Nhà Có Bầy Mèo Chăm Hít Cỏ
Chương 103: Chưa Được Ba Giây Đã Tước Vũ Khí Đầu Hàng

Bụng ngón tay người đàn ông không ngờ lại rất mềm mịn, khi chạm vào cánh hoa nhạy cảm khiến cho Kinh Hà cảm thấy kinh ngạc.

Tay anh mềm mại như thế, thế ngày thường người này được nuông chiều nâng niu cỡ nào đây chứ...

Thiên Ngọc Cẩn không dám làm thêm động tác nào, hai mắt nhìn chăm chú vào Kinh Hà, dường như đang đợi cô dạy bước tiếp theo.

Kinh Hà cười cười, "Lần đầu tiên chạm vào phía dưới của phụ nữ, cảm giác thế nào?"

Người đàn ông xấu hổ đến mức muốn chôn đầu xuống khi nghe thấy câu hỏi của cô, "Mềm mại lắm... Hơn nữa..."

Anh nhẹ nhàng cong bụng ngón tay lại vuốt ve, nghe thấy tiếng nước òm ọp, "Ướt..."

Kinh Hà khẽ run rẩy vì cái vuốt ve của anh, cô hít một hơi thật sâu, thầm cảm thán người này đúng là ngây thơ.

Sao anh có thể dùng khuôn mặt hồn nhiên vô tội làm ra chuyện bừa bãi phóng túng này chứ?

Kinh Hà giơ một chân giẫm lên mép giường, mở rộng chân ra để người đàn ông có thể thoải mái thăm dò nơi bí ẩn của cô.

Cô nắm lấy ngón tay anh, dẫn dắt anh chạm vào làm quen với từng bộ phận nơi riêng tư của phụ nữ.

"Đây là môi lớn, đây là môi bé, đây là hột le... Ừm... Hột le là nơi mẫn cảm nhất trên người phụ nữ, anh nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa nó thử xem?"

Nói xong, cô buông tay anh ra, để cho Thiên Ngọc Cẩn tự mình tìm tòi nghiên cứu.

Năng lực tiếp thu của đàn ông ở phương diện này quả thật là rất giỏi, rất nhanh Thiên Ngọc Cẩn đã có thể điều chỉnh được độ mạnh nhẹ tốt nhất thông qua phỏng đoán tần suất hô hấp của Kinh Hà.

Kinh Hà hơi kinh ngạc, nhìn vẻ chăm chú cố chấp trên khuôn mặt người đàn ông, suýt nữa cô đã không nhịn được mà bật cười lớn.

Sao anh có thể đáng yêu như vậy chứ?



Thấy bầu không khí chín muồi, hai tay Kinh Hà khoác lên đầu vai người đàn ông, nhẹ nhàng đẩy ngã anh lên giường.

Cô liếm liếm cánh môi khô khốc, đang muốn cầm gậy thịt cương cứng của người đàn ông để vào miệng huyệt, thì Thiên Ngọc Cẩn vội vàng dùng tay che dương vật mình lại.

Kinh Hà nhíu mày, rõ ràng là rất không hài lòng đối với hành động không hiểu tình hình của anh.

Cô đã làm tới mức độ này, đàn ông mà quá mức rụt rè thì đúng là mất hứng.

Thấy thế, Thiên Ngọc Cẩn vội vàng mở miệng giải thích: "Không... Không có bao..."

Anh vẫn còn nhớ rõ trước đó Kinh Hà từng nói không thích đàn ông làm

tình không đeo bao, anh không muốn chỉ vì một lần ham vui mà biến thành người mà Kinh Hà ghét.

Bị nhắc nhở như thế, Kinh Hà mới phản ứng lại, suýt nữa cô đã để ham muốn che mờ đầu óc rồi.

Cô bất ngờ với sự đói khát của bản thân, hơn thế là cô vui mừng trước sự quý trọng của Thiên Ngọc Cẩn đối với mình, Kinh Hà đẩy tay anh ra, nhẹ nhàng vuốt ve bụng ngón tay mịn màng của anh ta: "Vậy… giống như vừa rồi, thử lấy tay giúp tôi, nhé?"

Sự cổ vũ của Kinh Hà khiến Thiên Ngọc Cẩn nóng lòng, nhưng anh vẫn xoắn xuýt một lúc, do dự hỏi: "Tôi... Thực sự có thể làm chứ?"

Anh ngốc nghếch như vậy, sẽ không khinh nhờn nữ thần của anh chứ?

Nhưng mà một chút do dự cuối cùng của anh đã bị nụ cười dịu dàng của Kinh Hà rửa sạch, Kinh Hà kéo tay anh, lần nữa kéo nó vào thăm dò bên trong chốn đào nguyên ướt át của cô.

"Nơi này là miệng âm đạo, thử thò một ngón tay vào xem?"

Cô kiên trì khích lệ người đàn ông ở dưới người, giọng nói dịu dàng mềm mại hướng dẫn cho anh, "Đúng rồi... Chầm chậm đưa vào..."

Thiên Ngọc Cẩn làm theo hướng dẫn của Kinh Hà, đẩy hai cánh môi bé trắng mịn ra, chậm rãi đưa ngón giữa chen vào bên trong huyệt nhỏ.



"Cảm giác thế nào?"

"A... mềm và ấm quá..."

Chỉ mới đưa một ngón tay vào, thịt ở trong huyệt mềm mại đã chen chúc xoắn lại siết chặt lấy kẻ xâm lược như thể muốn đẩy anh ra ngoài.

Thiên Ngọc Cẩn bị những nếp thịt trong đó hút chặt đến mức da đầu tê dại, trong đầu không khỏi nổi lên những ảo tưởng.

Nếu như thứ chen vào là dương vật của mình, chắc chắn anh không thể kiên trì được ba giây là đã tước vũ khí đầu hàng...

Nét mặt sinh động trên gương mặt người đàn ông làm Kinh Hà thấy buồn cười.

Cô nhẹ nhàng kẹp chặt nơi ấy lại, khiến cho đôi mắt to tròn của anh như chứa đầy hàng vạn câu hỏi vì sao.

Ha ha, sao tên trai tơ này đáng yêu quá đáng thế?

"Anh còn có thể đâm sâu vào hơn nữa... Đúng rồi, thử chọc lên phía trên xem? Ừ ừm, đúng rồi… đúng là chỗ đó rồi, mạnh lên... A!"

Kinh Hà dùng ngôn ngữ chỉ huy ngón tay người đàn ông, còn yêu cầu anh chọc thêm một ngón tay nữa vào, dùng ngón trỏ và ngón giữa cùng kích thích điểm nhạy cảm của cô.

"Đây là cái gì?" Nghe theo lời chỉ huy của Kinh Hà, Thiên Ngọc Cẩn tìm thấy một cục thịt mềm cứng hơn thịt xung quanh trên vách tường âm đạo.

Chỉ cần anh dùng lực khẩy và chạm vào nơi đó, là có thể khiến cho Kinh Hà rên rỉ không thôi.

Kinh Hà cúi người, nhẹ nhàng nắm lấy cây gậy thịt cứng rắn của người đàn ông, vừa vuốt ve lên xuống, vừa thủ thỉ rên rỉ bên tai anh.

"Đó là điểm G, là nơi mẫn cảm nhất trong âm đạo phụ nữ... Cách kích thích nó tốt nhất là dùng ngón tay."

Nói xong, Kinh Hà thổi một hơi lên gương mặt ngăm đen đang đỏ bừng của người đàn ông, mặt cô ửng hồng hưng phấn, "Dạy cho anh nhiều thế, anh phải nhớ kĩ đấy... Sau này đừng chỉ biết ra vào hùng hục như cái pít-tông giống mấy tên đàn ông xấu xa kia đấy nhé."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương