Diệp Thanh An ngây người: " Anh nói cái gì?!!"
Lăng Thần cũng không cần phải giả vờ nữa, hắn triệt để xé rách mặt nạ, cũng không che dấu sự chán ghét nồng đậm trong mắt nữa: "Ý chính là, tại sao tôi phải giúp đỡ Diệp gia trong khi Diệp gia phá sản lại rất có lợi cho Lăng gia?"
Diệp Thanh An ngu người, cậu không ngờ, người bạn thân thiết bấy lâu nay lại lợi dụng mình, lợi dụng triệt để ngay cả phần tình cảm không nên có kia cũng bị đối phương lợi dụng.

Diệp Thanh An nhắm mắt lại để che dấu sự đau đớn cùng thất vọng trong mắt, cậu hỏi: "Có phải anh đã biết tôi thích anh hay không?"
Lăng Thần nhíu mày: "Đúng vậy, tôi thật sự rất ghê tởm cậu."
Diệp Thanh An cười ha ha một tiếng sau đó quay đầu bước đi, hôm nay cuối cùng cậu cũng hiểu rõ rồi, nhưng trong lòng Diệp Thanh An vẫn có chút luyến tiếc vẫn là không nỡ buông tay...!
Diệp Thanh An trở về căn nhà mà cậu sống cùng với Lăng Thần, cậu biết có lẽ trong khoản thời gian sắp tới hắn sẽ không ở nhà, hắn là đến sống cũng với Ngoãn Bích Dao kia đi?
Kì thật tình cảm của Diệp Thanh An đối với Diệp gia cũng chẳng có bao nhiêu, chỉ là cậu thất vọng Lăng Thần lừa dối cậu, ghê tởm tình cảm của cậu.

Omega bẩm sinh rất yếu ớt, lại đau buồn cả một ngày, chẳng mấy chốc Diệp Thanh An đã bị bệnh.

Trong căn nhà trống trãi chỉ có bác Quản gia là luôn lo lắng cho cậu, đối với bác Hoàng Diệp Thanh An còn có tình cảm hơn so với Diệp Bình.

Cứ như vậy Diệp Thanh An lại yên lặng chịu đựng, chờ đợi Lăng Thần trở về nhà.

Sau này khi nhớ lại mình của lúc này Diệp Thanh An luôn tự sỉ vả không biết bao nhiêu lần nhưng đó là việc của sau này, hiện tại cậu vẫn si ngốc mà bảo vệ phần tình cảm mỏng manh này của mình, cho dù phần tình cảm ấy có bị người ta giày xéo, dẫm đạp bao nhiêu lần.

Hai tháng sau khi Diệp gia phá sản, Lăng Thần cuối cùng cũng trở về nhà.


Chỉ là không chỉ có hắn Ngoãn Bích Dao cũng đi theo cùng.

Nếu Diệp Thanh An thường xuyên chú ý tin tức có lẽ cậu đã biết, hai tháng qua mỗi lần Ngoãn Bích Dao tham dự sự kiện là luôn có mặt Lăng Thần, hiện tại trong mắt của người trên tinh cầu Uranus hoặc cũng có thể là trên tinh tế này.

Lăng phu nhân không phải họ Diệp mà là họ Ngoãn.

Chỉ là thực tiếc Diệp Thanh An lại chưa từng chú ý tin tức.

Việc Diệp Thanh An sống ở đây cũng chẳng ngoài suy đoán của Lăng Thần, hắn chỉ khẽ nhíu mày lại rồi xem như cậu không tồn tại chuyên tâm chăm sóc cho Ngoãn Bích Dao.

Cũng từ hôm đó thế giới hai người, gia đình mà Diệp Thanh An thừa nhân xuất hiện thêm một kẻ ngoại lai.

Người hầu trong nhà cũng học theo Lăng Thần xem Diệp Thanh An như không tồn tại, họ chỉ biết một phu nhân là Ngoãn Bích Dao.

Hai tuần sau đó Diệp Thanh An thường xuyên cảm thấy sau gái mình đau nhức, cậu chỉ cảm thấy có lẽ là do dinh dưỡng không đủ nên chẳng để ý gì.

Lại qua thêm một tuần lễ cơn đau nhức từ sau gáy càng ngày càng nặng hơn càng ngày càng khiến Diệp Thanh An như muốn chết đi sống lại.

Cuối cùng, nhịn không được nữa Diệp Thanh An quyết định đi đến phòng khám kiểm tra một phen.

Diệp Thanh An trãi qua nhiều giai đoạn kiểm tra như bình thường.

Nhưng khi cậu cầm lấy tờ chuẩn đoán bệnh tình trong tay thì có chút không đứng nổi nữa.

Bệnh nhân: Diệp Thanh An.

Tinh thần lực: cấp E
Thể lực: Cấp F
Chuẩn đoán: Ung thư tuyến thể giai đoạn cuối.

Diệp Thanh An cắn chặt răng, cố gắng khiến mình không gục ngã.

Việc cần làm hiện tại là không thể để cho Lăng Thần biết chuyện này.

Tuyến thể đối với Omega ngoại trừ thu hút bạn tình vào kì phát tình ra thì chính là biểu thị cho khả năng sinh con.


Cậu là nam đã khiến cho hắn chán ghét rồi không thể để ngay cả việc sinh con nối dõi cũng không thể làm được.

Từ ngày hôm đó Diệp Thanh An bắt đầu vô cùng suy sụp, có tình trạng bị bệnh trầm cảm, sớm đã không còn nhìn ra thiếu niên trong sáng luôn cười nói lúc trước cùng cậu bây giờ là một người.

Lại qua thêm hai tháng, lần đầu tiên kể từ ngày Diệp gia phá sản kia Lăng Thần gõ cửa phòng cậu.

Lúc đầu Diệp Thanh An đã rất vui mừng, sau đó là cảm thấy lo lắng không biết tại sao hắn lại đến tìm mình.

Diệp Thanh An câu nệ mở cửa ra, chỉ thấy sắc mặt Lăng Thần rất không tốt, hắn nói: "Diệp Thanh An, chúng ta li hôn đi! Bích Dao có thai rồi tôi muốn cho cô ấy một danh phận."
Cái gì? Ngoãn Bích Dao có thai?
Đầu tiên là Diệp Thanh An không thể tin được, sau đó là vô cùng tức giận.

Li hôn? Anh ta lấy cái tư cách gì mà muốn cậu phải li hôn?
Diệp Thanh An cười lạnh: "Tôi không li hôn! Lăng Thần anh khiến Diệp gia phá sản còn không đủ sao? Đến cái danh phận Lăng phu nhân này anh cũng muốn cướp của tôi?"
Lăng Thần lạnh mặt: "Cậu đừng có mà không biết điều như vậy!"
"Đúng vậy, tôi chính là không biết điều như vậy đấy! Tôi không li hôn, đừng hòng tôi đồng ý li hôn!".

Diệp Thanh An tức giận đóng sầm cửa lại.

"Giỏi! Giỏi lắm! Diệp Thanh An, cậu nhớ đó!".

Lăng Thần tức giận đá mạnh vào cánh cửa, đi xuống lầu.

Hôm sau Diệp Thanh An lại nhận được tin hắn đã vội vã đi công tác ở tinh cầu bên cạnh có lẽ hai ba ngày sau mới trở về.

Diệp Thanh An không có gì làm cả ngày chỉ nhốt mình trong phòng.


Hai hôm sau Diệp Thanh An bị tiếng gõ cửa đánh thức.

Cậu đi ra mở cửa thấy là Ngoãn Bích Dao, sắc mặt lập tức sầm xuống: "Cô đến đây làm gì?"
Ngoãn Bích Dao mím môi: "Tôi muốn nói chuyện với cậu một chút."
"Tôi không có gì muốn nói với cô cả!".

Diệp Thanh An muốn đóng cửa phòng.

Ngoãn Bích Dao nhanh chóng ngăn lại: "Tôi muốn nói về việc Diệp gia anh có nghe hay không? Nếu muốn nghe thì ra ban công nói chuyện!".

Ngoãn Bích Dao giẫm giày cao gót đi ở phía trước.

Diệp Thanh An không biết cô ta đang có ý gì nhưng rốt cuộc vẫn là chọn đi theo.

Ngày hôm đó cũng chính là ngày mở ra chuỗi ngày địa ngục của cậu.

____________________
Hôm nay tui lườiiiiiiii.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương