Nhân Vật Phản Diện Tổng Đang Hoài Nghi Nhân Sinh
-
Chương 18
Mộ Cảnh Hành gửi xong tin nhắn cho cô đã cảm thấy có chút không đúng, gọi cảnh vệ viên sau lưng đi nghe ngóng..
Cảnh vệ viên đem tình huống nghe được hồi báo xong. Chỉ cảm thấy trong văn phòng tức khắc yên tĩnh làm người cảm thấy hốt hoảng, hắn nhịn không được dùng khóe mắt nhìn thoáng qua, liền thấy người sau bàn làm việc trong mắt lãnh quang, tim đập tức khắc tạm dừng một nhịp.
Mộ Cảnh Hành tùy tay vuốt bút, ánh mắt u ám, thật lâu sau cười lạnh, xem ra anh kéo thời gian quá dài, để cho bọn họ còn rảnh ở chỗ này nhảy nhót.
Trước kia thời điểm anh không biết thì cũng thôi đi, trông thấy Quý Minh Nghiễn tới tìm Hạ Nguyên cũng không để trong lòng, nhưng hiện tại không giống nhau.
Trên người hắn xưng hô thật là phi thường chướng mắt.
- - cho dù biết bên trong tim đã thay đổi một người cũng chướng mắt như thế.
Mộ Cảnh Hành đem khí thế tràn lan một lần nữa thu hồi trong cơ thể, một bên để cho người ta dứt khoát đi thu lưới, một bên tỉ mỉ không nhanh không chậm sửa sang lấy quần áo, chuẩn bị đi chỗ Hạ Nguyên dạo chơi.
Anh nên đi đóng cái dấu.
Tối thiểu phải để người ta biết, về sau cùng Hạ Nguyên tên này dính liền nhau, không phải người khác, là Mộ Cảnh Hành.
Quý Minh Nghiễn cũng không biết chuyến đi này sẽ mang đến hậu quả gì cho hắn, thái dương của hắn nổi gân xanh, hít vào một hơi mới ngồi lên xe, gọi điện thoại cho Quý lão gia tử, "Đúng vậy, ông nội, là cháu. Hợp đồng nhượng cổ phần không có đưa ra ngoài.."
Hắn hiện tại còn chưa lo lắng.
Bị giáo huấn một lần, Quý Minh Nghiễn cúp điện thoại, đem "Hợp đồng nhượng cổ phần" trực tiếp ném rơi tứ tung, bắt đầu liên lạc với người gọi điện thoại cho hắn hôm qua.
Hai ngày nay hắn vẫn không thăm dò được thân phận cụ thể của Mộ Cảnh Hành, nhưng chỉ dựa vào thân phận hiệu trưởng bên ngoài, liền có thể biết Quý gia hắn tuyệt đối không làm gì được anh.
Chỉ có thể tìm viện trợ từ bên ngoài.
Nhưng vài ngày trước chỉ cần vừa nghe nói sự tình hắn đắc tội Mộ Cảnh Hành, tất cả người hắn có thể tiếp xúc trong gia tộc đều cự tuyệt, cũng trong hai ngày nay mới có một tin tức.
Quý Minh Nghiên đi rồi, một đám học sinh không tiếp tục chậm trễ thời gian Hạ Nguyên.
Mặc dù các nàng rất muốn tiếp tục, nhưng suy nghĩ một chút, cô giáo Hạ vừa mới gặp cặn bã nam, vẫn là cần một chỗ bình tĩnh đi.
Hơn nữa bọn họ cũng mau tức nổ tung!
Mấy cái cô nương hung hăng mà chọc di động, ở trên di động nói một đoạn lớn, cuối cùng nghĩ đến cái gì, lại xóa bỏ, chỉ để lại một câu, a a a a Trứng thối kia cái gì Quý Minh Nghiễn hảo cặn bã! Nguyền rủa một vạn lần!
Cũng không phải bởi vì vấn đề giữ bí mật, việc này đã truyền ồn ào huyên náo, còn bảo mật cái gì.. Chỉ là cô giáo Hạ đoán chừng cũng không muốn đem mình và tên Quý Minh Nghiễn liền cùng một chỗ, chuyện riêng của mình lấy ra để người khác bình luận nhiều không vui.
Mấy nữ sinh đem phần lớn chữ đều xóa bỏ, hung hăng mắng Quý Minh Nghiễn một trận.
Vừa rồi ở trong lớp các học sinh đều nhìn toàn bộ quá trình, lúc này gặp một cái post Tieba, liền biết nơi phát ra, một đám cũng tụ tập lại đây, tỏ vẻ tán đồng. Đặc biệt là: Quý tổng đoán chừng là đầu heo đi..
Dù sao heo tuyệt đối không có chỉ số thông minh cao.
Bằng không không có khả năng lựa chọn một cái tiểu tam mà không phải cô giáo Hạ đáng yêu của bọn họ.
Không được, vừa nghĩ liền tức giận.
Học sinh số một: "Trứng thối, ta phải đi về làm sườn lợn rán! Từng đao từng đao cắt lấy ăn!"
Học sinh số hai: "Để Nhã Khách Cư bên kia hầm cái đầu heo, bỏ nồi nấu hắn!"
Học sinh số ba: "Nướng ruột heo! Nướng nhiều vào! Nướng cháy hắn!"
Học sinh số bốn âm trầm: "Vẫn là ăn thịt heo sủi cảo đi, băm cắt làm nhân bánh!"
Có người chưa hiểu câu chuyện mọi người đang nói ách một tiếng, bộ đang thảo luận giữa trưa ăn cái gì à? Cậu ta thận trọng theo một câu, ".. Bằng không ăn thịt viên chiên dầu?"
Dầu chiên, ăn ngon.
Các bạn học: ".. Được ha ha ha ha ha ha!"
Mảy may không biết các học sinh của mình trên post cỡ nào hung tàn, Hạ Nguyên căn bản là không có đem việc này để ở trong lòng, không ai hỏi chuyện liền trở về văn phòng.
Tại cửa phòng làm việc liền đụng phải Phượng tỷ, Phượng tỷ nhẹ nhàng thở ra, có chút hơi hơi nôn nóng, "Sao lại thế này, nghe nói Quý Minh Nghiên tới? Cậu không sao chứ."
Nàng vừa rồi lướt Tieba, nhìn xem các học sinh bát quái cũng rất thú vị. Các nàng nhóm giáo viên trẻ đều có tài khoản, sau đó liền thấy đến tin tức Quý Minh Nghiễn.
Cũng không phải học sinh của Hạ Nguyên tuôn ra, chỉ là thời điểm Quý Minh Nghiễn đến cũng không che đậy, gương mặt kia của hắn người biết cũng không ít, luôn dễ bị nhận ra.
Tới đại học B hắn có thể có chuyện gì? Phượng tỷ nhất thời liền đoán được hắn có thể là tìm Nguyên Nguyên. Ở trong lòng mắng hắn ngàn vạn lần sau đó nàng lập tức đứng dậy đi tìm Hạ Nguyên.
- - Hạ Nguyên hiện tại không đem Quý Minh Nghiễn để ở trong lòng, nhưng đều nói tình yêu khiến người mù quáng không phải sao? Cặn bã nam kia lại chủ động tới tìm, vạn nhất Hạ Nguyên lại mềm lòng, nối lại tình xưa thì làm sao bây giờ.
Hạ Nguyên nhìn nàng lo lắng, một mặt mộng bức, đem trong tay một bình vượng tử cắm ống hút đưa cho nàng, "Tớ có chuyện gì đâu."
"Uống chút" cô chậm rãi nói.
"Hắn còn có mặt mũi xuất hiện ở trước mặt cậu?"
Phượng tỷ thấy cô thật giống như người không có việc gì, nhẹ nhàng thở ra, mắng một câu lại không nhịn được khuyên nhủ, "Tớ đã nói với cậu, Hạ Tiểu Nguyên, cũng không thể mềm lòng biết không? Người này có thể phản bội lần đầu tiên là có thể phản bội lần thứ hai, lúc này đây liền đủ để thuyết minh rất nhiều vấn đề."
"Hắn vạn nhất muốn nói gì cậu cũng đừng tin, khẳng định đều là giả, trực tiếp đem người đánh đi là được rồi, biết không? Ngựa tốt cũng không ăn lại cỏ."
Nàng đối Hạ Nguyên luôn có một loại cảm giác xem như em gái nhà mình.
Nguyên lai là lo lắng cái này.. Hạ Nguyên gật đầu, có thể cảm giác được nàng là thật tâm đối cô tốt, ra hiệu nàng uống hai ngụm, an ủi nói, "Yên tâm đi, tớ vừa để cảnh vệ viên đem hắn kéo ra ngoài."
"Phốc -- Khụ khụ khụ," Phượng tỷ vừa uống một ngụm sặc ở trong cổ họng, tay run một cái, thiếu điều đem vượng tử gạt ra, sặc đến muốn rơi lệ.
Hạ Nguyên vội vàng giúp nàng thuận lưng, thật lâu Phượng tỷ mới trở lại bình thường, ".. Cậu thật gọi người đến kéo?" Vậy thật nhiều mất mặt nha.
Hạ Nguyên không rõ ràng cho lắm gật đầu.. Đó là đương nhiên phải gọi mà.
Nếu không phải cô sợ người kia đụng một cái liền nát, cô kỳ thật càng muốn chính mình trực tiếp đem người ném văng ra.
Phượng tỷ cười to. "Tốt tốt tốt, cậu làm đúng! Nên làm như vậy, không cần chừa cho hắn cái gì mặt mũi!"
Kéo dài hay không có kéo dài cũng không tính là vấn đề.. Mà là đường đường người thừa kế Quý gia, bị người kêu cảnh vệ chuẩn bị đuổi đi, coi như không có để cảnh vệ đụng phải cũng đủ mất mặt.
Quý Minh Nghiễn đoán chừng tức muốn chết.
Phượng tỷ càng nghĩ càng muốn cười, "Quý Minh Nghiễn xem là gì, nam nhân có hai cái đùi thì rất nhiều!"
Hạ Nguyên đồng ý, "Kỳ thật đàn ông muốn đến hay không cũng chẳng quan trọng, đụng phải tốt liền đoạt.. Theo đuổi, không gặp được chính mình một người cũng khá tốt nha."
Cô trước kia chính là một mình, thời gian trôi qua cũng rất vui vẻ.
"Không sai!" Phượng tỷ ánh mắt mang cười, ôm bờ vai của cô, đột nhiên hôn cô một ngụm, "Hai người chúng ta cùng nhau vượt qua."
"..."
Mộ Cảnh Hành đi tới cửa đột nhiên dừng chán lại, nụ cười có chút biến thành màu đen:.
Khi thông suốt, liền tổng cảm thấy đỉnh đầu chính mình xanh xanh.
Tác giả có lời muốn nói:
Mộ Cảnh Hành: Ta nghe thấy giọt mưa rơi vào thảo nguyên xanh xanh (˙-˙)
Cảnh vệ viên đem tình huống nghe được hồi báo xong. Chỉ cảm thấy trong văn phòng tức khắc yên tĩnh làm người cảm thấy hốt hoảng, hắn nhịn không được dùng khóe mắt nhìn thoáng qua, liền thấy người sau bàn làm việc trong mắt lãnh quang, tim đập tức khắc tạm dừng một nhịp.
Mộ Cảnh Hành tùy tay vuốt bút, ánh mắt u ám, thật lâu sau cười lạnh, xem ra anh kéo thời gian quá dài, để cho bọn họ còn rảnh ở chỗ này nhảy nhót.
Trước kia thời điểm anh không biết thì cũng thôi đi, trông thấy Quý Minh Nghiễn tới tìm Hạ Nguyên cũng không để trong lòng, nhưng hiện tại không giống nhau.
Trên người hắn xưng hô thật là phi thường chướng mắt.
- - cho dù biết bên trong tim đã thay đổi một người cũng chướng mắt như thế.
Mộ Cảnh Hành đem khí thế tràn lan một lần nữa thu hồi trong cơ thể, một bên để cho người ta dứt khoát đi thu lưới, một bên tỉ mỉ không nhanh không chậm sửa sang lấy quần áo, chuẩn bị đi chỗ Hạ Nguyên dạo chơi.
Anh nên đi đóng cái dấu.
Tối thiểu phải để người ta biết, về sau cùng Hạ Nguyên tên này dính liền nhau, không phải người khác, là Mộ Cảnh Hành.
Quý Minh Nghiễn cũng không biết chuyến đi này sẽ mang đến hậu quả gì cho hắn, thái dương của hắn nổi gân xanh, hít vào một hơi mới ngồi lên xe, gọi điện thoại cho Quý lão gia tử, "Đúng vậy, ông nội, là cháu. Hợp đồng nhượng cổ phần không có đưa ra ngoài.."
Hắn hiện tại còn chưa lo lắng.
Bị giáo huấn một lần, Quý Minh Nghiễn cúp điện thoại, đem "Hợp đồng nhượng cổ phần" trực tiếp ném rơi tứ tung, bắt đầu liên lạc với người gọi điện thoại cho hắn hôm qua.
Hai ngày nay hắn vẫn không thăm dò được thân phận cụ thể của Mộ Cảnh Hành, nhưng chỉ dựa vào thân phận hiệu trưởng bên ngoài, liền có thể biết Quý gia hắn tuyệt đối không làm gì được anh.
Chỉ có thể tìm viện trợ từ bên ngoài.
Nhưng vài ngày trước chỉ cần vừa nghe nói sự tình hắn đắc tội Mộ Cảnh Hành, tất cả người hắn có thể tiếp xúc trong gia tộc đều cự tuyệt, cũng trong hai ngày nay mới có một tin tức.
Quý Minh Nghiên đi rồi, một đám học sinh không tiếp tục chậm trễ thời gian Hạ Nguyên.
Mặc dù các nàng rất muốn tiếp tục, nhưng suy nghĩ một chút, cô giáo Hạ vừa mới gặp cặn bã nam, vẫn là cần một chỗ bình tĩnh đi.
Hơn nữa bọn họ cũng mau tức nổ tung!
Mấy cái cô nương hung hăng mà chọc di động, ở trên di động nói một đoạn lớn, cuối cùng nghĩ đến cái gì, lại xóa bỏ, chỉ để lại một câu, a a a a Trứng thối kia cái gì Quý Minh Nghiễn hảo cặn bã! Nguyền rủa một vạn lần!
Cũng không phải bởi vì vấn đề giữ bí mật, việc này đã truyền ồn ào huyên náo, còn bảo mật cái gì.. Chỉ là cô giáo Hạ đoán chừng cũng không muốn đem mình và tên Quý Minh Nghiễn liền cùng một chỗ, chuyện riêng của mình lấy ra để người khác bình luận nhiều không vui.
Mấy nữ sinh đem phần lớn chữ đều xóa bỏ, hung hăng mắng Quý Minh Nghiễn một trận.
Vừa rồi ở trong lớp các học sinh đều nhìn toàn bộ quá trình, lúc này gặp một cái post Tieba, liền biết nơi phát ra, một đám cũng tụ tập lại đây, tỏ vẻ tán đồng. Đặc biệt là: Quý tổng đoán chừng là đầu heo đi..
Dù sao heo tuyệt đối không có chỉ số thông minh cao.
Bằng không không có khả năng lựa chọn một cái tiểu tam mà không phải cô giáo Hạ đáng yêu của bọn họ.
Không được, vừa nghĩ liền tức giận.
Học sinh số một: "Trứng thối, ta phải đi về làm sườn lợn rán! Từng đao từng đao cắt lấy ăn!"
Học sinh số hai: "Để Nhã Khách Cư bên kia hầm cái đầu heo, bỏ nồi nấu hắn!"
Học sinh số ba: "Nướng ruột heo! Nướng nhiều vào! Nướng cháy hắn!"
Học sinh số bốn âm trầm: "Vẫn là ăn thịt heo sủi cảo đi, băm cắt làm nhân bánh!"
Có người chưa hiểu câu chuyện mọi người đang nói ách một tiếng, bộ đang thảo luận giữa trưa ăn cái gì à? Cậu ta thận trọng theo một câu, ".. Bằng không ăn thịt viên chiên dầu?"
Dầu chiên, ăn ngon.
Các bạn học: ".. Được ha ha ha ha ha ha!"
Mảy may không biết các học sinh của mình trên post cỡ nào hung tàn, Hạ Nguyên căn bản là không có đem việc này để ở trong lòng, không ai hỏi chuyện liền trở về văn phòng.
Tại cửa phòng làm việc liền đụng phải Phượng tỷ, Phượng tỷ nhẹ nhàng thở ra, có chút hơi hơi nôn nóng, "Sao lại thế này, nghe nói Quý Minh Nghiên tới? Cậu không sao chứ."
Nàng vừa rồi lướt Tieba, nhìn xem các học sinh bát quái cũng rất thú vị. Các nàng nhóm giáo viên trẻ đều có tài khoản, sau đó liền thấy đến tin tức Quý Minh Nghiễn.
Cũng không phải học sinh của Hạ Nguyên tuôn ra, chỉ là thời điểm Quý Minh Nghiễn đến cũng không che đậy, gương mặt kia của hắn người biết cũng không ít, luôn dễ bị nhận ra.
Tới đại học B hắn có thể có chuyện gì? Phượng tỷ nhất thời liền đoán được hắn có thể là tìm Nguyên Nguyên. Ở trong lòng mắng hắn ngàn vạn lần sau đó nàng lập tức đứng dậy đi tìm Hạ Nguyên.
- - Hạ Nguyên hiện tại không đem Quý Minh Nghiễn để ở trong lòng, nhưng đều nói tình yêu khiến người mù quáng không phải sao? Cặn bã nam kia lại chủ động tới tìm, vạn nhất Hạ Nguyên lại mềm lòng, nối lại tình xưa thì làm sao bây giờ.
Hạ Nguyên nhìn nàng lo lắng, một mặt mộng bức, đem trong tay một bình vượng tử cắm ống hút đưa cho nàng, "Tớ có chuyện gì đâu."
"Uống chút" cô chậm rãi nói.
"Hắn còn có mặt mũi xuất hiện ở trước mặt cậu?"
Phượng tỷ thấy cô thật giống như người không có việc gì, nhẹ nhàng thở ra, mắng một câu lại không nhịn được khuyên nhủ, "Tớ đã nói với cậu, Hạ Tiểu Nguyên, cũng không thể mềm lòng biết không? Người này có thể phản bội lần đầu tiên là có thể phản bội lần thứ hai, lúc này đây liền đủ để thuyết minh rất nhiều vấn đề."
"Hắn vạn nhất muốn nói gì cậu cũng đừng tin, khẳng định đều là giả, trực tiếp đem người đánh đi là được rồi, biết không? Ngựa tốt cũng không ăn lại cỏ."
Nàng đối Hạ Nguyên luôn có một loại cảm giác xem như em gái nhà mình.
Nguyên lai là lo lắng cái này.. Hạ Nguyên gật đầu, có thể cảm giác được nàng là thật tâm đối cô tốt, ra hiệu nàng uống hai ngụm, an ủi nói, "Yên tâm đi, tớ vừa để cảnh vệ viên đem hắn kéo ra ngoài."
"Phốc -- Khụ khụ khụ," Phượng tỷ vừa uống một ngụm sặc ở trong cổ họng, tay run một cái, thiếu điều đem vượng tử gạt ra, sặc đến muốn rơi lệ.
Hạ Nguyên vội vàng giúp nàng thuận lưng, thật lâu Phượng tỷ mới trở lại bình thường, ".. Cậu thật gọi người đến kéo?" Vậy thật nhiều mất mặt nha.
Hạ Nguyên không rõ ràng cho lắm gật đầu.. Đó là đương nhiên phải gọi mà.
Nếu không phải cô sợ người kia đụng một cái liền nát, cô kỳ thật càng muốn chính mình trực tiếp đem người ném văng ra.
Phượng tỷ cười to. "Tốt tốt tốt, cậu làm đúng! Nên làm như vậy, không cần chừa cho hắn cái gì mặt mũi!"
Kéo dài hay không có kéo dài cũng không tính là vấn đề.. Mà là đường đường người thừa kế Quý gia, bị người kêu cảnh vệ chuẩn bị đuổi đi, coi như không có để cảnh vệ đụng phải cũng đủ mất mặt.
Quý Minh Nghiễn đoán chừng tức muốn chết.
Phượng tỷ càng nghĩ càng muốn cười, "Quý Minh Nghiễn xem là gì, nam nhân có hai cái đùi thì rất nhiều!"
Hạ Nguyên đồng ý, "Kỳ thật đàn ông muốn đến hay không cũng chẳng quan trọng, đụng phải tốt liền đoạt.. Theo đuổi, không gặp được chính mình một người cũng khá tốt nha."
Cô trước kia chính là một mình, thời gian trôi qua cũng rất vui vẻ.
"Không sai!" Phượng tỷ ánh mắt mang cười, ôm bờ vai của cô, đột nhiên hôn cô một ngụm, "Hai người chúng ta cùng nhau vượt qua."
"..."
Mộ Cảnh Hành đi tới cửa đột nhiên dừng chán lại, nụ cười có chút biến thành màu đen:.
Khi thông suốt, liền tổng cảm thấy đỉnh đầu chính mình xanh xanh.
Tác giả có lời muốn nói:
Mộ Cảnh Hành: Ta nghe thấy giọt mưa rơi vào thảo nguyên xanh xanh (˙-˙)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook