Editor: Tuệ Vân.
"Xin lỗi, tôi rất cao hứng."
Khúc Kinh Sơn đình chỉ xoay đầu, ngoan ngoãn ngồi im, làm bộ liếc nhìn gương thoáng sửa sửa chính mình dung nhan.
Hắn kiên trì đem 《 ngày lành 》 phát hết mới tắt đi âm nhạc.
Rồi sau đó, bên trong xe lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Sau một lúc lâu qua đi, Khúc Kinh Sơn hầu kết lăn lộn vài cái, thanh âm khô khốc: "Kia cái gì..

Đã lâu không thấy."
Kỳ Đồ nói: "Năm trước họp thường niên không phải gặp qua sao?"
Khúc Kinh Sơn giơ tay khảy khảy vật trang sức hình thỏ con Kỳ Đồ treo trong xe, chọc chọc đầu nó: "Nhưng còn chưa chào hỏi qua."
Không nói gì với nhau có thể tính gặp qua sao? Không thể.
Kỳ Đồ nhịn không được cảm thấy buồn cười.
Khúc Kinh Sơn lại rất là khó chịu, lại bị gợi lên hồi ức không mấy tốt đẹp -- chính là năm ấy mười chín tuổi, hắn ngồi cô độc một góc như cún hoang trong buổi họp thường niên.
Liên tục ba năm, hắn đều đi tham gia họp thường niên.

Ánh mắt hắn mỗi lần đều nhìn theo người nào đó, nhìn anh mang theo Kỷ Tư Niên xã giao với những người khác trong công ty, cùng bọn họ uống rượu, nói cười, đem Kỷ Tư Niên giới thiệu cho mọi người nhận thức.

Mà hắn chỉ có thể ngồi một mình ở trong góc, không ai dẫn theo, không ai nhận, không ai hỏi, giống như tiểu cẩu lưu lạc vào thế giới phồn hoa.
"Năm nay" hắn không chút để ý hỏi, "Anh cũng sẽ mang tôi đi nhận thức những người khác trong công ty sao?"
"Cậu muốn nhận thức ai?" Kỳ Đồ nói, "Tôi ngày mai liền có thể mang cậu đi nhận thức."
Khúc Kinh Sơn nhìn về phía ngoài cửa sổ: "Ai tôi cũng không nghĩ nhận thức."
Hắn cũng không tưởng kết giao bạn bè, cũng không tưởng nhận thức người khác.
Vị chua ở trong xe khuếch tán, bốc hơi, giống như lên men chua.
Thời điểm chờ đèn xanh đèn đỏ, Kỳ Đồ từ trong túi lấy ra một lọ nước hoa, xịt một chút lên người Khúc Kinh Sơn.
Hương chanh nhàn nhạt, Khúc Kinh Sơn không ngửi ra là thương hiệu gì, chỉ cảm thấy đối phương giống như đang trào phúng chính mình là người hay ghen tị.
Thời điểm Kỳ Đồ đem nước hoa thả lại, hắn nhìn thấy trong túi anh để mấy cái lọ thuốc lớn lớn bé bé.
"Anh bị ốm?" hắn hỏi
"Không nên lục lọi đồ vật của người khác." Kỳ Đồ đem móng vuốt hắn đẩy ra, đem khóa túi kéo lại: "Hôm trước bị cảm, hiện tại đã tốt."
Khúc Kinh Sơn không quá yên tâm: "Đó là thuốc gì? Vì cái gì cái trên chai không có nhãn hiệu?"
"Thuốc trị cảm.

Tôi uống nước khoáng cũng xé nhãn, bảo hộ riêng tư.


Cậu về sau cũng cần chú ý." Kỳ Đồ lấy ra di động trả lời tin nhắn, gửi tin nhắn thoại cho người nào đó: "Thân ái, mang cái soái ca đến cho cô xem, không ngại đi?"
Anh lại thiện ý mà nhắc nhở người ngồi bên cạnh: "Cậu không gọi cho Thịnh Đản sao? Anh ta còn đang phơi nắng chờ cậu dưới lầu đấy."
"Ôi, tôi quên mất."
Khúc Kinh Sơn lấy ra di động, đang muốn gọi điện thoại.

Kỳ Đồ lại nói: "Được rồi, đừng diễn."
Anh đem di động của mình cho hắn xem, chỉ thấy Thịnh Đản gửi cho anh một video, thời gian là nửa giờ trước, nói: "Mới vừa ở Bắc điện nhìn trúng một người trẻ tuổi, tưởng ký hợp đồng, Thố Nhi, cậu giúp anh nhìn xem." (thực ra đoạn này Thịnh Đản gọi Kỳ đồ là con thỏ, mà Thỏ và Thố nghĩa giống nhau nên mình để Thố Nhi cho hay với lại mình tra gg thì thấy Thố, Thỏ với Đồ có chữ Hán giống nhau á nên mình nghĩ tác giả cho Kỳ Đồ biệt danh là con thỏ vì lẽ dó.

Không biết có đúng không tại vì mình không biết tiếng trung nên mình cũng không chăc chắn, bạn nào biết thì giúp mình vụ này vs ạ)
Khúc Kinh Sơn thập phần xấu hổ.
Kỳ Đồ hỏi: "Có phải hay không cậu cùng Nhiếp tổng thông đồng trước?"
Khúc Kinh Sơn vừa nghe liền hiểu.

Hắn gửi tiền lương cho vị diễn viên hắn tìm giả làm Thịnh Đản trên Wechat, trấn định trả lời: "Không có."
Ngón tay trắng nõn của Kỳ Đồ gõ gõ lên tay lái: "Anh ta bảo cậu hôm nay tới, đúng không."
"Đúng vậy, cũng không đúng." Khúc Kinh Sơn thẳng thắn nói, "Là tôi chính mình nghe được anh hôm nay sẽ đến, cho nên tôi cùng anh ta hẹn hôm nay, nói tôi hôm nay nhất định phải giải ước.

Sau đó Nhiếp tổng bảo tôi đến trước 11 giờ."
Kỳ Đồ minh bạch, hai người kia đều đang đánh cuộc.
Khúc Kinh Sơn thuê cái diễn viên, để hắn sắm vai quản lý tổng giám công ty đối đầu, tạo áp lực cho Nhiếp Minh Dịch, làm y ý thức được nguy cơ, giữ lại chính mình.
Mà Nhiếp Minh Dịch còn lại là đánh cuộc Kỳ Đồ có thể hay không đối Khúc Kinh Sơn tâm sinh xin lỗi, hoặc là thương hại, do đó vì hắn mà lưu lại, cho nên y cố ý đem thời gian kéo dài tới 11 giờ, kéo dài tới lúc Khúc Kinh Sơn đến.
Cuối cùng, bọn họ đều thắng.
Đèn xanh sáng, Kỳ Đồ hủy bỏ chuyến bay đi Luân Đôn ngày mai, buông điện thoại di động, tiếp tục lái xe.
Khúc Kinh Sơn đột nhiên có điểm áy náy: "Ngượng ngùng..

Nếu không, anh đi ra ngoài chơi một chuyến lại trở về?"
"Không có thời gian," Kỳ Đồ nói, "hai tháng sau là lễ trao giải Kim Báo, lần này giải nam phụ tốt nhất cạnh tranh vô cùng kịch liệt, ngoại trừ cậu những người khác đều là những diễn viên lâu năm đã từng đoạt giải.

Tôi muốn trong vòng hai tháng sắp tới cải thiện hình ảnh của cậu, làm cậu đạt được mọi người yêu thích cùng duy trì, tốt nhất có thể bảo đảm cậu cho dù không có đoạt giải cũng sẽ không bị mọi người trào phúng."
"Kia.." Khúc Kinh Sơn nhéo nhéo thú bông thỏ con "Chỉ sợ có điểm khó."
Khúc Kinh Sơn năm nay 22 tuổi, ba hắn Khúc Triết Mậu vốn là giáo sư đại học, bởi vì bề ngoài xuất chúng cùng cách nói năng dí dỏm, vui vẻ, lên qua không ít tổng nghệ, do đó nhận thức mẹ hắn, ca sĩ nổi danh Diệp Thanh Nguyệt.
Hai người yêu và kết hôn một cách chớp nhoáng, thực mau sinh hạ Khúc Kinh Sơn.
Khi hắn bảy tuổi, cha mẹ hắn ly hôn, Khúc Kinh Sơn đi theo mẹ.


Hắn từ nhỏ tuấn tiếu, diễn không ít phim điện ảnh, mãi đến sau lại ba hắn bị tuôn ra làm giả bằng cấp, nhân thiết sụp đổ, bắt đầu từ khi đó, hắn liền không cách nào nhận được kịch bản.

Lên đại học, hắn học khoa biểu diễn chuyên nghiệp, học kỳ 1 nhiều lần phỏng vấn thất bại.
Ba năm trước đây, hắn nhờ vào một video ngắn loát cẩu nổi tiếng trên mạng xã hội, cư dân mạng bị chinh phục bởi gương mặt soái khí cùng tươi cười ấm áp của hắn, phong hắn là bạn trai quốc dân.

Lúc ấy video hot lên, một cái tiết mục dành cho nam đang chuẩn bị quay chụp, trực tiếp tìm được đến hắn, mời hắn tham gia.

Nói là có nhân khí rồi về sau sẽ có đạo diễn nguyện ý tìm hắn đóng phim, hắn tin là thật, liền tham gia.
Tiết mục tên là《 cho ta hỏa 》, tiết mục này có sự tham gia của tứ đại minh tinh phái thực lực, cùng bốn vị kim bài người đại diện đến từ bốn công ty lớn.

Fans tiếp ứng thời điểm tất cả đều hô to: "XXX cho ta hỏa!"
Khúc Kinh Sơn học ca hát khiêu vũ từ nhỏ cùng mẹ, vốn là có thực lực, hơn nữa bề ngoài đẹp trai, giai đoạn trước số liệu xa xa dẫn đầu.

Thẳng đến lịch thi đấu quá nửa, có người tuôn ra ba hắn là người dùng bằng giả khúc mỗ mỗ, tuy rằng chuyện sảy ra sau khi ba mẹ hắn ly hôn, nhưng có người mua chuộc nhà báo viết lung tung, nói cha nào con nấy, số liệu của hắn khẳng định cũng là giả.
Điểm chết người chính là, ba hắn lúc này lại nhảy ra cọ nhiệt độ, công nhiên vì hắn kéo phiếu, lại làm fans của hắn duy trì công ty túi da ông ta mới thành lập.
Vì thế Khúc Kinh Sơn bị toàn mạng xã hội anti.
Bất quá Kỳ Đồ nhìn trúng thực lực cùang gương mặt của hắn, vẫn luôn bảo vệ hắn.

Đoạn thời gian đó Khúc Kinh Sơn đã chịu bạo lực intetnet vô cùng nghiêm trọng, chính dưới sự cổ vũ và làm bạn của Kỳ Đồ hắn thật ra còn có thể chống đỡ, nhưng mẹ của hắn nhìn thấy con trai bởi vì sự tình của chồng trước mà bị mắng thành như vậy thì phi thường khó chịu.

Bà một mình đi tìm chồng trước, muốn cho ông ta đứng ra công khai xin lỗi, lại bị cự tuyệt.

Mẹ Diệp dị thường tuyệt vọng, tinh thần hoảng hốt, trên đường đi thăm con trai bất hạnh tao ngộ tai nạn xe cộ.
Lúc ấy Kỳ Đồ lái xe đưa Khúc Kinh Sơn đi bệnh viện, Khúc Kinh Sơn cực độ hỏng mất.

Nhưng trước khi lâm chung mẹ hắn không cho hắn rời khỏi cuộc thi, làm hắn dùng thực lực hướng người xem chứng minh hắn không phải đi lên nhờ xoát phiếu, hắn chỉ phải nhịn đau kiên trì.
Cuối cùng Khúc Kinh Sơn dùng hạng thứ bảy xuất đạo, cùng người đứng thư ba là Kỷ Tư Niên cùng nhau được Kỳ Đồ ký hợp đồng.
Sau khi đem người mang về tới, Kỳ Đồ mang theo Khúc Kinh Sơn ba tháng.

Ngay từ đầu liền lập ra rất nhiều quy củ, trong đó bao gồm không thể yêu đương.


Khúc Kinh Sơn đáp ứng đến hảo hảo.
Ba tháng sau, Kỳ Đồ phát hiện thành viên nhóm nhạc nũ tiếp cận Khúc Kinh Sơn, cố ý xào CP, nam sinh lại giống như không phát hiện.

Hắn lại lần nữa nhắc nhở, tuyệt đối không thể yêu đương.

Lúc ấy Khúc Kinh Sơn ngoan ngoãn gật đầu, bảo đảm không cùng người khác yêu đương, sau đó hỏi: "Kia có thể cùng ngài yêu đương sao?"
Kỳ Đồ đương trường mặt lạnh.
Vào lúc ban đêm anh cùng hắn cắt đứt, ngược lại đi mang Kỷ Tư Niên.

Mà Khúc Kinh Sơn bị đưa đến trên tay một người đại diện khác tên Chu Tuấn.
Chu Tuấn đối Khúc Kinh Sơn vẫn luôn là trạng thái nuôi thả, rất ít quản hắn.

Bộ điện ảnh Khúc Kinh Sơn được đề cử nam phụ tốt nhất kia vẫn là do chính hắn tranh thủ được, cùng Chu Tuấn, cùng công ty đều không có quan hệ.

Ba năm nay công ty cũng không hề đi quản tình trạng dư luận của hắn, tùy ý anti-fan cấu xé fans của hắn.

Nguyên bản fans bởi vì tuyển tú mà tích lũy cũng bởi vì công ty không quản mà nản lòng thoái chí, từ bỏ hắn.
Chính hắn không người ước thúc cũng là trực ngôn trực ngữ, trương dương không kềm chế được, hiện tại anti-fan so với fans còn nhiều hơn vô số lần, phong bình thực kém, muốn cứu lại rất khó.
"Không tin năng lực của tôi tại sao còn chỉ định muốn tôi?" Kỳ Đồ liếc mắt nhìn hắn: "Caaju chỉ cần thành thật nghe lời là tốt rồi."
Khúc Kinh Sơn ngồi nghiêm chỉnh: "Nghe!"
Nửa giờ sau, hai người tới cao ốc Thiên Mậu, là tổng bộ Lạc Hà một nhãn hiệu cao cấp trong nước.
Sau khi dừng xe xong, Kỳ Đồ lấy ra máy nghiền giấy, mang theo Khúc Kinh Sơn tiến vào cao ốc.

Chờ thang máy tới, hai người đi vào.

Đột nhiên có người vội vàng hô lớn: "Chờ một chút!"
Kỳ Đồ đè lại cái nút.

Thực mau, hai người thần sắc vội vàng đi đến.
Là người đại diện Kha Quần của Mạch Tư điện ảnh, cùng nghệ sĩ dưới trướng Hầu Nam.
Khúc Kinh Sơn và Hầu Nam đều từng tham gia 《 cho ta hỏa, lúc ấy gã đứng thứ mười, không có thể thành đoàn xuất đạo..

Bản thân gã cùng fans gã đều cho rằng người đứng thứ bảy Khúc Kinh Sơn đoạt cơ hội xuất đạo của gã, bởi vậy gã thập phần căm hận hắn.
- - tuy rằng thứ bảy cùng thứ mười ở giữa còn cách hai người, nhưng gã chính là hận thấu Khúc Kinh Sơn.
Bất quá Hầu Nam tuy rằng không có trong nhóm, phát triển lại cũng không tệ lắm.

Gã lưu trữ một đầu tóc dài ngang vai uốn lượn sóng, gương mặt âm nhu, có rất nhiều fans thích.
Trong thang máy có chút xấu hổ.
Kha Quần dẫn đầu đánh vỡ yên lặng, hắn đem túi quà tặng trên tay đổi từ tay phải đổi đến tay trái, "Đồ ca, anh cũng tới sao? Anh không phải lui vòng rồi ư? Ai, này tóc nhuộm màu cũng thật đẹp."

Kỳ Đồ lễ phép mỉm cười: "Đi quán cà phê trên lầu gặp một người bạn."
"Vậy anh uống cà phê vui vẻ," Kha Quần chỉnh chỉnh vạt áo chính mình: "Anh lui vòng, có phải hay không tôi đây có thể trở thành một trong tứ đại kim bài? Anh bảo bốn người chúng tôi nên lấy tên là gì đây?"
Kỳ Đồ hỏi: "Tầng mấy l?"
"A, tầng 10, cảm ơn," Kha Quần lại nhìn nhìn Khúc Kinh Sơn bên cạnh anh: "Các anh như thế nào ở đi cùng nhau?"
Kỳ Đồ ấn xuống tầng lầu: "Ngẫu nhiên gặp được."
Thân thể Kha Quần nghiêng hướng Kỳ Đồ, hạ giọng: "Tuy rằng chúng tôi nhận thức Vương phó tổng của Lạc Hà, trong điện thoại hắn cũng thực vừa ý Nam Nam nhà chúng tôi, nhưng lòng tôi vẫn là có chút không tự tin.

Anh từ trước đến nay lấy đại ngôn là bách chiến bách thắng, cho tôi cọ cọ chút may mắn."
Hắn nói xong, nhẹ nhàng sờ sờ bả vai Kỳ Đồ.
Kỳ Đồ cười cười: "Anh nói đùa."
Hầu Nam đánh giá trên dưới Khúc Kinh Sơn, thấy đối phương ăn mặc nhân mô cẩu dạng, nhịn không được châm chọc: "Khúc Kinh Sơn, cậu không phải cũng là tới tranh thủ đại ngôn đi?"
Gã cười một tiếng: "Thế nào? Chính mình một người? Đều được đề cử giải nam phụ tốt nhất, công ty cũng không tìm người đại diện cho cậu sao? Quá thảm đi.

Tôi đều đau lòng, thật đấy."
Kỳ Đồ hôm qua mới tuyên bố lui vòng, còn chưa tuyên bố người đại diện mới của Khúc Kinh Sơn là chính mình, bởi vậy hiện tại chỉ có thể trước bảo mật.
Thấy anh trầm mặc, Khúc Kinh Sơn tự nhiên cũng không dám nói bậy, chỉ là nói: "Đau lòng liền ra cửa quẹo trái đi bệnh viện khám tim a."
Dù sao Kỳ Đồ đều lui vòng, Hầu Nam liền không kiêng nể gì, đối Khúc Kinh Sơn nói: "Tôi thật bội phục dũng khí của cậu đó, cậu cảm thấy bên nhãn hiệu sẽ ký hợp đồng với cậu? Bọn họ tưởng đóng cửa chắc? Cậu sẽ không thật sự cho rằng lấy được đề cử nam phụ tốt nhất là có thể xoay người đi? Còn chỉ là đề cử mà thôi!"
Khúc Kinh Sơn buông tay: "Nhưng so với anh được giải thưởng Cây Chổi Vàng còn tốt hơn đi."
"Cậu!" Hầu Nam mặt đỏ lên, đang muốn xông lên đi, thang máy vừa vặn đinh một tiếng, dừng ở tầng 10.
"Đi đây, tạm biệt." Kha Quần lôi kéo gã ra thang máy, bước nhanh trên hành lang đi về hướng tây trang nam, tha thiết mà nắm tay, lớn giọng kêu, "Ai da vương tổng hảo vương tổng hảo! Đã lâu không thấy, lại soái, đây là Nam Nam nhà chúng tôi."
Thang máy đóng lại, Kỳ Đồ cùng Khúc Kinh Sơn tiếp tục hướng lên trên, tới tầng cao nhất, hai người đi ra ngoài, bên ngoài là một quán cà phê trang nhã, đang phát âm nhạc nhẹ nhàng, không gian rộng lớn như vậy chỉ có một cô gái tuổi trẻ xinh đẹp ngồi đó.
"Xin lỗi, chúng tôi tới muộn." Kỳ Đồ mang theo Khúc Kinh Sơn đi về phía cô gái
"Không muộn, vừa đúng giờ." cô gái tóc vàng mắt xanh nói một câu tiếng Trung lưu loát, thanh âm uyển chuyển êm tai.
Kỳ Đồ hướng Khúc Kinh Sơn giới thiệu: "Vị này chính là bạn tốt của tôi, Lucia."
"Xin chào." Khúc Kinh Sơn cùng cô bắt tay.
Lucia ngửi thấy được hương vị nhàn nhạt trên người hắn, nháy mắt vui vẻ thoải mái: "ARSENE hệ liệt dư ôn 13°, cái này tôi cũng rất thích.

Nghe nói còn chưa có mở bán đâu."
Khúc Kinh Sơn thoáng sửng sốt, thế mới biết Kỳ Đồ xịt nước hoa gì cho chính mình.
Ba người ngồi xuống.
Lucia nhìn Kỳ Đồ: "Không phải nói tốt ngày mai đi Luân Đôn sao?"
"Không có biện pháp," Kỳ Đồ giơ tay, chỉ vào Khúc Kinh Sơn bên người, trên mặt là một biểu tình bất đắc dĩ, lại cười thực mê luyến: "Hắn thật sự là quá soái, tôi vô pháp cự tuyệt."
* * *
Chú thích [1]: Cải biến từ một câu hát trong ca khúc kinh điển của Trần Dịch Tấn 《 phù hoa 》: "Năm ấy mười tám trường học cũ vũ hội đứng như lâu la".

Lời Hoàng Vĩ Văn.
Hết chương 2..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương