Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão (Truyện Chữ Dịch)
Chapter 150 Đây chính là thế giới của đại lão hả?

 

Chương 149: Đây chính là thế giới của đại lão hả?

 

**

"Láo xược! Sao ngươi dám nói vậy với yêu hoàng đại nhân cao quý tôn kính của chúng ta chứ ? Yêu hoàng đại nhân để ngươi làm cái gì thì làm cái đó, lấy ở đâu như vậy cũng nói nhảm? Dựng, dựng thẳng lên cho ta!"

Dã Trư tinh chợt quát to Thanh Xà tinh, tiếp đó nịnh nọt ngẩng đầu lên, mang theo tiểu hồ ly đã ở trên cao nói: "Yêu hoàng đại nhân, xin cho phép lão trư ta tới giúp ngươi một tay!"

Nói xong, nó nhấc Thanh Xà Tinh lên, giống như giơ một thang vừa cao vừa dài: "Như thế nào, yêu hoàng đại nhân, bây giờ đã nhìn thấy chưa?"

Tiểu hồ ly nhìn quanh một lát, lắc đầu: "Vẫn chưa được, Hắc Hùng tinh, ngươi cũng làm theo đi."

"Ờ, Vâng." Hắc Hùng tinh gật đầu, một nhấc đã nâng Dã Trư tinh lên: "Yêu hoàng đại nhân, bây giờ thì thế nào?"

"Vẫn không được, kỳ quái, ta khẳng định cao hơn vách tường tứ hợp viện rất nhiều mới đúng, sao vẫn cảm giác bị vách tường cản trở, không thấy được bên trong nhỉ ?"

Bảy cái đuôi của Linh hồ bảy đuôi đều ủ rũ cụp xuống: "Cũng không biết tỷ tỷ đã đi đâu, đi cũng không chịu nói với ta một tiếng, cũng đã mấy ngày rồi."

"Còn nữa, mấy ngày rồi không được ăn đồ ăn ngon của tỷ tỷ mang đến, thật thèm nha."

Thanh Xà tinh nhỏ giọng nói: "Yêu hoàng đại nhân, được chưa ạ? Thuộc hạ thật sự không chịu nổi nữa."

Tiểu hồ ly lắc lắc cái đầu nhỏ, từ trên đầu rắn nhảy xuống: " Được rồi, ta xuống đây."

"Uỵch!"

Thanh Xà tinh liền được giải thoát, thân thể kéo thẳng đã cứng ngắc tới cực điểm, như con rắn khô dài mà thẳng tắp rơi xuống: "Không được, toàn thân đều mềm nhũn rồi."

Thân là quân sư, Dã Trư tinh bắt đầu bày mưu tính kế, ngang tàng nói: "Yêu hoàng đại nhân, thật sự không được, chúng ta trực tiếp xông vào thôi! Toàn bộ tu tiên giới, người nào dám cản ngươi?"

Vừa nghĩ đến tỷ tỷ của Tiểu Hồ Ly, bọn họ sức liền chân, sau lưng có vị đại gia làm chỗ dựa, lộng hành không cần cố kỵ, ai dám ngăn cản? Ha ha ha...

"Két."

Ngay lúc này, cùng với một tiếng vang nhẹ, cửa tứ hợp viện cư nhiên mở ra.

Một con chó mực lớn cử động tứ chi, ưu nhã bước ra.

"Gầm Gào, một con chó đất nhỏ màu đen."

Tròng mắt Dã trư tinh bỗng sáng choang, cuối cùng cũng đến lúc ta thể hiện trước mặt yêu hoàng đại nhân, nó vội vàng đi lên phía trước, nhe răng toét miệng nói: "Tiểu Hắc Cẩu, trong nhà ngươi có ai không? Yêu hoàng đại nhân của chúng ta muốn đi vào, không muốn bị ta ăn, thì mau tránh đường!"

Đại hắc lạnh lùng quét mắt nhìn qua nó một cái, không thèm đếm xỉa tới nâng móng trước lên, mạnh mẽ ấn xuống một cái.

"Ầm ầm!"

Chỗ Dã trư tinh đứng chợt xuất hiện một cái hố to đùng, giữa trời đất, như có lực lượng khổng lồ vô hình nào đó, thẳng tắp đè dã trư tinh xuống, khiến hắn nằm rạp dưới đất, muốn động cũng không thể động một cái.

Miệng đại hắc cẩu khẽ nhếch, nhàn nhạt nói: "Ta cho phép ngươi sửa sang lại ngôn từ của mình, lặp lại lần nữa."

"Cẩu đại gia, ta sai rồi!" Toàn thân của dã trư tinh có chừng mấy cây lông cũng bị dọa cho dựng đứng, da đầu tê dại, da heo cũng bị sợ đến trắng bệch, nếu không phải là không thể cử động, nó đã ba quỳ chín lạy cầu xin tha thứ luôn rồi.

"Ta thật sự không cố ý xúc phạm, xin ngài tha cho ta đi."

Dã trư tinh thậm chí còn huyện nguyên hình, thành một con heo rừng đang kêu gào thảm thiết.

Đại hắc thu hồi móng vuốt, cao lãnh nói: "Coi như ngươi phúc trạch thâm hậu, theo đúng người, nếu như là heo bình thường, thì ngươi đã sớm thành heo sữa quay rồi."

Dã trư tinh run rẩy đứng lên, lui đến bên cạnh tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly núp sau bảy cái đuôi của mình, chỉ lộ ra cặp mắt ti hí, "Ngươi... Ngươi là kẻ tỷ tỷ ta nói đến ,đại, đại hắc?"

"Là ta."

Đại hắc gật đầu, lông bay bay theo gió, bày ra dáng vẻ tuyệt thế cao chó (cao nhân J) không thể nghi ngờ, ra vẻ cao thâm khó lường nói: "Tỷ tỷ ngươi đang vì chủ nhân làm việc, ngươi thân là muội muội của nàng, đồng dạng cũng dính vào phúc trạch của chủ nhân, chỉ với chút thực lực này và dũng khí mà cũng không thể được, vả lại thủ hạ cũng không kham được vào mắt, thật làm mất hết thể diện của chủ nhân, vừa khéo gần đây chúng ta cũng nhàm chán... khụ khụ khụ ho khan, chúng ta hiếm khi rãnh rỗi, chỉ điểm một chút cho các ngươi cũng tốt lắm."

Chỉ điểm chúng ta?

Trừ tiểu hồ ly ra, ba con yêu tinh khác lập tức tinh thần tỉnh táo, tròng mắt tỏa sáng, kích động đến mức toàn thân run lên bần bật.

Ngay cả con thanh xà tinh vốn đã cứng còng cũng lọc cọc một cái dựng đứng lên lần nữa.

Con hắc cẩu này thật là ngưu bức quá chừng*, ngay cả tỷ tỷ của yêu hoàng đại nhân cũng không phải là đối thủ của nó ớ, nếu có thể lấy được chút chỉ điểm của hắn, vậy ta há chẳng phải lập tức trở thành vương giả của yêu giới, đi đến đỉnh cao yêu sinh?

* Ngưu bức: trâu bò, lợi hại, mạnh mẽ (mang ý bất nhã)

Cơ duyên khủng thế này mà lại đập trúng đầu ta, quá may mắn rồi!

Đại hắc ngẩng cao đầu cẩu: "Vào đi."

Ba con yêu tinh phút chốc đã vây quanh tiểu hồ ly đi vào cửa tứ hợp viện.

Đi tới cửa tứ hợp viện, trong lòng bọn họ đều không nhịn được hơi giật mình, đột nhiên sinh ra loại tâm thái khẩn trương, có cảm giác kiểu người phàm sắp tiến vào Tiên cung ấy.

Bước vào tứ hợp viện, một mùi thơm tập kích đến, lập tức khiến cho bọn họ tinh thần chấn động.

Ngẩng đầu lên nhìn, cực phẩm linh dược để đầy cả sân xém làm  bọn họ trừng rớt cả con ngươi ra ngoài, thế mà, còn không đợi bọn họ hít một ngụm khí lạnh, mấy đạo thân ảnh đã bao vây một vòng quanh bọn nó, một đống cặp mắt nóng hừng hực ngưng tụ trên người bọn họ, từng cổ uy áp to lớn cuồn cuộn như núi, đè bọn họ run lẩy bà lẩy bẩy, thở còn không dám thở mạnh.

Ba tên yêu tinh cố hết sức cúi đầu, tim đập xém chút đạt đến tốc độ nhanh nhất từ lúc sanh ra tới giờ, bị sợ đến mật gan đều tách ra, linh hồn kém chút đăng xuất khỏi cơ thể.

Má má má ơi!

Ở đây sao lại có nhiều đại lão thế?

Từ khi nào mà tu tiên giới lại trâu bò thế này?

Chẳng nhẽ mình đã chuyển kiếp? Xuyên đến một thế giới đại lão nhiều như chó rồi?

Đáng sợ, quá đáng sợ!

Trên Long hỏa châu có một cái hư ảnh rồng lửa thoáng hiện, thanh âm cuồn cuộn từ bên trong truyền ra: "Ta cảm thấy mấy con yêu tinh này có thể chịu được khảo nghiệm rồng lửa chỗ ta này, nhất là con Dã trư tinh ấy, da dày thịt béo, để ta tới huấn luyện bọn họ là được rồi."

Thịt heo toàn thân Dã trư tinh đều đang run rảy mãnh liệt, sợ đến mồ hôi lạnh nhễ nhại, suýt chút nữa bật khóc lên: "Đại lão thật biết nói đùa, ta nào chịu được khảo nghiệm của long hỏa a, sẽ chín mất, không, là sẽ cháy mất."

Trụy ma kiếm cắt ngang ba yêu trước mặt, khoác kiếm ma cà sa lắc đầu một cái, than trời trách đất nói: "Ta cảm thấy ba tên yêu này cùng phật ta hữu duyên, có thể đi theo ta học đại uy thiên long đấy."

Băng nguyên tinh chen tới mở miệng: "Cũng không cần nói nữa, để ta đến đi, hàn băng của ta tuyệt đối có thể đem bọn họ tôi luyện đến triệt triệt để để."

Long hỏa châu vội vàng nói: " Trái lại Băng nguyên tinh lão đệ  đã nhắc nhở ta đấy, không bằng chúng ta cùng nhau phối hợp, lạnh nóng luân phiên, băng hỏa lưỡng trọng thiên, có lẽ hiệu quả sẽ không tệ."

Ba yêu càng nghe càng hoảng, đã bị dọa đến nằm sấp xuống.

Bọn họ dè dặt thận trọng dùng dư quang liếc mắt đánh giá bốn phía, thế nhưng lại sững sờ, thấy được từ bên trong đèn lồng cách đó không xa đang xem náo nhiệt, cảm giác được một cổ khí tức quen thuộc.

Đó không phải là Huỳnh Hỏa Trùng tinh bị Đát Kỷ đại nhân mang đi sao?

Hóa ra vận may mà Đát Kỷ đại nhân nói lại lớn như vậy, nhanh như vậy, bọn họ có thể cũng trở thành đại lão rồi.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương