Nhà giàu nữ phụ không muốn có được tình yêu
-
Chương 20:
Hứa Tân Di hai mắt đẫm lệ giàn giụa đỡ ông nội Dịch vào phòng làm việc, vừa khóc vừa khuyên: “Ông nội, đã trễ thế này, hay là con đỡ ông trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
Cách hai mắt đẫm lệ, cô nhìn Dịch Dương, sợ hãi cúi đầu: “Con chịu chút ủy khuất cũng không có gì đâu.”
Ông nội Dịch chống gậy, vỗ vỗ tay Tân Di: “Việc này nếu ông đã biết, thì sẽ nhất định vì con làm chủ.”
Ông ngẩng đầu nhìn Dịch Dương: “Dịch Dương, sao lại thế này, sao lại bắt đầu ức hiếp Tân Di nữa?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dịch Dương đứng dậy từ phía sau bàn, đi đến đỡ ông nội ngồi trên sô pha: “Ông nội, đã trễ thế này sao ông còn chưa ngủ?”
Ông nội Dịch nhìn thời gian: “Còn chưa đến 9 giờ, không tính trễ. Trước hết con nói cho ông biết, sao lại thế này, Tân Di là vợ của con, lại bị ức hiếp thành như vậy, sao con có thể thờ ơ như thế?”
“Ông nội, con……”
Hứa Tân Di khóc lóc đánh gãy lời Dịch Dương, ủy khuất đến tột đỉnh: “Ông nội, không sao đâu, việc này tự con có thể giải quyết, công ty không chịu kết thúc hợp đồng, con sẽ khởi tố công ty, luật sư nói, nếu thắng thì có thể thuận lợi kết thúc, nếu thua, thì con bỏ một số tiền bồi thường hợp đồng là được.”
Nói xong, giơ tay xoa xoa nước mắt: “Con chỉ là có chút đau lòng, con ở công ty nhiều năm như vậy, công ty lại bội ước, tranh đoạt kịch bản con đã ký hợp đồng đem cho diễn viên khác, còn nói muốn ướp lạnh con tuyết tàng con.”
Dịch Dương: “……”
Ánh mắt ông nội Dịch nhìn Tân Di càng thêm từ ái: “Con bé này, ở công ty chịu ủy khuất lớn như vậy, sao không nói sớm cho ông biết? Còn có con nữa, Dịch Dương, sao con lại hành động thế này? Tân Di xảy ra chuyện, con thân là chồng, lại không muốn nhúng tay, tại sao con lại không giúp vợ mình?”
Dịch Dương trầm giọng: “Ông nội, Tân Di đều nói, có thể tự giải quyết, hơn nữa loại chuyện này đã có luật sư ra mặt giải quyết thay cô ấy, không có vấn đề gì quá lớn.”
“Đúng vậy ông nội”
Hứa Tân Di cố gắng gượng cười, rất có ý nhẫn nhục phụ trọng: “Con có thể tự giải quyết.”
Ông nội Dịch lại không cho rằng như vậy: “Con chỉ là một cô gái, tiếp xúc luật sư con biết cái gì, đàm phán cùng đám cáo già xảo quyệt kia con không sợ bị bọn họ gặm còn xương không hay sao? Con không giúp đỡ, thì quan tâm chút, lỡ con bé có hại thì làm sao bây giờ?”
Có hại?
Dịch Dương cười lạnh, với cái tính tình kia của Hứa Tân Di, ai có thể làm hại được cô ta? Cô ta không hại người khác đã là may mắn rồi.
“Chuyện này ông mặc kệ, con phải giải quyết dùm Tân Di.”
―― “Không phải nói không giúp sao? Tôi xem anh nói như thế nào.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Dạ được, ông nội, chuyện này con sẽ thay Tân Di làm, Tân Di, cô gửi cho tôi số điện thoại của luật sư, tôi sẽ kêu đoàn luật sư của tập đoàn Dịch thị tiếp nhận kiện tụng này của cô, bọn họ đều là luật sư có kinh nghiệm, nhất định có thể giải quyết trong vòng ba tháng, tôi sẽ xử lý nhanh nhất dùm cô.”
Dịch Dương nhấn mạnh mấy chứ ‘ trong vòng ba tháng’. Hứa Tân Di tức giận đến nghiến răng.
―― “Ba tháng? Đoàn phim đã khởi động máy mẹ nó rồi, còn cần giải quyết mẹ gì nữa”
“Không cần đâu ông xã, thật sự không cần, cũng là người rất có kinh nghiệm, có luật sư Hà, em khẳng định có thể đánh thắng kiện tụng, chỉ là đáng tiếc kịch bản kia mà thôi, em đã chuẩn bị suốt một tháng, tốn thời gian nửa tháng học thuộc lời thoại kịch bản, trả giá quá nhiều tâm huyết, có chút luyến tiếc.”
“Kịch bản là chuyện gì nữa? Nói cho ông biết đi.”
Nói xong, Tân Di kiên cường cười nói: “Chuyện như thế này, công ty muốn đoạt bộ phim của con đem cho một nữ diễn viên khác, con đi tìm đạo diễn, đạo diễn rất thích kỹ thuật diễn của con, nói, chỉ cần con có thể giải quyết xong tranh chấp với công ty trước khi đoàn phim khởi động máy, là có thể giúp con nói chuyện với nhà đầu tư, nhưng mà, Dịch Dương cũng nói, thưa kiện ít nhất đến ba tháng, ba tháng sau, đoàn phim đã khởi động máy rồi còn đâu.”
“Thì ra là như thế này……” Ông nội Dịch như suy tư gì đó.
“Ông nội, đây chỉ là việc nhỏ mà thôi, thật sự không đáng ông nhọc lòng chuyện này vì con đâu, không sao hết á, bộ phim này không có cơ hội, còn sẽ có bộ sau mà.”
“Con đó nha, hiền quá, bị ức hiếp thành như vậy cũng muốn tự nuốt tủi nhục vào trong bụng, như vậy đi, chuyện kịch bản, Dịch Dương, con cũng phải giải quyết thỏa đáng dùm Tân Di, nghe rõ chưa?”
―― “Nghe rõ chưa? Ông nội kêu anh giải quyết luôn kìa, có bản lĩnh anh cự tuyệt đi nha, dám không làm thỏa đáng, tôi sẽ cáo trạng ngay.”
Dịch Dương lạnh lùng nhìn cô.
Hứa Tân Di nhìn thẳng vào ánh mắt anh, làm bộ làm tịch, thiện giải nhân ý, giả mù sa mưa, nói: “Dịch Dương, nếu anh cảm thấy việc này quá phiền toái thì thôi đi, em không có việc gì đâu.”
Ông nội Dịch lại nói: “Đây không phải chuyện gì to lớn, đừng có gấp, nó khẳng định có thể giúp con làm tốt việc này, yên tâm đi.”
“Phải không?”
Hứa Tân Di kinh hỉ đan xen ngàn lần cảm tạ: “Dịch Dương, cảm ơn anh, phiền anh nhọc lòng rồi nha.”
“Không, khách, khí.” Dịch Dương nói.
“Đúng rồi ông xã, anh nói, cho em thẻ chuyên dụng của anh, còn cho sao?”
Dịch Dương từ trong cổ họng phun ra một chữ: “Cho!”
Ông nội Dịch vui mừng gật đầu.
*************
Còn đừng nói, việc này Dịch Dương làm thật đúng là rất thỏa đáng, Hứa Tân Di không biết anh làm sao, làm cách nào, ngày thứ ba thì nhận được điện thoại từ ông chủ của Thiên Ngu.
Ngày thường cất giấu dao găm trong lời nói cách đối xử không có tình cảm với mọi người, nay trong điện thoại lại khách sáo mời cô tới công ty thương lượng chuyện kết thúc hợp đồng.
Trưa hôm đó Hứa Tân Di mang theo luật sư cùng An Nhã chậm rì rì tới công ty.
Đi vào văn phòng của ông chủ, thì nhìn thấy giám Triệu cũng ở. Ông chủ họ Cao, là một người đàn ông trung niên 50 tuổi, mang gọng mắt kính màu vàng, là thương nhân khôn khéo cùng tính chất con buôn, là một con cáo già.
Hứa Tân Di không chút khách sáo ngồi ở trên sô pha, nhìn giám đốc Triệu, cười nói: “Thật trùng hợp nha, giám đốc Triệu cũng ở, không biết có thể phiền giám đốc Triệu cho tôi một ly nước được hay không?”
Thật sự quá kiêu ngạo.
“Được chứ.”
Giám đốc Triệu pha trà cho mọi người, ngồi kế bên ông chủ, đối diện với Hứa Tân Di cùng An Nhã.
“Tân Di, chuyện như thế này, hai ngày trước, Chủ tịch Dịch đã nói qua với tôi, ngài ấy nói……”
“Tôi không có hứng thú biết anh ấy nói cái gì, trong điện thoại, ngài nói tìm tôi đến để kết thúc hợp đồng, vị này chính là luật sư của tôi, họ Hà, anh ta sẽ toàn quyền xử lý mọi thắc mắc, thế nào? Hợp đồng chuẩn bị tốt sao?”
Luật sư Hà nhìn hai người gật đầu chào hỏi.
Chủ tịch Cao đẩy đẩy mắt kính, cười nói: “Cô nhìn xem, tôi đã nói là có hiểu lầm mà, cái gì mà ngưng hợp đồng, đều là hiểu lầm.”
“Hiểu lầm?”
Hứa Tân Di hài hước nhìn giám đốc Triệu, âm dương quái khí nói: “Giám đốc Triệu không phải nói nếu tôi không muốn chuyển ngành, thì sẽ tuyết tàng ướp lạnh tôi sao? Tôi chỉ là một minh tinh nhỏ bé, làm sao dám chống đối với một công ty lớn như Thiên Ngu?”
Giám đốc Triệu cười nói nhẹ nhàng: “Hứa tiểu thư, thật xin lỗi, lúc ấy là tôi không lựa lời, tôi cũng là hiểu sai ý của ông chủ, ông chủ không tính làm cô chuyển ngành, mà là một nữ nghệ sĩ khác của công ty, 《 Hoàng đồ 》vẫn là của cô, không có ai đoạt.”
“Không có ai đoạt? Sao tôi nghe nói, công ty tính nhét Lý Hàn Tinh vào?”
“Đúng là nhét vào, nhưng là không phải nữ chính, là nữ phụ số ba”
Hứa Tân Di bừng tỉnh hiểu ra: “Thì ra từ đầu đến cuối đều là hiểu lầm?”
“Đương nhiên là hiểu lầm, cô là công ty bồi dưỡng ra tới, sao chúng tôi có thể ướp lạnh cô?”
“Như vậy, bỏ qua vụ này đi, đừng bao giờ nhắc đến chuyện kết thúc hợp đồng, chuyện lần này, xem như cho qua, thế nào?”
“Cho qua?”
Hứa Tân Di cười cười, “Cơm ăn vào có thể nhổ ra, nhưng lời nói nghe được vào lỗ tai, lại nhổ không ra nha. Được rồi, đừng nói nhiều nữa, tôi biết nguyên nhân tại sao hôm nay kêu tôi đến, lấy hợp đồng ra đi, chúng ta ký nhanh, chuyện này sẽ cho qua.”
Chủ tịch Cao nhỏ giọng cười cười: “Tân Di, công ty vẫn yêu cầu cần một nghệ sĩ giống như cô như vậy, cô rời đi đối với công ty mà nói là tổn thất rất lớn, hơn nữa chúng tôi đã chuẩn bị cho cô không ít kịch bản hay, chỉ chờ cô tới ký, nếu ngày hôm qua có gì mạo phạm tới cô, như vậy, để giám đốc Triệu xin lỗi cô, chuyện này cứ vậy cho qua, được không?”
Việc này nếu đơn giản như vậy, cô còn tính là nữ phụ độc ác?
Cô nhìn An Nhã, giọng điệu bất đắc dĩ: “Xem ra, hôm nay chủ tịch Cao không phải tới bàn chuyện ngưng hợp đồng với tôi, một khi đã như vậy, tôi còn có việc, hôm nay đành về trước vậy.” Hứa Tân Di đứng dậy, làm bộ phải đi.
“Đợi một chút”
Lời hay cũng đã nói, cũng không thể làm Hứa Tân Di hồi tâm chuyển ý, chủ tịch Cao thở dài: “Ok, nếu cô kiên trì muốn kết thúc hợp đồng, vậy chúng ta đi vào phòng họp đi.”
Hứa Tân Di cảm thấy mỹ mãn, nghiêng người nhường đường: “Chủ tịch Cao, mời ngài đi trước.”
_____________
Ba tiếng sau, Hứa Tân Di cùng mấy người từ phòng họp ra tới.
“Chủ tịch Cao, cảm ơn mấy năm nay đã chăm sóc tôi, tạm biệt.”
Chủ tịch Cao cười, duỗi tay bắt tay chào tạm biệt: “Hứa tiểu thư khách sáo, chúc cô con đường nghệ thuật càng đi càng lộng lẫy, có cơ hội mời cô ăn bữa cơm xoàng, tạm biệt.”
Hứa Tân Di mang theo luật sư cùng An Nhã rời đi. Hứa Tân Di vừa đi, nhân viên Thiên Ngu đều sợ ngây người.
Trong vòng một năm tới nay, có không ít minh tinh liên tiếp kết thúc hợp đồng với công ty, mỗi lần không phải giương cung bạt kiếm chính là gặp nhau trên công đường, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh hai bên bắt tay hòa giải.
Hôm nay giám đốc Triệu nghẹn một bụng lửa: “Chủ tịch Cao, con nhỏ Hứa Tân Di này ……”
Chủ tịch Cao lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn ông: “Chuyện của Hứa Tân Di ông không cần lại quản, quá hai ngày sẽ có tổng giám mới đến nhận chức, ông chuyển công tác đến bộ phận khác đi.”
Giám đốc Triệu hoảng sợ kinh hãi: “Chủ tịch Cao, tôi……”
Chủ tịch Cao hiển nhiên không cho ông ta có cơ hội nói chuyện, xoay người đi ngay.
**************
Trên đường trở về, Hứa Tân Di suy nghĩ hành động cẩn thận có chút nịnh bợ vừa rồi của chủ tịch Cao, vẫn không giải thích được.
“Kỳ lạ nha, tuy rằng Dịch Dương có tiền có thế, nhưng chủ tịch Cao tốt xấu gì cũng là ông chủ của Thiên Ngu, sao hôm nay lại hành động khác thường như vậy?”
An Nhã hỏi cô: “Em không biết?”
Hứa Tân Di hỏi lại: “Biết cái gì?”
“Thiên Ngu gần nhất tổn thất thảm trọng, đang lôi kéo đầu tư.”
“Đầu tư cùng Dịch Dương có cái gì……” Còn chưa nói xong, Hứa Tân Di như sáng tỏ mọi thắc mắc: “Đầu tư? Anh ấy dùng đầu tư áp chế?”
“Bằng không đâu?”
“Chị làm sao mà biết được?”
An Nhã cười: “Chị nói chị có nội gian trong công ty, em tin sao?”
“Tin.”
Nếu thật là như vậy, thủ đoạn của Dịch Dương đủ ngoan độc, đoạn đường lui của người ta.
Thật là xem thường anh ta.
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ: “Em thật nên cảm ơn anh ấy, còn có chị, trong khoảng thời gian này vất vả rồi, bao chị đi mua sắm, mọi hoạt động hôm nay em chi trả hết.”
An Nhã nhướng mày: “Hào phóng như vậy?”
Hứa Tân Di móc ra tấm thẻ chuyên dụng của Dịch Dương cho cô: “Em có tiền.”
Như ngày thường, An Nhã không dám đi dạo phố cùng cô, phụ nữ một khi đã đi mua sắm dạo, căn bản không có lý trí.
Đêm nay xem ra, Hứa Tân Di so với ngày thường càng điên.
“Làm phiền cô, cái này, cái này, cái này, còn có cái này, mấy thứ tôi vừa chỉ đều không cần, số còn lại dựa theo số đo của tôi đều đóng gói hết dùm.”
Nhân viên cửa hàng tươi cười đầy mặt: “Dạ, Hứa tiểu thư, xin chờ một lát.”
An Nhã lôi kéo cô: “Em làm cái gì mà mua nhiều như vậy?”
“Vui không, hạnh phúc không?.”
Hứa Tân Di đưa thể cho nhân viên cửa hàng: “Đúng rồi, toàn bộ đều đưa đến Nhất Phẩm Lan Đình.”
“Dạ, Hứa tiểu thư”
Trong hai năm làm vợ của Dịch Dương, cái gì cũng chưa được đến, thật vất vả có một tấm thẻ chuyên dụng của Dịch Dương, đương nhiên phải xẹt thoải mái rồi, để Dịch Dương kiến thức tài năng phá sản của cô.
Trời đã hơi tối, Hứa Tân Di thắng lợi trở về, trong xe cô chứa toàn đồ vật, một nửa là mua tặng cho mẹ chồng cùng ông nội Dịch.
“Mẹ, con có mua quà về cho mẹ nè, hy vọng mẹ có thể thích.”
“Mẹ không thiếu cái gì cả, con mua mấy thứ đó làm gì?” Tuy rằng Dịch phu nhân ngoài miệng nói không cần, nhưng khóe miệng lan tràn ý cười, biểu hiện tâm tình của bà rất không tệ.
“Đây là quà của ông nội.”
Ông nội Dịch kinh hỉ hỏi: “Ông cũng có phần?”
“Đương nhiên, ông xem xem có thích hay không.”
“Thích, con mua cái gì ông đều thích.”
“Ông thích thì tốt rồi. Đúng rồi, ông nội, Dịch Dương đã trở về chưa?”
“Về lâu rồi, ở trên lầu.”
Hứa Tân Di ôm một cái hộp được đóng gói kỹ càng: “Vậy con đi lên trước nha.”
Ông nội Dịch vẫy vẫy tay: “Đi đi.”
Hứa Tân Di đi đến trước cửa phòng làm việc của Dịch Dương, gõ ba tiếng rồi mở cửa đi vào, tay cầm hộp quà bước đến trước bàn làm việc của Dịch Dương, mỉm cười cũng cảm kích nói: “Ông xã, hôm nay em đến công ty thuận lợi kết thúc hợp đồng, cảm ơn anh đã giúp em.”
Dịch Dương nhìn cô: “Không cần cảm ơn.”
“Vẫn là muốn, em dùng tiền của mình mua cho anh một sợi thắt lưng, đây là tấm lòng nhỏ của em, anh nhận lấy đi.” Cô mở hộp lấy thắt lưng ra tới, đưa cho Dịch Dương.
Dòng chữ LOGO được khắc trên cái hộp là thương hiệu mà Dịch Dương chưa từng nghe thấy qua.
Dịch Dương thoải mái hào phóng tiếp nhận, cũng hỏi: “Tiền của cô?”
“Đúng vậy, sợi thắt lưng này rất mắc nha, gần một trăm ngàn nha.” Cố tình nói quá lố số tiền (100.000 CNY ≈ 330 triệu VND)
Vật dụng thường ngày của Dịch Dương như quần áo đồng hồ cà vạt, phần lớn đều qua tay Dịch phu nhân, nhưng cũng có điều hiểu biết về giá cả, một sợi thắt lưng có giá một trăm ngàn không hiếm lạ, chỉ là nhãn hiệu này sao anh chưa thấy qua?
Mở cái hộp ra, bên trong chỉ có một sợi thắt lưng, không có gì khác so với những sợi thắt lưng bình thường.
“Cảm ơn.” Đây là lần đầu tiên anh nhận được quà từ Hứa Tân Di.
“Không cần cảm ơn.”
Hứa Tân Di nhân cơ hội nói: “Đúng rồi, hôm nay em có sử dụng thẻ chuyên dụng của anh đó, mua chút đồ, tốn một mớ tiền, anh không để ý đi?”
Dịch Dương biết di động liên tiếp gửi tới tin nhắn chi tiêu, nhưng bận cả ngày, không có thời gian xem.
Anh thuận miệng hỏi một câu: “Tiêu bao nhiêu?”
“Cũng không nhiều lắm, hơn mười ngàn một chút à.”
Mười ngàn đối với Dịch Dương tới nói không tính là cái gì: “Biết rồi, thẻ chuyên dụng cô cứ giữ đi, muốn mua thì cứ mua.”
“Cảm ơn ông xã, vậy em đi tắm trước nha, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
“Ừm.”
Di động có tin nhắn tới.
Dịch Dương mở di động nhìn.
――【Ngân hàng Trung Quốc XX】 số tài khoản của quý khách là 2411, ngày 20 tháng 10 năm 2019, 20: 42 tổng hoàn thành giao dịch là 1,095,702 CNY. (≈ 3 tỷ 620 triệu VND)
Dịch Dương: “?”
Anh đọc thật kỹ tin nhắn đến mấy lần, bảy con số rõ ràng, xác định không phải anh nhìn lầm sau, cao giọng hét lên: “Hứa Tân Di.”
Đã đi đến trước cửa phòng, Hứa Tân Di dừng bước chân.
“Rốt cuộc hôm nay cô tiêu hết bao nhiêu tiền?”
Hứa Tân Di gương mặt vô tội: “Chỉ hơn có mười ngàn thôi nha.”
“Chỉ hơn có mười ngàn? Vậy tin nhắn tiêu phí trong di động của tôi là chuyện gì …… Chỉ hơn có mười ngàn?”
Dịch Dương như nghĩ tới cái gì, hỏi: “Nhiều hơn mười ngàn là bao nhiêu?”
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ: “Không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ là hơn mười ngàn. Ai da, ông xã à, anh sẽ không nhỏ mọn như vậy đi? Một chút tiền trinh mà thôi, anh luyến tiếc làm em tiêu sao, em trả lại cho anh là được rồi mà.”
“……”
Dịch Dương che lại cái trán: “Thôi, cô đi đi.”
Hứa Tân Di hơi hơi mỉm cười: “Vậy em đi đó nha.”
Ánh mắt Dịch Dương ngó đến thắt lưng nằm trên bàn: “Từ từ” Anh nghi ngờ nhìn Hứa Tân Di: “Cô nói, cho tôi mua sợi thắt lưng này bao nhiêu tiền?”
“Gần một trăm ngàn.”
Dịch Dương từng câu từng chữ hỏi: “Kém nhiều ít?”
“Kém……”
Hứa Tân Di kéo dài âm điệu, lặng lẽ nhích ra ngoài cửa: “Chín mươi chín ngàn bảy trăm đồng”
Rầm, rầm, rầm !!!! Sấm nổ bên tai.
“…… Hứa Tân Di ……”
Hết chương 20
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook