Rất nhanh, hai người liền đi vào trong một căn thư phòng.
Giờ phút này trong thư phòng, Đường gia cùng Tô Gia các trưởng bối chính là đang ngồi cùng một chỗ trò chuyện chuyện của thông gia.
Hai người sau khi đi vào hướng đứng trước các trưởng bối từng người một chào hỏi.
“Đường Du, ngươi đến rất đúng lúc a, có chuyện chúng ta đang muốn nói với các ngươi.”
“Lúc nãy ta vừa cùng tô thúc thúc bọn hắn bàn bạc xong chuyện, cảm thấy ngươi cùng Mục Nguyệt vẫn là rất xứng đôi phải lứa, định đem hôn sự của các ngươi luôn, ngươi cảm thấy thế nào?”
Một nam nhân có khuôn mặt chữ quốc năm nhìn bộ dáng Đường Du nói, chính là lão cha của Đường Du tên là Đường Cương Thành.
“Ta cảm thấy hai ngưởi chúng ta không hợp nhau.”
Đường Du quả quyết cự tuyệt nói.
Trong phòng đám người sắc mặt đều nhao nhao cổ quái, không hợp nhau?
Toàn bộ Tô Hàng có người nào mà không biết, tên tiểu tử nhà ngươi theo đuổi người ta đằng đẵng suốt ba năm?
Đường Du ho khan một tiếng, hắng giọng một cái nói.
“Các vị trưởng bối, trên đời có một câu nói, "dưa hái xanh không ngọt", ta gần đây cũng suy nghĩ lại một chút, phát hiện ra ta với Tô Mục Nguyệt quả thật tính cách đúng là không quá phù hợp.”
“Hôn nhân là chuyện cả đời, quyền lựa chọn vẫn là giao cho hai bên chúng ta tự quyết định vẫn tốt hơn, cám ơn các người vì đã quan tâm cho chúng ta.”
Sau khi nói xong lời này, trong lòng Đường Du lập tức cảm giác thoải mái hơn.
【 hắc hắc, lần này không sẽ không bị đánh chết rồi! 】
Đường gia và Tô Gia cùng các trưởng bối nhưng là trợn tròn mắt.
Một đám người đưa mắt nhìn nhau sau đó phụ thân của Tô Mục Nguyệt Tô Trọng Sơn bỗng nhiên mở miệng nói.
“Tiểu Du, thúc thúc biết ngươi là đang nghĩ cái gì, có phải nha đầu Mục Nguyệt này bắt ngươi phải nói như vậy hay không? Yên tâm đi, từ hôm nay việc này đích thân thúc thúc sẽ an bài cho ngươi.”
“???”
Đường Du nhất thời ngẩn ra.

Thúc, ngươi đang ước gì ta bị đánh chết hay gì?
“Không phải, tô thúc thúc, ta thật ra là……”
Đường Du Cương muốn giải thích, Tô Trọng Sơn đã vung tay lên nói đạo lý.
“Không cần nói nhiều, thúc thúc hiểu ngươi!”
Sau đó Tô Trọng Sơn hướng nhìn nữ nhi phẫn nộ nói.
“Mục Nguyệt, tự ngươi nói một chút, Tiểu Du mấy năm qua hắn đối xử với ngươi như thế nào?”
“Người ta đối với ngươi tình thâm ý trọng, che chở trăm bề, ngươi sinh bệnh nằm viện, ngươi ở bao lâu thì Tiểu Du ở đó trông ngươi bấy lâu.”
“Luận về tướng mạo, thì Tiểu Du người ta thua ngươi ở chỗ nào? Ngươi còn ép buộc hắn nói những điều này, ta thật muốn bị ngươi làm cho tức chết!”
Bị cha mình mắng té tát nước bọt bắn tung tóe vào mặt Tô Mục Nguyệt ra vẻ trợn tròn mắt.
Cái đệt mình ép buộc hắn từ bao giờ cơ?
Gia hỏa này ở trong lòng đều nhạc phiên được không?
【 tranh thủ thời gian cãi lại đi, còn thất thần cái gì vậy? Cùng cha ngươi thao thao cự tuyệt, chúng ta giải tán đem việc này quấy nhiễu, chuyện của ai tự đi mà làm chuyện người ấy a, ta cũng cần phải đi tìm mười mấy cái muội muội chơi thật vui vẻ.


【 ngươi lại không cãi lại, Lão Tử sẽ thật sự gặp xui xẻo, ngươi có còn muốn cùng Long Vương Diệp Thần bỏ trốn không vậy trời? 】
Cùng lúc đó, âm thanh quen thuộc lại một lần nữa vang lên.
Nhìn thấy Đường Du nháy mắt ra hiệu với mình.
Tô Mục Nguyệt ý niệm có chút liền đến phát hỏa.
CON RÙA RỤT CỔ NHÀ NGƯƠI!, mở miệng cứ một tiếng Diệp Thần, hắn coi lão nương là dạng người nào?
Lão nương có cái gì mà lại muốn cùng bảo tiêu mình đi bỏ trốn? Hắn là cái thá gì chứ?

Hơn nữa nghe gia hỏa này thế mà lại muốn đi tìm hơn mười muội muội, nàng thì càng tức giận nhăn mày.
Ngươi theo đuổi lão nương ba năm, nói thay lòng đổi dạ liền thay lòng đổi dạ quay ngoắt 360 độ?
“Cha, ta không hề ép hắn phải nói như vậy, ta vẫn sẽ duy trì lảm thông gia.”
Khí cấp trên Tô Mục Nguyệt bỗng nhiên mở miệng nói.
Cha nàng chính là đang muốn nổi trận lôi đình thì đột nhiên ngây ngẩn cả người, sắc mặt của hắn kinh ngạc nói: “Con không có lừa ta không?”
“Không có.” Tô Mục Nguyệt lắc đầu.
Sắc mặt của nàng tỏ vẻ một tia hồng nhuận, cắn môi, ôn hòa.
“Hắn đối xử với ta đúng là rất tốt, ta đã bị tâm ý của hắn nay động, nhưng mà trước đó, ta muốn bắt đầu yêu đương chầm chậm liệu có được không?”
“Chuyện này đương nhiên là có thể, cơm từng miếng từng miếng một mà ăn, từ từ sẽ đến thôi.”
Nghe được điều đó.

Tô Trọng Sơn lộ ra nụ cười thư thái.
Thì ra không phải mình nữ nhi phản đối vụ hôn nhân này, mà là tên nhóc Tiểu Du này lo lắng nữ nhi sẽ bị ủy khuất, nên mới chủ động muốn từ bỏ chuyện thông gia.

Con rể này, thật là đáng quý.
Trong phòng các trưởng bối cũng nhao nhao hơi khóe miệng nụ cười trên mặt, cùng Tô Trọng Sơn có cùng một suy nghĩ.
Vừa mới còn nở nụ cười Đường Du, sắc mặt so với ăn phân còn khó nhìn hơn.
Hắn đi tới trước mặt Tô Mục Nguyệt gạt ra so với khóc còn khó coi hơn mỉm cười nói.
“Mục Nguyệt, ngươi không cần tự ép buộc mình làm điều này, ta biết ý đồ của ngươi.”

Tô Mục Nguyệt khẽ cắn môi son thấp giọng nói: “Nhưng ý đồ của ta là trước tiên, là tạm thời bắt đầu thử yêu đương một chút a.”
“Tiểu Du, Mục Nguyệt đứa nhỏ nhà ta tính tình lúc bình thường tỏ ra lạnh nhạt nhưng lại một chút không giỏi biểu đạt, ngươi đừng tưởng rằng nàng không thích ngươi a, Nữ Hài Tử da mặt đều rất mỏng.”
Tô Trọng Sơn vẻ mặt hòa ái nụ cười vỗ bả vai Đường Du một cái khích lệ nói.
Đường Du kéo da mặt mình ra.
Mà bên tai Tô Mục Nguyệt nhưng là vang lên một âm thanh tức giận hổn hển vang lên.
【 mẹ nhà nó ả bị bệnh tâm thần à!!! Nói xong cùng một chỗ từ hôn đâu!!! 】
【 bà mẹ nó ai muốn cùng theo ngươi yêu đương a! Tại sao Ngươi lại không theo kịch bản sảng văn đi a! Đích đến của ngươi LÀ LONG VƯƠNG đó mới là nơi trở về của là ngươi! 】
【 ta van xin ngươi, tranh thủ thời gian tỉnh táo lại, đừng phát thần kinh! 】
Sau khi nghe đến tiếng lòng này, Tô Mục Nguyệt khóe miệng trên có chút giương, trong mắt mỉm cười kiều diễm.
Nhìn thấy gia hỏa này tức đến ói máu, nàng cảm thấy chơi đùa hắn rất vui.
Hắn hiện tại, so với chó liếm cẩu trước kia, sắc mặt thoạt nhìn có ý tứ dễ nhìn hơn nhiều.
“Được rồi, chúng nó đã vừa ý, vậy chúng ta cũng không cần quan tâm đến vấn đề đó nữa, vừa vặn hôm nay tiện công bố việc này luôn.”
Lúc này, Đường lão gia tử bỗng nhiên mở miệng nói.
Đám người liền nhao nhao mỉm cười rời đi thư phòng.
Đường Du cùng Tô Mục Nguyệt nhưng mà lại đi phía sau cùng.
Nhìn thấy trên mặt nữ nhân này mang theo vẻ mỉm cười, Đường Du liền rất muốn đánh nàng một bộ Quân Thể Quyền.
“Không phải đã nói không thông gia sao?”
Hắn thấp giọng cắn răng nói.
“Nhưng ta đã bị ngươi thành tâm làm cho rung động.” Tô Mục Nguyệt nét cười của khóe miệng càng nóng bỏng.
Đường Du còn là lần đầu tiên thấy được nàng đối với mình mỉm cười, khiến hắn không khỏi có một chút thất thần.
Sau đó hắn tự tay liền sờ cái trán của Tô Mục Nguyệt, nhìn xem nữ nhân có phải là đầu óc có bị vấn đề gì hay không.
“Ngươi có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không, chúng ta liền đưa ngươi tới bệnh viện kiểm tra, hôn nhân không phải trò đùa, ngươi đã nghĩ thông suốt chưa.”
Đường Du tận tình khuyên bảo.

【 tỷ môn, có bệnh thì tranh thủ thời gian trị ngay đi, ngươi nếu là không đi gặp bác sĩ, chờ một chút thì ta sẽ liền phải đi gặp tên đó chết tiệt đó.


“Không vấn đề gì, ta đã nghĩ thông suốt, hơn nữa cái này vẫn chưa phải kết hôn sao?”
Tô Mục Nguyệt điềm tĩnh nói.
“Vậy ta không nguyện ý a, dưa hái xanh không ngọt.”
“Không có việc gì, giải khát là được.”
Tô Mục Nguyệt cười đến càng phát ra vui vẻ.
Nhìn thấy Giá Hóa kinh ngạc, nàng ở trong lòng liền đẹp đến mức không chịu được.
Nàng xem thấy Đường Du chân thành nói: “Hơn nữa ngươi bỗng nhiên thái độ thay đổi nhiều như vậy, có hay không một loại khả năng, ngươi là mắc phải tuyệt chứng sợ liên lụy ta?”
Đường Du vẻ mặt tuyệt vọng, không có lời nào để có thể nói rồi.
Nữ nhân này, sao không theo cốt truyện kịch bản đi?
【 nàng nhất định là đầu óc úng nước, lần này thật là bị nàng hại chết.


【 đợi lát nữa nhất định Diệp Thần sẽ đi ra đại náo, thật vất vả làm phản phái Cao Phú Soái người có tiền, Lão Tử liền nếu không có? Đồ chó hoang kịch bản sảng vắn.


Nương theo lấy Đường Du âm thanh ồn ào vang lên lần nữa.
Tô Mục Nguyệt trong lòng càng thấy hiếu kì hơn.
Đợi lát nữa sự kiện này thực sự sẽ diễn ra đúng tiếng lòng của gia hỏa này thì sẽ như thế nào?


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương