Đồ của Trần Tự đã mua xong, chỉ còn túi xách cùng đôi giày của Dương Đào.

"Tiên sinh, phu nhân, mời xem, hoa văn đường chỉ trên chiếc túi này được may rất khéo léo, là một chiếc túi đeo vai duy nhất có nắp đóng bằng kim loại.''Nhân viên phục vụ cười dịu dàng giới thiệu.

"Dương Đào, ngươi thích cái túi này không?" Trần Tự hỏi.

Trần Tự mặc dù hỏi thăm, nhưng không cho người khác ý tứ cự tuyệt.

"Thật đẹp."Hiểu được, Dương Đào chỉ có thể gật đầu nói.

Dương Đào nhìn giá của chiếc túi, lòng chảy đầy máu, hai vạn tám nha, đây bằng mấy tháng tiền lương của nàng.

"Lấy cái túi này." Trần Tự nói ra.

"Còn có giày." Trần Tự nhắc nhở.

Nhân viên phục vụ dẫn hai người tới chỗ quầy giày, từ trong quầy lấy ra một đôi giày nữ: "Đây là mẫu giày mới nhất của Prada trong năm nay, rất thích hợp với bạn gái của ngài."

Nhân viên phục vụ chỉ vào đôi giày.

Nhìn thiết kế, Dương Đào đi vào liền rất gợi cảm.

"Lấy đối này." Trần Tự hài lòng nói.

"Tiên sinh, bại gái của ngài xinh đẹp như vậy, vì sao không lựa chọn một bộ đồ cùng trang sức cho phù hợp khí chất?" Nhân viên phục vụ nói tiếp: "Bổn điếm năm nay lưu hàng áo sơ mi phồng tay cùng với váy liền thân, ngài có thể cho vị nữ sĩ này thử một lần."

"Đưa ta xem một chút, xem như thế nào?" Trần Tự hỏi.

"Mời ngài xem." Nhân viên lấy ra một bộ quần áo.

"Bộ đồ này thật đáng yêu nha." Trần Tự nhỏ giọng đối với Dương Đào nói ra.

"Đây là đồ nữ hài mặc, không thích hợp với ta." Dương Đào lắc đầu.

"Thử xem, xem thế nào rồi nói."Trần Tự đưa bộ đồ vào trong tay Dương Đào.

"Vậy...vậy thử một chút." Dương Đào cắn bờ môi nói ra.

Trần Tự chờ mong nhẹ gật đầu, Dương Đào cầm lấy bộ quần áo đi vào phòng thử.

Chừng mười phút sau, Dương Đào thay xong quần áo đi ra.

Nhìn nàng không biết làm thế nào, Trần Tự vui vẻ.

Hắn sờ cằm, nhìn bộ dạng của Dương Đào, càng nhìn càng cảm thấy xinh đẹp đáng yêu, không nghĩ tới nàng mặc phong cách này cũng đẹp như vậy.

Bên trong là áo sơ mi màu trắng phồng tay, bên ngoài là bộ váy ngắn liền thân màu đen, chiều dài của chiếc váy tới ngang đùi, cách một đoạn thì tới đầu gối. So với mấy kiểu váy khác thì khá nhau, phía sau chiếc váy có một chiếc đai lưng, được thắt lại như chiếc nơ vậy, nhìn vô cùng du hoạc cùng đáng yêu.

Nhìn rất đẹp mắt, chĩ là cảm thấy có chỗ nào thiếu thiếu.

"Có loại giày nào phù hợp với phong cách này không?"

Trần Tự phát hiện giày cao gót không quá phù hợp với sét đồ này, xem ra cần mua một đôi giày nữa.

"Có có, tiên sinh, xin ngài chờ một chút."

Nhân viên phục vụ vui vẻ lấy ra một đôi giày.

"Giày lười đế Cholate, lấy cảm hứng từ phong cách Nhật Bản, rất thích hợp cho mấy bộ đồ đáng yêu."

Nhân viên phục vụ cầm ra một đôi giày da màu đen.

"Quả Đào." Trần Tự vẫy vãy tay.

Dương Đào nhu thuận chạy tới, nghi hoặc nhìn Trần Tự.

"Thử xem đôi giày này đi, kết hợp với bộ quần áo nào." Trần Tự vuốt ve tấm lưng Dương Đào nói.

"Còn thử a!" Dương Đào lè lưỡi.

Nhưng cuối cũng nàng vẫn đi thử chiếc giày này.

Thay xong chiếc giày, Dương Đào đứng trước mặt Trần Tự cười nói: "Nhìn được không?"

"Đáng yêu, thật đáng yêu." Trần Tự đi một vòng quanh Dương Đào, liên tục gật đầu nói.

Dương Đào mặc phong cách này, như trẻ ra mười tuổi, nàng coi như nói mình mới hai mươi, chỉ sợ cũng có người tin.

"Quả Đào, ngươi mặc bộ này đi, đừng thay nữa." Trần Tự vuốt cái mũi Dương Đào nói.

Dương Đào vui vẻ lộ ra hai má núm đồng tiên, gật đầu nói: "Nghe lời ngươi."

"Một set này ,ta muốn rồi." Trần Tự cười cười nhìn nhân viên nói ra.

Sau khi đóng gói lại, Trần Tự móc ra thẻ tính tiền.

"Tiên sinh, tổng cộng hết bảy vạn năm nghìn hai trăm tệ." Nhân viên phục vụ tươi cười ra mặt nói.

'Hôm nay lại kiếm lớn rồi, nay thưởng hẳn sẽ được không ít, có thể báo danh cho hài tử vào lớp học thêm' nữ nhân viên vui vẻ, trong nội tâm suy nghĩ.

"Quét thẻ đi." Trần Tự nói ra.

Trả tiền xong, Trần Tự một tay cầm túi, một tay nắm Dương Đào rời đi.

"Lão công, ta cũng muốn một cái túi Prada...."

Một đôi tình lữ đi dạo, nhìn thấy Trần Tự không chút do dự vì bạn gái mà mua sắm, mua túi mua giày, trong nội tâm nàng hâm mộ không thôi, vì vậy hướng bạn trai đưa ra yêu cầu.

"Ách, cái này..." Nam tử nghĩ tới số dư trong tài khoản của mình, chỉ muốn lắc đầu.

Nhưng nhìn ánh mắt khát khao của bạn gái, trong nội tâm mềm nhũn nói: "Đợi phát tiền lương, ta sẽ mua cho ngươi."

"Ân...." Nữ tử có chút không vui, nhưng mà nàng cũng biết bạn trai không có tiền, chỉ có thể đợi hắn nhận lương.

Trần Tự rời khỏi cửa hàng, tiếp tục đi dạo.

"Dương Đào, ngươi còn muốn gì không, chúng ta đi mua sắm tiếp." Trần Tự hỏi.

"Đủ rồi, đủ rồi, ta thật sự không cần nữa." Dương Đào thật tự không muốn Trần Tự tiếp tục tiêu tiền, coi như hắn có tiền, cũng không được tiêu sài phung phí như vậy.

"Đúng rồi, đồng hồ, Dương Đào, để ta mua cho ngươi một chiếc." Trần Tự nhìn cổ tay trống không của nàng.

"Không cần, không cần, hiện tại đã có điện thoại, ai còn sài đồng hồ nữa." Đối với chuyện mua đồng hồ, trong lòng Dương Đào cự tuyệt.

"Đào tử xinh đẹp như vậy, lại đáng yêu, tại sao không thể phối cho mình một chiếc đồng hồ nữa chứ?" Trần Tự không quan tâm Dương Đào từ chối, lôi kéo nàng đi mua đồng hồ.

Nghe nói Chanel là thứ hot nhất đối với phái nữ, lần này hắn cũng muốn tới xem một chút, nhìn xem có đồng hồ nào phù hợp không.

Đến trong tiệm Chanel, Trần Tự mới phát hiện sinh ý ở đây thật tốt, đồng dạng là xa xỉ phẩm, nhưng nơi đây có rất nhiều người tới...Hơn nữa còn có cả nam sinh.

"Tiên sinh, phu nhân, xin hỏi có thể giúp gì cho hai người." Tuy rằng khách nhân rất nhiều, nhưng vẫn như cũ có nhân viên ra tiếp đón.

"Ta muốn mua cho bạn gái mình một chiếc đồng hồ."

Trần Tự dơ lên bàn tay nhỏ bé của Dương Đào, sau đó lung lay.

"Tốt, tiên sinh, phu nhân, mời qua bên này."

Tủ ở chỗ này, đều trưng bày đồng hồ Chanel, đại đa số đều là đồng hồ nữ.

"Phu nhân, chiếc này thích hợp với người nhất."

Nhân viên cầm ra một chiếc đồng hồ rất đẹp.

"Đây là đồng hồ CODE COCO, chất liệu làm bằng Kim Cương, gốm đem. Mặt đồng hồ được làm bằng kim cương, bề ngoài khảm 52 viên kim cương, đây đồng hồ được làm bằng gốm đem kết hợp với kim cương." Nhân viên giới thiệu nói.

Dưới sự ra hiệu của Trần Tự, nhân viên cẩn thận từng li từng tí đeo đồng hồ lên tay Dương Đào.

Đồng hồ này có giá rất cao, khiến nàng cầm nó phải rất cẩn thận, nếu không phải nhìn cặp đôi này một thân Armani cùng Prada, nàng cũng không dám lấy đồng hồ hơn mười hai vạn ra đeo thử cho khách.

"Oa, đồng hồ này thật đẹp, thật tinh xảo a." Dương Đào kinh hỉ nói.

Bạn gái thích, Trần Tự liền vui vẻ, lông mày của hắn cũng không thèm nhíu lại, nhìn nhân viên nói: "Cứ mang luôn chiếc tay, thanh toán."

Ngoài trừ đồng hồ, Trần Tự cùng Dương Đào lại lựa chọn ít nước hoa cùng đồ trang điểm.

Cuối cùng tổng cộng bỏ ra hơn mười ba vạn, thứ đắt nhất chính là đồng hồ, còn mấy thứ còn lại chỉ là phụ kiện.

Chờ hai người rời đi, cũng có người tò mò đi tới quan sát chiếc đồng hồ, nhưng khi bọn hắn thấy giá ở phía dưới, liền lắc đầu không thôi, hơn mười vạn, bán cả người bọn hắn cũng không mua nổi a.

Tư duy kẻ có tiền, người bình thường xem không hiểu.

---

H5148

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương