Nhất Dạ Thâu Hoan
Quyển 1 - Chương 32: Có người kêu cứu mạng



Lục Thanh Nhã trừng to mắt, nhìn ta, lại nhìn vào gương, “Muội hủy dung?”

“Không biết.” Nữ nhân trong gương khuôn mặt sạm đen, trên mặt nổi đầy những nốt đen sậm, môi vểnh ra… Ọe… Ta thực sự nhìn không thể nhìn được nữa, “Nàng là ai?” Ta hét lên một tiếng, lùi lại phía sau vài bước ngã lên giường, đưa mặt vùi vào trong chăn.

Là ai? Không biết, không quen.

“Nàng…” Thanh Nhã nuốt một ngụm nước bọt, “Nữ nhân này… hình như là muội.”

“Tại sao lại biến thành như vậy?” Ta khóc không ra nước mắt.

“Phỏng chừng là ngộ độc thức ăn.” Thanh Nhã đưa ra một kết luận hết sức cẩu huyết, “Muội có phải ăn cái gì đó có độc hay không?” Ta đâu có điên, ăn thứ có độc làm gì?

“Không có, không có…” Ta như đà điểu lui lui trên giường, hai tay liều mạng đấm vào đệm chăn. Ta không thể, không thể hủy dung.

“Ta lấy đầu người ra đảm bảo, muội nhất định là ngộ độc thực phẩm rồi.” Thanh Nhã vỗ vỗ vai ta, “Muội chắc vẫn còn nhớ, có một lần chúng ta ở Tokyo ăn uống điên cuồng, muội đã trúng độc.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương