Trần Tự về tới nhà, đem túi ném lên ghế salon, từ trong tủ lạnh lấy ra một chai nước khoáng, mở nắp, ừng ực uống hết sạch. Hắn lau miệng, sảng kháo nấc một cái, "Mẹ, đồ cũng mua rồi, nếu mẹ không dùng, con đành ném đi ,dù sao cũng không để chật nhà được."

Trần Tự làm bộ muốn cầm quần áo ra ngoài ném, Trần mẫu thấy vậy thì cầm lại cái túi, "Cái đứa nhỏ này, sao lại không biết tiết kiệm chút nào cơ chứ, đồ mới mua, ném đi thì thật tiếc."'

"Nếu mẹ không cần, để lại còn tác dụng gì nữa."

"Được rồi, mua cũng mua rồi, nói như thế nào cũng là hiếu tâm của con trai ta, sao có thể ném đi được?"

Kỳ thật Trần mẫu đối với mấy thứ này thì yêu thích không thôi.

"Vậy thì được rồi, về sau nếu áo quần bị rách cũng không cần phải vá, ném đi, con mua cho mẹ một đống mới. Đến lúc đó không có chuyện gì thì tới quảng trường nhảy nhót, lại tìm cho mình một ông bạn già, sống hạnh phục đến hết nửa đời còn lại, thật tốt!" Trần Tự nói xong, bắt đầu quy hoạch cuộc sống của mẹ mình.

"Cái đứa nhỏ này, nói nhăng nói cuội gì đó? Ta cũng một đống tuổi rồi, còn tìm bạn già làm gì?" Trần mẫu xấu hổ nói ra.

"Mẹ cùng cha ly hôn nhiều năm như vậy, hắn thì tìm được một nửa khác, dựa vào gì mà bắt mẹ cô đơn cả đời." Nhắc đến người cha không chịu trách nhiệm, Trần Tự liền bốc hỏa hẳn lên.

Vẻ mặt Trần mẫu cô đơn, nói: "Không trách hắn, là do chúng ta không hợp nhau."

Trần Tự cười lạnh: "Hắn ném con bỏ vợ, một chút trách nhiệm của đàn ông cũng không có, thật sự không xứng làm một người đàn ông."

"Con nói hắn làm gì, đã nhiều năm như vậy, ta cũng không còn hận." Trần mẫu rộng rãi nói.

"Mẹ, mẹ cũng quá thiện tâm đi." Trần Tự lắc đầu nói.

"Mẹ, nói nè, nhiều năm như vậy rồi, cũng không có lão đầu nào lọt vào mắt mẹ sao?" Trần Tự ngồi bên cạnh mẹ mình, quan tâm hỏi.

"Có, thế nhưng mà ngươi ta không ly hôn a" Trần mẫu liếc mắt nhìn con mình.

Trần Tự chỉ có thể cười giễu khà khà.

"Nhi tử, lần này mẹ tới đây, kỳ thật có chuyện đấy." Trần mẫu cầm tay con trai mình, trong giọng nói lộ ra vẻ vui mừng.

"Chuyện gì a." Trần Tự nhìn biểu cảm của mẹ mình, da đầu có chút run lên.

"Là như vậy, sự tình con ly hôn, bị Lưu a di biết rồi. Lưu a di của con nói, sao không thử đi xem mắt coi, nàng là hội viên bên trong giới mai mối, có thể tìm cho con một cô nương phù hợp. Con xem, có phải nên dành chút thời gian ra gặp mặt không?"

Sự tình hôn nhân của con trai một mực là tâm bệnh của Trần mẫu, trong lúc cùng khuê mật nói chuyện, nàng vô tình đem chuyện con trai kể ra, kết quả Lưu a di khuê mật vỗ ngực cam đoan, có thể giới thiệu cho Trần Tự một cô nương tốt, gốc bản địa.

Thẳng đến hai ngày trước, Lưu a di tìm được một cô nương phù hợp, Trần nương nương nhìn nhìn, cũng rất hài lòng, bởi vậy mới có chuyến đi đến Thượng Hải này.

"Mẹ, con có bạn gái rồi." Trần Tự cảm giác đầu mình như phóng lớn.

"Nếu con bây giờ không mang bạn gái tới đây, thì liền đi xem mắt cho ta." Trần mẫu bật chế độ không giảng đạo lý lên.

"Coi như gặp mặt cũng không có khả năng kết hôn, so làm chậm trễ thời gian của con gái nhà người ta, không bằng cự tuyệt ngay từ đầu cho tốt." Trần Tự cố gắng nói.

"Coi như mẹ xin con được không, mẹ cũng được một đống tuổi rồi, trước khi chết cũng muốn ôm cháu trai đấy, nếu ngươi còn hoàn hảo với Chung Hiểu Cần, ta cũng không cần lo lắng như vậy." Trần mẫu lấy khăn lau nước mắt.

"Được rồi, được rồi, con đi được chưa." Trần Tự bất đắc dĩ đáp ứng yêu cầu của Trần mẫu.

"Thế này mới đúng, ngươi xem, đây là số điện thoại của con gái nhà ngươi ta, Lưu a di nói số Wechat cùng điện thoại giống nhau. Ngươi bây giờ liền thêm bạn đi, sau đó hẹn một hôm cùng con gái người ta dùng bữa." Trần mẫu vui mừng đọc cho Trần Tự một dãy số điện thoại.

Có mẹ ở bên giám sát, cho dù Trần Tự muốn kéo dài thời gian cũng vô dụng.

"Được được, hiện tại con liền thêm." Trần Tự nhìn mẹ mình bên cạnh, chỉ có thể thở dài kết bạn với đối phương.

ID Wechat của đối phương tên là Cao Hiểu Yến, xem ra dùng tên thật rồi.

Trần Tự liền gửi thông báo kết bạn qua, không nghĩ tới còn chưa tới một phút đã được đồng ý.

"Mau mở trang cá nhân của cô nương này xem, nhìn xem sinh hoạt thế nào." Trần mẫu ở một bên chỉ huy con trai mình.

"Không tốt lắm, dù sao cũng chỉ vừa mới thêm bạn người ta mà." Ngoài miệng Trần Tự nói như vậy, nhưng ngón tay lại thuần thục mở ra trang cá nhân.

Chỉ thấy trên trang cá nhân của đối phương chào bán mỹ phẩm dưỡng da, các loại mỹ phẩm chăm sóc da mặt, không chỉ có giá cả tiện nghi mà còn free ship.

Mỹ nữ quảng cáo cũng không biết có phải nàng ta không, nhưng nhìn cũng rất xinh đẹp, không biết vì sao nàng lại làm nghề này.

"YAAA....Cô nương này thật tuấn tú, rất hợp với con, đi ra ngoài chính là trai tài gái sắc." Trần mẫu nhìn ảnh chụp của đối phương, vui mừng không thôi.

"Đây cũng không nhất định là nàng." Trần Tự nhắc nhở.

Coi như là thật, hiện tại nhiều app chỉnh hình như vậy, chỉ cần thao tác một chút, lợn nái cũng có thể biến thành mỹ nữ.

"Cũng đúng, nhi tử, nhanh nhanh kéo xuống nhìn xem, có lẽ còn ảnh chụp khác." Trần mẫu thúc giục nói.

Trần Tự theo lời mẫu thân kéo xuống dưới, ảnh của nàng đều là quảng cáo dưỡng phẩm, cũng đều là một người, xem ra là bản thân, cũng không biết gặp mặt ngoài đời có được như vậy không.

"Xem ra không phải giả, được, được nha." Trần mẫu cười đến lộ cả nếp nhăn.

"Mẹ, cô nương này hình như hơi giống We-thương quá." Trần Tự tiếp tục xem, kết quả bài đăng của nàng toàn liên quan đến bán mỹ phẩm, dưỡng ẩm.../.

(We-thương: ý chỉ dùng Wechat để bán sản phẩm, giống như bán hàng online vậy đó).

"Con cũng quá thành kiến đi, We thương thì sao, có mấy người làm cái này mua nhà mua máy bay đấy.." Trần mẫu liếc mắt nhìn.

"Ta thấy phần giới thiệu, nói làm ở chỗ tên Trương, Đình gì đấy, hình như làm We-thương cũng rất lớn." Trần mẫu đối với mấy người làm We-thương có ấn tượng rất tốt.

"Ừ ừ, mẹ nói đều đúng." Trần Tự không muốn phản bác, bằng không câu chuyện này sẽ không có hồi kết rồi.

"Con nhanh nhanh gửi tin tức cho người ta, xem có thể hẹn ra ngoài không." Trần mẫu giật ống tay áo con mình.

Trần Tự gửi qua tin nhắn 'Xin chào', đối phương liền nhắn lại một icon mặt cười.

Trần Tự nói mình là người được dì Lưu giới thiệu, nếu như có thể, muốn cùng đối phương gặp mặt.

Cô nương Cao Hiểu Yến này trả lời tin nhắn rất nhanh, một giây sau liền rep lại, tỏ vẻ không thành vấn đề, bản thân có rất nhiều thời gian rảnh.

"Con gái người ta đồng ý rồi, vậy hôm nay đi, hôm nay gặp mặt, đừng có trì hoãn. Sớm chút đem chuyện kết hôn định ra, ta cũng an tâm." Trần mẫu mừng rỡ nói.

Ài, Trần Tự không biết nên làm sao cả, đành hẹn đối phương tối nay, địa điểm là một quán cà phê. Hoàn cảnh quán cà phê này cũng không tệ, và lão bản quán này cũng thế.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương