Nhà Có Bầy Mèo Chăm Hít Cỏ
Chương 69: Mày Không Phải Là Muốn Tao Sinh Con Cho Mày Đấy Chứ?

Sau khi hoóc-môn dần tan đi, kích tình bị rửa sạch bởi lí trí, Kinh Hà ôm con mèo lớn trên người, không biết nên làm thế nào cho phải.

Thứ đó của nó vẫn còn đang cắm ở bên trong huyệt nhỏ của cô, nhưng đã dần dần có xu hướng mềm đi.

Lo lắng gai trên dương vật của nó sẽ lại mọc ra khiến cô đau đớn, Kinh Hà đẩy con sư tử đực ra chút, muốn nó rút ra trước.

Sư tử đực hiểu ý của cô, tuy rằng có chút không bằng lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn rút ra.

Chỉ giao phối một lần là không đủ để mang thai con, chỉ là, bây giờ để cô mèo nhỏ của nó sẵn lòng chủ động giao phối sẽ hiệu quả hơn nhiều so với việc cưỡng ép cô giao phối thêm.

Dù sao lúc trước nó đã dùng sai phương pháp, hiện giờ không thể lặp lại vết xe đổ nữa.

Sư tử đực sau khi rút ra thì di chuyển sang bên kia giường, ngoan ngoãn nằm men theo mép giường, cơ thể khổng lồ đó như thể chỉ cần nhẹ nhàng di chuyển một chút thì sẽ rớt xuống.

Kinh Hà biết nó nghe hiểu tiếng người, cô trầm mặc một chút rồi nhường chút chỗ trống cho nó: "Lại đây chút đi, đúng lúc tao cũng có chuyện muốn nói với mày."

Sư tử đực do dự cuộn hai chân trước lại, đôi tai tròn hơi cụp xuống, dáng vẻ sợ sệt như thể làm sai chuyện sợ bị mắng.

Kinh Hà thì lại bị bộ dáng lúc này của nó chọc cười.

Lúc này mới biết cô sẽ tức giận à? Lúc trước cưỡng ép cô sao lại không biết nghĩ như vậy hả?



Vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, Kinh Hà có vài phần khí thế chuẩn bị tính sổ với nó, sư tử đực biết trốn không thoát được, đành phải ngoan ngoãn dời đến bên cạnh cô.

Vừa mới dịch sang một bên, còn chưa nằm xong, Kinh Hà đã vươn hai tay ra không ngừng xoa xoa đầu nó, không những xoa cái đầu bờm bồng bềnh của nó thành rối tung rối bù, còn nhân lúc sư tử không kịp chuẩn bị ôm lấy chiếc cổ lông lá của nó, tức giận đối mặt với nó.

Sư tử đực miễn cưỡng nhìn thấy được khuôn mặt nhỏ nhắn của Kinh Hà từ trong đám lông bờm rối tung, để cho cô được giải tỏa cơn giận, nó cứ nín thở, cam tâm tình nguyện để cho cô vò lông mình, không tỏ ra tức giận chút nào.

Nhìn ra sự lấy lòng của nó, Kinh Hà bất đắc dĩ thở dài một hơi, dùng chóp mũi chạm vào chiếc mũi to của nó để tỏ vẻ cô tha thứ cho nó.

Hết cách rồi, cô là người ăn mềm không ăn cứng, đây là một con mèo lớn, chỉ cần nó làm nũng tỏ vẻ đáng yêu và giả bộ đáng thương với cô là cô không so đo gì với nó nữa.

"Mày vì đang trong kỳ động dục bị khó chịu nên mới không thể không tấn công tao, phải không?" Kinh Hà đỏ mặt nghĩ lí do cho nó.

Cô biết mèo khi động dục sẽ vô cùng khó chịu, mèo lớn có lẽ cũng như vậy nhỉ?

Con sư tử này chắc là không tìm được con sư tử cái nào phù hợp, thế nên nó mới tấn công cô...

"Mày trốn ra từ sở thú nào vậy?" Một con vật lớn như vậy đi lại bên ngoài mà không bị bắt về sao? Mày không phải là yêu quái đó chứ, dù sao thì mày có thể nghe hiểu được lời của tao..." Kinh Hà vẫn đang tự suy đoán, càng nghĩ càng đi xa.

Dù sao thì, một con sư tử đực trưởng thành xuất hiện trong nhà của cô vào giữa đêm là chuyện quá kỳ dị.

Sư tử rừ rừ rồi lắc đầu, chậm rãi hạ thấp người xuống, để cho mình nằm sấp trên giường, đồng thời cũng để Kinh Hà có thể nằm thoải mái hơn một chút. Bờm của nó rối tung và rậm rạp, vùi mặt vào đống bờm đó như thể có thể lún luôn vào bên trong vậy.



Kinh Hà ôm cổ nó không buông, đây là lần đầu tiên trong đời cô được chơi với một con mèo lớn như vậy, nói không mới lạ thì là nói dối.

Nếu bỏ qua hành vi cấm kỵ của hai người trước đó, cô rất hưởng thụ niềm vui ôm mèo như này.

"Lần này tao bỏ qua, tao sẽ không so đo chuyện vừa rồi mày làm với tao. Nhưng mà, chúng ta dù sao cũng khác loài, cho dù... có giao phối thì cũng sẽ không thể có thai được đâu."

Kinh Hà hy vọng con sư tử này đến từ đâu thì hãy từ đó trở về, dù sao cô cũng rất rõ ràng, cô không thể chống đỡ nổi sinh lực vô cùng vô tận của một con động vật.

"Đi tìm sư tử cái của mày đi nhé, sau đó hãy cùng bọn nó sinh ra một bầy sư tử con nhé." Kinh Hà nở một nụ cười từ mẫu, cô vuốt ve chiếc bờm bồng bềnh của sư tử đực, tự cho là mình rất rộng lượng.

Cô không ngờ rằng sau khi nghe cô nói như vậy, con sư tử đực nhanh chóng căng mặt, nó thở hổn hển hừ hừ tỏ vẻ không vui.

Kinh Hà không biết câu nào của mình đã chọc nó tức giận, đang muốn hỏi thì sư tử đực lại đè tới, liếm một đường từ cổ cô xuống dưới.

Có lẽ là bởi quá mức tức giận, lần này nó khống chế lực không tốt, những chiếc gai trên lưỡi nó đâm vào Kinh Hà khiến cô vừa ngứa vừa đau.

Kinh Hà muốn đẩy nó ra nhưng lại không thể, chỉ thấy sư tử đực liếm qua bụng cô rồi cuối cùng lưu luyến ở phần bụng cô, sau đó nó cạ cạ cái đầu đầy lông của mình lên bụng cô.

Hiểu được ý mà nó muốn biểu đạt, Kinh Hà suýt nữa cắn phải lưỡi của mình, "Mày, mày không phải là... Muốn tao sinh con cho mày đấy chứ?!"

Sư tử đực rừ rừ, chớp chớp đôi mắt màu vàng rồi gật đầu để đáp lại cô.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương