Nguyệt Hàn
-
Chương 60: 60: Cáo Nhỏ 9
Khi Thẩm Ngạn Thanh quay ra, hắn đã rất sốc vì người xuất hiện sau lưng hắn, sáng vẻ ấy hắn chỉ nhìn thấy trong mơ hay qua những bức ảnh, video được Thẩm Nguyệt Hy cầm điện thoại, con ngươi lam sắc đảm mạc "Ta để quên hệ thống à?".
Giang Hàn Du ngoan ngoãn nói "Đúng a sư tôn, lần này con kiểm soát cơ thể nên Minh Duệ chưa kịp làm gì cả, người yên tâm".
Thẩm Nguyệt Hy nheo mắt "Ta để Hoài Tẫn qua lấy, đừng để Minh Duệ nghịch".
Giang Hàn Du gật đầu ngoan ngoãn "Tốt a sư tôn".
Thẩm Nguyệt Hy tay sờ nhẹ đầu của Thẩm Ngạn Thanh, y mỉm cười "Khi ta quay về, sẽ nói chuyện với con".
Thẩm Nguyệt Hy tắt trí não đi, y nhìn Thẩm Ngạn Thanh đã hơn 50 tuổi, nếp nhăn trên đường nét gương mặt xuất hiện nhiều rồi.
Y nhìn người đang ngủ, tay vươn ra chạm vào thấu kính lạnh băng kia "Tôi tưởng cơ thể này đã chết rồi".
Thẩm Ngạn Thanh nhìn y, tay vươn ra sờ lên gương mặt của y, khẽ sờ lên từng nơi trên gương mặt.
Thẩm Nguyệt Hy nhìn mị lực của nam nhân thành công, trải qua phong ba, như rượu vang lâu năm quyến rũ trước mặt.
Y cụp mi, con ngươi lam sắc trở thành màu mực, y khẽ hỏi "Còn ổn không?".
Thẩm Ngạn Thanh cúi đầu hôn lên môi y, hắn khẽ thì thầm "Có lẽ là không...! Cậu đi lâu quá...".
Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống "Ừm, có việc, chỉ kịp để lại A22-6 cho cậu".
Thẩm Ngạn Thanh cắn môi y một cái để giải tỏa tâm trạng của mình "Vậy A22-6 là gì".
Hơn 20 năm đồng hành với A22-6 thì hắn nhận ra A22-6 mang tri thức vượt qua giới hạn của thế giới, nó đi trước thế giới về các phạm vi, có đầy đủ tư liệu của các ngành trên thế giới, rất nhiều thông tin bí mật quân sự hay y học đều ở trong bộ lưu trữ của A22-6, các nhân viên nghiên cứu đều không biết về A22-6, cha đẻ của nó đã hôn mê nên không thể đụng vào A22-6.
Bây giờ bảo A22-6 hack mạng lưới thế giới cũng có thể nhanh chóng tra được thông tin.
Thẩm Ngạn Thanh đã thử làm cúp điện cả nước, không ai tìm ra nguyên nhân của sự việc kia cả.
Bây giờ nhìn thấy y, hắn mới hỏi được "Nó là gì".
Thẩm Nguyệt Hy hơi mím môi "Trí thức trong bộ não của tôi được lưu vào A22-6".
Y che môi hắn lại "A22-6 có thể xem như một vũ khí quân sự với trí óc và tài năng".
Thẩm Nguyệt Hy cười khẽ "Tri thức của tôi khác với mọi người, có thể nói chính là Thần, nhưng không phải ở đây...!Lần này tới là để cùng cậu đi hết quãng đường còn lại, được chứ? Cậu có cho phép không?".
Thẩm Ngạn Thanh gật đầu rồi ôm y "Có thể".
......................
Thẩm Ngạn Thanh bây giờ nhận ra thay đổi, người xung quanh dường như chấp nhận Thẩm Nguyệt Hy quá nhanh, còn gọi y bằng cái tên xa lạ là Yến Giang.
Đôi khi hắn nói y là Dư thiếu hôn mê lâu tỉnh lại, mọi người đều không ai tin tưởng cả.
Thẩm Ngạn Thanh trầm mặc khó hiểu nên nhìn qua thiếu niên ôm hộp sô cô la nhân dâu tây ngồi nhai nhai xem phim.
Thẩm Ngạn Thanh ngồi xuống, lấy 1 viên rồi cắn "A Hy này, tại sao mọi người đều nói gương mặt cậu lạ?".
Thẩm Nguyệt Hy nhìn qua, y khẽ nói "Do pháp thuật tôi làm lên gương mặt, mọi người nhìn thấy tôi như thế này".
Thẩm Ngạn Thanh nhìn gương mặt thiếu niên thay đổi trở thành gương mặt xa lạ, cả người toát lên vẻ mị hoặc câu người, nhưng khi rũ mi xuống lại trở nên lạnh lẽo.
Thẩm Ngạn Thanh trầm ngâm.
Thẩm Nguyệt Hy nói "Lần trước tôi quay về nhà, bị bạn học hồi trước nhận ra, vì thế tôi biết, phải dùng pháp thuật khiến người khác không nhận ra gương mặt của mình".
Y nhai nhai sô cô la.
Thẩm Ngạn Thanh nhìn tai cáo rồi lại vuốt ve tai cáo kia, mềm.
Thẩm Nguyệt Hy an tĩnh để hắn vuốt tai, y lười biếng gối đầu lên đầu gối hắn xem phim.
Hôm sau Thẩm Ngạn Thanh đi làm, Thẩm Nguyệt Hy có đến công ty của hắn đưa cơm, ừm, sau khi hắn đi, Thẩm Ngạn Thanh đã kinh doanh công ty dược phẩm, có đội ngũ y bác sĩ tốt và các đơn thuốc từ A22-6.
Thẩm Nguyệt Hy đi đưa cơm, có không ít người dị nghị chuyện y bám cành đại gia, trẻ tuổi lại đi yêu đương với người đáng tuổi cha y.
Thẩm Nguyệt Hy: "?" Cha của y bây giờ hơn 80 tuổi, nhưng y lại hơn rất nhiều số tuổi đó, cung cả y không quan tâm luôn.
Thẩm Nguyệt Hy đi tìm Thẩm Ngạn Thanh, hắn đang nói ở trong văn phòng làm việc, trợ ký đang ở đó thì có tiếng gõ cửa, hắn khẽ nói "Vào đi".
Thẩm Ngạn Thanh nhìn người đi vào, hắn đứng dậy "A Hy".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu "Ừm, tới đưa cơm cho cậu".
Thẩm Ngạn Thanh vui vẻ đi qua cầm lấy hộp cơm trên tay y "Vất vả rồi, tôi ăn cơm của công ty là được, A Hy mệt không?".
Thẩm Nguyệt Hy nhìn qua trợ lý rồi nhìn Thẩm Ngạn Thanh, bình tĩnh lắc đầu "Không có, làm việc vất vả rồi".
Thẩm Ngạn Thanh vươn tay sờ nhẹ tóc của y "Ừm, cậu muốn cập nhật A22-6 không?".
Nam trợ lý có hơi ngỡ ngàng rồi nói "Thẩm tổng, A22-6 không phải trí não riêng của ngài sao..." còn có tư liệu của công ty nữa mà...
Nói chưa xong, trợ lý mặt hơi đỏ lên, mùi hương hoa quỳnh dịu nhẹ phảng phất xuất hiện trong không khí.
Thẩm Nguyệt Hy không nhận ra mùi hương nhưng Thẩm Ngạn Thanh lại cau mày "Cậu đi ra".
Trợ lý mặt đỏ bừng lên "Thẩm tổng...!Tôi, tôi xin lỗi, tôi không có thuốc ức chế...".
Thẩm Ngạn Thanh đưa tay che miệng Thẩm Nguyệt Hy, hơi hỏi hắn "A Hy nghe mùi gì không?".
Y khẽ mờ mịt "Mùi gì?".
Thẩm Ngạn Thanh ừ một tiếng, sau đó lạnh lùng nói với trợ lí "Ngày mai không cần đi làm".
Trợ lý vươn tay muốn cản tay hắn, mùi hoa quỳnh càng đậm hơn "Thẩm tổng...! độ phù hợp của chúng ta cao như vậy...!ngài cũng không nên yêu một beta như cậu ta chứ...!Tôi có tài năng mà...".
Thẩm Nguyệt Hy: "?"
Thẩm Ngạn Thanh bình tĩnh nói "Độ phù hợp thì sao? Người có độ phù hợp 100% với tôi đã thuộc về tôi" hắn gọi bảo an tới.
Thẩm Nguyệt Hy khẽ nói "Cho cậu ta đi làm sau khi dừng phát tình cũng được".
Thẩm Ngạn Thanh gật đầu, dịu dàng vô cùng "Nghe A Hy".
Thẩm Nguyệt Hy nhìn trợ lý trừng mình rồi bỏ đi, y không hiểu gì rồi đi qua cầm điện thoại của Thẩm Ngạn Thanh qua chỗ bàn trà ngồi, y lấy laptop, mở hệ thống ra, kiểm tra con chip.
Thẩm Nguyệt Hy mở hệ thống im lặng ngồi đó làm việc.
Tan làm, Thẩm Ngạn Thanh nhìn con cáo nhỏ bây giờ có 2 cái đuôi nhỏ, mềm mềm manh manh.
Quay về nhà, Thẩm Ngạn Thanh sau khi ăn xong thì kiểm tra các tính năng mới của cáo nhỏ, bé cáo dùng dễ hơn, hắn tò mò cắn nhẹ tai Thẩm Nguyệt Hy đang ôm gói bánh.
Thẩm Nguyệt Hy: "?"
Hắn cắn nhẹ, khẽ thì thầm với giọng trầm ấm bên tai y "A Hy, có thể không?".
Thẩm Nguyệt Hy ừ một tiếng "Được".
Hắn di chuyển răng xuống cọ nơi gáy của y, răng nanh cọ cọ gáy rồi cắn vào, không có tuyến thể, nhưng có mùi hương quen thuộc trên da thịt, nhẹ nhàng lại êm dịu.
Cắn không vui, Thẩm Ngạn Thanh dứt khoát ăn người, Thẩm Nguyệt Hy nhìn hắn mất kiểm soát mà lộ cả tai và đuôi.
Thẩm Ngạn Thanh liếm răng nanh của mình rồi cười "A Hy...!Muốn".
Thẩm Nguyệt Hy bất lực lộ ra tai và đuôi ra, nhưng chỉ lộ ra 1 cái đuôi, Thẩm Ngạn Thanh vui vẻ dùng đuôi cọ cọ với đuôi của y.
Thẩm Ngạn Thanh vui vẻ thịt người xong xuôi thì đưa Thẩm Nguyệt Hy đi tắm rửa sạch sẽ.
Thẩm Nguyệt Hy khá hài lòng vì chỉ làm 2 lần là dừng.
Y vui vẻ ôm máy tính bảng chơi game.
Thẩm Ngạn Thanh ôm người trong lòng, tò mò hỏi "Nguyệt Hy, ở nơi đó cậu làm nghề gì?".
Y khẽ nói "Giám đốc của tập đoàn Thẩm Thị chuyên về AI, cũng có lấn chân sang các ngành khác, khoa học ở đó hiện đại hơn, kỹ thuật thực tế ảo 3D xuất hiện rất nhiều".
Thẩm Ngạn Thanh suy nghĩ rồi hôn lên má của y "Muốn làm game không?".
Một người từng làm tuyển thủ chuyên nghiệp như y gật đầu "Lười lắm".
Y quăng máy tính bảng đi, Thẩm Ngạn Thanh nhìn nó biến mất thì trầm mặc.
Thẩm Nguyệt Hy ôm hắn, y dựa đầu vào vai hắn "Ngủ thôi".
Thẩm Ngạn Thanh gật đầu.
Sau đó dựa ôm người yêu mình ngủ say.
Thẩm Ngạn Thanh cũng không kết hôn với y mà hai người yên tĩnh chung sống, Thẩm Nguyệt Hy đề xuất kết hôn, thiệp mời được mời rất nhiều, ngay cả Dư gia cũng tới.
Thẩm Nguyệt Hy mặc âu phục màu trắng cùng Thẩm Ngạn Thanh làm lễ xong, y đi tiếp rượu, chủ yếu là ngăn Thẩm Ngạn Thanh uống.
Thẩm Ngạn Thanh hơi hoài nghi về tửu lượng của y, nhưng cẩn thận nhớ lại khi trước uống 2 ly đã gục của chồng mình, hắn có chút đắn đo.
Nhưng người uống toàn bộ mặt không đỏ, người không có mùi rượu như Thẩm Nguyệt Hy vẫn là làm Thẩm Ngạn Thanh đứng hình.
Thẩm Nguyệt Hy chớp mắt, y nhìn cáo con nhà mình đứng hình nên lộ tai cáo cho hắn sờ, Thẩm Ngạn Thanh vui vẻ sờ tai y "Được rồi".
Lan di mỉm cười rồi nói "Tiểu Giang, A Thanh, chúc 2 đứa tân hôn vui vẻ".
Thẩm Nguyệt Hy gật đầu, y cẩn thận nói "Cảm ơn mẹ".
Lan di cười cười.
Thẩm Ngạn Thanh bỗng nhiên nghe thấy âm thanh [Có gì đó xuất hiện...]
[Có sát khí..
Phía đông nam của đại sảnh]
[Phát hiện mục tiêu]
Thẩm Ngạn Thanh giật mình nhìn qua phía của y "A Hy?".
Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống "Em ra ngoài một chút, không sao đâu".
Thẩm Nguyệt Hy đi ra ngoài, sau 1 chút y đi vào, Thẩm Ngạn Thanh nghe được âm thanh ấy lần nữa.
[Đã xử lý mục tiêu, A22-6 báo cáo hoàn tất]
Thẩm Ngạn Thanh nhìn qua đồng hồ trên tay mình, A22-6? Tại sao nó lại hoạt động, người có thể điều khiển cũng chỉ là y.
Thẩm Ngạn Thanh trầm mặc nhìn thấy trước mắt xuất hiện một bảng hệ thống.
[Có gì khó chịu sao? Mặt cậu xanh quá]
Thẩm Ngạn Thanh thử suy nghĩ thì nó lại bị nhập vào thanh trả lời, hắn nghịch một chút rồi gửi qua [Cái gì mà xử lý mục tiêu vậy?]
[À, khi nãy có 2 tên sát thủ cử vào, đã cử người đi xử lý xong rồi, không sao, đừng lo, hôn lễ sẽ tiếp tục]
Thẩm Nguyệt Hy và Thẩm Ngạn Thanh sau khi về chung nhà thì không có gì đáng để bàn tán.
Cuộc sống bình ổn, Thẩm Nguyệt Hy được mang danh là thượng vị kiếm chồng giàu.
Sống rất êm, yên tĩnh đi chơi với Thẩm Ngạn Thanh, nói chung là hay đi chơi, hay đăng ảnh lên vòng bạn bè.
Mấy người chanh chua ngồi chờ hai người họ bao giờ ly hôn, nhưng chờ mãi mà không thấy, tới lúc Thẩm Ngạn Thanh mất thì cũng không thấy Thẩm Nguyệt Hy lộ diện, Thẩm Nguyệt Hy để con nuôi gánh hết, còn lại thì y không quan tâm mà buông bỏ và rời đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook