Nhân Sinh Hung Hãn
-
Chương 86: Nhất Định Phải Bình Tĩnh (2)
“Chuyện gì kỳ quái à? À! Đúng rồi! Mấy ngày trước có một người đàn ông lái xe sang mang theo người đến đây, còn đề nghị đưa cho ông chủ cửa hàng này một triệu tệ, nhưng ông chủ không muốn nhận. Sau đó hai người đã đánh nhau, cảnh sát còn đến đây để giải quyết chuyện này. Anh nói xem, có phải người này bị điên rồi không? Có người cho một triệu vậy mà anh ta lại không cần… "
Phóng viên thấy có tin tức thì vui mừng khôn xiết, nhưng bà chủ cửa hàng quần áo này cũng không còn nhiều tin tức, cho nên phóng viên cũng không muốn nghe bà ta càm ràm thêm, vì thế nên đã tắt camera ngay và luôn.
"Ồ, tôi còn chưa nói hết mà..."
Phóng viên: "……."
Một số chủ cửa hàng xung quanh và nhân viên thì đang nói chuyện.
"Cửa hàng này rốt cuộc có lai lịch gì vậy? Không chỉ có nhiều người đến như vậy mà ngay cả phóng viên cũng tới rất nhiều."
"Tôi nghe nói gần đây cửa hàng này rất hot. Ông chủ ở đây đã tiên đoán vài chuyện. Sau khi tra địa chỉ trên Weibo thì mới biết là ở chỗ của chúng ta."
"Thật lợi hại! Thật không ngờ cái tiệm bói toán lúc trước ít người lui tới, vậy mà bây giờ lại nổi tiếng như vậy!”
"Đúng vậy! Nếu sớm biết thì tôi đã đi coi bói sớm rồi. Hiện tại có nhiều người như vậy, nhất định là xếp hàng không được rồi."
......
"Bây giờ chúng ta làm gì đây?" Điền Thần Côn chưa từng thấy tình cảnh nên có chút lo lắng.
"Đồ ngốc! Nhất định là chúng ta phải đi mở cửa rồi! Chúng ta làm gì hả? Những người đó đến đây để làm gì? Ông đúng là không hiểu cái gì cả!” Lâm Phàm nói.
Điền Thần Côn vỗ đùi một cái: "Đúng vậy! Chúng ta làm nghề bói toán mà, những người đó nhất định là tới tìm chúng ta coi bói. Ai nha! tôi thật là ngốc mà! Tự nhiên trốn ở chỗ này làm cái gì chứ? Tôi còn tưởng rằng những người đó tới đây tìm chúng ta để gây phiền toái.”
"Hắn chính là ông chủ của cửa hàng này!"
Khi Lâm Phàm xuất hiện trên đường phố thì một ông chủ cửa hàng bên cạnh đã kêu to một tiếng.
Các phóng viên nghe thấy thì đều đồng loạt quay đầu lại, sau đó nhanh chóng vây quanh hắn.
"Lâm đại sư, xin chào! Tôi có thể phỏng vấn ngài mấy vấn đề hay không?"
"Tôi không phải Lâm đại sư, người này mới là Lâm đại sư." Mặt mũi Điền Thần Côn xanh mét. Các ngươi đều là người mù cả sao? Không thấy Lâm đại sư đi phía trước sao?
Chỉ là Điền Thần Côn có chút hưng phấn nghĩ, chẳng lẽ là do mình lớn lên đẹp trai nên mọi người đều cho rằng mình mới là Lâm đại sư sao?
Lúc này Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ. Đây không phải là lần đầu tiên hắn bị người ta bơ đi, xem ra là do dáng vẻ của hắn quá trẻ mà.
Giờ khắc này, các phóng viên lấy tinh thần lại, lập tức vây quanh Lâm Phàm, mồm năm miệng mười đưa ra đủ loại vấn đề.
Lâm Phàm cũng đã gặp qua cảnh tượng này, nên khi đứng trước trước mặt đám phóng viên này thì làm sao hắn có thể biểu hiện ra dáng vẻ hưng phấn được cơ chứ?
"Đừng nóng vội! Mọi người hãy giữ im lặng, trước tiên hãy để tôi mở cửa cái đã." Lâm Phàm khoát tay áo, rất bình tĩnh mà lấy chìa khóa ra mở cửa.
Trước mặt đám phóng viên này, bộ dáng mà Lâm Phàm biểu hiện ra rất có phong phạm của đại sư.
Không ít cư dân mạng vì hâm mộ tiếng tăm của hắn mà đến, cho nên khi nhìn thấy chân dung của Lâm đại sư thì thi nhau chụp ảnh.
Sau đó đăng lên trên Weibo.
"Nhìn thấy chân dung của Lâm đại sư, quả thật là phong thái cao nhân! Ở trước mặt nhiều người như vậy mà không kích động một chút nào."
Ngay sau đó tin tức này đã thu hút không ít cư dân mạng Weibo.
"Mẹ ơi! Trẻ tuổi như vậy, tôi còn tưởng rằng phải là một ông già năm sáu mươi tuổi chứ."
"Lâm đại sư này nhìn qua hình như không có gì đặc biệt nha."
"Chủ Blogger thế mà không ngại đường xa, quả thật là bá đạo."
"Mời blogger tiếp tục đưa tin mới nhất."
......
Bên trong cửa hàng.
Lâm Phàm thần thái tự nhiên ngồi ở chỗ đó: "Mọi người đừng chen lấn nha! Cửa hàng của tôi có hơi nhỏ. ”
Điền Thần Côn làm gì đã từng gặp cảnh tượng như vậy, cho nên có chút kích động. Ông ta trực tiếp cầm lấy cái ly dùng một lần, vừa rót trà vừa mang ghế ra, sau đó ngồi bên cạnh Lâm Phàm. Ông ta cũng muốn được ghi hình đó.
"Lâm đại sư, xin chào! Tôi là phóng viên giải trí. Xin hỏi những dự đoán trên mạng của ngài thật sự đều là do ngài tính ra sao?" Một nữ phóng viên hỏi.
Lâm Phàm nhấp một ngụm trà, sau đó ngẩng đầu lên nói: "Vị mỹ nữ này, hôm qua cô vừa chia tay bạn trai mà hôm nay đã lập tức ra ngoài làm việc, cô quả thật là rất chuyên nghiệp đó nha!”
Vẻ mặt của phóng viên và quần chúng chung quanh đều kinh ngạc. Vị Lâm đại sư này đổi đề tài làm gì vậy? Bọn họ chỉ muốn nghe những tin tức lớn mà.
Mà giờ phút này, nữ phóng viên lại há to miệng với vẻ mặt kinh ngạc.
Các phóng viên và quần chúng xung quanh nhìn thấy biểu hiện của nữ phóng viên này thì trong lòng đều sửng sốt.
"Mẹ kiếp! Không phải là thật đó chứ?"
......
Phóng viên thấy có tin tức thì vui mừng khôn xiết, nhưng bà chủ cửa hàng quần áo này cũng không còn nhiều tin tức, cho nên phóng viên cũng không muốn nghe bà ta càm ràm thêm, vì thế nên đã tắt camera ngay và luôn.
"Ồ, tôi còn chưa nói hết mà..."
Phóng viên: "……."
Một số chủ cửa hàng xung quanh và nhân viên thì đang nói chuyện.
"Cửa hàng này rốt cuộc có lai lịch gì vậy? Không chỉ có nhiều người đến như vậy mà ngay cả phóng viên cũng tới rất nhiều."
"Tôi nghe nói gần đây cửa hàng này rất hot. Ông chủ ở đây đã tiên đoán vài chuyện. Sau khi tra địa chỉ trên Weibo thì mới biết là ở chỗ của chúng ta."
"Thật lợi hại! Thật không ngờ cái tiệm bói toán lúc trước ít người lui tới, vậy mà bây giờ lại nổi tiếng như vậy!”
"Đúng vậy! Nếu sớm biết thì tôi đã đi coi bói sớm rồi. Hiện tại có nhiều người như vậy, nhất định là xếp hàng không được rồi."
......
"Bây giờ chúng ta làm gì đây?" Điền Thần Côn chưa từng thấy tình cảnh nên có chút lo lắng.
"Đồ ngốc! Nhất định là chúng ta phải đi mở cửa rồi! Chúng ta làm gì hả? Những người đó đến đây để làm gì? Ông đúng là không hiểu cái gì cả!” Lâm Phàm nói.
Điền Thần Côn vỗ đùi một cái: "Đúng vậy! Chúng ta làm nghề bói toán mà, những người đó nhất định là tới tìm chúng ta coi bói. Ai nha! tôi thật là ngốc mà! Tự nhiên trốn ở chỗ này làm cái gì chứ? Tôi còn tưởng rằng những người đó tới đây tìm chúng ta để gây phiền toái.”
"Hắn chính là ông chủ của cửa hàng này!"
Khi Lâm Phàm xuất hiện trên đường phố thì một ông chủ cửa hàng bên cạnh đã kêu to một tiếng.
Các phóng viên nghe thấy thì đều đồng loạt quay đầu lại, sau đó nhanh chóng vây quanh hắn.
"Lâm đại sư, xin chào! Tôi có thể phỏng vấn ngài mấy vấn đề hay không?"
"Tôi không phải Lâm đại sư, người này mới là Lâm đại sư." Mặt mũi Điền Thần Côn xanh mét. Các ngươi đều là người mù cả sao? Không thấy Lâm đại sư đi phía trước sao?
Chỉ là Điền Thần Côn có chút hưng phấn nghĩ, chẳng lẽ là do mình lớn lên đẹp trai nên mọi người đều cho rằng mình mới là Lâm đại sư sao?
Lúc này Lâm Phàm có chút bất đắc dĩ. Đây không phải là lần đầu tiên hắn bị người ta bơ đi, xem ra là do dáng vẻ của hắn quá trẻ mà.
Giờ khắc này, các phóng viên lấy tinh thần lại, lập tức vây quanh Lâm Phàm, mồm năm miệng mười đưa ra đủ loại vấn đề.
Lâm Phàm cũng đã gặp qua cảnh tượng này, nên khi đứng trước trước mặt đám phóng viên này thì làm sao hắn có thể biểu hiện ra dáng vẻ hưng phấn được cơ chứ?
"Đừng nóng vội! Mọi người hãy giữ im lặng, trước tiên hãy để tôi mở cửa cái đã." Lâm Phàm khoát tay áo, rất bình tĩnh mà lấy chìa khóa ra mở cửa.
Trước mặt đám phóng viên này, bộ dáng mà Lâm Phàm biểu hiện ra rất có phong phạm của đại sư.
Không ít cư dân mạng vì hâm mộ tiếng tăm của hắn mà đến, cho nên khi nhìn thấy chân dung của Lâm đại sư thì thi nhau chụp ảnh.
Sau đó đăng lên trên Weibo.
"Nhìn thấy chân dung của Lâm đại sư, quả thật là phong thái cao nhân! Ở trước mặt nhiều người như vậy mà không kích động một chút nào."
Ngay sau đó tin tức này đã thu hút không ít cư dân mạng Weibo.
"Mẹ ơi! Trẻ tuổi như vậy, tôi còn tưởng rằng phải là một ông già năm sáu mươi tuổi chứ."
"Lâm đại sư này nhìn qua hình như không có gì đặc biệt nha."
"Chủ Blogger thế mà không ngại đường xa, quả thật là bá đạo."
"Mời blogger tiếp tục đưa tin mới nhất."
......
Bên trong cửa hàng.
Lâm Phàm thần thái tự nhiên ngồi ở chỗ đó: "Mọi người đừng chen lấn nha! Cửa hàng của tôi có hơi nhỏ. ”
Điền Thần Côn làm gì đã từng gặp cảnh tượng như vậy, cho nên có chút kích động. Ông ta trực tiếp cầm lấy cái ly dùng một lần, vừa rót trà vừa mang ghế ra, sau đó ngồi bên cạnh Lâm Phàm. Ông ta cũng muốn được ghi hình đó.
"Lâm đại sư, xin chào! Tôi là phóng viên giải trí. Xin hỏi những dự đoán trên mạng của ngài thật sự đều là do ngài tính ra sao?" Một nữ phóng viên hỏi.
Lâm Phàm nhấp một ngụm trà, sau đó ngẩng đầu lên nói: "Vị mỹ nữ này, hôm qua cô vừa chia tay bạn trai mà hôm nay đã lập tức ra ngoài làm việc, cô quả thật là rất chuyên nghiệp đó nha!”
Vẻ mặt của phóng viên và quần chúng chung quanh đều kinh ngạc. Vị Lâm đại sư này đổi đề tài làm gì vậy? Bọn họ chỉ muốn nghe những tin tức lớn mà.
Mà giờ phút này, nữ phóng viên lại há to miệng với vẻ mặt kinh ngạc.
Các phóng viên và quần chúng xung quanh nhìn thấy biểu hiện của nữ phóng viên này thì trong lòng đều sửng sốt.
"Mẹ kiếp! Không phải là thật đó chứ?"
......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook