Dương Đào chưa từng nghĩ đến, hôn môi lại kỳ diệu như vậy. Nàng trước kia đi học hay sau khi trưởng thành cũng từng hôn môi với người yêu, nhưng không có cảm giác làm cho người ta đê mê như vậy. Vừa rồi trong nháy mắt, nàng cảm giác cơ thể của mình đang bay trên không trung, tâm hồn càng lúc càng bay cao....
Dương Đào vỗ vỗ bộ ngực đang kịch liệt nhảy dựng, khiến đồi núi hùng vĩ rung rẩy.
"Trần Tự....Ngươi có độc phải không?"
Dương Đào lúc này còn tận hưởng loại cảm giác dư vị vừa rồi, mỗi lần hồi tưởng lại, nàng muốn ngừng cũng không đươc.
"Tại sao lại nói vậy?"
Trần Tự không rõ lắm, nói.
"Trên người của ngươi có phải xịt nước hoa...Nước hoa kích dục không?"?
Dương Đào dùng đôi mắt ngập nước nhìn chằm chằm vào Trần Tự, trên mặt biểu lộ ta nhìn thấu ngươi rồi.
"Oan uổng quá! Trên đời làm sao có loại đồ vật này chứ?"
Trần Tự dở khóc dở cười, lắc đầu liên tục.
"Vậy sao ta vừa rồi..."
Dương Đào nghĩ đến hành động của bản thân, liền cảm giác trên mặt nóng lên, mắc cỡ chết đi được.'
"Cái này hẳn là cảm giác thăng hoa đến từ trong linh hồn, bởi vì cái gọi là, tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi thâm"
(Tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi thâm: Tình chẳng biết bắt đầu tự bao giờ, chỉ trong khoảng khắc mà đã đắm say)
Trần Tự khé vuốt nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Đào, thắm thiết nói.
Dương Đào khẽ vuốt cằm, tựa hồ cũng đồng tình với lời nói của Trần Tự.
"Ngươi về sau sẽ đối tốt với ta chứ?"
Dương Đào cầm chặt bàn tay đang vuốt ve của Trần Tự, dùng ánh mắt mong chờ nhìn hắn.
"Nhất định, ngươi tốt như vậy, ta cầm vào tay còn sợ tan."
Trần Tự thâm tình nhìn Dương Đào, trong ánh mắt tràn đầy vẻ yêu thương.
Dương Đào dùng khuôn mặt cọ lấy tay Trần Tự, ngọt ngào cười nói: "Ừ, ta cũng vậy."
Trần Tự cùng Dương Đào sau khi xác nhận mối quan hệ xong, liền cùng nhau đi xem một bộ phim điện ảnh.
Bộ phim điện ảnh này là của Tinh Gia sản xuất
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook