Nhân Sinh Hung Hãn
-
Chương 93: Trực Tiếp Vả Mặt (2)
"Lâm đại sư à! Anh xem, fan của tôi cũng không tin anh đâu." Triệu Chung Dương cười nói. Cậu ta vốn là một streamer nên đương nhiên là muốn làm những chuyện có thể hấp dẫn sự chú ý của fan rồi.
Lúc này những quần chúng vây xem xung quanh cũng thấy tình huống trong phòng.
"Xem ra thằng nhóc này là tới gây chuyện rồi!"
"Lâm đại sư rất có trình độ, chỉ là những người trẻ tuổi bây giờ đã không còn tin những thứ này rồi."
.....
Triệu Chung Dương ngồi thẳng người, cầm lấy lon coca uống ùng ục: "Anh cứ tùy tiện xem cho tôi một chút là được rồi.”
Triệu Chung Dương này có chút làm càn, chỉ là Lâm Phàm không chút tức giận. Sau đó nhìn tướng mạo của Triệu Chung Dương rồi mở miệng nói: "Tôi khuyên cậu tốt nhất là đừng uống coca nữa! Cậu nên đến bệnh viện kiểm tra đi."
"Ồ... Ồ.” Triệu Chung Dương nở nụ cười, sau đó tiếp tục chờ đợi nhưng lại phát hiện đại sư trước mắt này không có ý định nói thêm lời nào nữa.
"Xong rồi sao?" Triệu Chung Dương hỏi ngược lại.
"Ừm." Lâm Phàm lạnh nhạt gật đầu.
"Cmn! Cứ như vậy mà đã kết thúc rồi sao? Đại sư, anh không phải nên nói thêm nhiều một chút sao? Ví dụ như tài vận hay vận đào hoa gì đó… Đại sư à, tôi đây đang livestream đó! Anh phối hợp với tôi một chút có được không hả?" Triệu Chung Dương nở nụ cười. Mẹ nó! Đây không phải là đang nói đùa sao.
Lâm Phàm lắc đầu cười: "Tính toán những thứ này không bằng tính ra sức khỏe. Bất kỳ vận may nào cũng được xây dựng trên sức khỏe cả."
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
“6666...... Đại sư thật trâu bò."
"Ha ha, đây là đại sư nói ít nhất mà tôi từng thấy đấy."
"Trâu bò! Trong lòng của anh Dương nhất định đã nổ tung rồi! Đã nói là đang livestream ngoài trời nhưng sao đại sư lại không phối hợp một chút chứ?"
"Trong lòng anh Dương chắc đang nổi giận, đã nói xong chuyện đâu.”
......
"Chỉ nói một câu này mà cũng có thể nói mình là đại sư! Vô vị! Thật sự là quá vô vị! Bao nhiêu tiền?" Triệu Chung Dương lắc đầu nói.
"Tùy tâm." Lâm Phàm lạnh nhạt nói.
Triệu Chung Dương móc từ trong túi ra một đồng xu, sau đó đặt ở trên mặt bàn nói: "Tôi thấy câu này chỉ đáng giá như vậy, nhiều hơn nữa cũng không đáng!”
"Cám ơn! Cuối cùng tôi vẫn muốn nói một câu. Vì an toàn của cậu, cậu vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra một chút đi." Lâm Phàm khẽ cười một tiếng, không vui không giận, vẻ mặt bình thản.
Triệu Chung Dương nhún vai, tay cầm lấy coca đi ra ngoài, vừa đi vừa lẩm bẩm với màn hình điện thoại di động: "Còn nói cái gì mà đại sư chứ? Hiện tại tôi cũng chỉ mới có hai mươi hai tuổi, sức khỏe rất tốt."
“6666...... Anh Dương tự tiết lộ tuổi thật."
"Anh Dương, anh mau đến bệnh viện kiểm tra một chút, nói không chừng anh đã mang thai thai rồi đấy."
Quần chúng vây xem thấy tên nhóc này chỉ cho có một đồng tiền, trong lòng cũng tức giận. Chỉ là nghĩ lại thì cũng mặc kệ, Lâm đại sư còn không tức giận thì bọn họ tức giận cái gì chứ?
Một số bà dì tốt bụng khuyên.
"Chàng trai trẻ, Lâm đại sư bói rất chuẩn, tốt nhất là cậu nên đến bệnh viện kiểm tra một chút đi!"
"Đúng vậy! Mặc kệ có đúng hay không thì kiểm tra thân thể một lượt cũng không thiệt thòi gì."
Triệu Chung Dương chắp tay với mọi người: "Cảm ơn mọi người đã quan tâm! Thầy bói cái gì chứ? Tôi không tin! Sức khỏe là của tôi nên tôi tự mình biết rõ."
Điền Thần Côn thấy thằng nhóc này chỉ cho một đồng tiền thì trong lòng lập tức nổi giận nên đặc biệt tới tìm.
Mà giờ phút này Lâm Phàm vẫn duy trì nụ cười lạnh nhạt, không để chuyện này ở trong lòng.
Quần chúng chung quanh và Điền Thần Côn thấy Lâm đại sư bị đối phương làm cho nhục nhã như vậy, mà vẫn không tức giận thì rất bội phục du dưỡng Lâm đại sư.
Nhưng bọn họ làm sao mà biết được trong lòng của Lâm Phàm cũng sắp nổ tung. Nếu như không phải vì nhiệm vụ thứ hai thì hắn đã sớm đạp bàn chửi to: "Mẹ nó! Người đâu? Mau tống cổ tên ăn mày này đi!”
Mà lúc này, Triệu Chung Dương vừa đi vừa livestream nói chuyện phiếm đánh rắm với fan.
"Để tôi nói cho mọi người biết, mấy chuyện coi bói này đều là lừa đảo, không thể tin được! Mấy người xem, vừa rồi chỉ một đồng tiền là đuổi đi được rồi. Tên đó chỉ là một tên giang hồ lừa đảo mà còn muốn lừa tiền từ trên người tôi đây, quả thực là nằm mơ giữa ban ngày."
"Đa tạ tên lửa của huynh đệ."
"Anh Dương, tôi cho anh mười tên lửa để anh đến bệnh viện kiểm tra một chút, để chúng tôi xem người này có phải là lừa đảo thật không."
"Đúng vậy! Cầu anh Dương vả mặt hắn đến cùng! Anh hãy cầm phiếu kiểm tra của bệnh viện đi đánh thẳng vào mặt tên lừa gạt kia."
“+1”
“+2”
Chén cơm của Triệu Chung Dương chính là từ phát sóng trực tiếp ngoài trời mà có, cho nên yêu cầu của fan chính là nhiệm vụ lớn nhất. Nhất là fan đã cho anh ta còn tặng mười tên lửa nên đương nhiên là phải thỏa mãn yêu cầu của mọi người.
"Được, hiện tại tôi sẽ đi bệnh viện. Ngày mai sẽ cầm giấy kiểm tra sức khỏe đánh vào mặt hắn."
......
Lúc này những quần chúng vây xem xung quanh cũng thấy tình huống trong phòng.
"Xem ra thằng nhóc này là tới gây chuyện rồi!"
"Lâm đại sư rất có trình độ, chỉ là những người trẻ tuổi bây giờ đã không còn tin những thứ này rồi."
.....
Triệu Chung Dương ngồi thẳng người, cầm lấy lon coca uống ùng ục: "Anh cứ tùy tiện xem cho tôi một chút là được rồi.”
Triệu Chung Dương này có chút làm càn, chỉ là Lâm Phàm không chút tức giận. Sau đó nhìn tướng mạo của Triệu Chung Dương rồi mở miệng nói: "Tôi khuyên cậu tốt nhất là đừng uống coca nữa! Cậu nên đến bệnh viện kiểm tra đi."
"Ồ... Ồ.” Triệu Chung Dương nở nụ cười, sau đó tiếp tục chờ đợi nhưng lại phát hiện đại sư trước mắt này không có ý định nói thêm lời nào nữa.
"Xong rồi sao?" Triệu Chung Dương hỏi ngược lại.
"Ừm." Lâm Phàm lạnh nhạt gật đầu.
"Cmn! Cứ như vậy mà đã kết thúc rồi sao? Đại sư, anh không phải nên nói thêm nhiều một chút sao? Ví dụ như tài vận hay vận đào hoa gì đó… Đại sư à, tôi đây đang livestream đó! Anh phối hợp với tôi một chút có được không hả?" Triệu Chung Dương nở nụ cười. Mẹ nó! Đây không phải là đang nói đùa sao.
Lâm Phàm lắc đầu cười: "Tính toán những thứ này không bằng tính ra sức khỏe. Bất kỳ vận may nào cũng được xây dựng trên sức khỏe cả."
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
“6666...... Đại sư thật trâu bò."
"Ha ha, đây là đại sư nói ít nhất mà tôi từng thấy đấy."
"Trâu bò! Trong lòng của anh Dương nhất định đã nổ tung rồi! Đã nói là đang livestream ngoài trời nhưng sao đại sư lại không phối hợp một chút chứ?"
"Trong lòng anh Dương chắc đang nổi giận, đã nói xong chuyện đâu.”
......
"Chỉ nói một câu này mà cũng có thể nói mình là đại sư! Vô vị! Thật sự là quá vô vị! Bao nhiêu tiền?" Triệu Chung Dương lắc đầu nói.
"Tùy tâm." Lâm Phàm lạnh nhạt nói.
Triệu Chung Dương móc từ trong túi ra một đồng xu, sau đó đặt ở trên mặt bàn nói: "Tôi thấy câu này chỉ đáng giá như vậy, nhiều hơn nữa cũng không đáng!”
"Cám ơn! Cuối cùng tôi vẫn muốn nói một câu. Vì an toàn của cậu, cậu vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra một chút đi." Lâm Phàm khẽ cười một tiếng, không vui không giận, vẻ mặt bình thản.
Triệu Chung Dương nhún vai, tay cầm lấy coca đi ra ngoài, vừa đi vừa lẩm bẩm với màn hình điện thoại di động: "Còn nói cái gì mà đại sư chứ? Hiện tại tôi cũng chỉ mới có hai mươi hai tuổi, sức khỏe rất tốt."
“6666...... Anh Dương tự tiết lộ tuổi thật."
"Anh Dương, anh mau đến bệnh viện kiểm tra một chút, nói không chừng anh đã mang thai thai rồi đấy."
Quần chúng vây xem thấy tên nhóc này chỉ cho có một đồng tiền, trong lòng cũng tức giận. Chỉ là nghĩ lại thì cũng mặc kệ, Lâm đại sư còn không tức giận thì bọn họ tức giận cái gì chứ?
Một số bà dì tốt bụng khuyên.
"Chàng trai trẻ, Lâm đại sư bói rất chuẩn, tốt nhất là cậu nên đến bệnh viện kiểm tra một chút đi!"
"Đúng vậy! Mặc kệ có đúng hay không thì kiểm tra thân thể một lượt cũng không thiệt thòi gì."
Triệu Chung Dương chắp tay với mọi người: "Cảm ơn mọi người đã quan tâm! Thầy bói cái gì chứ? Tôi không tin! Sức khỏe là của tôi nên tôi tự mình biết rõ."
Điền Thần Côn thấy thằng nhóc này chỉ cho một đồng tiền thì trong lòng lập tức nổi giận nên đặc biệt tới tìm.
Mà giờ phút này Lâm Phàm vẫn duy trì nụ cười lạnh nhạt, không để chuyện này ở trong lòng.
Quần chúng chung quanh và Điền Thần Côn thấy Lâm đại sư bị đối phương làm cho nhục nhã như vậy, mà vẫn không tức giận thì rất bội phục du dưỡng Lâm đại sư.
Nhưng bọn họ làm sao mà biết được trong lòng của Lâm Phàm cũng sắp nổ tung. Nếu như không phải vì nhiệm vụ thứ hai thì hắn đã sớm đạp bàn chửi to: "Mẹ nó! Người đâu? Mau tống cổ tên ăn mày này đi!”
Mà lúc này, Triệu Chung Dương vừa đi vừa livestream nói chuyện phiếm đánh rắm với fan.
"Để tôi nói cho mọi người biết, mấy chuyện coi bói này đều là lừa đảo, không thể tin được! Mấy người xem, vừa rồi chỉ một đồng tiền là đuổi đi được rồi. Tên đó chỉ là một tên giang hồ lừa đảo mà còn muốn lừa tiền từ trên người tôi đây, quả thực là nằm mơ giữa ban ngày."
"Đa tạ tên lửa của huynh đệ."
"Anh Dương, tôi cho anh mười tên lửa để anh đến bệnh viện kiểm tra một chút, để chúng tôi xem người này có phải là lừa đảo thật không."
"Đúng vậy! Cầu anh Dương vả mặt hắn đến cùng! Anh hãy cầm phiếu kiểm tra của bệnh viện đi đánh thẳng vào mặt tên lừa gạt kia."
“+1”
“+2”
Chén cơm của Triệu Chung Dương chính là từ phát sóng trực tiếp ngoài trời mà có, cho nên yêu cầu của fan chính là nhiệm vụ lớn nhất. Nhất là fan đã cho anh ta còn tặng mười tên lửa nên đương nhiên là phải thỏa mãn yêu cầu của mọi người.
"Được, hiện tại tôi sẽ đi bệnh viện. Ngày mai sẽ cầm giấy kiểm tra sức khỏe đánh vào mặt hắn."
......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook