Nhóm Trần Tự đi xuống mày bay, đứng ở cổng sân, liền nhìn thấy nhân viên Tinh Không Hỗ Ngu(Starry Game) đi mua bản quyền ở Tokyo.
"Trần tổng, giám đốc Từ, thư ký Michiko tốt, tôi là Trương Đào, phó quản lý của bộ phận hoạt động, vị này là nhân viên chuyên ngành Hàn Điềm Điềm."
Trương Đào là một nam tử khoản ba mươi hai tuổi, nhìn rất nhã nhặn, Hàn Điềm Điềm là một nữ tử hai mươi tư tuổi.
"Xin chào, mấy ngày nay vất vả cho hai người rồi." Trần Tự vỗ vỗ bả vai hai người nói.
Trương Đào cùng Hàn Điềm Điềm lộ vẻ kích động, có thể được lão bản khích lệ, vất vả đến mấy cũng đáng. Đương nhiên, nếu lão bản có thưởng thực tế thì càng tốt hơn.
"Trần tổng, không vất vả không vất vả, đều là vì công ty làm việc." Trương Đào khiêm tốn nói ra.
Hàn Điềm Điềm có chút câu nệ, cũng chỉ đứng ở một bên không ngừng gật đầu.
"Khách sạn đặt xong chưa?" Trần Tự khi đến, liền dặn dò bọn hắn đặt dùm khách sạn.
"Đã đặt xong, là khách sạn Anstar bên cạnh Hoàng cung Tokyo." Trương Đào vội vàng nói.
"Tốt lắm, cúng ta tới khách sạn nói chuyện." Trần Tự nói ra.
Dựa theo yêu cầu của Trần Tự, cấp dưới liền đặt cho hắn 'phòng tổng thống', giám đốc Từ thì phòng VIP, về phần Michiko, tự nhiên vào ở cùng phòng tổng thống với Trần Tự, những người khác thì ở phòng bình thường, bất quá, cho dù là phòng bình thường nhưng ở khách sạn Anstar, giá cũng không hề rẻ, một căn phòng cũng hết bốn nghìn tệ một đêm.
Đến đón Trần Tự là chuyên xe đặc biệt, cũng không nhiều, chỉ có hai chiếc.
Đến khách sạn xong, mọi người về phòng cấp đồ, sau đó đến phòng Trần Tự mở cuộc họp nhỏ.
Bên trong 'phòng tổng thống', mọi người túy ý ngồi trên ghế salon, trên đùi Michiko là một chiếc notebook, thực hiện nhiệm vụ ghi chép của mình.
"Nói một chút xem, sự tình bản quyền, xử lý đến đâu rồi?"
Trần Tự mở một chai nước khoáng, uống một ngụm rồi hỏi.
"Trần tổng, năm bản quyền của công ty đề ra, trong đó bản quyền
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook