Nguyên Thủy Tái Lai
Quyển 4 - Chương 142

Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Chi

*****

Có rất nhiều trứng, chỉ ngưỡng cổ không cho mấy quả trứng đó rơi xuống thực quản là đã cực kỳ vất vả rồi, nó không thể mang từng này quả trứng bay lên được, huống hồ nơi này rất lạnh, trong tình huống há mồm bay lên, phần lớn diện tích quả trứng sẽ bị gió thổi lạnh, sau đó không thể nở ra được nữa. Để mấy quả trứng này an toàn, con Kantus này đã tự quăng mình vào một tình trạng rất xấu hổ.

Ngay dưới cái nhìn chăm chú của Mạnh Cửu Chiêu và Alice, thân mình con Kantus kia chậm chạp chìm xuống thêm một chút.

Cái mảnh đồng bằng băng này cư nhiên lại có thể tiếp tục chìm thêm xuống.

Nước đá đã ngập quá cổ của con Kantus kia, nó lại càng thêm kinh hoàng rõ rệt hơn, không muốn nước biển đi vào miệng làm ướt chỗ trứng bên trong, nó chỉ có thể duỗi cổ về phía trước.

Nhưng cũng chỉ là uổng công vô ích, một khi mảnh băng nguyên đã chìm vào trong nước, chuyện tan chảy chỉ là chuyện sớm muộn, dựa vào tốc độ chìm xuống của hiện tại, không bao lâu nữa, nước biển sẽ hoàn toàn bao phủ nó.

Nó chỉ có hai lựa chọn, ở lại chết đuối, hoặc… buông bỏ chỗ trứng trong miệng, rời đi một mình, hoặc là chỉ có thể mang theo số ít trứng trong đó rời đi.

Nó cự tuyệt lựa chọn thứ hai.

Nước biển lan lên cổ nó từng chút từng chút. Trong mắt nó lộ ra một chút tuyệt vọng.

Cùng lúc đó, Mạnh Cửu Chiêu bỗng nhiên mở miệng nói:

“Mi có muốn biết lựa chọn thứ ba là gì không?”

Cậu nói xong, vỗ vỗ đỉnh đầu Alice, sau đó Alice chợt mở to miệng. Đám con non béo mập trốn trong túi của nó đã sớm ngoan ngoãn, trong khi Mạnh Cửu Chiêu đang quan sát con Kantus kia, đám con non đã sớm tụ tập trước miệng túi của Alice trộm hóng hớt ra bên ngoài. Đóa Đóa nhà Tiểu Hoa là đứa nhóc gan lớn nhất trong đám con non, trong nháy mắt Alice há mồm, nó chạy tới miệng túi ngay phía dưới răng của Alice.

Hoàn cảnh xung quanh từ tối đen trong phút chốc trở nên sáng chói, đám con non lập tức thấy hoảng sợ, xô đẩy nhau, trong phút chốc từ ngoan ngoãn lại trở nên lộn xộn trong túi của Alice.

Mấy con non khác đều đang chạy, Alice cảm nhận rõ ràng được đầu lưỡi của mình đang đặt trên một cục tròn tròn nào đó. Toàn bộ cảm giác này được sinh ra từ một cục lông vàng, không phải là George thì còn ai nữa chứ?

Vào góp vui với đám con non kia, loại chuyện phí sức này George lười không thèm làm… cũng chẳng còn cách nào, vị trí nó đang ở vừa khéo lại ở ngay chính giữa đám con non (đây là vị trí ấm áp nhất)  lúc mấy con non kia cố gắng để đi ra ngoài, George đang say ngủ liền bị đạp tỉnh.

Tóm lại, George là đứa vô tội nhất, đầu tàu dẫn đám con non này đi thám hiểm không phải nó, nhưng mà, khi Alice mở mồm nói chuyện, mấy đứa khác đều chạy sạch!

Cục lông nhỏ màu vàng còn chưa tỉnh ngủ liền bại lộ dưới mi mắt của con Kantus xa lạ.

Chính xác là không thể trốn vào đâu được nữa, ngay lúc này, tầm mắt con Kantus đực kia cách mồm Alice chưa tới hai thước, sở dĩ Mạnh Cửu Chiêu dám cho nó và Alice tiếp xúc gần như vậy, đơn giản là cậu tin rằng nó không dám nói chuyện, lại gần một chút chẳng qua là hi vọng nó có thể thấy rõ cái túi của Alice mà thôi, Mạnh Cửu Chiêu hoàn toàn không nghĩ tới đám con non lại nghịch ngợm như vậy, sức khỏe tốt như vậy, cư nhiên lại có thể bò từ trong túi của Alice ra đến đây.

Vì vậy, ngay trước khi bị nước biển bao trùm, con Kantus kia thấy được cục bông vàng nho nhỏ trong miệng Alice.

Lông dày rậm xõa tung, đôi mắt trong vắt linh động, đầu không lớn nhưng lại rất cân xứng với dáng người, cái cánh nho nhỏ cũng vô cùng có lực.

Đây là một con non rất khỏe mạnh, cha của nó chăm sóc cho nó quả thật là rất tốt.

Không rõ là có chuyện gì, khi George thấy con Kantus trước mặt, là một con non sinh ra tại vùng đất sinh sản không hề nghèo nàn thiếu hụt đồ ăn, Kantus trưởng thành ở đó đều đối xử rất tốt với đám con non. Không phải chỉ mỗi ba ba và Solid Lusar đưa đồ ăn cho nó, mà những con Kantus khác cũng luôn cho nó những món mới lạ để ăn (Đây là do long duyên của ba ba nó rất tốt đó ⊙▽⊙), lớn lên trong cái hoàn cảnh đó đến tận bây giờ, nên George hoàn toàn không có chút sợ hãi nào với Kantus xa lạ.

Thậm chí nó còn chủ động đi chào hỏi.

George vui vẻ chiếp một tiếng với ông bác đang ngâm trong nước này, sau đó…

Sau đó Mạnh Cửu Chiêu liền nhìn thấy nước mắt lặng lẽ chảy ra từ hốc mắt con Kantus kia, từng giọt nước mắt lớn, nóng hầm hập trào ra từ vành mắt nó, chưa kịp rơi xuống theo quán tính đã hòa tan vào nước biển lạnh băng.

Không thể làm bộ làm tịch được nữa, Mạnh Cửu Chiêu nhảy vào trong biển, run cầm cập bơi tới bên cạnh con Kantus kia, cậu cố gắng chỉ vào sâu trong họng Alice: “Có thấy rõ không? Chỗ đó có một cái túi! Có thể chứa rất nhiều trứng! Đám con non của bọn tôi đều trốn trong đó.”

Mạnh Cửu Chiêu liều mạng gào thét, nhưng đối phương lại vẫn tiếp tục thờ ơ, cuối cùng, khi nghe đến hai chữ con non, hắn rốt cục cũng thỏa hiệp.

Hắn chớp chớp mắt.

Coi đây là hành động thể hiện sự ngầm đồng ý của đối phương, Mạnh Cửu Chiêu thăm dò sờ lên mặt hắn, phát hiện đối phương thực sự không nhúc nhích, cậu lập tức nhẹ nhàng, nhanh chóng vận chuyển trứng trong miệng của đối phương ra.

Mấy quả trứng này hẳn là sắp nở, so với trứng vừa mới được sinh ra, bọn chúng có vẻ nặng hơn một chút. Để vận chuyển hết chỗ trứng này, cậu gần như là phải dùng hết sức bú mẹ. Rời khỏi miệng con Kantus này, độ ấm của trứng sẽ giảm xuống rất nhanh, động tác của Mạnh Cửu Chiêu nhất đinh phải vừa nhanh chóng lại phải cẩn thận mới được.

Một quả, hai quả, ba quả. Cậu máy móc nhớ kĩ số trứng. Trong hoàn cảnh nhiệt độ lạnh giá này, đầu cậu thế mà lại có thể đầy mồ hôi, có thể đoán được là khối lượng công việc này lớn như thế nào, cậu đã tưởng tượng nơi này là một chiến trường.

Nếu như nói, hiện tại vùng đất sinh sản chính là chiến trường của Solid Lunsar và Louis, thì nơi này chính là chiến trường của cậu!

Kiên trì, nhất định cậu phải kiên trì.

Khi viên trứng cuối cùng được bỏ vào trong túi của Alice, Mạnh Cửu Chiêu cảm thấy toàn bộ cánh tay đều không còn là của bản thân nữa rồi, thế nhưng, cậu đã thành công.

“Gào!” Nằm bẹp trên lưng của Alice, Mạnh Cửu Chiêu không nhịn được gào loạn lên một tiếng.

Sau khi âm thanh của cậu ngừng lại không bao lâu, có một tiếng gào khác còn hùng hồn hơn đập thẳng vào khiến lỗ tai cậu nổ tung —

“Gào! Gào! Gào! —“ Đây mới thực sự là tiếng khủng long gầm.

Lấy vị trí của nó và Mạnh Cửu Chiêu làm tâm vòng tròn, tầng tầng sóng âm đẩy ra ngoài, thậm chí sóng âm còn chấn động tạo từng từng gợn sóng trên mặt biển.

Hai lỗ tai của Mạnh Cửu Chiêu bị mất đi công năng trong phút chốc, quay đầu nhìn về phía vị trí con Kantus kia, lại vừa vặn nhìn thấy cảnh con Kantus kia vỗ cánh bay lên từ trong nước.

Đôi cánh rộng lớn hoàn toàn mở ra, che khuất một mảnh không trung lớn phía trên Mạnh Cửu Chiêu, thân thể to lớn tạo ra một mảnh bóng đen kéo dài trên mặt biển, nương theo tiếng động vẫy cánh, hàng loạt phiến băng nhỏ từ trong kẽ cánh rơi xuống, lốp bốp lốp bốp rơi trên mặt biển, tựa như một trận mưa đá.

Con Kantus ngậm trứng, bất động trong biển một cử động nhỏ cũng không dám làm, cư nhiên lại là một con Kantus khỏe mạnh như vậy.

Trong nháy mắt, Mạnh Cửu Chiêu bị sự dũng mãnh của đối phương chấn động đến.

Không chỉ có cậu, mà cả Alice đang há miệng và đám con non trong miệng nó cũng bị làm cho ngây người.

Ban đầu, mấy đứa nhóc kia đúng là có ngây người, có điều chỉ một lúc sau chúng đã có thể tỉnh lại, kêu chiêm chiếp, giống như là đang bắt chước theo tiếng gào vừa nghe được.

Con Kantus kia có thể nghe được rõ ràng tiếng con non, nó không bay xa, lượn vòng phía trên đám con non, miệng không ngừng gầm khẽ.

Tiếng gầm hùng hồn của khủng long trưởng thành và tiếng kêu non nớt chói tai của đám con non hòa vào làm một, cảnh tượng này lại vô cùng hài hòa.

Đối với đám con non vừa mới được sinh ra mà nói, con Kantus khỏe mạnh trước mặt này chính là tương lai của bọn chúng, sự khỏe mạnh của nó khiến đám con nít kia phải bái phục.

Mà đối với con Kantus thành niên kia mà nói, những con non này lại là niềm hi vọng mới của nó, bọn chúng chính là toàn bộ động lực để nó trở nên lớn mạnh.

Chỉ trong nháy mắt, Mạnh Cửu Chiêu bỗng hiểu được bí mật sự chấp nhất của Kantus với đám con non.

Vì các con, ta trở thành anh hùng — đây chính là lời thề của từng đời từng đời Kantus dành cho đám con non.

Những con non lớn lên bên cạnh cha mình, sự trưởng thành của chúng có tồn tại giống như một lời tuân thủ ước hẹn của Kantus.

Đây chính là phương thức giáo dục truyền thống nguyên thủy của Kantus thời đại này.

Cự long to lớn trên bầu trời, con cá mê man trong nước, và tiếng chiêm chiếp của đám con non, lúc này đây lại tạo ra hình ảnh đẹp nhất trong đất trời.

Mạnh Cửu Chiêu bị cảm động sâu sắc.

Có điều, quãng thời gian cậu xúc động cũng không hề dài.

==///

Con khủng long hùng mạnh thề sống chết ngậm trứng bảo vệ trứng an toàn, không được bao lâu đã lộ bản chất thật.

“Rút cục cũng có thể nói chuyện rồi!” Bộ dáng của nguyên hình không thích hợp để bay lượn trên không, nó mau chóng biến thành hình người, đại khái là bởi vì hành vi anh dũng cứu trứng của Mạnh Cửu Chiêu, nó thực sự rất cẩn thận lựa từ nói chuyện với cậu.

“Tên tôi là Kaka.” <– Xem đi, vừa nghe tên cũng biết là không có tí phẩm chất anh hùng nào rồi.

“Vùng đất sinh sản của bọn tôi bị ngập.” <– Chuyện này… người có mắt cũng có thể nhìn ra được.

“Sau đó nhóm đồng bạn của tôi liền đi cướp địa bàn hết rồi.” <– Đệt! Quả nhiên là đám các người.

“Thể trọng của tôi nhẹ nhất, nên bị bắt ở lại…”

“Đám đồng bạn của tôi vừa rời đi không được bao lâu, thì nước tràn lên càng nhiều, vùng đất sinh sản hoàn toàn bị chìm xuống, mắt thấy trứng bị ngập, tôi, tôi liền bỏ hết trứng vào trong miệng.

Khi Kaka nói mấy lời này, có một loại đắc ý nho nhỏ kiểu, “Có thể nghĩ ra được cách này tôi thực cmn thông minh.”  Mạnh Cửu Chiêu thực sự không còn gì để nói với con Kantus như này, hóa ra chính mi là đầu sỏ đưa bản thân mình vào tình huống xấu hổ này.

Kantus quả nhiên là giống loài vừa cường đại lại vừa có khí chất gây hài <– Giờ khắc này, đây là lần thứ hai Mạnh Cửu Chiêu xác nhận lại quan điểm.

Giải quyết xong chuyện mấy quả trứng, chuyện ở chỗ Solid Lunsar và Louis lại trở nên khẩn cấp hơn, tuy rằng con Kantus mình giết trăm phần trăm chính là một kẻ trộm trứng, nhưng mà, mấy kẻ đó không hề đuổi tới đây, đám Kantus kiên quyết đối mặt với đám người Solid Lunsar không hề đuổi qua cướp con non!

Bọn họ là đuổi qua cướp địa bàn.

Được, được rồi… mục đích này nghe rất là ngay thẳng, nhưng nếu bỏ qua đám con non, có thể hoàn toàn tránh được tranh chấp giữa hai bên. Để có thể ngăn chặn một trận đánh ngươi chết ta sống giữa hai bên —-

Nghĩ đến bộ dáng Louis máu tươi đầm đìa, Mạnh Cửu Chiêu vô cùng sợ hãi, đám con non đã an toàn, hiện tại cậu muốn ngay lập tức chắp cánh bay về vùng đất sinh sản.

Mạnh Cửu Chiêu cũng không có giấu giếm Kaka, nói rõ ràng mọi chuyện với Kaka, sau đó Kaka cũng trở nên lo lắng. Hai người có suy nghĩ giống nhau, lập tức quyết định quay về. Kế tiếp, Mạnh Cửu Chiêu ngồi trên lưng khủng long nguyên hình của Kaka, không cần phải chú ý tới ba ba đang ở trên lưng, lúc Alice bơi cũng không còn trói buộc nữa, một người trên trời, một người dưới biển, hai bên đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất của mình tiến tới —

Louis, chờ tôi!

Solid Lunsar, chờ tôi!

Ba ba! Ông nội! Ông trời! Các người nhất định phải phù hộ cho bọn họ an toàn!

Mạnh Cửu Chiêu vóc dáng tiều tụy nằm cầu nguyện trên lưng Kaka.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương