Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn
-
Chương 27: Chiến Đấu Nổ Ra
Kim Nguyên Soái vừa buông lệnh, chỉ thấy ngay lập tức Thiết Huyết Quân Đoàn lấy một tốc độ khó tin triển khai đội hình, trong mấy cái hít thở liền đã thấy quân đội bố trí xong đâu vào đó. Từng tốp quân lính đều ở vị trí của mình, lấy một phương thức kỳ lạ mà diễn hoá thành trận pháp bao vây thần hạm.
Có người nhìn ra trận này sợ hãi than “Là Huyết Thần Trận, nge nói trận này là một vị thần vô cùng cường đại trên Thần Đình sáng tạo”.
“Uy lực trận này vô cùng mạnh mẽ, trận này cực hạn dù chỉ dùng phàm nhân sức cũng có thể đồ thần”
“Nge nói đã có không chỉ một vị thần vẫn lạc trong trận”
“Hôm nay Thiết Huyết Quân Đoàn đến đây chỉ có một nửa. Thế nhưng là Thông Thần Cảnh cường giả rơi vào trận có lẽ cũng bỏ mạng đi”.
Phía xa Băng Tôn Giả nhìn trận này cũng cảm thấy ngưng trọng, hắn từng đối đầu với Kim Nguyên Soái vô số lần. Hắn biết rõ trận này lợi hại cỡ nào.
Trên thần hạm, Tả Lãnh Thiền cũng đều cảm thấy áp lực. Cho dù lấy hắn tu vi Thông Thần này cũng không có dám chắc toàn thân trở ra nếu bị rơi vào trận. Chưa kể còn có 2 vị cường giả không thua kém hắn ở cạnh.
Ngay sau khi quân đội trận pháp bố trí xong. Liền thấy phía trên bầu trời xuất hiện lấy 36 thân ảnh màu máu ngưng hiện ra. Đây là huyết khí của chi quân đội này kết hợp với chiến ý tạo thành. 36 thân ảnh màu máu này đứng quanh thần hạm. Bất cứ lúc nào cũng có thể công lên.
“Trận này cực hạn chính là có thể ngưng ra 108 huyết ảnh, hôm nay mang tới 36 huyết ảnh đã là vô cùng ghê gớm” Có cường giả hiểu biết sợ hãi than. “
“Xem ra hôm nay bọn người kia chắp cánh khó thoát”. Cũng có người đồng tình.
Tả Lãnh Thiền thở dài một hơi sau đó nhìn về những cường giả phía sau nói “Ta sẽ ngăn trận, phần còn lại liền do các ngươi lo liệu, hôm nay sống chết đành phải xem mệnh”.
“Nguyện cùng đại nhân bảo vệ hạm tới cùng”. Đằng sau một đám người đều là quỳ xuống hô. Cũng phải, bọn hắn hôm nay ai nấy đều đã ôm lấy tâm lý phải chết, đối mặt như vậy tình huống mà bọn hắn vẫn có thể như vậy ngoan cường đã là không dễ dàng.
Ngay lập tức trên thần hạm đi ra từng nhóm từng nhóm người. Trong chốc lát, số lượng lên tới mấy chục vạn người. Phải biết thần hạm này là cỡ nào khổng lồ, trước khi rớt xuống trên hạm liền có tới hơn trăm vạn người, do chiến đấu qua đi số lượng người thụt giảm hiện tại liền chỉ còn mấy chục vạn, thế nhưng mấy chục vạn người này mỗi cái đều là cường giả địa sư trở lên. Linh Tôn Linh Hoàng nhiều không kể siết, liền Linh Đế cũng có tới mấy ngàn vị,đây đã là đội hình khổng lồ có thề quét sạch một cái thế giới cỡ trung.
Kim Nguyên Soái cũng có chút ngạc nhiên, hắn cũng không nghĩ tới trên hạm có nhiều cường giả như vậy. Thế nhưng ngay sau đó hắn hạ lệnh. “Khởi trận, giết sạch không chừa một tên”.
Lệnh vừa ban, 36 thân ảnh màu máu lập tức được kích hoạt. 36 thân ảnh này trên tay xuất hiện lấy một cây thương máu. Trên mỗi cây thương đều tràn đầy sát phạt khí tức. Chúng đồng thời phóng cây thương về phía thần hạm, mỗi cây thương đều mang theo uy lực tuyệt luân vô bỉ, lấy một thế sét đánh lao vun vút về phía thần hạm. Liền xem như Linh Đế Linh Thánh nếu bị một thương này xuyên trúng cũng chỉ có tan thành mây khói.
Ngay khi 36 cây thương vừa tới. Tả Lãnh Thiền lập tức rời hạm. Lấy sức một mình ngăn cản 36 cây thương kia. Một tiếng nổ lớn vang lên, huyết khí trùng kích ra ngoài khiến nhiều kẻ tu vi yếu kém đều là người ngã ngựa đổ. Chỉ thấy Tả Lãnh Thiền đứng đó có chút chật vật, 2 cánh tay đã chảy máu. Dù sao lấy sức một người đón đỡ công kích của trăm vạn người đã là quá sức. Hớn nữa không phải chỉ là trăm vạn người cùng công kích. Đây là chiến ý kết hợp với trận pháp. Uy lực hợp kích vừa rồi tăng lên đâu chỉ mười lần.
“Xem ra đã là Thông Thần tam trọng thiên rồi”. Kim Nguyên Soái ánh mắt có chút co lại. Sau đó lại mỉm cười “Thông Thần tam trọng thiên thì thế nào cho dù hôm nay ngươi có thành thần cũng đều phải chết”. Kim Nguyên Soái nhìn xuống dưới nói lớn. “Nge lệnh, chia ra 80 vạn binh đối phó hắn, 20 vạn binh còn lại đánh lên thần hạm, chư vị ở đây cũng giúp sức đi. Đoạt được gì liền quy các vị, triều đình sẽ không cướp, Băng huynh cũng cho người lên giúp chứ”. Nói đoạn nhìn về phía Băng Tôn giả.
Băng Tôn giả cũng ngạc nhiên, sau đó a a cười lớn “Kim Huynh thật là sảng khoái nha”. Sau đó Băng Tôn Giả cũng phẩy tay, lập tức phía sau Băng Tôn giả nhóm người kia cũng tham gia vào chiến đấu, phải biết mỗi một
cái đều là Linh Thánh cường giả đỉnh cao.
Bên dưới hơn trăm vạn người từ các tông môn đại giáo nge Kim Nguyên Soái nói vậy ai nấy đều lộ ra vẻ mừng rỡ. Lập tức đổ xô tấn công lên hạm.
“Giết lên hạm, cướp đoạt tài nguyên”
“Ha ha, thần tàng, ta tới đây, hôm nay nhất định phải kiếm lớn”
“Ta sẽ bắt lấy mấy cái mỹ nữ về ấm giường, ban nãy ta đã chấm được vài người, các ngươi đừng hòng cùng ta tranh”.
Chỉ vẻn vẹn mấy chục cái hơi thở. Nơi này liền đã biến thành một cái chiến trường khổng lồ. Một mảnh bên kia Tả Lãnh Thiền đã rơi vào trong trận, đang cực khổ chống đỡ. Tại trên hạm liền đã có vô số người công lên. Từng tiếng nổ lớn vang lên. Từng đạo linh lực bay ngang trời đủ loại màu sắc. Từng tiếng hét thảm vang vọng bầu trời. Tuỳ thời đều có thể thấy từng bóng người rơi xuống mà chết đi. Tuỳ lúc đều có thể thấy tứ chi gãy đoạn rơi xuống. Từng đạo huyết vụ bay trong gió. Phương viên mấy vạn dặm trong nháy mắt hoá thành một cỗ chiến trường khổng lồ.
Tại bên ngoài chiến trường lúc này đã có nhiều nhóm người lùi ra xa. Đây là những cường giả dẫn đầu không có tham chiến, hoặc là những thế lực yếu kém không có khả năng tranh đoạt. Cũng có người sợ chết. Cũng có người ôm ý nghĩ khác trong đầu.
Tại một chỗ vắng vẻ, nhóm người Doanh Thiên và Hoằng Cát đang quan sát. Hoằng Cát không có dẫn đệ tử đi tham chiến vì bọn hắn ở đây là tương đối yếu kém. Lại nữa lần này chỉ là dẫn mấy cái đệ tử đi lịch duyệt. Lấy bọn hắn chút này tu vi, e rằng vừa vào đến chiến trường liền đã bị linh lực oanh thành thịt vụn.
Lúc này ánh mắt bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào chiến trường kia. Trong mắt mang theo nỗi sợ hãi. Dù sao bọn hắn cũng là lần đầu trông thấy tràng diện này. Có đệ tử là chịu không được chạy tới gốc cây mà nôn oẹ. Nhất là những nữ đệ tử kia đều run cầm cập không giám nhìn.
Hoằng Cát nhìn đám đệ tử này lắc đầu thất vọng thở dài sau đó nhẹ nhàng nói “Các ngươi đã thấy, không có thực lực liền tính mạng của mình đều là cỏ rác. Hãy lấy đó làm gương, ở cái thế giới này, thực lực chính là quan trọng nhất”.
Chỉ có Vương Khôi là ánh mắt vẫn có chút bình tĩnh. Có thể thấy được trong mắt hắn có một cỗ ý chí khó lường. Có lẽ trong tất cả những đệ tử Tinh Vẫn Các ở đây thì chỉ có Vương Khôi là có định lực cao nhất.
“Ngươi sai, có thực lực đúng là quan trọng, thế nhưng quan trọng nhất chính là đạo tâm” Doanh Thiên mỉm cười dạo “Đạo Tâm không kiên thì cho dù ngươi có được thực lực cũng sẽ khiến ngươi không thể làm chủ mình”.
Hoằng Cát nge vậy liền trầm ngâm, bời vì hắn rõ ràng lời Doanh Thiên là có ý gì, sau đó hắn chắp tay “Công tử nói chí phải”.
Bên canh Doanh Thiên, Nguyệt Nhi có chút lo lắng hỏi “Sư tôn a, ngươi liền không đi cứu vị kia Tử Nghiên tỷ tỷ a, nhỡ tỷ ấy bị người giết thì làm sao ngươi thu tỷ ấy làm tỳ nữ đây”.
Doanh Thiên bật cười gõ đầu Nguyệt Nhi “Nha đầu không cần tài lanh, sư tôn ngươi tự biết làm việc”.
“Xí, người ta quan tâm còn đánh”.
“Còn nói nữa liền quăng ngươi vào trong đó”.
Nguyệt Nhi im bặt.
....
Một canh giờ đi qua, tại trong chiến trường lúc này khắp nơi đều có thể thấy từng bộ thi thể, có nguyên vẹn, có đứt cụt chân tay, càng nhiều là huyết nhục mơ hồ không rõ mặt mũi. Đại địa khắp nơi đều là hố to hố nhỏ. Cõ những vết nứt sâu tới hàng ngàn trượng, đây là do linh lực tàn phá mà ra. Chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục diễn ra. Hơn nữa ngày càng ác liệt. Trải qua một canh giờ đại chiến. Số người chết đi đều là tu vi thấp một chút. Còn lại người đang chiến đấu đều là cường giả đỉnh cao.
Thần hạm lúc này cũng đã bị tàn phá chia năm sẻ bảy, chỉ còn lại một khoang lớn thần hạm đang được một nhóm mạnh nhất cường giả bảo vệ. Vây xung quanh khoang thần hạm lúc này cũng có rất nhiều người bao vây. Cơ hồ đều là Linh Thánh cường giả. Có thể tưởng tượng, chỉ chốc lát nữa thôi. Sẽ có một trận loạn chiến kinh thiên động địa ở đây bùng phát.
Phải biết, Linh Thánh cấp cường giả tại trên đại lục là rất ít lộ diện, bởi vì cơ hồ Linh Thánh đều tại bế quan tìm cách trùng kích Thông Thần Cảnh để kéo dài thọ nguyên, lại tăng thêm một bước đến gần thần cảnh, mà cường giả Thông Thần Cảnh thì đều tại trùng kích Thần cảnh, thoát khỏi phàm nhân kiếp, vì thế Linh Đế đã là cấp cao nhất cường giả đi lại trên đại lục. Thế nhưng hôm nay trận chiến này Linh Thánh Linh Đế xuất hiện nhiều vô kể, trận chiến này tuyệt sẽ chỉ trong chốc lát liền vang đến mọi ngóc ngách trên toà thế giới này.
Lúc này phương viên trận chiến đã kéo dài tới hơn mười vạn dặm, bởi vì chiến đấu ngày càng kịch liệt, mỗi một cái Linh Đế, Linh Thánh đều có thực lực bài sơn đào hải, ở đây nhiều cường giả như vậy, có thể biết tràng chiến đấu này là cỡ nào tràng diện.
Uỳnh, Uỳnh,Uỳnh.... ngay tại lúc này từng tiếng vang lớn mang theo sóng âm cuồng bạo trùng kích mà ra.
Có người bên ngoài quan sát nhìn chằm chằm vào chiến trường mở miệng nói “Đã bắt đầu rồi”.
Tại khoang Thần Hạm kia, hơn 300 vị Linh Thánh cường giả đã chiến lấy thành một đoàn, từng đạo Linh Lực huỷ thiên diệt địa đánh ra, đem đại địa đều xới tung lên. Trong chốc lát những người khác đang chiến đấu đều phải bỏ chạy ra phía xa. Sợ bị dư ba trùng kích tới, một vị Linh Đế chạy không kịp bị một đạo dư âm đánh trúng, chỉ thấy hắn không kịp hét thảm một tiếng liền bị oanh thành huyết vụ.
.....
Trong khoang thần hạm lúc này tụ tập hơn 1 vạn người, đều là người trẻ tu vi yếu kém hoặc người giúp việc trên hạm, mỗi một cái đều đang lộ ra rõ rệt vẻ sợ hãi trên khuôn mặt, có vài kẻ thì trực tiếp khóc lóc.
Tại trên cao nhất kia. Ngồi xếp bằng lấy một cái nam tử, hắn trông trẻ tuổi, thế nhưng là trên thân hắn thần uy lượn lờ, rõ ràng hắn là một vị thần, chỉ có điều trên thân hắn lúc này chảy xuôi thần huyết, khí tức cũng cực kì không ổn định, hiển nhiên là đã bị thương cực kì nghiêm trọng.
Tử Nghiên lúc này cũng đang ở đây, nàng tại trước mặt nam tử này quỳ xuống lo lắng hỏi “Thiết Thần đại nhân, chúng ta thật không có cách nào sao, bên ngoài kia Tả Đại Nhân đã rất khó chống đỡ”.
Nam tử được gọi là Thiết Thần này mở mắt ra, ánh mắt hắn có chút suy nghĩ, sau đó mệt mỏi đáp “ta thần Nguyên đã bị phong ấn, không cách nào phá phong, ta không thể động thủ, một khi động thủ liền sẽ dẫn tới thần nguyên tự bạo, liền đem các ngươi theo đó chôn vùi luôn, thật đến mức chúng ta không chống đỡ được, ta cũng chỉ có thể để thần nguyên tự bạo”.
Tử Nghiên ánh mắt có chút lặng đi, sau đó nàng lại hỏi “Vậy chuyện kia thế nào,có hay không chúng ta thử một lần”.
“Chuyện kia,,,, ngươi lấy gì tin tưởng hắn, vạn nhất hắn đánh chủ ý chúng ta đồ vật kia”.
“Chuyện này, hắn chính là đánh chủ ý chúng ta đồ vật đó”.
Ngay lúc này khoang thần hạm này rung chuyển kịch liệt. Giống như là bị thứ gì đó đánh trúng. Chỉ thấy từ trên không rơi xuống một thân ảnh. Chính là thân thể của một vị Linh Thánh bị đánh rớt xuống, vị Linh Thánh này đã chết. Hiển nhiên là bị người ném xuống.
......
Dạo này bị bệnh dị ứng, khắp người đều là ngứa ngáy, không thể nào viết nổi. Hix. Sắp tới mấy chương sẽ tóm tắt qua hệ thống tu luyện cho anh em dễ hiểu, tất nhiên là chỉ hệ thống của phàm nhân thôi. Ít nữa lên thần sẽ nói tiếp ^^
Có người nhìn ra trận này sợ hãi than “Là Huyết Thần Trận, nge nói trận này là một vị thần vô cùng cường đại trên Thần Đình sáng tạo”.
“Uy lực trận này vô cùng mạnh mẽ, trận này cực hạn dù chỉ dùng phàm nhân sức cũng có thể đồ thần”
“Nge nói đã có không chỉ một vị thần vẫn lạc trong trận”
“Hôm nay Thiết Huyết Quân Đoàn đến đây chỉ có một nửa. Thế nhưng là Thông Thần Cảnh cường giả rơi vào trận có lẽ cũng bỏ mạng đi”.
Phía xa Băng Tôn Giả nhìn trận này cũng cảm thấy ngưng trọng, hắn từng đối đầu với Kim Nguyên Soái vô số lần. Hắn biết rõ trận này lợi hại cỡ nào.
Trên thần hạm, Tả Lãnh Thiền cũng đều cảm thấy áp lực. Cho dù lấy hắn tu vi Thông Thần này cũng không có dám chắc toàn thân trở ra nếu bị rơi vào trận. Chưa kể còn có 2 vị cường giả không thua kém hắn ở cạnh.
Ngay sau khi quân đội trận pháp bố trí xong. Liền thấy phía trên bầu trời xuất hiện lấy 36 thân ảnh màu máu ngưng hiện ra. Đây là huyết khí của chi quân đội này kết hợp với chiến ý tạo thành. 36 thân ảnh màu máu này đứng quanh thần hạm. Bất cứ lúc nào cũng có thể công lên.
“Trận này cực hạn chính là có thể ngưng ra 108 huyết ảnh, hôm nay mang tới 36 huyết ảnh đã là vô cùng ghê gớm” Có cường giả hiểu biết sợ hãi than. “
“Xem ra hôm nay bọn người kia chắp cánh khó thoát”. Cũng có người đồng tình.
Tả Lãnh Thiền thở dài một hơi sau đó nhìn về những cường giả phía sau nói “Ta sẽ ngăn trận, phần còn lại liền do các ngươi lo liệu, hôm nay sống chết đành phải xem mệnh”.
“Nguyện cùng đại nhân bảo vệ hạm tới cùng”. Đằng sau một đám người đều là quỳ xuống hô. Cũng phải, bọn hắn hôm nay ai nấy đều đã ôm lấy tâm lý phải chết, đối mặt như vậy tình huống mà bọn hắn vẫn có thể như vậy ngoan cường đã là không dễ dàng.
Ngay lập tức trên thần hạm đi ra từng nhóm từng nhóm người. Trong chốc lát, số lượng lên tới mấy chục vạn người. Phải biết thần hạm này là cỡ nào khổng lồ, trước khi rớt xuống trên hạm liền có tới hơn trăm vạn người, do chiến đấu qua đi số lượng người thụt giảm hiện tại liền chỉ còn mấy chục vạn, thế nhưng mấy chục vạn người này mỗi cái đều là cường giả địa sư trở lên. Linh Tôn Linh Hoàng nhiều không kể siết, liền Linh Đế cũng có tới mấy ngàn vị,đây đã là đội hình khổng lồ có thề quét sạch một cái thế giới cỡ trung.
Kim Nguyên Soái cũng có chút ngạc nhiên, hắn cũng không nghĩ tới trên hạm có nhiều cường giả như vậy. Thế nhưng ngay sau đó hắn hạ lệnh. “Khởi trận, giết sạch không chừa một tên”.
Lệnh vừa ban, 36 thân ảnh màu máu lập tức được kích hoạt. 36 thân ảnh này trên tay xuất hiện lấy một cây thương máu. Trên mỗi cây thương đều tràn đầy sát phạt khí tức. Chúng đồng thời phóng cây thương về phía thần hạm, mỗi cây thương đều mang theo uy lực tuyệt luân vô bỉ, lấy một thế sét đánh lao vun vút về phía thần hạm. Liền xem như Linh Đế Linh Thánh nếu bị một thương này xuyên trúng cũng chỉ có tan thành mây khói.
Ngay khi 36 cây thương vừa tới. Tả Lãnh Thiền lập tức rời hạm. Lấy sức một mình ngăn cản 36 cây thương kia. Một tiếng nổ lớn vang lên, huyết khí trùng kích ra ngoài khiến nhiều kẻ tu vi yếu kém đều là người ngã ngựa đổ. Chỉ thấy Tả Lãnh Thiền đứng đó có chút chật vật, 2 cánh tay đã chảy máu. Dù sao lấy sức một người đón đỡ công kích của trăm vạn người đã là quá sức. Hớn nữa không phải chỉ là trăm vạn người cùng công kích. Đây là chiến ý kết hợp với trận pháp. Uy lực hợp kích vừa rồi tăng lên đâu chỉ mười lần.
“Xem ra đã là Thông Thần tam trọng thiên rồi”. Kim Nguyên Soái ánh mắt có chút co lại. Sau đó lại mỉm cười “Thông Thần tam trọng thiên thì thế nào cho dù hôm nay ngươi có thành thần cũng đều phải chết”. Kim Nguyên Soái nhìn xuống dưới nói lớn. “Nge lệnh, chia ra 80 vạn binh đối phó hắn, 20 vạn binh còn lại đánh lên thần hạm, chư vị ở đây cũng giúp sức đi. Đoạt được gì liền quy các vị, triều đình sẽ không cướp, Băng huynh cũng cho người lên giúp chứ”. Nói đoạn nhìn về phía Băng Tôn giả.
Băng Tôn giả cũng ngạc nhiên, sau đó a a cười lớn “Kim Huynh thật là sảng khoái nha”. Sau đó Băng Tôn Giả cũng phẩy tay, lập tức phía sau Băng Tôn giả nhóm người kia cũng tham gia vào chiến đấu, phải biết mỗi một
cái đều là Linh Thánh cường giả đỉnh cao.
Bên dưới hơn trăm vạn người từ các tông môn đại giáo nge Kim Nguyên Soái nói vậy ai nấy đều lộ ra vẻ mừng rỡ. Lập tức đổ xô tấn công lên hạm.
“Giết lên hạm, cướp đoạt tài nguyên”
“Ha ha, thần tàng, ta tới đây, hôm nay nhất định phải kiếm lớn”
“Ta sẽ bắt lấy mấy cái mỹ nữ về ấm giường, ban nãy ta đã chấm được vài người, các ngươi đừng hòng cùng ta tranh”.
Chỉ vẻn vẹn mấy chục cái hơi thở. Nơi này liền đã biến thành một cái chiến trường khổng lồ. Một mảnh bên kia Tả Lãnh Thiền đã rơi vào trong trận, đang cực khổ chống đỡ. Tại trên hạm liền đã có vô số người công lên. Từng tiếng nổ lớn vang lên. Từng đạo linh lực bay ngang trời đủ loại màu sắc. Từng tiếng hét thảm vang vọng bầu trời. Tuỳ thời đều có thể thấy từng bóng người rơi xuống mà chết đi. Tuỳ lúc đều có thể thấy tứ chi gãy đoạn rơi xuống. Từng đạo huyết vụ bay trong gió. Phương viên mấy vạn dặm trong nháy mắt hoá thành một cỗ chiến trường khổng lồ.
Tại bên ngoài chiến trường lúc này đã có nhiều nhóm người lùi ra xa. Đây là những cường giả dẫn đầu không có tham chiến, hoặc là những thế lực yếu kém không có khả năng tranh đoạt. Cũng có người sợ chết. Cũng có người ôm ý nghĩ khác trong đầu.
Tại một chỗ vắng vẻ, nhóm người Doanh Thiên và Hoằng Cát đang quan sát. Hoằng Cát không có dẫn đệ tử đi tham chiến vì bọn hắn ở đây là tương đối yếu kém. Lại nữa lần này chỉ là dẫn mấy cái đệ tử đi lịch duyệt. Lấy bọn hắn chút này tu vi, e rằng vừa vào đến chiến trường liền đã bị linh lực oanh thành thịt vụn.
Lúc này ánh mắt bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào chiến trường kia. Trong mắt mang theo nỗi sợ hãi. Dù sao bọn hắn cũng là lần đầu trông thấy tràng diện này. Có đệ tử là chịu không được chạy tới gốc cây mà nôn oẹ. Nhất là những nữ đệ tử kia đều run cầm cập không giám nhìn.
Hoằng Cát nhìn đám đệ tử này lắc đầu thất vọng thở dài sau đó nhẹ nhàng nói “Các ngươi đã thấy, không có thực lực liền tính mạng của mình đều là cỏ rác. Hãy lấy đó làm gương, ở cái thế giới này, thực lực chính là quan trọng nhất”.
Chỉ có Vương Khôi là ánh mắt vẫn có chút bình tĩnh. Có thể thấy được trong mắt hắn có một cỗ ý chí khó lường. Có lẽ trong tất cả những đệ tử Tinh Vẫn Các ở đây thì chỉ có Vương Khôi là có định lực cao nhất.
“Ngươi sai, có thực lực đúng là quan trọng, thế nhưng quan trọng nhất chính là đạo tâm” Doanh Thiên mỉm cười dạo “Đạo Tâm không kiên thì cho dù ngươi có được thực lực cũng sẽ khiến ngươi không thể làm chủ mình”.
Hoằng Cát nge vậy liền trầm ngâm, bời vì hắn rõ ràng lời Doanh Thiên là có ý gì, sau đó hắn chắp tay “Công tử nói chí phải”.
Bên canh Doanh Thiên, Nguyệt Nhi có chút lo lắng hỏi “Sư tôn a, ngươi liền không đi cứu vị kia Tử Nghiên tỷ tỷ a, nhỡ tỷ ấy bị người giết thì làm sao ngươi thu tỷ ấy làm tỳ nữ đây”.
Doanh Thiên bật cười gõ đầu Nguyệt Nhi “Nha đầu không cần tài lanh, sư tôn ngươi tự biết làm việc”.
“Xí, người ta quan tâm còn đánh”.
“Còn nói nữa liền quăng ngươi vào trong đó”.
Nguyệt Nhi im bặt.
....
Một canh giờ đi qua, tại trong chiến trường lúc này khắp nơi đều có thể thấy từng bộ thi thể, có nguyên vẹn, có đứt cụt chân tay, càng nhiều là huyết nhục mơ hồ không rõ mặt mũi. Đại địa khắp nơi đều là hố to hố nhỏ. Cõ những vết nứt sâu tới hàng ngàn trượng, đây là do linh lực tàn phá mà ra. Chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục diễn ra. Hơn nữa ngày càng ác liệt. Trải qua một canh giờ đại chiến. Số người chết đi đều là tu vi thấp một chút. Còn lại người đang chiến đấu đều là cường giả đỉnh cao.
Thần hạm lúc này cũng đã bị tàn phá chia năm sẻ bảy, chỉ còn lại một khoang lớn thần hạm đang được một nhóm mạnh nhất cường giả bảo vệ. Vây xung quanh khoang thần hạm lúc này cũng có rất nhiều người bao vây. Cơ hồ đều là Linh Thánh cường giả. Có thể tưởng tượng, chỉ chốc lát nữa thôi. Sẽ có một trận loạn chiến kinh thiên động địa ở đây bùng phát.
Phải biết, Linh Thánh cấp cường giả tại trên đại lục là rất ít lộ diện, bởi vì cơ hồ Linh Thánh đều tại bế quan tìm cách trùng kích Thông Thần Cảnh để kéo dài thọ nguyên, lại tăng thêm một bước đến gần thần cảnh, mà cường giả Thông Thần Cảnh thì đều tại trùng kích Thần cảnh, thoát khỏi phàm nhân kiếp, vì thế Linh Đế đã là cấp cao nhất cường giả đi lại trên đại lục. Thế nhưng hôm nay trận chiến này Linh Thánh Linh Đế xuất hiện nhiều vô kể, trận chiến này tuyệt sẽ chỉ trong chốc lát liền vang đến mọi ngóc ngách trên toà thế giới này.
Lúc này phương viên trận chiến đã kéo dài tới hơn mười vạn dặm, bởi vì chiến đấu ngày càng kịch liệt, mỗi một cái Linh Đế, Linh Thánh đều có thực lực bài sơn đào hải, ở đây nhiều cường giả như vậy, có thể biết tràng chiến đấu này là cỡ nào tràng diện.
Uỳnh, Uỳnh,Uỳnh.... ngay tại lúc này từng tiếng vang lớn mang theo sóng âm cuồng bạo trùng kích mà ra.
Có người bên ngoài quan sát nhìn chằm chằm vào chiến trường mở miệng nói “Đã bắt đầu rồi”.
Tại khoang Thần Hạm kia, hơn 300 vị Linh Thánh cường giả đã chiến lấy thành một đoàn, từng đạo Linh Lực huỷ thiên diệt địa đánh ra, đem đại địa đều xới tung lên. Trong chốc lát những người khác đang chiến đấu đều phải bỏ chạy ra phía xa. Sợ bị dư ba trùng kích tới, một vị Linh Đế chạy không kịp bị một đạo dư âm đánh trúng, chỉ thấy hắn không kịp hét thảm một tiếng liền bị oanh thành huyết vụ.
.....
Trong khoang thần hạm lúc này tụ tập hơn 1 vạn người, đều là người trẻ tu vi yếu kém hoặc người giúp việc trên hạm, mỗi một cái đều đang lộ ra rõ rệt vẻ sợ hãi trên khuôn mặt, có vài kẻ thì trực tiếp khóc lóc.
Tại trên cao nhất kia. Ngồi xếp bằng lấy một cái nam tử, hắn trông trẻ tuổi, thế nhưng là trên thân hắn thần uy lượn lờ, rõ ràng hắn là một vị thần, chỉ có điều trên thân hắn lúc này chảy xuôi thần huyết, khí tức cũng cực kì không ổn định, hiển nhiên là đã bị thương cực kì nghiêm trọng.
Tử Nghiên lúc này cũng đang ở đây, nàng tại trước mặt nam tử này quỳ xuống lo lắng hỏi “Thiết Thần đại nhân, chúng ta thật không có cách nào sao, bên ngoài kia Tả Đại Nhân đã rất khó chống đỡ”.
Nam tử được gọi là Thiết Thần này mở mắt ra, ánh mắt hắn có chút suy nghĩ, sau đó mệt mỏi đáp “ta thần Nguyên đã bị phong ấn, không cách nào phá phong, ta không thể động thủ, một khi động thủ liền sẽ dẫn tới thần nguyên tự bạo, liền đem các ngươi theo đó chôn vùi luôn, thật đến mức chúng ta không chống đỡ được, ta cũng chỉ có thể để thần nguyên tự bạo”.
Tử Nghiên ánh mắt có chút lặng đi, sau đó nàng lại hỏi “Vậy chuyện kia thế nào,có hay không chúng ta thử một lần”.
“Chuyện kia,,,, ngươi lấy gì tin tưởng hắn, vạn nhất hắn đánh chủ ý chúng ta đồ vật kia”.
“Chuyện này, hắn chính là đánh chủ ý chúng ta đồ vật đó”.
Ngay lúc này khoang thần hạm này rung chuyển kịch liệt. Giống như là bị thứ gì đó đánh trúng. Chỉ thấy từ trên không rơi xuống một thân ảnh. Chính là thân thể của một vị Linh Thánh bị đánh rớt xuống, vị Linh Thánh này đã chết. Hiển nhiên là bị người ném xuống.
......
Dạo này bị bệnh dị ứng, khắp người đều là ngứa ngáy, không thể nào viết nổi. Hix. Sắp tới mấy chương sẽ tóm tắt qua hệ thống tu luyện cho anh em dễ hiểu, tất nhiên là chỉ hệ thống của phàm nhân thôi. Ít nữa lên thần sẽ nói tiếp ^^
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook