Nhan Tổng, Chúng Ta Kí Hợp Đồng Đi!
-
Chương 2
Trên chiếc xe siêu sang của Nhan Lục Tần đầy đủ tất cả mọi thứ tiện nghi, có máy sưởi ấm tự động, cửa tự động mở khi bấm nút điều khiển, đặc biệt là có trang bị đủ các công nghệ tiên tiến, máy tính bảng, camera và máy pha cà phê tự động. Quả đúng là người giàu nhất nước có khác.
"Reng... reng... " Tiếng chuông điện thoại của anh vang lên đồng thời đánh thức Lý Y Nhiên tỉnh dậy.
Nhan Lục Tần bắt máy, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói của người đàn ông, "Con trai, tại sao hôm nay không về nhà? Con có biết hôm nay là ngày đính hôn giữa con và Dạ Hoa Điệp không hả?"
Anh lạnh lùng đáp: "Không rảnh."
"Con... đúng là làm ta tức chết mà!"
Anh cười khuẩy: "Tôi không thích bị ép buộc về hôn nhân nên ông hãy nói với bà mẹ kế của tôi là tự tìm con dâu cho con trai bà ta đi."
Đầu dây bên kia tức đến ói máu nhưng cũng chẳng thể làm gì được cậu, bèn đưa ra một điều kiện nhỏ.
"Được, con không muốn đính hôn với nhà họ Dạ cũng được, nhưng phải có một người khác trở thành vợ của con. Nếu không kiếm được, thì đừng bao giờ mong được gặp lại bà nội của con nữa."
Nghe đến đây, khuân mặt của Nhan Lục Tần tối sầm lại, anh nắm chặt điện thoại như muốn bóp nát nó vậy. Từ nhỏ đến lớn chỉ có duy nhất bà nội là khiến cảm anh cảm thấy cuộc sống này có ý nghĩa.
Anh thở dài một hơi, "Được, tôi đồng ý."
Nói xong, anh liền cúp điện thoại đi, ngồi trầm tư suy nghĩ.
Phúc Hạo cũng biết rõ, một người thích sạch sẽ như anh thì rất khó để kiếm được một người phù hợp để kết hôn.
"Giám đốc, có cần tôi tìm người đóng giả làm vợ anh không?"
Nhan Lục Tần lắc đầu, "Không cần đâu, tôi sẽ tự nghĩ cách."
Nói thật, chính anh còn không biết nên kiếm ai đóng giả làm bạn gái nữa. Anh vẫn nên tìm cách đưa bà ra khỏi cái nhà họ Nhan đó còn thiết thực hơn so với việc kiếm một người vợ.
Lý Y Nhiên ngồi bên cạnh liền bắt chuyện với anh, "Tôi có thể giả làm vợ anh trong vòng một năm."
Cái yêu cầu đột ngột này khiến Nhan Lục Tần khá là bất ngờ. Một người chỉ mới gặp có một lần lại muốn giúp anh thì chỉ có mục đích muốn lợi dụng quyền hạn hoặc tiền bạc của anh mà thôi.
Anh chỉ lạnh nhạt nhìn cô, "Tại sao?"
Lý Y Nhiên nhìn thẳng vào mắt anh mà trả lời: "Bởi vì tôi cần hôn nhân này để nắm giữ tài sản của ba tôi."
Để có thể danh chính môn thuận kế thừa tài sản cần có hai điều kiện. Một là di chúc của gia chủ, hai là người kế thừa đã lập gia đình, đáp ứng đủ thì mới có thể trực tiếp quản lý tài sản mà không cần chữ kí của mọi người trong gia tộc nữa. Cũng chính vì hai điều kiện này, cô đã mạnh dạn đề nghị kết hôn với anh.
Điều này chính Nhan Lục Tần xũng hiểu nhưng anh vẫn có một thắc mắc, "Tại sao lại chọn tôi, cô còn có nhiều lựa chọn tốt hơn mà?"
Lý Y Nhiên cũng không muốn che dấu điều gì với anh, "Bởi anh là lựa chọn tốt nhất, với lại anh cũng đang cần một người vợ sao? Kí hợp đồng với tôi trong vòng một năm, anh sẽ không thiết đâu."
Lý lẽ của cô vô cùng chặt chẽ, nó đã thuyết phục được một con người khó tính như anh.
Nhan Lục Tần cười một cách gian xảo, "Ha! Được thôi! Phúc Hạo, lái xe đến cục dân chính."
Phúc Hạo hoang mang, "Dạ? Đến đó làm gì ạ?"
Nhan Lục Tần ngồi tựa vào ghế, "Để đăng kí kết hôn."
Lý Y Nhiên giật mình, "Sao... sao nhanh vậy?"
Anh nhắm mắt lại để nghỉ ngơi, không thèm để ý đến Y Nhiên. Cũng may thư kí Phúc nhanh miệng trả lời cậu hỏi của cô:
"À... giám đốc chúng tôi rất bận, nên giờ đi luôn thì sẽ tiết kiệm thời gian của giám đốc chúng tôi hơn."
Y Nhiên gật đầu, tỏ ý cảm ơn Phúc Hạo vì đã giải đáp thắc mắc cho cô. Dù trông Nhan Lục Tần rất đẹp trai và giàu có nhưng tính tình của anh làm cô cảm thấy rất khó chịu. Anh ta thật kiêu ngạo, và chảnh nhưng cũng nhờ anh ta mà cô có thêm một lần được sống, có thể giúp ba giữ gìn tài sản thì nói chung anh ta cũng là một người tốt, không độc ác, xấu xa như mẹ kế và em gái của cô.
[...]
Truớc khi đi đăng kí kết hôn, Nhan Lục Tần và Y Nhiên phải đi thay đồ mới cái đã. Một tiếng sau, anh đã vứt hết bộ vét ướt đó đi và thay một bộ áo trắng quần đen, cổ thắt cà vạt kẻ sọc trắng với mái tóc đen đã được thợ chụp ảnh chỉnh sửa, vuốt keo lên cộng với khuân mặt đẹp trai bẩm sinh khiến anh trở thành một bá đạo tổng tài điển trai với phong thái ngầu vô cùng hiếm gặp.
Lý Y Nhiên cũng phải gọi là tuyệt sắc giai nhân. Cô được các thợ làm đẹp chỉnh chu từng chi tiết. Mái tóc dài được búi lên, bên trên còn đính thêm vài bông hoa màu trắng để hợp với chiếc đầm màu kem đính ngọc trai của cô hơn. Chiếc váy mà cô đang mặc cũng là bản giới hạn của một nhà thiết kế nổi danh. Nổi bật nhất là khuân mặt xinh xắn của cô khiến cho ai nấy nhìn cũng đều bị mê hoặc, đến cả Nhan tổng kiêu ngạo cũng phải nhìn chăm chú.
"Reng... reng... " Tiếng chuông điện thoại của anh vang lên đồng thời đánh thức Lý Y Nhiên tỉnh dậy.
Nhan Lục Tần bắt máy, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói của người đàn ông, "Con trai, tại sao hôm nay không về nhà? Con có biết hôm nay là ngày đính hôn giữa con và Dạ Hoa Điệp không hả?"
Anh lạnh lùng đáp: "Không rảnh."
"Con... đúng là làm ta tức chết mà!"
Anh cười khuẩy: "Tôi không thích bị ép buộc về hôn nhân nên ông hãy nói với bà mẹ kế của tôi là tự tìm con dâu cho con trai bà ta đi."
Đầu dây bên kia tức đến ói máu nhưng cũng chẳng thể làm gì được cậu, bèn đưa ra một điều kiện nhỏ.
"Được, con không muốn đính hôn với nhà họ Dạ cũng được, nhưng phải có một người khác trở thành vợ của con. Nếu không kiếm được, thì đừng bao giờ mong được gặp lại bà nội của con nữa."
Nghe đến đây, khuân mặt của Nhan Lục Tần tối sầm lại, anh nắm chặt điện thoại như muốn bóp nát nó vậy. Từ nhỏ đến lớn chỉ có duy nhất bà nội là khiến cảm anh cảm thấy cuộc sống này có ý nghĩa.
Anh thở dài một hơi, "Được, tôi đồng ý."
Nói xong, anh liền cúp điện thoại đi, ngồi trầm tư suy nghĩ.
Phúc Hạo cũng biết rõ, một người thích sạch sẽ như anh thì rất khó để kiếm được một người phù hợp để kết hôn.
"Giám đốc, có cần tôi tìm người đóng giả làm vợ anh không?"
Nhan Lục Tần lắc đầu, "Không cần đâu, tôi sẽ tự nghĩ cách."
Nói thật, chính anh còn không biết nên kiếm ai đóng giả làm bạn gái nữa. Anh vẫn nên tìm cách đưa bà ra khỏi cái nhà họ Nhan đó còn thiết thực hơn so với việc kiếm một người vợ.
Lý Y Nhiên ngồi bên cạnh liền bắt chuyện với anh, "Tôi có thể giả làm vợ anh trong vòng một năm."
Cái yêu cầu đột ngột này khiến Nhan Lục Tần khá là bất ngờ. Một người chỉ mới gặp có một lần lại muốn giúp anh thì chỉ có mục đích muốn lợi dụng quyền hạn hoặc tiền bạc của anh mà thôi.
Anh chỉ lạnh nhạt nhìn cô, "Tại sao?"
Lý Y Nhiên nhìn thẳng vào mắt anh mà trả lời: "Bởi vì tôi cần hôn nhân này để nắm giữ tài sản của ba tôi."
Để có thể danh chính môn thuận kế thừa tài sản cần có hai điều kiện. Một là di chúc của gia chủ, hai là người kế thừa đã lập gia đình, đáp ứng đủ thì mới có thể trực tiếp quản lý tài sản mà không cần chữ kí của mọi người trong gia tộc nữa. Cũng chính vì hai điều kiện này, cô đã mạnh dạn đề nghị kết hôn với anh.
Điều này chính Nhan Lục Tần xũng hiểu nhưng anh vẫn có một thắc mắc, "Tại sao lại chọn tôi, cô còn có nhiều lựa chọn tốt hơn mà?"
Lý Y Nhiên cũng không muốn che dấu điều gì với anh, "Bởi anh là lựa chọn tốt nhất, với lại anh cũng đang cần một người vợ sao? Kí hợp đồng với tôi trong vòng một năm, anh sẽ không thiết đâu."
Lý lẽ của cô vô cùng chặt chẽ, nó đã thuyết phục được một con người khó tính như anh.
Nhan Lục Tần cười một cách gian xảo, "Ha! Được thôi! Phúc Hạo, lái xe đến cục dân chính."
Phúc Hạo hoang mang, "Dạ? Đến đó làm gì ạ?"
Nhan Lục Tần ngồi tựa vào ghế, "Để đăng kí kết hôn."
Lý Y Nhiên giật mình, "Sao... sao nhanh vậy?"
Anh nhắm mắt lại để nghỉ ngơi, không thèm để ý đến Y Nhiên. Cũng may thư kí Phúc nhanh miệng trả lời cậu hỏi của cô:
"À... giám đốc chúng tôi rất bận, nên giờ đi luôn thì sẽ tiết kiệm thời gian của giám đốc chúng tôi hơn."
Y Nhiên gật đầu, tỏ ý cảm ơn Phúc Hạo vì đã giải đáp thắc mắc cho cô. Dù trông Nhan Lục Tần rất đẹp trai và giàu có nhưng tính tình của anh làm cô cảm thấy rất khó chịu. Anh ta thật kiêu ngạo, và chảnh nhưng cũng nhờ anh ta mà cô có thêm một lần được sống, có thể giúp ba giữ gìn tài sản thì nói chung anh ta cũng là một người tốt, không độc ác, xấu xa như mẹ kế và em gái của cô.
[...]
Truớc khi đi đăng kí kết hôn, Nhan Lục Tần và Y Nhiên phải đi thay đồ mới cái đã. Một tiếng sau, anh đã vứt hết bộ vét ướt đó đi và thay một bộ áo trắng quần đen, cổ thắt cà vạt kẻ sọc trắng với mái tóc đen đã được thợ chụp ảnh chỉnh sửa, vuốt keo lên cộng với khuân mặt đẹp trai bẩm sinh khiến anh trở thành một bá đạo tổng tài điển trai với phong thái ngầu vô cùng hiếm gặp.
Lý Y Nhiên cũng phải gọi là tuyệt sắc giai nhân. Cô được các thợ làm đẹp chỉnh chu từng chi tiết. Mái tóc dài được búi lên, bên trên còn đính thêm vài bông hoa màu trắng để hợp với chiếc đầm màu kem đính ngọc trai của cô hơn. Chiếc váy mà cô đang mặc cũng là bản giới hạn của một nhà thiết kế nổi danh. Nổi bật nhất là khuân mặt xinh xắn của cô khiến cho ai nấy nhìn cũng đều bị mê hoặc, đến cả Nhan tổng kiêu ngạo cũng phải nhìn chăm chú.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook