Trần Tự không biết vì sao, đêm nay Triệu Tĩnh Ngữ lại hẹn hắn ra ngoài, hơn nữa còn chủ động vô cùng, đến cả khi hai mắt trợn trắng vẫn còn một mực cố gắng.
Sau một trận mây mưa, Trần Tự vuốt ve da thịt phiếm hồng của Triệu Tĩnh Ngữ, cười đùa nói: "Hôm nay có chuyện gì vui vậy, sao lại hưng phấn như thế?"
Triệu Tĩnh Ngữ gối đầu lên ngực Trần Tự, không để ý đến mồ hôi trán, ở bộ ngực hắn cọ cọ, kiêu ngạo nói: "Hai ngày nay ta đi trêu đùa con tiện nhân đoạt chồng mình, xem ả như một gã hề, bị ta hành cho một trận, nên vui vẻ không thôi."
Tiện nhân đoạt chồng? Vậy chính là Vương Mạn Ny rồi, xem ra mấy ngày nay Triệu Tĩnh Ngữ đến tìm nàng gây chuyện.
"Tiện nhân đoạt chồng, là ai?" Trần Tự giả vờ không biết hỏi.
"Ả tên là yêu tinh Vương Mạn Ny, không đúng, ả cũng không nhỏ, cũng ba mươi rồi, không nghĩ tới Lương Chính Hiên lại đổi khẩu vị, trước kia đều chọn cô nương 22-23 tuổi đấy." Triệu Tĩnh Ngữ khinh thường nói.
"Vương Mạn Ny? Lương Chính Hiên? Sao lại là hai người bọn họ?" Trần Tự giả bộ kinh ngạc nói.
"Sao vậy, ngươi nhận thức hai người bọn hắn?" Triệu Tĩnh Ngữ ngây người.
"Quen a."
Sau đó, Trần Tự kể chuyện xưa sao mình quen hai người cho Triệu Tĩnh Ngữ nghe.
"Hóa ra đã lâu như vậy, cái tên Lương Chính Hiên chết tiệt, ta oan uổng vì hắn thủ thân..." Triệu Tĩnh Ngữ tức giận nói.
Trần Tự liếc nhìn Triệu Tĩnh Ngữ, ngươi không phải muốn nói mình thủ thân như ngọc đi, nhìn kỹ thuật của ngươi thế nào cũng không giống nha.
"Lương Chính Hiên vì nữ nhân này bỏ ra bao nhiêu?" Triệu Tĩnh Ngữ bình tĩnh hỏi.
"Nghe nói quen nhau ba tháng liền mua cho Vương Mạn Ny một chiếc xe, cả biển cả xe tầm khoản bốn mươi năm mươi vạn đi, có lần hai người mâu thuẫn với nhau, lại đưa một bộ quần áo cùng trang sức để hòa giải, tầm mười vạn, còn có nhà ở cùng đi du lịch, hẳn cũng tám mươi chín mươi vạn đi." Trần Tự tính một chút, không nghĩ đến tên Lương Hải Vương này lại cam lòng tiêu nhiều tiền như vậy.
"Tốt lắm Lương Chính Hiên....!" Nghe được Lương Chính Hiên chỉ mới quen Vương Mạn Ny mấy tháng mà đồng ý tiêu nhiều tiền như vậy, Triệu Tĩnh Ngữ cắn chặt răng.
"Đàn ông các ngươi có phải đều như vậy không, ăn trong bát ngồi trong nồi?" Triệu Tĩnh Ngữ liếc nhìn Trần Tự.
Trần Tự buồn bực không thôi, sự tình nhà ngươi, liên quan gì đến ta a.
Trần Tự không lên tiếng, hắn không muốn tùy tiện phát biểu ý kiến gì.
"A ôi! ! ! Ngươi là cho sao, đang yên đang lành tự nhiên lại cắn ta?"
Cánh tay Trần Tự đau xót, hóa ra Triệu Tĩnh Ngữ nhìn thấy hắn giả cẩm giả điếc, liền tức giận, cắn hắn một cái.
"Hừ!" Triệu Tĩnh Ngữ cắn xong không thèm để ý tới hắn.
"Rõ ràng chuyện này là sự tình của ngươi với bạn trai mình, liên quan gì đến một người ngoài như ta." Trần Tự cảm giác mình như bị vạ lây.
"Ăn tiện nghi của ta nhiều vậy rồi đến cả một câu cũng không muốn nói sao?" Triệu Tĩnh Ngữ tức giận nói.
Trần Tự cảm thấy đau đầu không thôi, trước đó còn không phải nói tình một đêm, không liên quan gì đến nhau, sao lúc này lại đổ hắn chiếm tiện nghi rồi.
"Ừ ừ, đúng là tên cặn bã nam, thực bị khinh bỉ, giống như tên cặn bã Ito vậy, bị chia năm sẻ bảy." Trần Tự quyết định mình không nên cùng nữ nhân giảng đạo lý, đồng tình với lời nói của nàng.
(Cặn bã Ito chỉ nhân vật chính Makoto Ito trong School day)
Triệu Tĩnh Ngữ không biết cặn bã Ito là ai, nhưng không ngại để cho Trần Tự phê phán Lương Chính Hiên, nghe xong nàng liền hài lòng.
"Ta nếu có thể tự chủ, nhất định sẽ đem Lương Chính Hiên đá bay, cùng ở với ngươi thật tốt." Vẻ mặt Triệu Tĩnh Ngữ hạnh phúc, nằm ở trong ngực Trần Tự làm nũng.
Mặc dù biết Triệu Tĩnh Ngữ nói dối, nhưng trong nội tâm của Trần Tự cũng có chút đắc ý.
'Bất quá ta cũng rất cặn bã đấy, hy vọng kết cục của mình không giống như Ito ca.' Trần Tự thầm nghĩ trong lòng.
"Vậy ngươi bây giờ cùng với Lương Chính Hiên, còn có Vương Mạn Ny, ba người các ngươi giải quyết thế nào.''
Trần Tự cảm giác Lương Hải Vương phải đá Vương Mạn Ny đấy, ăn chơi một đoạn thời gian, nói như thế nào thì bạn gái chính quy cũng tìm tới tận cửa rồi, nếu thật sự náo động quá lớn, hai gia đình bọn họ ở Hong Kong cũng không quá đẹp mặt.
"Còn có thể làm sao, chỉ cần ả Vương Mạn Ny kia thông minh rời đi, ta liền buông tha cho ả, nếu không ta sẽ cho ả thất nghiệp.'
Triệu Tĩnh Ngữ cảm thấy Lương Chính Hiên cũng chỉ muốn thử cái lạ, dù sao cũng không có khả năng động tâm với nữ nhân lớn tuổi, mà ả Vương Mạn Ny chỉ cần có đầu óc, cũng nhất định ngoan ngoãn rời đi.
"Không nói chuyện của ngươi nữa, ta muốn..."
Sự tình hai người kia không liên quan gì tới hắn, chuyện của bọn họ cũng chỉ là nhạc thú trốn khuê phòng mà thôi.
"Không được..." Triệu Tĩnh Ngữ tuy nói cự tuyệt nhưng lại ra vẻ mời chào.
Triệu Tĩnh Ngữ cũng có thể nói là khỏe kinh người, sau khi nghỉ ngơi một chút liền có sức khỏe chơi hiệp thứ hai.
Nhưng cho dù như vậy, ngày hôm sau Trần Tự vẫn cho nàng vịn tường mà đi, còn hắn thì thoải mái tinh thần quay về công ty làm việc.
Trải qua nhiều ngày như vậy, kế hoạch của năm bản IP cũng được làm ra.
Trong phòng hợp, Trần Tự nhìn bản kế hoạch trò chơi trong tay. Đây là thành quả của các nhân viên trong công ty, bọn họ thảm khảo trò chơi ngoại quốc, cùng với đề nghị của lão bản đề làm ra.
"Này, ngươi có phát hiện gì không, hai ngày nay lão bản có chút khác biệt." Trương Hi Dao nhỏ giọng cùng Từ Lâm Linh thầm thì.
"Đúng đúng, nhìn khí sắc thì tốt hơn trước rất nhiều, người cũng trở nên rất có thần." Từ Lâm Linh gật đầu nói.
"Khục khục."
Hoàng Lỗi ho khan một tiếng, nhắc nhở hai người bây giờ còn ở trong phòng học, đừng có làm càn.
Hai nữ nhân nghe thấy tiếng ho nhắc nhỏ, cũng không chấu đầu ghé tai nữa.
Trần Tự nghiêm túc đọc bản kế hoạch, hắn nhìn bản kế hoạch đầu tiên về
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook