Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn
-
Chương 4: Tên biến thái
Doanh thiên bước ra Táng Thần Chi Địa. Trước mắt hắn là 1 dòng sông lớn, có thể nói là cực lớn. Dòng sông này chảy quanh toà thế giới này. Mắt thường cũng có thể nhìn thấy đại lượng linh khí từ trong sông chảy ra hoà vào thiên địa. Hắn thế nhưng là muốn tắm a. Cũng phải. Phủ bụi mấy cái kỷ nguyên. Vừa vặn thức tỉnh cũng cần phải sảng khoái 1 chút a.
Cũng k nghĩ nhiều Doanh Thiên liền bước chân xuống tắm. Liền lập tức thiên địa linh khí ồ ạt tiến vào cơ thể hắn: “Sảng khoái a, đã lâu không có thoải mái nhue vậy”.hắn thầm than.
Cũng k lâu lắm. Phía sau truyền đến bước chân:”Kẻ nào to gan. Lại dám ở địa bàn Thái Âm Cốc trắng trợn hấp thu linh khí”.1 tiếng nữ tử vang lên sau lưng Doanh Thiên.
Một cái âm thanh nữ tử quát lên.
Nge được cái thanh âm này, Doanh Thiên liếc về phía sau. Chỉ thấy 1 tiểu đội mười mấy nữ tử. Mỗi cái đều là xinh đẹp rạng ngời, tay năm trường kiếm, nhìn qua là biết đều là tu sĩ,:” Ồ xin lỗi, ta không biết nha. Chờ chút tắm xong liền rời đi”.Hắn cười nói.
Những nữ tử kia đều là có chutd im lặng. Gì chứ dám tại Thái Âm cốc hấp thu linh khí. Lại còn dám nói như vậy. Hơn nữa Thái Âm cốc trước giờ không có tiếp đón nam nhân. Mỗi cái nam nhân bước vào Thái Âm cốc kết quả hạ tràng đều là tương đương khó coi.
Trong đó 1 nữ tử đứng ở giữa. Có chút lãnh diễm lạnh giọng nói ra:”Bước tới thúc thủ chịu trói. Thành khẩn khai báo. Liền có thể cho ngươi toàn thây”.nữ tử này tên là Linh Phi là Thái Âm cốc Đại sư tỷ. Ở đây tu vi của nàng cũng là cao nhất. Đạt tới Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong. Kém 1 bước liền là Địa Sư. Có thể nói nàng là thiên tài trăm năm nay của Thái Âm cốc.
Doanh Thiên chỉ là nhún vai cười cười sau đó hắn quay mặt lại bước lên đối diện với mấy nữ tử này.Ngay sau đó hắn liền nhận ra có gì đó k đúng. Chỉ thấy trước mắt những nữ tử này đều là nhìn hắn si mê liền chớp mắt đều k có:”Tiên nhân là có thật sao”. trong đó 1 vị tiểu sư muội thì thào. Có thể nói hắn cái thân thể này là tuyệt mĩ nam tử. Hắn dụng mạo này, khí chất này, tựa như tiên nhân giáng trần. Tuyệt đối có thể làm cho nữ nhân vì đó mà điên cuồng mê muội.
Nhưng ngay sau đó các nàng đều là nhao nhao tỉnh lại hô:“ biến thái”, lúc này Doanh Thiên mới nhớ ra rằng hắn vẫn là trên người không có lấy mảnh vải che thân:“K lẽ cứ như vậy liền gặp rắc rối rồi”.Doanh thiên cười khổ. Hắn cả đời gặp qua trăm ngàn rắc rối, mặc dù nói hắn chưa từng ngại qua, thế nhưng là đối với nữ nhân dạng này không nói lý lẽ. Cho dù là Doanh Thiên cũng không muốn dây dưa. Cũng không phải là hắn sợ, mà bởi vì hắn lười, cũng lười phiền hà, lười suy nghĩ.
Doanh Thiên lắc đầu liền quay đầu bước đi. Chỉ là vừa bước đi hắn liền cảm thấy 1 thanh kiếm đã kề trên cổ hắn. Linh Phi đã kề kiếm lên cổ hắn lạnh giọng:”Cứ như vậy rời đi, ngươi thật nghĩ ngươi là ai”.
“Ta nhưng là k có đắc tội qua các ngươi”.Doanh Thiên nói. Không có cách nào, hắn vốn là thuơng hoa tiếc ngọc a. Hắn k dễ gì ra tay vs nữ tử không thù không oán. Hắn thầm nghĩ vậy.
Nhưng là nếu để người quen của hắn mà biết hắn nghĩ điều này hẳn là sẽ mắng hắn vô sỉ. Cai gì thương hương tiếc ngọc. Bao nhiêu thần nữ. Thánh nữ. Thậm chí cửu thiên huyền nữ. Đều chết trong tay hắn, hắn lại dám nói là thương hoa tiếc ngọc. Nếu quả thật Doanh Thiên dạng này là thương hoa tiếc ngọc, e rằng trên đời này sẽ không có người ác đi.
“Quy củ Thái Âm cốc ta không phải là ngươi 1 cái nam nhân bẩn thỉu có thể nói đc, theo ta về cốc chịu xử phạt, nếu không hiện tại liền để người đầu lìa khỏi cổ”.Linh Phi nói.
Doanh Thiên nhíu mày. Hắn đúng là k muốn ra tay vs mấy cái này yêu đuối nữ tử, thế nhưng là hắn vốn k thích những cái này phiền phức. Hắn quay đầu lại nhìn vÀo mắt Linh Phi nói:”Thật sao!”
Tại Doanh Thiên nói xong câu này, Linh Phi nhìn vào mắt Doanh Thiên, lúc này, nàng chỉ cảm thấy thiên địa như sụp đổ, trời đất tối sầm lại. Nàng nhìn thấy đầy trời huyết vũ, từng toà từng toà thi cốt to lớn khổng lồ. Cuối cùng nàng nhìn thấy một cái thân ảnh vĩ ngạn bao trùm hết thảy. Một màn này căn bản là cả đời nàng khó có thể quên đc.
Nàng kêu lên 1 tiếng rồi lùi lại mấy bước như là bị trọng kích. Thất khiếu đều chảy máu, mặt mũi tái nhợt. Liền ngay thanh kiếm cầm trong tay cũng rơi xuống đất. Mấy nữ tử còn lại cũng bị sợ hãi không nhẹ. Căn bản không dám tiến tới. Đùa sao không thấy ngay cả đại sư tỷ chỉ bị ngta nhìn 1 cái liền trọng thương. Các nàng tiến lên hẳn là chịu chết.
Chờ linh Phi tỉnh táo lại thì Doanh Thiên đã đi mất. Các sư muội nhao nhao hỏi thăm nàng:”Sư tỷ, vừa rồi là chuyện gì, tỷ k sao chứ”.1 vị sư muội hỏi thăm.
Linh Phi k đáp. Nàng đang nhớ lại 1 màn lúc trước. 1 lát sau nàng vội vàng nói ra d“Nhanh. Đưa ta về gặp sư tôn, báo cho nàng biết. Có cường giả ít nhất là hồn vương thực lực ở trong khu vực của chúng ta”.
Câu này vừa ra liền doạ sợ các nữ tử này. Hồn vương, đây là tồn tại sánh ngang vs cốc chủ của các nàng. Cường đại vô cùng. Có 1 kẻ như vậy xâm nhập vào đia bàn tông môn. Như thế nào k gây sợ hãi. Lập tức các nàng đều hồi môn.
Thái Âm cốc 1 toà đại điện lúc này. Linh Phi quỳ phía dưới, trước mặt nàng là 1 toà bảo toạ. Ngồi trên bảo toạ là 1 nữ tử khác. Đây chính là Thái Âm cốc cốc chủ. Cũng là Linh Phi sư tôn. Nàng tên là Ma Âm, mọi người gọi nàng là Ma Phi Cốc chủ. Nàng lúc này đang trầm ngưng. Cất lời hỏi:”Linh Nhi, ngươi xác định người đó là Hồn Vương”.
Quỳ bên dưới Linh phi cất lời đap lại:“Bẩm sư tôn, Đệ tử tuyệt đối dám chắc người đó tuyệt đối là hồn vương cảnh giới. Thậm chí còn cao hơn, cái này đệ tử k dám nói bừa”.
Nge tới đây Ma Phi đều ngưng trọng lên. Có cường giả thực lực k kém nàng. Thậm chí cao hơn đang ở địa bàn tông môn của mình. Làm sao k để nàng lo lắng:”Có khi nào là người của Thiên Hà Thần Điện tới thăm dò chúng ta”. bên dưới Linh Phi nói 1 câu khiến nàng càng lo lắng hơn.
“Hừ, bọn chúng đánh chủ ý chúng ta món đồ kia cũng k phải ngày 1 ngày 2. Năm đó sư tổ ngươi bị bọn chúng ám hại.Nếu không làm sao chúng Ta Thái Âm cốc lại thê thảm như bây giờ”. Ma Phi tức giận nói ra:”Chuyện này tạm thời giữ bí mật, ta sẽ đich thân đi gặp hắn.”
“Sư tôn, chẳng may bọn chúng là muốn lừa người đi ra ngoài.” linh phi lo lắng nói ra.
“Yên tâm. Ta tự có chừng mực, ngươi rời đi”
“Vâng. Sư tôn”.sau đó Linh Phi đi ra ngoài.
1 mình trong đại điện Ma Phi lẩm bẩm. “Người đến là ai, theo như Linh Nhi tả thì theo ta biết Thiên Hà Thần Điện căn bản k có người như vậy a”..
Lúc này Doanh Thiên đang đi bộ bên bờ sông Thiên Hà. Cũng không biết hắn từ đâu tìm tới một bộ y phục. Nhìn lại hắn lúc này, tóc vẫn là mái tóc trắng đó, thế nhưng là khuôn mặt của hắn lại thay đổi rất nhiều. Không còn là cái bộ mặt tuyệt mỹ nam tử có thể làm siêu lòng các cô gái nữa.
Thay vào đó là một khuôn mặt anh tuấn, mặc dù so ra kém khuôn mặt lúc trước, nhưng tuyệt đối là dễ nhìn. Nếu như lúc trước hắn để người khác cảm thấy xa vời chạm không tới, thì hiện tại lại khiến cho người khác cảm thấy gần gũi hơn rất nhiều.
Ngay lúc này. Hắn như cảm thấy gì đó, ngẩng đầu lên. Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện 1 cái to lớn vô cùng thủ ấn. Mang theo lực lượng vô cùng cường hoành đánh về phía hắn. 1 chưởng này nếu như đánh lên tuyệt đối là để cả toà thế giới này vỡ nát. Hơn nữa khí tức kinh khủng này kinh động toàn bộ cường giả trên toà thế giới này.
“ Đây là chuyện gì xảy ra. Tận thế sao. Thần muốn trừng phạt chúng ta sao”. vô số sinh linh đều là sợ hãi run rẩy.
Cho dù là những đỉnh cao nhất cường giả của toà thế giới này cũng đều bị trấn trụ.
Doanh Thiên chỉ mỉm cười:”Nhanh như vậy liền tìm tới rồi, ngược lại là ngoài dự đoán của ta”. Sau đó hắn chỉ là phẩy tay liền đem cái kia chưởng ấn hoá giải đi. Rồi nhấc chân liền biến mất tại chỗ.
Lúc này bên trong vũ trụ tồn tại 1 cái hắc động ( có thể nói là hố đen vũ trụ ấy). Hắc động này cũng tính không xa Cửu Hà Giới.
Bên trong hắc động lúc này, 1 lão giả ngồi xếp bằng bên trong. 1 chưởng vừa rồi chính là hắn đánh ra. Lão giả này từng là 1 cái Tiên Đế thực lực cường hoành, hắn trải qua 1 số chuyện mà bị trấn áp ở đây, thời gian dài dằng dặc buồn chán. Hắn quan sát Cửu Hà Giới đã lâu, Lão giả này ánh mắt tinh tường, hắn biết được Cửu Hà Giới có được bí mật kinh thiên, cho nên đã quan sát Cửu Hà giới rất lâu.
Ngay tại thời điểm Doanh Thiên tỉnh lại, hắn đã bị kinh động.
Mặc dù nói Lão giả này thân bị trấn áp, thế nhưng là trải qua quá lâu thời gian, trấn áp hắn cũng yêu đi, để cho hắn tinh thần lực có thể vượt xa hàng tỉ dặm dò xét. Cũng có thể cách khônh đánh ra công kích.
Hắn nhìn qua liền biết Doanh Thiên không phải dạng tầm thường nhân vật, cho nên hắn mới xuất thủ thăm dò.
Thế nhưng là Hắn chỉ cảm thấy lực lượng của mình bị hoá giải. Chưa kịp phản ứng liền đã thấy trước mặt hắn xuất hiện 1 cái thanh niên.
Hắn thế nhưng đã từng là Tiên Đế ngạo thị thiên địa a. Mặc dù hiện tại bị tu vị đại giảm, thế nhưng cũng k phải là Những cái kia Thần Hoàng, Thần Đế bình thường có thể so sánh.
Tiếc là hắn đoán thế nào cũng không ra, Người thanh niên kia vậy mà còn mạnh hơn cả hắn.
“Tôn giá là ai?”. Lão giả vừa kinh hãi vừa cảnh giác nói ra.
Hắn hiện tại thân mang trấn áp, hành động hạn chế vô cùng, nếu là người trước mặt muốn cùng hắn khó dễ, không nghi ngờ gì là vô cùng nguy hiểm.
“Không phải ngươi muốn bắt ta sao. Hiện tại ta liền trước mặt ngươi”. Doanh Thiên ý vị thâm trường cười nói.
“Thứ lỗi Thanh Mỗ có mắt không tròng, mạo phạm tôn giá, mong tôn giá bỏ qua”. Lão giả này thận trọng nói ra.
Doanh thiên chỉ mỉm cười:”1 cái siêu việt Tiên Đế, lại sắp chứng đạo. Nhưng lại rơi xuống kết cục như thế này, đủ thảm a”.
Doanh Thiên lời nói này giống như có chút thương hại, lại giống như có chút chế giễu.
Nghe được Doanh Thiên câu này, lão giả rơi vào trầm mặc thật lâu. Trong mắt của hắn hiện lên 1 nỗi bi khuất cùng thống khổ khó có thể tưởng tượng.
Cũng k nghĩ nhiều Doanh Thiên liền bước chân xuống tắm. Liền lập tức thiên địa linh khí ồ ạt tiến vào cơ thể hắn: “Sảng khoái a, đã lâu không có thoải mái nhue vậy”.hắn thầm than.
Cũng k lâu lắm. Phía sau truyền đến bước chân:”Kẻ nào to gan. Lại dám ở địa bàn Thái Âm Cốc trắng trợn hấp thu linh khí”.1 tiếng nữ tử vang lên sau lưng Doanh Thiên.
Một cái âm thanh nữ tử quát lên.
Nge được cái thanh âm này, Doanh Thiên liếc về phía sau. Chỉ thấy 1 tiểu đội mười mấy nữ tử. Mỗi cái đều là xinh đẹp rạng ngời, tay năm trường kiếm, nhìn qua là biết đều là tu sĩ,:” Ồ xin lỗi, ta không biết nha. Chờ chút tắm xong liền rời đi”.Hắn cười nói.
Những nữ tử kia đều là có chutd im lặng. Gì chứ dám tại Thái Âm cốc hấp thu linh khí. Lại còn dám nói như vậy. Hơn nữa Thái Âm cốc trước giờ không có tiếp đón nam nhân. Mỗi cái nam nhân bước vào Thái Âm cốc kết quả hạ tràng đều là tương đương khó coi.
Trong đó 1 nữ tử đứng ở giữa. Có chút lãnh diễm lạnh giọng nói ra:”Bước tới thúc thủ chịu trói. Thành khẩn khai báo. Liền có thể cho ngươi toàn thây”.nữ tử này tên là Linh Phi là Thái Âm cốc Đại sư tỷ. Ở đây tu vi của nàng cũng là cao nhất. Đạt tới Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong. Kém 1 bước liền là Địa Sư. Có thể nói nàng là thiên tài trăm năm nay của Thái Âm cốc.
Doanh Thiên chỉ là nhún vai cười cười sau đó hắn quay mặt lại bước lên đối diện với mấy nữ tử này.Ngay sau đó hắn liền nhận ra có gì đó k đúng. Chỉ thấy trước mắt những nữ tử này đều là nhìn hắn si mê liền chớp mắt đều k có:”Tiên nhân là có thật sao”. trong đó 1 vị tiểu sư muội thì thào. Có thể nói hắn cái thân thể này là tuyệt mĩ nam tử. Hắn dụng mạo này, khí chất này, tựa như tiên nhân giáng trần. Tuyệt đối có thể làm cho nữ nhân vì đó mà điên cuồng mê muội.
Nhưng ngay sau đó các nàng đều là nhao nhao tỉnh lại hô:“ biến thái”, lúc này Doanh Thiên mới nhớ ra rằng hắn vẫn là trên người không có lấy mảnh vải che thân:“K lẽ cứ như vậy liền gặp rắc rối rồi”.Doanh thiên cười khổ. Hắn cả đời gặp qua trăm ngàn rắc rối, mặc dù nói hắn chưa từng ngại qua, thế nhưng là đối với nữ nhân dạng này không nói lý lẽ. Cho dù là Doanh Thiên cũng không muốn dây dưa. Cũng không phải là hắn sợ, mà bởi vì hắn lười, cũng lười phiền hà, lười suy nghĩ.
Doanh Thiên lắc đầu liền quay đầu bước đi. Chỉ là vừa bước đi hắn liền cảm thấy 1 thanh kiếm đã kề trên cổ hắn. Linh Phi đã kề kiếm lên cổ hắn lạnh giọng:”Cứ như vậy rời đi, ngươi thật nghĩ ngươi là ai”.
“Ta nhưng là k có đắc tội qua các ngươi”.Doanh Thiên nói. Không có cách nào, hắn vốn là thuơng hoa tiếc ngọc a. Hắn k dễ gì ra tay vs nữ tử không thù không oán. Hắn thầm nghĩ vậy.
Nhưng là nếu để người quen của hắn mà biết hắn nghĩ điều này hẳn là sẽ mắng hắn vô sỉ. Cai gì thương hương tiếc ngọc. Bao nhiêu thần nữ. Thánh nữ. Thậm chí cửu thiên huyền nữ. Đều chết trong tay hắn, hắn lại dám nói là thương hoa tiếc ngọc. Nếu quả thật Doanh Thiên dạng này là thương hoa tiếc ngọc, e rằng trên đời này sẽ không có người ác đi.
“Quy củ Thái Âm cốc ta không phải là ngươi 1 cái nam nhân bẩn thỉu có thể nói đc, theo ta về cốc chịu xử phạt, nếu không hiện tại liền để người đầu lìa khỏi cổ”.Linh Phi nói.
Doanh Thiên nhíu mày. Hắn đúng là k muốn ra tay vs mấy cái này yêu đuối nữ tử, thế nhưng là hắn vốn k thích những cái này phiền phức. Hắn quay đầu lại nhìn vÀo mắt Linh Phi nói:”Thật sao!”
Tại Doanh Thiên nói xong câu này, Linh Phi nhìn vào mắt Doanh Thiên, lúc này, nàng chỉ cảm thấy thiên địa như sụp đổ, trời đất tối sầm lại. Nàng nhìn thấy đầy trời huyết vũ, từng toà từng toà thi cốt to lớn khổng lồ. Cuối cùng nàng nhìn thấy một cái thân ảnh vĩ ngạn bao trùm hết thảy. Một màn này căn bản là cả đời nàng khó có thể quên đc.
Nàng kêu lên 1 tiếng rồi lùi lại mấy bước như là bị trọng kích. Thất khiếu đều chảy máu, mặt mũi tái nhợt. Liền ngay thanh kiếm cầm trong tay cũng rơi xuống đất. Mấy nữ tử còn lại cũng bị sợ hãi không nhẹ. Căn bản không dám tiến tới. Đùa sao không thấy ngay cả đại sư tỷ chỉ bị ngta nhìn 1 cái liền trọng thương. Các nàng tiến lên hẳn là chịu chết.
Chờ linh Phi tỉnh táo lại thì Doanh Thiên đã đi mất. Các sư muội nhao nhao hỏi thăm nàng:”Sư tỷ, vừa rồi là chuyện gì, tỷ k sao chứ”.1 vị sư muội hỏi thăm.
Linh Phi k đáp. Nàng đang nhớ lại 1 màn lúc trước. 1 lát sau nàng vội vàng nói ra d“Nhanh. Đưa ta về gặp sư tôn, báo cho nàng biết. Có cường giả ít nhất là hồn vương thực lực ở trong khu vực của chúng ta”.
Câu này vừa ra liền doạ sợ các nữ tử này. Hồn vương, đây là tồn tại sánh ngang vs cốc chủ của các nàng. Cường đại vô cùng. Có 1 kẻ như vậy xâm nhập vào đia bàn tông môn. Như thế nào k gây sợ hãi. Lập tức các nàng đều hồi môn.
Thái Âm cốc 1 toà đại điện lúc này. Linh Phi quỳ phía dưới, trước mặt nàng là 1 toà bảo toạ. Ngồi trên bảo toạ là 1 nữ tử khác. Đây chính là Thái Âm cốc cốc chủ. Cũng là Linh Phi sư tôn. Nàng tên là Ma Âm, mọi người gọi nàng là Ma Phi Cốc chủ. Nàng lúc này đang trầm ngưng. Cất lời hỏi:”Linh Nhi, ngươi xác định người đó là Hồn Vương”.
Quỳ bên dưới Linh phi cất lời đap lại:“Bẩm sư tôn, Đệ tử tuyệt đối dám chắc người đó tuyệt đối là hồn vương cảnh giới. Thậm chí còn cao hơn, cái này đệ tử k dám nói bừa”.
Nge tới đây Ma Phi đều ngưng trọng lên. Có cường giả thực lực k kém nàng. Thậm chí cao hơn đang ở địa bàn tông môn của mình. Làm sao k để nàng lo lắng:”Có khi nào là người của Thiên Hà Thần Điện tới thăm dò chúng ta”. bên dưới Linh Phi nói 1 câu khiến nàng càng lo lắng hơn.
“Hừ, bọn chúng đánh chủ ý chúng ta món đồ kia cũng k phải ngày 1 ngày 2. Năm đó sư tổ ngươi bị bọn chúng ám hại.Nếu không làm sao chúng Ta Thái Âm cốc lại thê thảm như bây giờ”. Ma Phi tức giận nói ra:”Chuyện này tạm thời giữ bí mật, ta sẽ đich thân đi gặp hắn.”
“Sư tôn, chẳng may bọn chúng là muốn lừa người đi ra ngoài.” linh phi lo lắng nói ra.
“Yên tâm. Ta tự có chừng mực, ngươi rời đi”
“Vâng. Sư tôn”.sau đó Linh Phi đi ra ngoài.
1 mình trong đại điện Ma Phi lẩm bẩm. “Người đến là ai, theo như Linh Nhi tả thì theo ta biết Thiên Hà Thần Điện căn bản k có người như vậy a”..
Lúc này Doanh Thiên đang đi bộ bên bờ sông Thiên Hà. Cũng không biết hắn từ đâu tìm tới một bộ y phục. Nhìn lại hắn lúc này, tóc vẫn là mái tóc trắng đó, thế nhưng là khuôn mặt của hắn lại thay đổi rất nhiều. Không còn là cái bộ mặt tuyệt mỹ nam tử có thể làm siêu lòng các cô gái nữa.
Thay vào đó là một khuôn mặt anh tuấn, mặc dù so ra kém khuôn mặt lúc trước, nhưng tuyệt đối là dễ nhìn. Nếu như lúc trước hắn để người khác cảm thấy xa vời chạm không tới, thì hiện tại lại khiến cho người khác cảm thấy gần gũi hơn rất nhiều.
Ngay lúc này. Hắn như cảm thấy gì đó, ngẩng đầu lên. Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện 1 cái to lớn vô cùng thủ ấn. Mang theo lực lượng vô cùng cường hoành đánh về phía hắn. 1 chưởng này nếu như đánh lên tuyệt đối là để cả toà thế giới này vỡ nát. Hơn nữa khí tức kinh khủng này kinh động toàn bộ cường giả trên toà thế giới này.
“ Đây là chuyện gì xảy ra. Tận thế sao. Thần muốn trừng phạt chúng ta sao”. vô số sinh linh đều là sợ hãi run rẩy.
Cho dù là những đỉnh cao nhất cường giả của toà thế giới này cũng đều bị trấn trụ.
Doanh Thiên chỉ mỉm cười:”Nhanh như vậy liền tìm tới rồi, ngược lại là ngoài dự đoán của ta”. Sau đó hắn chỉ là phẩy tay liền đem cái kia chưởng ấn hoá giải đi. Rồi nhấc chân liền biến mất tại chỗ.
Lúc này bên trong vũ trụ tồn tại 1 cái hắc động ( có thể nói là hố đen vũ trụ ấy). Hắc động này cũng tính không xa Cửu Hà Giới.
Bên trong hắc động lúc này, 1 lão giả ngồi xếp bằng bên trong. 1 chưởng vừa rồi chính là hắn đánh ra. Lão giả này từng là 1 cái Tiên Đế thực lực cường hoành, hắn trải qua 1 số chuyện mà bị trấn áp ở đây, thời gian dài dằng dặc buồn chán. Hắn quan sát Cửu Hà Giới đã lâu, Lão giả này ánh mắt tinh tường, hắn biết được Cửu Hà Giới có được bí mật kinh thiên, cho nên đã quan sát Cửu Hà giới rất lâu.
Ngay tại thời điểm Doanh Thiên tỉnh lại, hắn đã bị kinh động.
Mặc dù nói Lão giả này thân bị trấn áp, thế nhưng là trải qua quá lâu thời gian, trấn áp hắn cũng yêu đi, để cho hắn tinh thần lực có thể vượt xa hàng tỉ dặm dò xét. Cũng có thể cách khônh đánh ra công kích.
Hắn nhìn qua liền biết Doanh Thiên không phải dạng tầm thường nhân vật, cho nên hắn mới xuất thủ thăm dò.
Thế nhưng là Hắn chỉ cảm thấy lực lượng của mình bị hoá giải. Chưa kịp phản ứng liền đã thấy trước mặt hắn xuất hiện 1 cái thanh niên.
Hắn thế nhưng đã từng là Tiên Đế ngạo thị thiên địa a. Mặc dù hiện tại bị tu vị đại giảm, thế nhưng cũng k phải là Những cái kia Thần Hoàng, Thần Đế bình thường có thể so sánh.
Tiếc là hắn đoán thế nào cũng không ra, Người thanh niên kia vậy mà còn mạnh hơn cả hắn.
“Tôn giá là ai?”. Lão giả vừa kinh hãi vừa cảnh giác nói ra.
Hắn hiện tại thân mang trấn áp, hành động hạn chế vô cùng, nếu là người trước mặt muốn cùng hắn khó dễ, không nghi ngờ gì là vô cùng nguy hiểm.
“Không phải ngươi muốn bắt ta sao. Hiện tại ta liền trước mặt ngươi”. Doanh Thiên ý vị thâm trường cười nói.
“Thứ lỗi Thanh Mỗ có mắt không tròng, mạo phạm tôn giá, mong tôn giá bỏ qua”. Lão giả này thận trọng nói ra.
Doanh thiên chỉ mỉm cười:”1 cái siêu việt Tiên Đế, lại sắp chứng đạo. Nhưng lại rơi xuống kết cục như thế này, đủ thảm a”.
Doanh Thiên lời nói này giống như có chút thương hại, lại giống như có chút chế giễu.
Nghe được Doanh Thiên câu này, lão giả rơi vào trầm mặc thật lâu. Trong mắt của hắn hiện lên 1 nỗi bi khuất cùng thống khổ khó có thể tưởng tượng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook