nhiên hoài nghi nhìn cô “Như thế nào anh lại cảm thấy bây giờ em vẫn còn rất rộng rãi? Một chút cũng không giống bộ dáng đã thay đổi. Đêm qua nếu không phải anh kiềm chế em lại, em liền bổ nhào vào trên thân anh.”

Mặt Diệp Gia Dĩnh đỏ bừng, nhỏ giọng giải thích “Ngày hôm qua tôi không cẩn thận uống rượu, cũng không phải cố ý.” Nói xong liền hối hận thở dài “Ai, tôi cũng không biết mình lại nhạy cảm với rượu bị pha trộn. Rượu trắng cùng rượu đỏ pha lại tác dụng thế nhưng lớn đến vậy. Về sau đánh chết cũng không uống.” Thẹn thùng căn dặn “Sự việc kia anh nghe được thì thôi, ngàn vạn lần đừng nói cho người khác.”

“Yên tâm, anh chưa bao giờ là người lắm miệng đi truyền tin tức.”

Diệp Gia Dĩnh xem thời gian “Đi, tôi mời anh đi ăn cơm chiều. Lần trước Tiểu Dương mang tôi đến một nhà hàng cá nướng gần đây, mùi vị ăn không tệ. Mặc dù không phải cao lương mỹ vị nhưng mà đồ ăn làm có điểm đặc sắc. Lúc này không nhiều người, chúng ta tìm một vị trí kín, anh kéo vành nón thấp một chút sẽ không bị người khác nhận ra.”

Lý Hạo Nhiên không nghỉ tới cô còn có thể thoải mái như vậy “Em không cần trở về xem Ba Ni sao?”

Diệp Gia Dĩnh cười “Ba Ni được ba nó đón đi, nói khi nào ngủ sẽ đưa về, cho nên tôi mới có thời gian rảnh. Hơn nữa có Chu Mai đi theo nên tôi cũng yên tâm.

Lý Hạo Nhiên có chút tò mò “Ba Ni cùng cha nó nhận thức nhau không bao lâu, bọn họ ở chung tốt không? Anh nhìn thấy Ba Ni vẫn là bộ dáng như trước, thằng nhóc con đó cũng thật đủ bình tĩnh.”

Nhắc tới chuyện này Diệp Gia Dĩnh cũng cảm thấy phản ứng của Diệp Ba Ni có phần hơi nhỏ. Nhỏ như vậy liền có thể xử sự không sợ hãi thế kia, không biết là tốt hay vẫn là không tốt. Ngay cả người giúp việc Chu Mai trong nhà sau khi biết tin tức của ba Ba Ni, phản ứng đều có phần lớn hơn so với cậu.

Trong thời gian nghỉ lễ, Diệp Gia Dĩnh dè dặt cẩn thận lại cực kỳ trịnh trọng giải thích với Diệp Ba Ni chuyện chú Hạ Vũ không phải là chú Hạ Vũ mà là ba của cậu.

Giải thích xong liền làm chuẩn bị, tưởng tượng các loại phản ứng của con trai bảo bối, kết quả Diệp Ba Ni cực kỳ bình tĩnh.... ..... chưa cho kết quả.

Khiến cho Diệp gia Dĩnh cực kỳ khẩn trương. Không hiểu rõ cuối cùng là vì tin tức quá lớn kích thích cậu hay là vì cậu vẫn còn quá nhỏ nên không hiểu chuyện, căn bản Diệp Ba Ni chưa từng tiếp xúc qua nhân vật này nên không có suy nghĩ gì.

Cẩn thận quan sát hai ngày sau đó mới lau mồ hôi xác định: Bảo bối Ba Ni cực kỳ bình thường, không phải là bị kích thích gì.

Nguyên nhân chưa cho phản ứng có thể là vì không có kinh nghiệm tiếp xúc cùng ba cho nên đối với nhân vật này không có khái niệm gì mà thôi.

Theo hiểu biết của Diệp Gia dĩnh đối với con trai, đối với bất kỳ chuyện gì cậu không có khái niệm đều biểu hiện cực kỳ bình tĩnh.... ... là trắng ra là không biết.

Thật ra Diệp Gia Dĩnh suy đoán như thế là xem nhẹ con trai cô. Diệp Ba Ni đối với khái niệm ‘ba’ này vẫn biết một chút, dù sao trong nhà trẻ, đám trẻ con cứ suốt ngày ba tớ thế này, mẹ tớ thế kia, nói đi nói lại, nghe nhiều cũng biết chuyện gì xảy ra.

Người khác đều có ba nhưng cậu không có. Diệp Ba Ni đối với việc này khó tránh khỏi có phần không vui, nhưng mà xã hội hiện nay tỉ lệ ly hôn rất cao, tiếp theo là gia đình đơn thân cũng tăng. Trong nhà trẻ có một cô bé tên Miêu Miêu đi theo ba, vừa lúc giống với Diệp Ba Ni. Diệp Ba Ni học được từ Miêu Miêu, đem những ba mẹ không cần con cái đưa về loại những người ngốc. Sau đó triệt để không có yêu cầu gì đối với nhân vật ‘ba’ này. Dù sau ai cũng không muốn cùng đứa ngốc có quan hệ.

Đột nhiên biết được Hạ Vũ là loại người ngốc kia, ban đầu Diệp Ba Ni có chút kinh ngạc, bởi vì cậu không cảm thấy Hạ Vũ là một tên ngốc. Nhưng mà thói quen mặt than của cậu, điểm này làm cho người ta nhìn không tới.

Sau khi kinh ngạc là tương đối vừa lòng, bởi vì ít nhất Hạ Vũ không phải tên ngốc, điểm này đã vượt qua mong muốn, mang đi ra ngoài tuy không được mặt mũi như Lý Hạo Nhiên, cũng không có uy phong của cậu, nhưng cuối cùng cũng không đến nổi dọa người. Hơn nữa gần đây Hạ Vũ đối với cậu có thái độ hòa ái, cực kỳ lấy lòng, cho nên mẹ nói Hạ Vũ là ba thì là ba thôi, dù sao cũng không có ảnh hưởng gì.

Tâm tư nho nhỏ của cậu có chút quanh co, bản thân lại không nói ra cho nên Diệp Gia Dĩnh và Hạ Vũ không ai đoán ra được.

Bởi vậy Hạ Vũ một chút cũng không hiểu được trong cảm nhận của con trai, anh chỉ mởi bỏ ra cái mũ tên ngốc mà thôi. Mỗi lần ở chung cùng Diệp Ba Ni đều có chút hưng phấn chờ mong, thậm chí có chút cam nguyện bị sai xử. Phàm là yêu cầu Diệp Ba Ni đưa ra đều tận lực đi thỏa mãn, chỉ là không biết vì sao cậu vẫn không chịu cười. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của con trai lúc nào cũng nghiêm túc.

Anh cố ý để vào một cái ghế trẻ con an toàn trong xe. Bộ dáng Diệp Ba Ni nho nhỏ bị dây an toàn giữ lại cũng làm cho anh càng xem càng thích, dọc theo đường đi nhịn không được nhiều lần nghiêng đầu đánh giá vài lần. Hạ Vũ phát hiện Diệp Ba Ni đang ôm cái ba lô hình chim cánh cụt có vẻ như đang suy nghĩ cái gì, bàn tay nhỏ thỉnh thoảng duỗi vào trong sờ sờ.

“Ba Ni, trong ba lô là cái gì mà con ôm chặt như vậy?”

“Ảnh chụp.”

Hạ Vũ cảm thấy hứng thú “Là ảnh chụp sao? Cho ba nhìn một cái được không?”

“Không được.”

Hạ Vũ sửng sốt “Vì sao? Không đẹp sao? Không sao cả, ảnh chụp của Ba Ni dạng gì đều nhìn đẹp.”

“Không phải của Ba Ni.”

“Vậy là của ai?”

“Là của chú Hạo Nhiên.”

Ngồi ở ghế phụ, Chu Mai quay đầu lại cười “Con lại chụp ảnh chú Hạo Nhiên? Mẹ An Tư Ý thích ảnh chụp của chú ấy như vậy?”

“Dạ.”

Hạ Vũ nhíu mày không tiếp tục lên tiếng, đợi cho đến đến lúc cả nhà họ Liễu gần ăn cơm tối, mọi người trong nhà nhìn thấy Diệp Ba Ni liền vui vẻ cười toe toét, lão Hạ, vú Vương, cùng Chu Mai vây quanh Diệp Ba Ni. Hạ Vũ không tiếng động đi ra kéo ba lô của Diệp Ba Ni nhìn xem một chút, sau khi xem qua trầm tư một hồi, lại không tiếng động khôi phục nguyên trạng ba lô, sau đó xoay người đến ăn cơm cùng con trai.

... ...... .......

Sau lễ mừng năm mới Diệp Gia Dĩnh liền phát hiện công việc của Hạ Vũ dường như không còn bận rộn như trước, cách vài hôm liền đến trường quay hỏi thăm Diệp Ba Ni, nếu vừa vặn tổ làm phim kết thúc công việc liền cùng cô về nhà nhìn Diệp Ba Ni.

Hôm nay buổi tối Khương Đạo có hẹn cùng người khác bàn công việc, khó có được tuyên bố mọi người có thể về nhà nghỉ sớm. Hạ Vũ giống như Thuận Phong Nhĩ, 5 phút sau liền quần áo chỉnh tề xuất hiện trước mặt Diệp Gia Dĩnh “Cùng nhau đi thôi. Tôi vừa mua cho Ba Ni mô hình lắp ráp máy bay, vừa vặn mang đến dạy thằng bé cách lắp ráp.”

Diệp Gia Dĩnh bật cười lắc đầu “Thằng bé còn nhỏ như vậy sẽ không chơi được loại đồ chơi phức tạp đó. Anh cầm đến cũng là tự chơi, Ba Ni có thể nhẫn nại xem anh lắp ráp một lát đã là tốt lắm rồi. Tôi nói anh một chút, có thể cùng thằng bé chơi đánh bóng hoặc là chạy xe đạp gì đó, có thể rèn luyện thân thể thằng bé khẳng định càng vui vẻ.”

“Được, Ba Ni không thích chơi mô hình máy bay tôi liền cùng thằng bé chơi đánh bóng.” Chờ Diệp Gia Dĩnh cho trợ lý Tiểu Dương đi trước còn nói thêm “Đúng rồi, tối ngày mai Lý Tương Linh sẽ tổ chức một buổi hội chợ dành cho trẻ em, tôi tính mang Ba Ni đi chơi.”

Hai người đang nói chuyện, Lý Hạo Nhiên đã thay xong quần áo, ra khỏi phòng hóa trang, phía sau là hai trợ lý đi theo. Anh đi ngang qua Diệp Gia Dĩnh cùng Hạ Vũ liền dừng một chút, mỉm cười “Diệp Gia Dĩnh, lần trước em dẫn anh đi ăn cá nướng mùi vị rất ngon, hôm nào đó chúng ta lại đi ăn một lần?”

Diệp Gia Dĩnh nhìn thấy Lý Hạo Nhiên cười liền không tự chủ được cũng lộ ra một nụ cười thật to “Được, vậy thì tối mai đi.” Xoay mặt qua xác nhận cùng Hạ Vù “Tối mai anh sẽ mang Ba ni đi cái hội chợ của Lý Tương Linh đúng không?”

Sắc mặt Hạ Vũ cứng một chút, sau đó ra vẻ tự nhiên ngẩng đầu “Đúng vậy, nhưng mà tôi đề nghị em cùng đi. Dù sao cũng là hoàn cảnh xa lạ, bên kia đều là mấy người mẹ mang theo đứa nhỏ đến, dẫn mấy đứa nhỏ giới thiệu cũng tiện hơn.”

“Vậy còn anh?”

“Đương nhiên tôi đi cùng hai người. Tiểu Kỳ cùng mẹ nó cũng đến.”

Diệp Gia Dĩnh nhớ Diệp Ba Ni dường như rất thích Hạ Tiểu Kỳ, nhưng mà lại nhớ Hạ Tiểu Kỳ lại có người mẹ là con buôn lại khó chơi liền nhíu mày “Được, ngày mai tôi cũng đi cùng Ba Ni.”

Quay đầu lại áy náy nói với Lý Hạo Nhiên “Hạo Nhiên, thật xin lỗi. Tối mai không được, xem ra chúng ta đành phải hẹn ngày khác ăn cá nướng.”

Lý Hạo Nhiên mười phần tiêu sái nhún nhún vai “Không có việc gì, vậy thì ngày khác đi.” Gật đầu đối với Hạ Vũ một cái, sau đó mang theo trợ lý rời đi.

Ở phía sau Diệp Gia Dĩnh gọi với theo “Aiz, Hạo Nhiên”

Lý Hạo Nhiên quay đầu, nhìn bộ dáng hai người đứng đó như triển lãm cho anh xem, sau đó quay mặt đi “Cái gì?”

Diệp Gia Dĩnh nhất thời cứng họng. Cô không chút suy nghĩ nhìn thấy Lý Hạo Nhiên vừa nói hai câu liền muốn đi, nhịn không được gọi một tiếng. Gọi xong lại phát hiện bản thân không có việc gì cần nói với anh, chỉ đành cứng rắn tìm lý do để nói “Tôi lập tức có cảnh phải trở mặt cùng với phó viện trưởng, có mấy chỗ tìm không ra cảm giác. Ngày mai anh có rảnh không, giúp tôi tập vợt một chút?”

Lý Hạo Nhiên nâng lông mày “Anh trai em không phải đã mướn một chuyên gia chỉ cho em kỹ thuật diễn hay sao? Vì sao em không đến hỏi?”

Diệp Gia Dĩnh thầm nghĩ ‘chuyên gia tức nhiên tốt hơn sao với Lý Hạo Nhiên’ nhưng mà những lời này không nên nói ra, cho nên không đáp lại.

Lý Hạo Nhiên thấy vậy cũng không hỏi nhiều “Được, giữa trưa ngày mai anh có chút thời gian.” Khoát tay mang theo trợ lý rời khỏi.

Hạ Vũ lôi kéo Diệp Gia Dĩnh “Chúng ta đi thôi, mô hinh máy bay ở trong phòng làm việc của tôi, cùng tôi đi lấy một chuyến, bên kia có thang máy dẫn đến hầm xe.”

Diệp Gia Dĩnh đi qua cùng anh ta, thư ký của Hạ Vũ còn bên ngoài văn phòng, gặp Hạ Vũ trở về liền cười “Tôi vừa đi xuống một chuyến đã đặt mô hình lắp ráp trong xe của anh, đang chuẩn bị gọi điện thoại.”

“A, cám ơn.” Liếc mắt nhìn thư ký một cái “Cậu có chuyện gì mà cười đến vui vẻ như vậy?”

Thư ký cười “Không có, tôi ở nhà xe gặp được một tiểu thư xinh đẹp đến đón Lý Hạo Nhiên, vừa vặn cô ta hỏi đường đến trường quay, tôi nói chuyện mấy câu cùng cô ấy.”

Hạ Vũ nhẹ cười “Mới nói chuyện vài câu cùng tiểu thư xinh đẹp gì đó cậu đã vui vẻ thành như vậy.”

Thư ký của Hạ Vũ tương đối trẻ tuổi, vừa gặp người đẹp liền vui vẻ, bị nói cũng không để ý, còn vui vẻ trả lời “Khó có được đụng loại chuyện như vầy, vị tiểu thư kia thật sự xinh đẹp. Xem ra nhiều nhất là 20 tuổi.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương