Nguyện Ý - Táo Đỏ
-
8: Muốn Thử
" cậu muốn xuống siêu thị để mua gì không "uyển uyển quay xuống nhìn nhã tịnh đôi mắt thâm quầng hiện rõ cô đoán chắc có lẽ uyển uyển đã thức khuya để học bài cô nhẹ nhàng lấc đầu " tớ không xuống cậu xuống đi " khuôn môi cô nở nụ cười nhẹ đôi mắt cong lên uyển uyển nhìn xuống bàn học của cô bạn nhã nhã giấy nháp viết kín chữ, số " cậu muốn uống gì không để tớ mua cho " nhã tịnh im lặng sau vài giây suy nghĩ cô mở miệng nói " cậu mua giúp tớ một hộp sữa socola nhé " giọng nói cô nhẹ nhàng khiến người đối diện cảm thấy rất thoải mái khi nghe
sau đó uyển uyển đi xuống siêu thị cô thì ngồi làm bài lớp học đang ồn ào bỗng chốc trở lên náo nhiệt hơn bao giờ
" sao hoa khôi lâm tiểu đồng lại xuống đây "
" chắc là tìm kính minh rồi nhìn vẻ mặt háo hức của cô ấy kìa " tiếng xì xào bàn tán xôi nổi hơn lúc này nhã tịnh mới ngước đôi mắt hạnh lên nhìn ngoài cửa là một cô gái xinh đẹp vẻ đẹp này quả thực rất quyến rũ mái tóc được làm xoăn gương mặt hài hòa được trang điểm nhẹ áo đồng phục rộng thùng tình cũng đã được sửa cho nhỏ lại để tôn lên dáng người đồng hồ cát, đôi mắt cô thờ ơ nhìn hoa khôi khối 11 đang cười tươi nói chuyện với những người bạn trong lớp " chỗ ngồi của a minh ở đâu thế cậu có thể cho tớ biết được không " lời nói vừa dứt các bạn học trong lớp đã quay đầu lại chỗ cô và nói " kia là chỗ ngoòi của kính minh " một nữ sinh trong đó nói lâm tiểu đồng nhanh chóng đi về phía cô trên tay cầm một hộp bánh nhìn rất đẹp mất thắt nơ tinh sảo nhìn thoáng qua đã biết đắt tiền rồi tiểu đồng nở nụ cười với nhã tịnh bàn tay nhanh như thoát để hộp bánh vào ngăn bàn của kính minh sau đó xoay người ra khỏi lớp còn không quên chào mọi người.
tiết học tiếp theo cũng bắt đầu được ít lâu giáo viên bộ môn anh đang giảng bài hăng say đám người kính minh mới kéo nhau đi vào đôi mắt thờ ơ lãnh đạm của anh liếc qua người cô đang làm bài còn không thèm ngẩng đầu lên nhìn.
.
, đám người phùng hằng giải thích qua loa cho xong rồi cũng được vào lớp nhã tịnh không quá giỏi về môn tiếng anh lên trong giờ này cực kì chăm chú nghe giảng ghi chép đầy đủ làm bài tập lại càng khống sót một chữ lúc thiếu niên ngồi cùng bàn kéo ghế đã gây ra tiếng động nhỏ cô mới bị âm thanh vừa rồi kéo ra khỏi sự tập trung cô quay sang nhìn cậu vẫn luôn là cái dáng vẻ cà lơ phất phơ ấy mặc kệ sự đời
thấy ánh mắt của cô đang nhìn mình kính minh mới mở miệng lên tiếng " nghe giảng đi kìa " vừa nói cậu vừa lấy sách từ ngăn bàn ra hộp bánh được lâm tiểu đồng để vào lúc ra chơi lộ ra phân nửa cô cũng thấy điều này nhìn khuôn mặt thanh tú của thiếu niên ngồi bên cạnh khuôn mặt khẽ nhăn lại không chút cảm xúc còn chẳng thèm nhìn thẳng tay vứt hộp bánh vào thùng rác " thật lãng phí " cô buộc miệng nói ra câu này lúc nói dứt câu mới hoàn hồn quay đầu lại làm bài câu nói này của cô khiến kính minh cũng phải bật cười khàn khàn " nếu là cậu để vào đây tôi sẽ không vứt " giọng nói của cậu mang vài phần trêu trọc ánh mắt thoáng vài tia dịu dàng nhìn nhã tịnh.
.
" cậu đừng mơ mộng nữa học bài đi " đôi mắt cô chăm chú nhìn sách đôi tay linh hoạt viết chữ còn một tay vén lọn tóc đang rũ trước mắt ra phía sau tai cô nghĩ thầm kính minh là một cậu học sinh giàu có trong trường lên những hộp bánh có chút đắt đỏ đó cũng chẳng để vào mắt, kính minh vẫn đang nhìn cô mọi hành động đều bị cậu thu vào mắt
nhã tịnh như là một chùm sáng sáng rất sáng làm cho cậu cảm thấy chói mắt dù chói mắt nhưng vẫn muốn nhìn thêm chút nữa cậu muốn hiểu rõ thêm chút nữa sự tò mò trong mỗi con người là vô tận và cậu cũng thế cậu rất tò mò về cô gái này cảm giác mới lạ tản quang người cô khiến cậu muốn bước vào vòng tròn của cô thử xem
không biết thế nào nhưng cậu muốn thử!
Thời gian lớp 11 trôi qua quá vội vàng như một cái chớp mắt nhẹ nhàng chẳng để cho con người cảm nhận được cái gọi là kỉ niệm.
.
giáo viên chủ nhiệm lớp nhã tịnh thông báo về đại hội mùa thu một cách nhanh chóng và vội vàng vừa nghe được lời này lớp học đang yên tĩnh liền trở lên náo nhiệt lạ thường tiếng hò hét của đám người phùng hằng lẫn mẫy bạn nam sinh khác nổi lên đối với học sinh lớp 11 đang trong giai đoạn gom góp kiến thức mà nói đây là một thời điểm có thể buông lỏng xả hơi nhìn cảnh tượng này không khỏi khiến cô chủ nhiệm bất lực gõ vào bàn vài cái.
Cũng không có gì lạ thường học sinh lớp 11 học ngày đêm để có một lền tảng vững vàng còn sang lớp 12 trong mắt các giáo viên đều là sự kì vọng với học sinh còn sự kì vọng của gia đình lên việc học càng ngày càng áp lực trường học lại hiếm khi tổ chức những đại hội thể thao như thế này lên các học sinh vui mừng là điều không khó đoán, trong giờ ra chơi của lớp trưởng di hoà cầm trên tay tấm phiếu đăng kí bộ môn thi lớp a5 sĩ số khoảng tầm 30 người phần lớn là con trai con gái chỉ chiếm phần nhỏ các bộ môn thi đa dạng phong phú vô cùng chạy cự li gần, chạy tiếp sức, ném vòng bật xa đều có lớp trưởng đứng trên bục giảng nhìn cảnh tượng chỉ có lác đác vài người lên đăng kí thì không khỏi sầu não.
ngôn tình tổng tài
" các cậu nếu không đăng kí thì lớp mình còn thiếu rất nhiều môn thi những khác quy định của nhà trường mỗi môn đều phải ít nhất một người tham gia nếu không sẽ bị trừ điểm " giọng nói của di hoà mang vài phần tức giận các bạn nữ trong lớp còn không tham gia trái ngược hoàn toàn đám học sinh nam vui vẻ lần lượt lên đăng kí nhìn kĩ lại thì cẫn còn thiếu vài hạng mục.
.
Nhã tịnh lặng lặng ngồi phía dưới học từ mới không quan tâm trời sinh nhã tịnh đã không thích mấy bộ môn thể thao này rất tiêu hao sức lực lên cô không thèm để tâm tí nào nhưng hoàn toàn ngược lại uyển uyển lại hào hứng vô cùng đôi môi cười tươi không cần tưới khuyên nhủ cô " bảo bối cậu tham gia đi lớp đang thiếu người kìa nếu không sẽ bị trừ điểm đó " qua vài phút uyển uyển không buông tha lời nói vẫn lải nhải bên tai nhã tịnh cũng đã phải xuống nước rồi.
Cô đi lên đăng kí chạy 800 mét rồi liếc nhìn sang phần chạy tiếp sức còn đang thiếu người tiện tay kí vào luôn " nhã tịnh cậu không nhầm chứ cậu đăng kí hai hạng mục luôn cậu có chắc không " giọng nói của di hoà mang mười phần vui vẻ nhưng đôi mắt di hoà trợn to nhìn phiếu đăng kí còn cô thì sao?
" ừm không sao " lớp trưởng còn chưa nghe rõ câu trả lời thì đã thấy cô bước về chỗ.
" cậu đăng kí hai hạng mục à cậu ngốc à sẽ mệt lắm đó " vẻ mặt uyển uyển thay đổi không thôi từ ngạc nhiên rồi sang tức giận khiến cô phải nhịn cười rồi lắc đầu ra hiệu sẽ không sao cô vừa ngồi thì cậu bạn cùng bàn kính minh đứng lên đi thẳng lên bục giảng đăng kí mùi hương gỗ xen lẫn mùi thuốc lá nhẹ khiến cô cảm thấy dễ chịu đôi mắt không khỏi không nhìn cậu thiếu niên kia
" a minh cũng đăng kí thi à tao không nhìn nhầm chứ " đôi mât vũ đình trợn tròn vẻ mắt có đôi chút nhăn nhó phùng hằng bên cạnh không khác là bao " tao nghe a minh bảo cậu ấy ghét mấy môn này lắm cơ mà sao giờ lại.
.
" chữ tiếp theo chưa thốt ra khỏi miệng thì đôi mắt tử thần đã liếc nhìn đám người phùng hằng một cái khiến họ xanh mặt ngậm miệng im ru~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook