Edit + Beta: KẹoĐắng

Ánh mắt phu nhân công ty dược phẩm sáng ngời nhìn chằm chằm Diệp Gia Dĩnh nghiên cứu, phát hiện cô đúng là xinh đẹp. Tóc dài mềm mại đen tuyền, ngũ quan ôn nhu xinh đẹp, dáng người thon thả, trên người là chiếc váy màu vàng nhạt làm nổi lên bộ dáng phong tình. Bà nghĩ thầm ‘chẳng trách chồng cô ta đến trang sức đắc tiền như thế cũng mua cho cô ta, xinh đẹp như vậy làm sao không yêu chiều, cũng không biết là phu nhân nhà ai.’

Bà ta đang tò mò Diệp Gia Dĩnh là ai, Diệp Ba Ni cầm lấy tay mẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn cực kỳ nghiêm túc ngẩng đầu hỏi “Chồng là gì?”

Diệp Gia Dĩnh bị cậu hỏi khó, thầm nghĩ ‘chồng mẹ chính là ba con’ vấn đề là hiện tại trong nhà chúng ta không có nhân vật này, giải thích thì sẽ dẫn tới Diệp Ba Ni hỏi đến vấn đề khác. Đứng ở cửa phòng khách còn có mấy vị phu nhân khác, thật sự là không tiện giải thích với con trai.

Vỗ vỗ đầu Diệp Ba Ni, “Vấn đề của con cũng thật là nhiều, chúng ta vào nhà trước đi.”

Phu nhân công ty dược phẩm cảm thấy Diệp Ba Ni thật là đáng yêu, cười ha ha, nhiệt tình giúp đỡ giải thích “Chồng của mẹ con chính là ba của con đó.”

Diệp Gia Dĩnh thầm chau mày, quả nhiên, Diệp Ba Ni lập tức mở to mắt nhìn cô, ý tứ chính là: Không hiểu, mẹ giải thích!

Di động trong túi bỗng nhiên vang lên, tạm thời giải vây cho cô.

Là Hạ Vũ gọi tới “Thật xin lỗi, trong bệnh viện có chút chuyện, buổi chiều vừa mở cuộc họp khẩn cấp, vừa mới kết thúc. Tôi đã gọi điện thoại cho dì Mạc để cho dì ấy tiếp đãi hai người. Để Ba Ni cùng Tiểu Kỳ và mấy bạn nhỏ chơi đùa một lúc đi, khoảng 1 tiếng sau anh về đến.”

Dì Mạc cực kỳ đúng lúc từ bên trong đi ra, cười hề hề “Ai nha, Ba Ni đến đây, không nhớ bà sao?”

Trí nhớ Diệp Ba Ni rất tốt, mặt than nghiêm túc nhìn dì Mạc “Bà Mạc”

Dì Mạc cười cười với mấy đứa trẻ khác “Bà tới kêu mấy đứa nhóc bọn con.” Nói xong, cười cười với Diệp Gia Dĩnh “Vừa rồi Tiểu Vũ gọi điện thoại cho tôi, để tôi tiếp đãi hai người, trước tiên chúng ta mang Ba Ni đi gặp giáo sư Ngô.”

Diệp Gia Dĩnh hỏi “Giáo sư Ngô là ai?”

Dì Mạc giải thích “Là bà nội của Tiểu Vũ, trước kia bà cụ đảm đượng công việc giảng sư ở trường học.”

Nói xong dẫn Diệp Gia Dĩnh và Diệp Ba Ni đi vào, trực tiếp mang tới trước mặc bà nội Hạ đang ngồi trên ghế sô pha, dạy Diệp Ba Ni “Ba Ni, chào bà cố đi.”

Diệp Ba Ni mặt không chút thay đổi, nhìn hai mắt lóe ra tia sáng của bà nội Hạ, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Diệp Gia Dĩnh “Mẹ?”

Diệp Gia Dĩnh cực kỳ hoài nghi Hạ Vũ có nói rõ tình hình với người trong nhà hay không? Nào có đạo đãi khách như vậy, ngồi cũng không mời cô ngồi một chút, liền bắt cô mang con trai, còn muốn Diệp Ba Ni kêu bà cố.

Mang Diệp Ba Ni tới gặư mặt người lớn, nhưng mà cô cùng con trai cũng không có nợ người lớn nhà họ Hạ cái gì. Lễ phép là phải có, không nhất thiết phải ngạo mạn nhưng cũng không cần nhẫn nhịn.

Diệp Gia Dĩnh ngồi xuống ghế sô pha ở gần mình, kéo Diệp Ba Ni, nhàn nhạt cười, giải thích “Dì Mạc, Ba Ni có chút sợ người lạ, dì giới thiệu người với thằng bé, thằng bé sẽ không gọi.”

Bà nội Hạ nhanh chóng bị bộ dáng đáng yêu của Diệp Ba Ni thu phục, dụ dỗ đứa nhỏ, hỏi “Gọi là Diệp Ba Ni sao? Bộ dáng thật là đáng yêu. 4 tuổi rồi đúng hay không? Tới, qua bên này cùng ta có được hay không?”

Diệp Ba Ni đối với câu hỏi của bà một mực không trả lời.

Từ phía sau, Hoàng Tư Nhã cùng Đỗ Cán Phân đi tới, trong tay Hoàng Tư Nhã vẫn cầm tách trà “Bà nội, con rót tách trà cho người.” Cô rất biết lấy lòng người, mỗi lần tới nhà họ Hạ kkhông nhất định phải thấy Hạ Vũ, nhưng khẳng định có thể lấy lòng bà nội Hạ được đến vui vẻ. Cho nên bà mới nói cháu trai thử lui tới cùng với Hoàng Tư Nhã.

Nhưng mà hôm nay, trước mặt bà nội Hạ, Hoàng Tư Nhã liền không được ưu đãi như thế nữa, chủ yếu là không muốn cho cô tham gia. Bà nội Hạ thu hồi khuôn mặt hiền lành tươi cười đối với Diệp Ba Ni, trở nên nghiêm túc, nói “Tư Nhã, con xem trong nhà này cũng không có âm nhạc, bọn nhỏ chơi đùa cũng thật ồn ào, con đi chơi hai bài nhạc nhẹ nhàng cho chúng ta đi.”

Hoàng tư Nhã biết đây là không muốn cho cô ngồi nghe, kêu cô tránh ra, khẽ cắn môi, bên ngoài lại nở nụ cười “Dạ, con đi ngay.”

Diệp Ba Ni bị người ta quan sát đến không kiên nhẫn, ngẩng đầu hỏi Diệp Gia Dĩnh “Tiểu Mập Mạp, Tiểu Kỳ đâu?”

Bà nội Hạ trái lại không để ý, nghe Diệp Ba Ni mở miệng, giọng nói nhỏ nhẹ vừa non vừa mềm, nghe đến lỗ tai đều muốn khoái, cười tít mắt “Tiểu Kỳ đang chơi cùng mấy bạn nhỏ ở bên kia, để dì Mạc dẫn con qua đó.”

Diệp Gia Dĩnh đi theo đứng lên, đây là địa phương xa lạ, cô cần làm chuẩn bị cho bản thân thật tốt quan sát các tình huống kỹ càng.

Sinh nhật Hạ Tiểu Kỳ, mời năm bạn nhỏ, ngoài Diệp Ba Ni còn có hai người bạn học trong trường, con gái lớn của phu nhân công ty dược phẩm, còn có cháu gái của Hoàng Tư Nhã, là con gái của anh hai cô ta. Cô ta liền lấy cớ cùng đi với cháu gái mới có thể đến buổi tiệc sinh nhật ngày hôm nay.

Trên lưng Hạ Tiểu Kỳ vác rất nhiều súng ống đồ chơi tự động, đang nói chuyện cùng với con gái của phu nhân công ty dược phẩm. Cô gái nhỏ gọi là Viện Viện, bộ dáng trắng nõn, lông mi cong dài, cái mũi nhỏ, trong tay ôm con Mickey, bộ dáng ngoan ngoãn lại có chút thẹn thùng. Mặt khác, ba bạn nhỏ còn lại đang nghiên cứu trái cây cùng các món đồ nguội.

Hạ Tiểu Ky liếc mắt một cái liền thấy Diệp Ba Ni liền hét to “Ba Ni! Tới, cho cậu xem súng của tớ.”

Mặt Diệp Ba Ni không chút thay đổi, đáp lại “Tiểu Mập Mạp Tiểu Kỳ”

Hạ Tiểu Kỳ phản bác “Tớ mới không phải Tiểu Mập Mạp.”

Cô gái nhỏ Viện Viện cực kỳ ngây thơ nói chen vào “Cậu chính là Tiểu Mập Mạp, tớ cùng mẹ tớ đều cho rằng cậu có chút béo rồi.” Mới vừa từ toilet trở về, phu nhân công ty dược phẩm có phần xấu hổ, “Viện Viện, con nhớ lầm rồi, mẹ nói với con bộ dáng của anh Tiểu Kỳ là khỏe mạnh, không phải béo.”

Diệp Gia Dĩnh thấy mấy đứa nhỏ rất đáng yêu, liền duỗi tay lấy mấy cái dĩa thủy tinh, dưới cùng trải một lớp dưa mật, bên trên để một cái bánh ngọt chocolate hình tròn, phía trên bánh ngọt bỏ chút bơ, cắm lên thêm hai cái bánh bích quy, bỏ thêm mấy miếng dưa hấu, nhãn trang trí, dùng tất cả các trái cây cùng điểm tâm trên bàn. Thêm một chút biến hoá liền làm thành mấy cái dĩa bánh xinh đẹp, chia cho mọi người.

Mấy đứa trẻ ở một bên nhìn xem, gấp đến độ nhảy dựng “Con muốn!” “Con cũng muốn!”

Ở một bên, mẹ của Viện Viện lần lượt gõ đầu bọn trẻ “Không phải đều là một dạng sao? Vừa rồi bày ra trên bàn, hỏi các con đều nói không ăn, hiện tại bỏ vào trong dĩa liền đòi.”

Sau đó khen ngợi Diệp Gia Dĩnh “Tiểu thư Diệp, cô thật khéo.” Nói bóng nói gió lại nói đến Diệp Ba Ni “Diệp Ba Ni họ Diệp, như thế nào lại cùng họ mẹ?”

Dì Mạc tìm đến Diệp Gia Dĩnh “Để bọn nhỏ chơi đi, cô đừng quan tâm, có người nhìn, không có việc gì. Tới, giáo sư Ngô muốn nói vài câu với cô.”

Diệp Gia Dĩnh lại trở về chỗ sô pha của bà nội Hạ đang ngồi, lúc này trước mặt không có đứa nhỏ, bà nội Hạ nói chuyện liền trực tiếp hơn “Hiện tại cô cùng Diệp Ba Ni đang ở đâu? Diệp Ba Ni đi học ở nhà trẻ nào?”

Diệp Gia Dĩnh dằn lại tính tình “Ba Ni đến nhà trẻ công lập gần nhà của chúng tôi.”

Đỗ Cán Phân bĩu môi “Như thế nào lại đưa đến nhà trẻ kém như vậy, đứa nhỏ ở những chỗ như thế có thể học được cái gì?”

Diệp Gia Dĩnh trả lời lại “Mỗi loại hoàn cảnh đối với trẻ con đều là rèn luyện, huống hồ nhà trẻ kia rất tốt. Có thể dạy cho bọn nhỏ không ít điều hay, đừng có thành kiến mà cho rằng nhà trẻ công lập là không tốt.”

Bà nội Hạ xua tay “Tranh cãi cái gì, sáng mai chuyển một trường tốt cho Diệp Ba Ni, cùng đi học với Tiểu Kỳ là được.” Lại hỏi Diệp Gia Dĩnh “Nghe nói cô là diễn viên, như thế nào có thể chăm sóc đứa nhỏ? Tìm bà vú? Trong hộ khẩu của thằng bé cũng là họ Diệp?”

Diệp Gia Dĩnh nghiêm mặt “Thằng bé theo họ tôi, tên đăng ký chính thức tất cả đều là Diệp Ba Ni. Còn việc đổi nhà trẻ, tôi cho rằng tạm thời không cần.”

Ở một bên, dì Mạc nghe được có phần sốt ruột. Lần trước tại bệnh viện gặp vị tiểu thư Diệp này rõ ràng là một người hiền lành ôn hòa, như thế nào mới gặp bà chủ có một chút lại nóng lên rồi, vội vàng nhảy vào “Không sao, tuổi còn nhỏ đổi tên rất thuận tiện, cũng không ảnh hưởng đến chứng chỉ tốt nghiệp, các loại chứng minh thư, giấy tờ quan trọng, từ giờ trở đi sửa lại là được. Qua một năm sẽ quen thôi.”

Diệp Gia Dĩnh nhàn nhạt trả lời “Dì Mạc, bà nghĩ thật là nhiều, tôi không nghĩ muốn đổi tên cho con trai tôi.”

Bà nội Hạ sửng sốt, vừa rồi liền cảm thấy tháu độ Diệp Gia Dĩnh không quá tốt, còn tưởng rằng vì cô ta đến nhà họ Hạ nên khẩn trương cho nên cứng ngắc mất tự nhiên. Hiện tại xem ra không có chuyện như vậy, giận tái mặt “Tiểu thư Diệp, thái độ của cô đây là sao? Tiểu Vũ cho cô tới đây liền để cho cô nói chuyện với người trong nhà nó như vậy à?”

Đỗ Cán Phân theo sát khó hiểu “Bà nội, người đừng tức giận vì cô ta. Tiểu Vũ cưng chiều cô ta, người nhìn bộ trang sức kìa, đó chính là món đ quý giá nhất trong hội đấu giá tuần trước, hơn 300 vạn đó. Tiểu Vũ tùy tiện liền mua cho cô ta, cho nên tính tình mới lớn như vậy. Nhưng mà nói đi thì cũng nói lại, phụ nữ bên ngoài trình độ có thể cao bao nhiêu? Không có việc gì liền đi rêu rao, tới tham dự sinh nhật đứa nhỏ còn mang đồ đi khoe khoang. Đáng tiếc, Diệp Ba Ni là một đứa nhỏ tốt, để cho cô ta giáo dục không biết sẽ thành cái dạng thô lỗ gì. Lần trước còn đánh nhau với Tiểu Kỳ, người còn nhớ không? Hung dữ thành cái dạng gì, nào có văn minh hiểu chuyện giống như Tiểu Kỳ.”

Bà nội Hạ sửng sốt, “Hơn 300 vạn? Tiểu Vũ như thế nào.....” Tùy tiện mua một bộ trang sức liền là cái giá này, vậy mấy năm nay không biết còn tốn bao nhiêu tiền trên người cô ta?

Giống như muốn phản bác đánh giá không đúng của Đỗ Cán Phân, sau lưng Diệp Ba Ni mang súng đồ chơi của Tiểu Kỳ, mang theo con Mickey của Viện Viện, bàn tay nhỏ bưng ly nước chanh, chân nhỏ chạy chậm tới. Tiểu Kỳ cùng Viện Viện giống như người hầu đi theo phía sau.

Diệp Ba Ni đưa nước chanh đến trước mặt Diệp Gia Dĩnhy “Mẹ, uống!”

Diệp Gia Dĩnh tiếp nhận nước chanh của cậu, uống một ngụm “Cảm ơn con, Ba Ni”

“Ùhm” Diệp Ba Ni lại cùng hai người kia chạy đi.

Diệp Gia Dĩnh cười như không cười nhìn Đỗ Cán Phân “Nhà trẻ cấp thấp của tôi năng lực giáp dục quả thật có hạn, dạy đến bây giờ cũng chỉ dạy cho Ba Ni biết đạo lý, nghe lời, thường xuyên quan tâm đến mẹ. À, mấy đứa nhỏ cũng thích nghe lời của thằng bé, có năng lực lãnh đạo. Đại khái không bằng Tiểu Kỳ văn minh hiểu chuyện của phu nhân Hạ, nhưng mà chỉ vậy thôi tôi cũng hài lòng rồi.”

Đỗ Cán Phân tức giận, không thể nói gì. Vừa rồi con trai của cô đúng là cả một cái liếc mắt cũng không nhìn cô.

Diệp Gia Dĩnh sờ sờ sợi dây chuyền của mình, “Còn có, tôi cảm thấy cô hiểu lầm cái gì rồi, tôi cùng Hạ Vũ không có bất kỳ quan hệ tiền bạc nào, bộ trang sức này là tôi tự mình mua, không có quan hệ gì với Hạ Vũ. Tôi nghĩ muốn mang khi nào là quyền tự do của tôi.”

Đỗ Cán Phân cùng dì Mạc cùng lúc há to mồm “Cô tự mình mua? Không thể nào!”

Diệp Gia Dĩnh nhàn nhạt trả lời “Một hồi Hạ Vũ trở về, các người tự mình hỏi anh ta. Nói thật, Diệp Ba Ni là do tự mình tôi nuôi lớn đến bây giờ, ngay cả tiền nuôi dưỡng đều không đòi Hạ Vũ chi trả, cho nên Diệp Ba Ni đương nhiên theo họ Diệp. Tôi có lòng tốt mang con trai đến làm khách, lại nghe người khác nói nhảm này nọ, tôi còn muốn hỏi lại anh ta đây.”

Miệng Đỗ Cán Phân cùng dì Mạc đều to đến độ có thể nhét cả trứng vịt, ngay cả bà nội Hạ cũng vô cùng kinh ngạc.

Diệp Gia Dĩnh không muốn lừa dối ai, nhưng có một số người không đáng được tôn trọng. Mình khách khí thành khẩn với họ, họ liền hung hãn. Không bằng người khác phô trương thanh thế, mình trấn áp một phen, họ mới có thể thành thật. Đơn giản mà nói bị người khác lừa gạt uy hiếp, thật sự là người không có nhân phẩm.

Nói ra cũng thật là đúng lúc, tại hội đấu giá, Diệp Thừa Trạch mua dây chuyền trân châu kim cương, ngọc trai tự nhiên bị Diệp Gia Dĩnh lấy lý do trong nhà không có chỗ để, không an toàn, ngược lại để cho anh cầm về nhà trước, thay cô bảo quản.

Ai ngờ bộ Phỉ Thúy Hoa Cúc này lại bị Lý Hạo Nhiên cứng rắn nhét cho cô, Diệp Gia Dĩnh cầm về nhà liền khó, không có chỗ để.

Càng nghĩ càng thấy hồi hộp, liền lập một cái tủ bảo hiểm, hẹn ngày mai, cũng là sáng thứ Sáu đến nhà lắp đặt. Diệp Gia Dĩnh thật sự lo lắng nếu để bừa đồ quý giá ở nhà, đành phải mang trên người. Không nghĩ tới vừa lúc có thể hù dọa người khác.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương