Nhà Ta Nữ Quỷ Siêu Hung
-
Chương 17: Ta cho ngươi ăn
Chờ đến sau khi dược hiệu hoàn toàn bị luyện hóa, nhìn thấy dương khí của mình hồi phục gần một nửa, liếc qua Liễu Chiêu Vân ở một bên Cao Dương mở miệng nói: "Nói đi! Ngươi muốn đi nơi nào hẹn hò?"
Sau khi Liễu Chiêu Vân liếc Cao Dương một cái, trong lúc đôi chân đặt ở trên ngược Cao Dương đung đưa thuận miệng nói: "Những chuyện này không phải là ngươi nên nghĩ sao? Tại sao lại hỏi ta?"
Cao Dương nói: "Ta không phải là lo lắng ngươi không thích địa điểm ta tìm sao?"
Liễu Chiêu Vân không có vấn đề đáp: "Lần này không được thì lần kế, ta không gấp."
Thấy vậy, Cao Dương chỉ có thể đem địa điểm hẹn hò hắn thầm nghĩ trong đầu nói ra: "Nếu không thì buổi tối ở nhà? Sau đó ta cho ngươi ăn?"
Lần gặp mặt thứ hai, trong lòng Cao Dương vẫn còn khẩn trương khi phải đối mặt với Liễu Chiêu Vân. Dáng người của nàng đúng là khiến cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui, chớ nói chi là so sánh với những quỷ vật khác, nguyên nhân có khế ước nên Cao Dương cũng không lo lắng nàng sẽ gây bất lợi cho mình, tối đa cũng chỉ là hút hút dương khí của mình, sợ cái gì?
Nghe vậy, đầu tiên là Liễu Chiêu Vân cúi đầu xuống liếc nhìn Cao Dương đang nằm sau đó nhíu mày nói: "Ngươi chắc chắn chứ?"
Nói xong, cái lưỡi thơm tho của nàng liếm liếm bên mép, cái bộ dáng này phải nói là mê chết người không đền mạng, nhưng mà đối mặt với bộ dạng này của Liễu Chiêu Vân, trong lòng Cao Dương cũng hơi căng thẳng.
Hắn liền vội vàng cười khan một tiếng nói: "Đùa thôi, chớ coi là thật."
Thấy vậy, sau khi Liễu Chiêu Vân nhẹ hừ một tiếng, đung đưa đôi chăn đặt ở ngực Cao Dương nói: "Ta nói ngươi chuẩn bị tỉ mỉ lần hẹn hò này, kết quả ngươi để cho lần hẹn hò đầu tiên của chúng ta là ở nhà sau đó ngươi cho ta ăn?"
Cao Dương buông tay nói: "Không có cách khác, nói thật, hai người chúng ta hiện tại cũng không hiểu nhau, coi như là có đi hẹn hò, đoán chừng cũng không tìm được cái cảm giác đó, không bằng tối hôm nay hảo hảo tìm hiểu một chút a."
Nói thật, mặc dù nói bây giờ Cao Dương cùng Liễu Chiêu Vân trên danh nghĩa đã là vợ chồng, nhưng lúc này là lần thứ hai gặp mặt, thật sự muốn giống như vợ chồng bình thường hoặc là tình nhân mà đàng hoàng hẹn hò, nghĩ tới Cao Dương đều cảm thấy không được tự nhiên.
Nói đến đây, Cao Dương quan sát trên dưới Liễu Chiêu Vân một chút sau đó hỏi: "Lại nói, quỷ vật cũng có thể ăn đồ vật do người sống nấu sao?"
Liễu Chiêu Vân duỗi người một cái sau đó nói: "Quỷ vật đẳng cấp tương đối thấp thì không ăn nổi, nhưng đối với chúng ta mà nói lại không có ảnh hưởng, ngoại trừ ban ngày không thể ra bên ngoài, còn lại cùng với các ngươi không có gì khác biệt."
"Như vậy cũng không tệ." Cao Dương gật gật đầu nói.
Nếu mà ngay cả cái gì cũng không thể ăn, nhân sinh này còn có cái thú vui gì?
"Nói đến việc này, cấp bậc của các ngươi phân chia thế nào? " Cao Dương hỏi.
Một bên đung đưa đôi chân trắng dài của mình, một bên Liễu Chiêu Vân đáp lại: "Từ thấp nhất đến cao nhất chia làm 9 cấp, cấp thấp nhất chính là những người vừa mới chết sau đó biến thành dã quỷ bình thường. Lần trước con Thủy Quỷ đó chẳng qua là quỷ vật cấp 3 mà thôi, nhưng mà ở trong nước lại có thể phát huy ra thực lực không thua kém quỷ vật cấp 4."
"Vậy còn ngươi?" Cao Dương hỏi tiếp.
Hình ảnh lần trước Liễu Chiêu Vân dễ như trở bàn tay đem con Thủy Quỷ diệt sát vẫn còn rõ ràng trước mắt Cao Dương, hơn nữa trong lúc cùng Liễu Chiêu Vân tiếp xúc dương khí liền giảm ác như vậy, cho nên Cao Dương cũng tò mò Liễu Chiêu Vân đang ở cái cấp bậc nào.
"Ta sao? Thất cấp mà thôi!" Liễu Chiêu Vân nhẹ giọng nói.
Sau cùng Liễu Chiêu Vân còn bổ sung thêm một câu: "Loại mà có trình độ dễ như trở bàn tay liền có thể giết hàng ngàn người nha!"
Mặc dù trong giọng mang theo mấy phần trêu đùa, thế nhưng tư thái tự tin để cho người ta có cảm giác không thể nghi ngờ chút nào về sự thật trong lời nói của nàng.
Cho dù hắn đã đoán thực lực Liễu Chiêu Vân tuyệt đối rất cao, nhưng nghe nàng nói, Cao Dương vẫn có chút kinh động, nếu như dựa theo lời nói của Liễu Chiêu Vân, như vậy dường như độ khó của mục tiêu muốn đẩy ngã nàng trở nên càng cao hơn.
Nghĩ tới đây, Cao Dương không khỏi có chút buồn bực.
Sau khi đơn giản ăn một chút, một bên thu thập xoong nồi Cao Dương thuận miệng hỏi: "Đúng rồi, bộ dạng của người trước kia ký kết khế ước với ngươi như thế nào?"
Liễu Chiêu Vân đang loay hoay bộ điều khiển TV lãnh đạm lên tiếng: "Không biết."
"Không biết? Có ý gì? Hắn không phải cũng ký kết Minh Hôn Khế Ước sao? " Cao Dương không hiểu hỏi.
Liễu Chiêu Vân liếc mắt một cái sau đó giải thích: "Sau khi ký kết Minh Hôn Khế Ước với ngươi, ta mới cảm nhận được lời mời của khế ước, nhưng người ký kết khế ước trước kia cùng với ta không có quan hệ."
"Cảm nhận được lời mời của khế ước, có ý gì? " Cao Dương nghi ngờ nói.
Liễu Chiêu Vân lắc đầu một cái. "Không biết, chẳng qua là trước đây không lâu, lúc ta có ý nguyện tìm bạn lữ, cái phần khế ước này liền bỗng nhiên xuất hiện ở trong đầu ta, sau đó ta liền đồng ý."
"Điều này cũng có chút không bình thường, ta còn tưởng rằng vật này là các ngươi làm ra." Cao Dương sờ sờ cằm có chút kinh ngạc nói.
Có điều đối với sự tình Minh Hôn Khế Ước này Liễu Chiêu Vân hiểu rõ cũng không nhiều, Cao Dương tự nhiên cũng không quá quấn quít lấy vấn đề này.
Nhưng mà, ngay tại lúc Cao Dương thu dọn xong đồ đạc sau đó bưng trà lên ngồi xuống bên cạnh Liễu Chiêu Vân, vốn Liễu Chiêu Vân có bộ dạng lười biếng bỗng nhiên bật người đẩy ngã Cao Dương xuống sau đó ngồi lên trên người hắn.
Sau khi Liễu Chiêu Vân liếc Cao Dương một cái, trong lúc đôi chân đặt ở trên ngược Cao Dương đung đưa thuận miệng nói: "Những chuyện này không phải là ngươi nên nghĩ sao? Tại sao lại hỏi ta?"
Cao Dương nói: "Ta không phải là lo lắng ngươi không thích địa điểm ta tìm sao?"
Liễu Chiêu Vân không có vấn đề đáp: "Lần này không được thì lần kế, ta không gấp."
Thấy vậy, Cao Dương chỉ có thể đem địa điểm hẹn hò hắn thầm nghĩ trong đầu nói ra: "Nếu không thì buổi tối ở nhà? Sau đó ta cho ngươi ăn?"
Lần gặp mặt thứ hai, trong lòng Cao Dương vẫn còn khẩn trương khi phải đối mặt với Liễu Chiêu Vân. Dáng người của nàng đúng là khiến cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui, chớ nói chi là so sánh với những quỷ vật khác, nguyên nhân có khế ước nên Cao Dương cũng không lo lắng nàng sẽ gây bất lợi cho mình, tối đa cũng chỉ là hút hút dương khí của mình, sợ cái gì?
Nghe vậy, đầu tiên là Liễu Chiêu Vân cúi đầu xuống liếc nhìn Cao Dương đang nằm sau đó nhíu mày nói: "Ngươi chắc chắn chứ?"
Nói xong, cái lưỡi thơm tho của nàng liếm liếm bên mép, cái bộ dáng này phải nói là mê chết người không đền mạng, nhưng mà đối mặt với bộ dạng này của Liễu Chiêu Vân, trong lòng Cao Dương cũng hơi căng thẳng.
Hắn liền vội vàng cười khan một tiếng nói: "Đùa thôi, chớ coi là thật."
Thấy vậy, sau khi Liễu Chiêu Vân nhẹ hừ một tiếng, đung đưa đôi chăn đặt ở ngực Cao Dương nói: "Ta nói ngươi chuẩn bị tỉ mỉ lần hẹn hò này, kết quả ngươi để cho lần hẹn hò đầu tiên của chúng ta là ở nhà sau đó ngươi cho ta ăn?"
Cao Dương buông tay nói: "Không có cách khác, nói thật, hai người chúng ta hiện tại cũng không hiểu nhau, coi như là có đi hẹn hò, đoán chừng cũng không tìm được cái cảm giác đó, không bằng tối hôm nay hảo hảo tìm hiểu một chút a."
Nói thật, mặc dù nói bây giờ Cao Dương cùng Liễu Chiêu Vân trên danh nghĩa đã là vợ chồng, nhưng lúc này là lần thứ hai gặp mặt, thật sự muốn giống như vợ chồng bình thường hoặc là tình nhân mà đàng hoàng hẹn hò, nghĩ tới Cao Dương đều cảm thấy không được tự nhiên.
Nói đến đây, Cao Dương quan sát trên dưới Liễu Chiêu Vân một chút sau đó hỏi: "Lại nói, quỷ vật cũng có thể ăn đồ vật do người sống nấu sao?"
Liễu Chiêu Vân duỗi người một cái sau đó nói: "Quỷ vật đẳng cấp tương đối thấp thì không ăn nổi, nhưng đối với chúng ta mà nói lại không có ảnh hưởng, ngoại trừ ban ngày không thể ra bên ngoài, còn lại cùng với các ngươi không có gì khác biệt."
"Như vậy cũng không tệ." Cao Dương gật gật đầu nói.
Nếu mà ngay cả cái gì cũng không thể ăn, nhân sinh này còn có cái thú vui gì?
"Nói đến việc này, cấp bậc của các ngươi phân chia thế nào? " Cao Dương hỏi.
Một bên đung đưa đôi chân trắng dài của mình, một bên Liễu Chiêu Vân đáp lại: "Từ thấp nhất đến cao nhất chia làm 9 cấp, cấp thấp nhất chính là những người vừa mới chết sau đó biến thành dã quỷ bình thường. Lần trước con Thủy Quỷ đó chẳng qua là quỷ vật cấp 3 mà thôi, nhưng mà ở trong nước lại có thể phát huy ra thực lực không thua kém quỷ vật cấp 4."
"Vậy còn ngươi?" Cao Dương hỏi tiếp.
Hình ảnh lần trước Liễu Chiêu Vân dễ như trở bàn tay đem con Thủy Quỷ diệt sát vẫn còn rõ ràng trước mắt Cao Dương, hơn nữa trong lúc cùng Liễu Chiêu Vân tiếp xúc dương khí liền giảm ác như vậy, cho nên Cao Dương cũng tò mò Liễu Chiêu Vân đang ở cái cấp bậc nào.
"Ta sao? Thất cấp mà thôi!" Liễu Chiêu Vân nhẹ giọng nói.
Sau cùng Liễu Chiêu Vân còn bổ sung thêm một câu: "Loại mà có trình độ dễ như trở bàn tay liền có thể giết hàng ngàn người nha!"
Mặc dù trong giọng mang theo mấy phần trêu đùa, thế nhưng tư thái tự tin để cho người ta có cảm giác không thể nghi ngờ chút nào về sự thật trong lời nói của nàng.
Cho dù hắn đã đoán thực lực Liễu Chiêu Vân tuyệt đối rất cao, nhưng nghe nàng nói, Cao Dương vẫn có chút kinh động, nếu như dựa theo lời nói của Liễu Chiêu Vân, như vậy dường như độ khó của mục tiêu muốn đẩy ngã nàng trở nên càng cao hơn.
Nghĩ tới đây, Cao Dương không khỏi có chút buồn bực.
Sau khi đơn giản ăn một chút, một bên thu thập xoong nồi Cao Dương thuận miệng hỏi: "Đúng rồi, bộ dạng của người trước kia ký kết khế ước với ngươi như thế nào?"
Liễu Chiêu Vân đang loay hoay bộ điều khiển TV lãnh đạm lên tiếng: "Không biết."
"Không biết? Có ý gì? Hắn không phải cũng ký kết Minh Hôn Khế Ước sao? " Cao Dương không hiểu hỏi.
Liễu Chiêu Vân liếc mắt một cái sau đó giải thích: "Sau khi ký kết Minh Hôn Khế Ước với ngươi, ta mới cảm nhận được lời mời của khế ước, nhưng người ký kết khế ước trước kia cùng với ta không có quan hệ."
"Cảm nhận được lời mời của khế ước, có ý gì? " Cao Dương nghi ngờ nói.
Liễu Chiêu Vân lắc đầu một cái. "Không biết, chẳng qua là trước đây không lâu, lúc ta có ý nguyện tìm bạn lữ, cái phần khế ước này liền bỗng nhiên xuất hiện ở trong đầu ta, sau đó ta liền đồng ý."
"Điều này cũng có chút không bình thường, ta còn tưởng rằng vật này là các ngươi làm ra." Cao Dương sờ sờ cằm có chút kinh ngạc nói.
Có điều đối với sự tình Minh Hôn Khế Ước này Liễu Chiêu Vân hiểu rõ cũng không nhiều, Cao Dương tự nhiên cũng không quá quấn quít lấy vấn đề này.
Nhưng mà, ngay tại lúc Cao Dương thu dọn xong đồ đạc sau đó bưng trà lên ngồi xuống bên cạnh Liễu Chiêu Vân, vốn Liễu Chiêu Vân có bộ dạng lười biếng bỗng nhiên bật người đẩy ngã Cao Dương xuống sau đó ngồi lên trên người hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook