Editor: Hủ Nương

Buổi tối không có gì ngoài ý muốn phát sinh, nhóm chín người trải qua một đêm an ổn. Ngày hôm sau ăn xong bữa sáng, mọi người lại lần nữa ngồi trên cơ giáp tiếp tục khởi hành.

"Ngày hôm qua mọi người đã có kinh nghiệm hai lần thực chiến, vì vậy hôm nay chúng ta sẽ định ra mục tiêu là nơi này."

Khảo hạch chỉ có thời gian một tuần, ngày đầu tiên tiểu đội bọn họ chỉ diệt tám con Mao Chu Trùng, tính bình quân ra thì một người cũng không đủ một con, vì vậy hôm nay bọn họ cần phải nỗ lực hơn rất nhiều.

Tám người còn lại cùng ngẩng đầu nhìn về phía tọa độ mà Ngũ Tử Mặc chỉ. Đối diện với bản đồ phân bố Mao Chu Trùng trên tinh cầu XT781, sáu lính gác hai mắt đều sáng lên.

"Ngày hôm qua các cậu đã trải qua chiến đấu hai chọi một, trận đầu hôm nay nên thử một chọi một xem thế nào. Sáu con Mao Chu Trùng, có vấn đề gì không?"

"Hoàn toàn không thành vấn đề!"

"Một chọi một mà thôi."

"Có thể."

Sarah cũng gật gật đầu, hôm nay bọn họ đã không còn là những tay mơ ngây thơ vô tri vừa mới tiến vào tinh cầu XT781 nữa. Trải qua hai trận chiến đấu ngày hôm qua, bọn họ đã tiến thêm một bước hiểu biết về thực lực của chính mình.

"Nếu mọi người đều không thành vấn đề thì xuất phát thôi, lần này thời điểm chiến đấu nếu có người không thể tiếp tục ứng phó, Sarah cậu nhớ mở hệ thống mẫu tử."

"Tôi biết rồi." Sarah hiểu rõ lo lắng của Ngũ Tử Mặc, gật đầu với cậu.

"Yên tâm đi Ngũ Tử Mặc, chúng tôi nhất định sẽ cẩn thận."

Hệ thống mẫu tử mạnh cỡ nào bọn họ đã rất rõ ràng ngay tại thời điểm đặc huấn. Trận chiến giữa sáu cơ giáp với Mao Chu Trùng này, bọn họ rất có lòng tin!

"Được rồi, đến lúc đó mọi người đều nghe theo lệnh của Sarah, chuyện chiến đấu tôi cũng không lắm miệng nữa."


Bàn bạc xong, sáu cơ giáp lại lần nữa xuất phát. Ngũ Tử Mặc tiếp túc mở quang não, hai mắt chuyên chú nhìn vào một tổ hợp mã hóa đang nhanh chóng xuất hiện trên màn hình.

Đây là tín hiệu mà Ngũ Tử Mặc bí mật thu thập từ Mao Chu Trùng, trải qua chuyển hóa dữ liệu đã trở thành một tổ hợp số liệu đơn giản và dễ hiểu hơn rất nhiều. Nhìn số liệu mã hóa nhanh chóng xẹt qua màn hình, cậu luôn cảm giác dãy số liệu này khá quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ nổi là nhìn thấy ở đâu.

"Số liệu mã hóa này tại sao lại quen mắt như vậy? Nhưng rõ ràng mình chưa từng thấy qua mới đúng. Nếu đã xem qua vậy không phải mình là đồng bọn của chúng nó sao?"

Ngũ Tử Mặc ngồi ở trên ghế phụ trong khoang thao tác, tay miết cằm, lẩm bẩm tự hỏi tự trả lời.

Âm thanh tuy nhỏ, nhưng Bite là lính gác, ngũ cảm của hắn đều đã trải qua cường hóa, muốn làm lơ cũng không được.

Tầm mắt lén đặt lên Ngũ Tử Mặc - đang ở trong thế giới riêng, nghĩ lại hành vi ngày Ngũ Tử Mặc hôm qua, trên mặt Bite không khỏi lộ ra một tia thương tiếc. Trong lòng yên lặng nghĩ đến, việc không thể thức tỉnh trở thành dẫn đường có lẽ đối với Ngũ Tử Mặc mà nói là đả kích thật sự rất lớn.

Ngũ Tử Mặc hẳn nên vui mừng vì dù cho cậu thức tỉnh thành dẫn đường cũng không có năng lực đọc tâm thuật, biết được suy nghĩ của người bên cạnh có lẽ cậu đã tắt thở mà siêu thoát luôn rồi!

Thực sự cậu không hề thích thú với cái kiểu tiến hóa thành dẫn đường gì đó có được không! Cả ngày lo lắng cho cúc hoa nhỏ của mình có khả năng biến thành hoa hướng dương gì đó, ai bình tĩnh nổi???

Ngũ Tử Mặc nhìn đi nhìn lại số liệu mã hóa vẫn không thể tìm ra nguyên nhân vì sao bản thân lại có cảm giác quen thuộc đến vậy. Chuyện gì nghĩ không ra Ngũ Tử Mặc không quá rối rắm, đối với cậu mà nói chính là đợi khi nào có linh cảm sẽ suy nghĩ lại sau vậy.

Không sai, đây chính là linh cảm của thiên tài! Tục xưng ngộ đạo!

Đặt số liệu mã hóa kỳ lạ của Mao Chu Trùng một bên, Ngũ Tử Mặc tiếp tục mở ra một tệp tài liệu khác, mã dữ liệu trên tệp này Ngũ Tử Mặc hoàn toàn có thể xem hiểu.

Đây là hệ thống theo dõi Thứ Nguyên Trùng Tộc mà Trường Quân Đội Đệ Nhất chuẩn bị cho cuộc khảo hạch lần này. Tuy hiệu quả của hệ thống này không tồi, nhưng Ngũ Tử Mặc vẫn tỏ vẻ ghét bỏ do phạm vi giám sát của nó quá hẹp.

Ngẫm lại ngày hôm qua bọn họ suýt nữa đã bị Mao Chu Trùng đẩy lùi là biết. Nếu không phải cậu cảnh giác được Mao Chu Trùng khác thường ngay lúc đó mà tận tối nay mới biết được chúng triệu hoán đồng bọn, vậy khi đối mặt với đại quân Mao Chu Trùng họ thực sự chỉ có thể kêu cứu mà thôi.

Trên thực tế hệ thống theo dõi theo dõi Thứ Nguyên Trùng Tộc của trường học cũng đã rất lợi hại, bán kính 20 km, 40 km xung quanh đều nằm trong phạm vi giám sát.


Nhưng không rõ người lập trình ra chương trình này bỏ quên hay thực sự không biết, những Thứ Nguyên Trùng Tộc đó sẽ kêu đồng bọn qua! Khoảng cách thực tế không rõ ràng, nhưng sự thật mà mọi người nhận ra khi chiến đấu chính là khoảng cách triệu hoán chắc chắn là hơn 20 km!

Ngũ Tử Mặc suýt nữa bị hố bởi hệ thống theo dõi, nếu không muốn tiếp tục bị truy đuổi như cẩu thì cũng chỉ có thể tự mình phấn đấu. Vì vậy cậu chuẩn bị viết lại trình tự theo dõi này.


Trong khoảng thời gian ngắn bắt buộc Ngũ Tử Mặc soạn ra một hệ thống theo dõi hoàn mỹ là điều không thể ngay cả khi cậu từng được cộng đồng hacker gọi là đại thần MO.

Tuy nhiên tiến hành sửa đổi dựa trên chương trình của trường học, cái này có thể.

Nếu không phải hôm qua mới có được hệ thống theo dõi, Ngũ Tử Mặc đã sớm bắt tay vào sửa đổi rồi. Hiện tại vừa lúc có thời gian, có bột mới gột nên hồ*, vừa lúc cậu cũng không phải nhàn rỗi nữa.

*: nguyên văn câu này là 砍柴不误磨刀工, hong biết dịch sao cho hay nên tui tham khảo ý kiến bạn, thôi các cô cứ chắp vá đọc đại đi :v

Đối với Ngũ Tử Mặc mà nói, vẫn là câu nói kia, chuyện chiến đấu cứ để cho người có chuyên môn, cậu thân là nhân viên hậu cần, làm tốt công tác hậu cần là được.

Ở thời điểm Ngũ Tử Mặc quên mình sửa chữa trình tự , nhóm Sarah cuối cùng cũng gặp được mục tiêu.

Vị trí của mục tiêu lần này càng không thuận lợi cho đội ngũ của Ngũ Tử Mặc. Trên đồng cỏ thênh thang, có sáu con Mao Chu Trùng hoạt động. Sarah thân là chỉ huy chiến đấu, nhìn thấy mục tiêu, ánh mắt ngay lập tức bộc phát ra chiến ý. Mặt khác, mấy người lính gác cũng vậy, tầm nhìn đều nhắm vào Mao Chu Trùng trước mặt.

"Này mọi người, tôi nhìn trúng con béo nhất rồi đấy, đừng ai tranh với tôi." Người đầu tiên mở miệng không cần phải nói, vẫn là Hanni.

Xem bộ dáng Hanni giống như đang đi chợ chọn thịt vậy, tuy nhiên tâm trạng của mấy người xung quanh cũng không khác hắn là bao. Rất nhanh, sáu con Mao Chu Trùng đã bị mọi người chia nhau lựa chọn.

Không cần nói quá nhiều, chỉ có chiến đấu mới có thể khiến nhóm lính gác nhóm cảm giác được máu mình sôi trào. Ngay cả khi Sarah và những người khác chỉ là những tân binh vừa mới bước chân vào chiến trường tàn nhẫn này.

Nhiệt huyết thiêu đốt, các thiếu niên non nớt từ trong chiến đấu mà trưởng thành, huyết hoa rửa tội, để bọn họ đi từng bước một đến đỉnh vinh quang.


Tuy nhiên, khi Sarah và những người khác đang chiến đấu hăng say, Ngũ Tử Mặc vừa mới cải biên xong trình tự theo dõi, bắt đầu thử nghiệm vậy mà nhìn thấy tín hiệu màu đỏ đại diện cho Thứ Nguyên Trùng Tộc phía đông bắc.

"Hả??!!"Chẳng lẽ trình tự cậu vừa mới sửa đã có vấn đề? Ngũ Tử Mặc nhanh chóng kiểm tra lại một lượt, xác định không hề có lỗi, lập tức mở bản đồ trong quang não.

"Phía đông bắc gần đây thực sự có một đám tổng cộng 30 con Mao Chu Trùng đang hoạt động cùng đàn Thứ Nguyên Trùng Tộc."

"Chẳng lẽ?!"

Ngũ Tử Mặc cẩn thận quan sát hệ thống theo dõi, quả nhiên phát hiện mấy điểm nhỏ màu lam trên đó. Trong nửa phút ngắn ngủi, Ngũ Tử Mặc quan sát thấy điểm nhỏ màu lam trực tiếp biến mất hai chấm, không biết là đã chết hay bị thế nào.

"Mẹ kiếp!" Nhìn những điểm màu lam kia mang theo một đám điểm màu đỏ xông tới hướng bọn họ, Ngũ Tử Mặc không khỏi mắng tục một câu.

"Sarah, nhanh mở hệ thống mẫu tử ra chiến đấu, không biết tiểu đội não tàn nào cư nhiên dám trêu chọc đàn 30 con Mao Chu Trùng phía đông bắc!"

Nghe Ngũ Tử Mặc nói xong, mọi người cả kinh, ngày hôm qua đã bị đàn Mao Chu Trùng đuổi theo chạy mệt muốn chết, hôm nay lại tới?!

Sarah cũng không vô nghĩa nhiều lời, trực tiếp khởi động hệ thống mẫu tử, biểu tình mấy người khác cũng càng thêm thận trọng, chuyên chú phối hợp thao tác với Sarah.

Trong thực chiến, hệ thống mẫu tử càng biểu hiện ra tác dụng lớn hơn, chiến đấu nguyên bản đang ở thế giằng co, chỉ trong mười phút đã giải quyết nhanh chóng.

Ngũ Tử Mặc nhìn thấy chiến đấu đã kết thúc, lập tức mở miệng nói, "Đàn Mao Chu Trùng kia cách chúng ta 40 km, lần này có chút may mắn không khiến cho nhiều Mao Chu Trùng chú ý. Chỉ có 30 con, nếu đủ nhanh chúng ta có thể bỏ rơi bọn chúng phía sau!"

Ngũ Tử Mặc vội vội vàng vàng tìm lộ tuyến bỏ trốn, tất cả những người khác đều đi theo phía sau cơ giáp của Bite, nhanh chóng rời đi.

Một bên chạy một bên mắng tiểu đội dám trêu chọc Mao Chu Trùng, cứ cho là tự tìm chết, ngả nào cũng không chọn cứ thích chạy qua chỗ bọn họ!

Ngày đầu tiên bị đàn Mao Chu Trùng truy đuổi, ngày thứ hai lại tiếp diễn như vậy! Số bọn họ có thể bớt "may mắn" như thế được không?

"Hửm?" Thời điểm đang chạy trốn, Ngũ Tử Mặc nhìn trong hệ thống theo dõi đột ngột xuất hiện 25 điểm xanh. Hơn nữa nhìn theo hướng di chuyển hình như là qua bên chỗ bọn họ.

"Sarah, hệ thống theo dõi phát hiện 25 điểm xanh, đang hướng đến bên cạnh chúng ta, khoảng cách đại khái tầm 45 km."


Hệ thống theo dõi sau khi được Ngũ Tử Mặc cải biên, phạm vi lập tức mở rộng tới 100 km, bán kính 50 km, vì vậy ngay khi những học viên khác vừa tiến vào phạm vi này đã bị phát hiện.

Sarah nghe thấy học viên tham gia khảo hạch, sau khi cúi đầu suy tư mới mở miệng nói: "Phạm vi liên lạc của cơ giáp xa nhất là 30 km."

"Đúng vậy." Không biết vì sao Sarah đột nhiên hỏi việc này, Ngũ Tử Mặc gật gật đầu, sau đó bừng tỉnh.

"Sarah cậu muốn như vậy?"

Nhìn thấy Sarah gật gật đầu, nói thật, Ngũ Tử Mặc cũng rất động tâm. Tuy nhiên nếu gặp phải mấy học viên gà mờ ngốc nghếch mà nói, đó chính là hố, hố trời luôn đó!

Ngũ Tử Mặc không nói lời phủ định, nếu Sarah có suy nghĩ này, cậu cũng sẽ không phản đối. Lúc trước đã nói rồi, chuyện chiến đấu cứ giao cho người biết chiến đấu quyết định.

Bởi vì hai bên đều ở trạng thái di chuyển nên hai đội người nhanh chóng tiến vào phạm vi liên lạc. Không đợi đối phương mở miệng, Sarah trực tiếp chủ động kết nối với đối phương, yêu cầu đối thoại.

"Xin chào, Sarah, học viên năm hai."

Sau khi kết nối liên lạc với Sarah, bên kia cũng không nóng nảy bực bội vì lời giới thiệu lạnh nhạt của hắn. Kết nối màn ảnh xong, Sarah nhìn trên quang não vậy mà nhận ra người quen.

"Mocha?"

"Á, sao lại là Sarah cậu?"

Mocha, anh họ Sarah, hai người xem như cùng lớn lên, tuy rằng Mocha hơn Sarah mấy tuổi nhưng người em họ Sarah này một chút xíu cũng không giống trẻ con, cả ngày lạnh như băng, làm Mocha hoàn toàn không được trải nghiệm cảm giác làm ảnh, hắn rất ưu thương đó.

"Là người quen?" Liên lạc trong tiểu đội là liên thông, vì vậy những người khác nhìn thái độ Sarah liền biết hai bên đều quen thuộc.

"Được rồi, đừng nói lời vô nghĩa, chúng ta chạy trước đã."

Có thể gặp được người quen chứng tỏ vận khí cũng khá tốt, hơn nữa nhìn quan hệ của người kia với Sarah hẳn là không tệ lắm, như vậy có chuyện gì cũng dễ bàn bạc.

Nhưng chuyện này sau hãy nói, đừng quên phía sau bọn họ còn có 30 con Mao Chu Trùng, nếu muốn bàn chuyện thì đi xa hơn chút rồi nói.

Editor: Huhuhu thực sự là lười quá ò T>T Truyện mình edit chương nào đăng chương đấy nên hỏng có hàng tồn để up sorry mọi ngừi nhìuuuuu T>T

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương