Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều
-
Chương 799: Đó là dấu vết ca ngợi sự vĩ đại
Ngay lúc anh lục lọi muốn đi bật đèn, Trần Mộng Dao ngăn anh lại: “Không muốn! Tắt đèn cũng tốt, em có chút ngại!”
Trong nội tâm cô nghĩ gì, anh còn không biết sao, cô sợ anh ghét bỏ cô bởi vì sinh con xong lưu lại rạn da. Khóe môi anh nâng lên, hôn xuống một cái vào khóe môi cô: “Em xem em có ngốc không? Da mặt em dày như vậy, mà cũng ngại sao? Anh sẽ không ghét bỏ em, là vì em sinh con cho anh nên mới lưu lại những vết rạn kia, đó là dấu vét để ca ngợi sự vĩ đại của em”.
Trần Mộng Dao liền thích bộ dạng như thế này, từng lời trong miệng anh giống như đang phát sáng vậy, nói máy lời tình cảm cũng không lắp bắp chút nào.
Kính Thiếu Khanh thừa dịp cô không sẵn sàng, mở đèn lên, một khắc tia sáng sáng lên này, Trần Mộng Dao cuống quít kéo chăn mền che chắn thân thể: “Anh đáng ghét! Em không muốn bật đèn, anh phải để em giảm sốc chứ!”
Khóe môi anh câu lên một vòng cười xấu xa, đối với cô làm như mắt điếc tai ngơ, nắm lấy cổ tay cô không cho cô loạn động…
Hô hấp của cô trì trệ, cằm có chút giơ lên, ánh mắt cũng biến thành mê ly, thân thể đã lâu không được đụng vào lại trở nên mẫn cảm lạ thường, bất kỳ một động tác nhỏ nào của anh hạ xuống, cô đều sẽ không nhịn được mà run rẩy.
Gối đầu đáng thương nằm ở trêи mặt thảm trước giường, phảng phất như đang lên án bọn họ mới điên cuồng không cố ky gì.
Trần Mộng Dao uốn éo ở trong ngực Kính Thiếu Khanh, ngón tay cố ý vẽ vài vòng.
Kính Thiếu Khanh bắt được tay của cô, không cho cô tiếp tục trêu chọc: “Em đủ rồi, anh chịu không được em tra tấn như thế, gần đây hơi mệt, hôm nay bỏ qua cho anh được không? Ngày tháng sau này còn từ từ trải qua.”
Cô si mê cười: “Anh già rồi, trước kia có bao nhiêu nhiệt tình cơ, đáng tiếc nhất là thời điểm nhiệt tình lại chưa gặp em, chồng của em cho không những người phụ nữ khác dùng thật nhiều năm, ngẫm lại liền thấy thật tức…”
Kính Thiếu Khanh thấy cô có tư thế chuẩn bị kéo lên nợ cũ, vội vàng đứng dậy: “Anh đi tắm trước, đêm nay đi ngủ sớm một chút, ngày mai anh còn phải đến công ty nữa.”
Trần Mộng Dao đâu chịu bỏ qua cơ hội như vậy? Một kiểu cá chép vượt kình mà đứng lên: “Cùng nhau tắm!”
Anh không lay chuyển được cô, chỉ có thể để tùy theo đi.
Thời điểm tắm tay cô vẫn là không thành thật, thỉnh thoảng ở trêи người anh làm mưa làm gió, anh bất đắc dĩ vô cùng, lại không thể làm gì: “Em còn như vậy thì đêm nay ai cũng không được ngủ, không tin thì em thử một chút.”
Cô bóp sữa tắm xoa về phía anh: “Giúp anh tắm rửa có thể đi?”
Không sai, cô chính là mượn cớ tiếp tục ăn đậu hũ của anh.
Đột nhiên cô nghĩ đến chuyện ban ngày ở cửa hàng gặp được Diệp Quân Tước, Diệp Quân Tước đi mua đồ cho Khúc Thanh Ca, nói rõ quan hệ hai người rất tốt, nếu cho Kính Thiếu Khanh biết, phải chăng có thể khiến cho anh không cần lo lắng như vậy nữa?
Chuyện An Nhã mưu tính Kính Thiếu Khanh đó chưa chắc là Diệp Quân Tước sai sử, không chừng ở trong đó có hiểu lầm, dù sao thời gian dài như vậy Diệp Quân Tước cũng không có chủ động tìm cô, cô càng nghĩ càng thấy Diệp Quân Tước sẽ không làm loại chuyện đó.
Nghĩ tới đây, cô thăm dò mở miệng nói ra: “Ban ngày em cùng Tiểu Ngôn dạo phố gặp Diệp Quân Tước, anh ấy đang mua đồ trang điểm cho Khúc Thanh Ca, còn cố ý căn dặn người bán hàng muốn dùng loại cho phụ nữ mang thai, Khúc Thanh Ca dùng cùng loại nhãn hiệu với em, quan hệ vợ chồng hai người bọn họ rất tốt…”
Lời còn chưa nói hết, cô liền nhận ra không thích hợp, giương mắt nhìn lại, sắc mặt Kính Thiếu Khanh lạnh xuống, đáy mắt còn nồng đậm khẩn trương. Cô không biết sao đột nhiên anh bị thế nào: “Sao… sao thế? Làm gì nhìn em như vậy?”
Anh giống như biến thành người khác, giọng nói lạnh lùng: “Em thật sự cho rằng dạng hôn nhân thương nghiệp như cậu ta và Khúc Thanh Ca có cái tình cảm chó má gì? Đây chẳng qua là em cho rằng mà thôi. Anh đã từng nói không cho em gặp cậu ta, ngẫu nhiên gặp cũng vậy, cố ý cũng thôi, lần sau đi vòng qual”
Trần Mộng Dao bị thay đổi đột nhiên của anh hù dọa, há to miệng, không nói ra gì.
Rất nhanh, Kính Thiếu Khanh tắm xong một mình đi ra, để cô một mình ở phòng tắm. Trong nội tâm cô nháy mắt trở nên vắng vẻ, rõ ràng mới vừa rồi còn vui vẻ, cũng bởi vì cô nhắc đến Diệp Quân Tước, đột nhiên biến thành dạng này…
Cô không biết, sau khi ra ngoài, Kính Thiếu Khanh trốn ở thư phòng hút mấy điếu thuốc không ngừng nghỉ, ngón tay cầm điếu thuốc cũng run rẫy không ngừng. Anh không dám nghĩ, nếu cô biết Diệp Quân Tước chính là Triển Trì thì sẽ có phản ứng gì, có thể sụp đỗ hay không. Anh không dám ở trước mặt cô biểu lộ ra quá nhiều cảm xúc, chỉ có thể lựa chọn tự mình tỉnh táo lại. Chuyện bây giờ anh có thể làm, cũng chỉ có ngăn chặn cô và Diệp Quân Tước chạm mặt, không nghĩ tới ngàn phòng vạn phòng, vẫn = không có bảo vệ tốt, may mắn lần này có Ôn Ngôn ở đấy, may mắn…
Rạng sáng, Khúc gia Hải Thành.
Sau khi Diệp Quân Tước xuống máy bay không có trực tiếp về Diệp gia, mà đi Khúc gia tìm Khúc Thanh Ca. Dù sao ông già kia nói rất rõ ràng, anh ta đến tìm Khúc Thanh Ca, không thể có bất kỳ lãnh đạm nào.
Sau khi biết được con rễ này cũng không phải là tàn phế, sắc mặt người Khúc gia liền trở nên khác lúc trước, gọi là một cái thích, lúc vào cửa rất nhiều người vây quanh Diệp Quân Tước, không ngừng hỏi han ân cần, biết cậu ta muốn tới, người Khúc gia cố ý chờ đến nửa đêm.
Nụ cười trêи mặt mẹ Khúc nồng đậm đến khiến cho người ta không được tự nhiên: “Quân Tước à, mẹ bảo phòng bếp làm đồ ăn khuya, ăn một chút?”
Diệp Quân Tước thản nhiên nói: ‘Không cần đâu, con không có thói quen ăn khuya.”
Vẻ cười của mẹ Khúc lập tức có chút cứng ngắc, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường: “Vậy được, Thanh Ca đã ngủ rồi, con vào phòng nó nghỉ ngơi đi, vợ chồng trẻ một hồi không gặp mặt, khẳng định phải dính nhau, chúng ta sẽ không quấy rầy con.”
Diệp Quân Tước khẽ “ù”, chờ anh lên lầu, mẹ Khúc mới đem nụ cười khó chịu thu lại. Bà không ngờ tới Diệp Quân Tước một chút mặt mũi cũng không cho bà, bà cố ý chuẩn bị đồ ăn cho anh, liền bị một câu làm cho lãng phí, lãng phí không chỉ là nguyên liệu nấu ăn, còn có tâm ý của bà, nội tâm bà thoáng có chút không thoải mái, cũng chỉ có thể làm bộ rộng lượng.
Chờ Diệp Quân Tước đẩy cửa đi vào phòng ngủ Khúc Thanh Ca, mới phát hiện Khúc Thanh Ca cũng không có ngủ.
Cô ngồi ở trêи giường tỉnh táo nhìn anh: “Lại là ông nội bức anh đến sao? Anh làm dáng một chút là được rồi, biết anh không nguyện ý, em cũng không muốn ép buộc anh.”
Diệp Quân Tước không lập tức nói chuyện, bởi vì đứng lâu khó chịu, nên ngồi xuống ghế trước bàn trang điểm của cô.
Đây là lần đầu tiên anh tiến vào phòng riêng của cô, giống với đại đa số con gái, cô cũng thích màu hồng, tầm mắt nhìn thấy tất cả đều là màu hồng, đến đồ chơi lông nhung trêи giường cũng thế, trong không khí đều lộ ra cùng thơm ngọt cùng giống với cô, nếu không phải bụng cô đã to đến vừa nhìn đã thấy, thì xem cái khác, còn tưởng rằng cô là cô gái chưa gả.
Trong nội tâm cô nghĩ gì, anh còn không biết sao, cô sợ anh ghét bỏ cô bởi vì sinh con xong lưu lại rạn da. Khóe môi anh nâng lên, hôn xuống một cái vào khóe môi cô: “Em xem em có ngốc không? Da mặt em dày như vậy, mà cũng ngại sao? Anh sẽ không ghét bỏ em, là vì em sinh con cho anh nên mới lưu lại những vết rạn kia, đó là dấu vét để ca ngợi sự vĩ đại của em”.
Trần Mộng Dao liền thích bộ dạng như thế này, từng lời trong miệng anh giống như đang phát sáng vậy, nói máy lời tình cảm cũng không lắp bắp chút nào.
Kính Thiếu Khanh thừa dịp cô không sẵn sàng, mở đèn lên, một khắc tia sáng sáng lên này, Trần Mộng Dao cuống quít kéo chăn mền che chắn thân thể: “Anh đáng ghét! Em không muốn bật đèn, anh phải để em giảm sốc chứ!”
Khóe môi anh câu lên một vòng cười xấu xa, đối với cô làm như mắt điếc tai ngơ, nắm lấy cổ tay cô không cho cô loạn động…
Hô hấp của cô trì trệ, cằm có chút giơ lên, ánh mắt cũng biến thành mê ly, thân thể đã lâu không được đụng vào lại trở nên mẫn cảm lạ thường, bất kỳ một động tác nhỏ nào của anh hạ xuống, cô đều sẽ không nhịn được mà run rẩy.
Gối đầu đáng thương nằm ở trêи mặt thảm trước giường, phảng phất như đang lên án bọn họ mới điên cuồng không cố ky gì.
Trần Mộng Dao uốn éo ở trong ngực Kính Thiếu Khanh, ngón tay cố ý vẽ vài vòng.
Kính Thiếu Khanh bắt được tay của cô, không cho cô tiếp tục trêu chọc: “Em đủ rồi, anh chịu không được em tra tấn như thế, gần đây hơi mệt, hôm nay bỏ qua cho anh được không? Ngày tháng sau này còn từ từ trải qua.”
Cô si mê cười: “Anh già rồi, trước kia có bao nhiêu nhiệt tình cơ, đáng tiếc nhất là thời điểm nhiệt tình lại chưa gặp em, chồng của em cho không những người phụ nữ khác dùng thật nhiều năm, ngẫm lại liền thấy thật tức…”
Kính Thiếu Khanh thấy cô có tư thế chuẩn bị kéo lên nợ cũ, vội vàng đứng dậy: “Anh đi tắm trước, đêm nay đi ngủ sớm một chút, ngày mai anh còn phải đến công ty nữa.”
Trần Mộng Dao đâu chịu bỏ qua cơ hội như vậy? Một kiểu cá chép vượt kình mà đứng lên: “Cùng nhau tắm!”
Anh không lay chuyển được cô, chỉ có thể để tùy theo đi.
Thời điểm tắm tay cô vẫn là không thành thật, thỉnh thoảng ở trêи người anh làm mưa làm gió, anh bất đắc dĩ vô cùng, lại không thể làm gì: “Em còn như vậy thì đêm nay ai cũng không được ngủ, không tin thì em thử một chút.”
Cô bóp sữa tắm xoa về phía anh: “Giúp anh tắm rửa có thể đi?”
Không sai, cô chính là mượn cớ tiếp tục ăn đậu hũ của anh.
Đột nhiên cô nghĩ đến chuyện ban ngày ở cửa hàng gặp được Diệp Quân Tước, Diệp Quân Tước đi mua đồ cho Khúc Thanh Ca, nói rõ quan hệ hai người rất tốt, nếu cho Kính Thiếu Khanh biết, phải chăng có thể khiến cho anh không cần lo lắng như vậy nữa?
Chuyện An Nhã mưu tính Kính Thiếu Khanh đó chưa chắc là Diệp Quân Tước sai sử, không chừng ở trong đó có hiểu lầm, dù sao thời gian dài như vậy Diệp Quân Tước cũng không có chủ động tìm cô, cô càng nghĩ càng thấy Diệp Quân Tước sẽ không làm loại chuyện đó.
Nghĩ tới đây, cô thăm dò mở miệng nói ra: “Ban ngày em cùng Tiểu Ngôn dạo phố gặp Diệp Quân Tước, anh ấy đang mua đồ trang điểm cho Khúc Thanh Ca, còn cố ý căn dặn người bán hàng muốn dùng loại cho phụ nữ mang thai, Khúc Thanh Ca dùng cùng loại nhãn hiệu với em, quan hệ vợ chồng hai người bọn họ rất tốt…”
Lời còn chưa nói hết, cô liền nhận ra không thích hợp, giương mắt nhìn lại, sắc mặt Kính Thiếu Khanh lạnh xuống, đáy mắt còn nồng đậm khẩn trương. Cô không biết sao đột nhiên anh bị thế nào: “Sao… sao thế? Làm gì nhìn em như vậy?”
Anh giống như biến thành người khác, giọng nói lạnh lùng: “Em thật sự cho rằng dạng hôn nhân thương nghiệp như cậu ta và Khúc Thanh Ca có cái tình cảm chó má gì? Đây chẳng qua là em cho rằng mà thôi. Anh đã từng nói không cho em gặp cậu ta, ngẫu nhiên gặp cũng vậy, cố ý cũng thôi, lần sau đi vòng qual”
Trần Mộng Dao bị thay đổi đột nhiên của anh hù dọa, há to miệng, không nói ra gì.
Rất nhanh, Kính Thiếu Khanh tắm xong một mình đi ra, để cô một mình ở phòng tắm. Trong nội tâm cô nháy mắt trở nên vắng vẻ, rõ ràng mới vừa rồi còn vui vẻ, cũng bởi vì cô nhắc đến Diệp Quân Tước, đột nhiên biến thành dạng này…
Cô không biết, sau khi ra ngoài, Kính Thiếu Khanh trốn ở thư phòng hút mấy điếu thuốc không ngừng nghỉ, ngón tay cầm điếu thuốc cũng run rẫy không ngừng. Anh không dám nghĩ, nếu cô biết Diệp Quân Tước chính là Triển Trì thì sẽ có phản ứng gì, có thể sụp đỗ hay không. Anh không dám ở trước mặt cô biểu lộ ra quá nhiều cảm xúc, chỉ có thể lựa chọn tự mình tỉnh táo lại. Chuyện bây giờ anh có thể làm, cũng chỉ có ngăn chặn cô và Diệp Quân Tước chạm mặt, không nghĩ tới ngàn phòng vạn phòng, vẫn = không có bảo vệ tốt, may mắn lần này có Ôn Ngôn ở đấy, may mắn…
Rạng sáng, Khúc gia Hải Thành.
Sau khi Diệp Quân Tước xuống máy bay không có trực tiếp về Diệp gia, mà đi Khúc gia tìm Khúc Thanh Ca. Dù sao ông già kia nói rất rõ ràng, anh ta đến tìm Khúc Thanh Ca, không thể có bất kỳ lãnh đạm nào.
Sau khi biết được con rễ này cũng không phải là tàn phế, sắc mặt người Khúc gia liền trở nên khác lúc trước, gọi là một cái thích, lúc vào cửa rất nhiều người vây quanh Diệp Quân Tước, không ngừng hỏi han ân cần, biết cậu ta muốn tới, người Khúc gia cố ý chờ đến nửa đêm.
Nụ cười trêи mặt mẹ Khúc nồng đậm đến khiến cho người ta không được tự nhiên: “Quân Tước à, mẹ bảo phòng bếp làm đồ ăn khuya, ăn một chút?”
Diệp Quân Tước thản nhiên nói: ‘Không cần đâu, con không có thói quen ăn khuya.”
Vẻ cười của mẹ Khúc lập tức có chút cứng ngắc, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường: “Vậy được, Thanh Ca đã ngủ rồi, con vào phòng nó nghỉ ngơi đi, vợ chồng trẻ một hồi không gặp mặt, khẳng định phải dính nhau, chúng ta sẽ không quấy rầy con.”
Diệp Quân Tước khẽ “ù”, chờ anh lên lầu, mẹ Khúc mới đem nụ cười khó chịu thu lại. Bà không ngờ tới Diệp Quân Tước một chút mặt mũi cũng không cho bà, bà cố ý chuẩn bị đồ ăn cho anh, liền bị một câu làm cho lãng phí, lãng phí không chỉ là nguyên liệu nấu ăn, còn có tâm ý của bà, nội tâm bà thoáng có chút không thoải mái, cũng chỉ có thể làm bộ rộng lượng.
Chờ Diệp Quân Tước đẩy cửa đi vào phòng ngủ Khúc Thanh Ca, mới phát hiện Khúc Thanh Ca cũng không có ngủ.
Cô ngồi ở trêи giường tỉnh táo nhìn anh: “Lại là ông nội bức anh đến sao? Anh làm dáng một chút là được rồi, biết anh không nguyện ý, em cũng không muốn ép buộc anh.”
Diệp Quân Tước không lập tức nói chuyện, bởi vì đứng lâu khó chịu, nên ngồi xuống ghế trước bàn trang điểm của cô.
Đây là lần đầu tiên anh tiến vào phòng riêng của cô, giống với đại đa số con gái, cô cũng thích màu hồng, tầm mắt nhìn thấy tất cả đều là màu hồng, đến đồ chơi lông nhung trêи giường cũng thế, trong không khí đều lộ ra cùng thơm ngọt cùng giống với cô, nếu không phải bụng cô đã to đến vừa nhìn đã thấy, thì xem cái khác, còn tưởng rằng cô là cô gái chưa gả.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook