Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão (Truyện Chữ Dịch)
-
Chapter 139 Mọi chuyện sẽ thành vấn đề lớn
Chương 139: Mọi chuyện sẽ thành vấn đề lớn
Sáu vòng tròn lửa lớn thế đi như chẻ tre. Van đường nơi chúng đi qua lưu lại những vết ngọn lửa thật dài, nối liền hư không, giống như một cây cầu lửa trên bầu trời.
Mắt thấy vòng tròn càng ngày càng tiếp cận gần với bóng đen kia. Trong bóng tối, mấy đạo hắc ảnh bắn ra, lao thẳng về phía sáu vòng tròn lửa.
Quanh thân bọn họ có hắc khí vờn quanh, hình thành một chuỗi xiềng xích màu đen. Quấn quanh vòng tròn lửa.
Cố Trường Thanh sắc mặt tái mét, hai tay bắt pháo quyết. Chỉ tay vào sáu vòng tròn lửa, nhỏ giọng nói: "Phá cho ta!"
"Bùm!"
Sáu vòng tròn lửa lập tức giống như một ngọn núi lửa nhỏ dâng lên lửa cháy xích hồng. Cùng với một tiếng nổ mạnh, vô số tia lửa bắn ra. Những hắc ảnh đó không kịp kêu lên một tiếng đã trực tiếp bị thiêu trụi thành tro tàn.
Trên bầu trời ngưng tụ trên không trung từng tia lửa không tiêu tán. Huyễn hóa thành thêm nhiều vòng lửa nhỏ, tiếp tục lao về phía bóng đen mà đi.
Tuy nhiên trong bóng đêm lại xuất hiện thêm càng nhiều hắc ảnh. Sức mạnh càng lúc càng tăng. Vậy mà ít nhất đều là Nguyên Anh cảnh giới!
Toàn thân Cố Trường Thanh run lên, giọng nói ngưng tụ thành một đường. Hướng về phía bốn vị trưởng lão quát to: “Bốn vị trưởng lão, tỉnh lại cho ta!”
Bốn vị trưởng lão giống như người gỗ, dường như đang phiêu lãng ở cõi thiên ngoại thần tiên, đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt thoạt nhìn ngây dại, sau đó là nỗi sợ hãi vô tận.
Bốn người họ không biết từ lúc nào đã rơi vào ảo ảnh mà không nhận ra.
Ngay lập tức, bọn họ nhận ra hắc ảnh ở trung tâm trận pháp kia lập tức sợ dến mức dựng cả tóc gáy, chòm râu và tóc cũng dựng cả lên. Đồng thời hét lớn ngay tại chỗ: "Bọn chuột nhắt, sao dám làm càn?"
Bọn họ cùng lúc giơ tay ra đập vào cái bóng đen kia.
Khoảnh khắc tiếp theo, vô số đạo lửa xung quanh dường như sống dậy. Nhảy múa xoay quanh trên không trung giống như hỏa xà theo sát phía sau quấn quanh hướng hắc ảnh mà đi.
Nhìn từ xa giống như một dợi dây lửa trong đêm đen. Từng vòng lại từng vòng đem người áo đen bao vậy ở bên trong.
Bốn vị trưởng lão vẻ mặt ngưng trọng, hai tay kết chỉ trước mặt chính mình niệm pháp quyết giống nhau. Ngón tay bay múa, đầu ngón tay có hồng quang lóe lên.
"Thu cho ta!"
Vèo--
Những sợi dây lửa đỏ đó nháy mắt buộc chặt. Đem hắc ảnh kia trói chặt lại.
Trên người hắc ảnh, hắc khí giống như tuyêt smùa đông gặp mặt trời, rất nhanh tiêu tán. Chỉ trong chốc lát, ngọn lửa càng lúc càng lớn, lan ra toàn thân hắc ảnh. Làm cho hắn ta biến thành một hỏa nhân.
Lúc này, Cố Trường Thanh đã xử lý sạch sẽ những hắc ảnh còn lại. Đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm ngờời đang bị lửa thiêu đốt kia, sắc mặt âm trầm như nước.
Trong Thanh Vân cốc, đông đảo đệ tử cũng lần lượt bay ra ngoài, cảnh giác nhìn xung quanh. Tần Mạn Vân và những người khác cũng bay tới bên người Cố Trường Thanh, nghiêm nghị nói: "Cố cốc chủ, chuyện gì đang xảy ra?"
Cố Trường Thanh mở miệng nói: "Mỗi khi đến thời điểm này cũng là lúc phong ấn bị buông lỏng nhất. Lúc này sẽ có Ma nhân rục rịch ngo ngoe. Chỉ là ta không thể ngờ được lần này bọn họ lại to gan đến như vậy. Tự nhiên dám nhảy ra tìm chết!”
Tần Mạn Vân nói: "Tốt hơn là nên cẩn thận một chút. Trước đây không lâu, chúng ta cũng gặp phải một ma nhân cảnh giới Độ Kiếp kỳ. Nếu không có cao nhân ra tay thì hôm nay sợ rằng ông không nhìn thấy được chúng ta.”
"Độ Kiếp kỳ? Ma nhân trung Độ Kiếp kỳ đã xuất hiện rồi sao?” Sắc mặt Cố Trường Thanh khẽ biến. Đây chính là chiến lực đỉnh phong ở Tu Tiên giới. Xuất động tu sĩ loại này có thể thấy được thực lực của ma nhân rất cường đại.
Hơn nữa, lần này không biết bọn họ dùng thủ đoạn nào khiến cho bốn vị trưởng lão đồng thời rơi vào ảo ảnh. Quả thực làm người khó lòng có thể ngăn cản!
Sắc mặt ông ấy trầm xuống, không dám chậm trễ nữa mà bay về phía người đang bị thiêu đốt kia.
Đồng thời vòng tròn lửa trongtay ông ấy cũng bốc cháy lên lần thứ hai. Tùy tay ném về phía người đang bị thiêu đốt kia.
Tốc độ của vòng tròn lửa cực nhanh, giống như một luồng ánh sáng, trong nháy mắt lao tới đỉnh đầu của hỏa nhân. Chụp xuống đỉnh đầu!
Nhưng mà ngay khi vòng tròn lửa sắp chạm vào hỏa nhân thì bên trong ngọn lửa đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang.
“Bùm bùm”
Giống như tiếng tim đập vang vọng bên tai mọi người.
Sau đó lấy hỏa nhân làm trung tâm, một cỗ khí thế to lớn ầm ầm nổ tung. Hình thành một đạo kình phong hướng về bốn phương tám hướng điên cuồng mà tuôn ra!
Những ngọn lửa đó nháy mắt bị đẩy ra. Ngay cả vòng tròn lửa cũng bị bắn ngược lại!
Mọi người sắc mặt đại biến, nhanh chóng lui lại phía sau!
Bốn vị trưởng lão cũng bất giác đứng lên, thân hình bay về phía sau nhanh như gió. Thoạt nhìn không có gì nhưng thật ra khóe miệng đã tràn ra máu tươi.
Mọi người nhìn lại chăm chú nhưng đồng tử co rụt lại. Nhịp tim đập cấp tốc, lộ ra vẻ kinh hãi.
Chỉ thấy ở giữa không trung, người nọ đã bị lửa thiêu đến da tróc thịt bong. Nửa thân mình đều đã cháy đen, hoàn toàn không nhận rõ chân dung. Chẳng qua, hắn ta đang cười, nụ cười quỷ dị đến mức làm người ta ớn lạnh.
Mà ở trong tay hắn ta, vậy mà lại nắm một pho tượng đen như mực. Pho tượng này cũng không phải hình người, bộ mặt dữ tợn, răng nanh dày đặc. Mấu chốt nhất chính là trên mặt lại có hai cặp mắt đối nhau. Một cỗ hơi thở vô cùng tà ác phát ra từ trên pho tượng làm cho lòng người không tự chủ được mà sinh ra sợ hãi.
Ma nhân kia cầm pho tượng trong tay, ánh mắt lộ ra thần sắc điên cuồng đến cực điểm, thành kính nói: “Ta nguyện lấy thân mình làm vật tế. Cung nghênh Nguyệt Đồ đại nhân giáng lâm!”
Ầm ầm!
Trong thiên địa lập tức nổi lên từng đạo gợn sóng. Tất cả mọi người đều sinh ra một cảm giác huyền diệu khó giải thích.
"Tap Tap Tap"
Không biết có phải là ảo giác không, dường như có tiếng bước chân truyền đến từ tai của họ. Không có thanh nguyên cứ như vậy xuất hiện trong tai mọi người. Hơn nữa dường như càng ngày càng gần hơn.
"Mau! Mau ngăn cản hắn!" Sắc mặt Cố Trường Thanh đại biến. Một loại cảm giác sợ hãi quái dị bao trùm toàn thân, khiến da đầu ông ấy tê dại.
Ngay lập tức, vô số công kích chói lọi phóng thẳng về phía ma nhân. Trên đưường không có gì ngăn trở, trong nháy mắt đã đem hắn ta xuyên thủng.
Chẳng qua hắc quanh trên pho tượng kia càng nagỳ càng nồng đậm. Trực tiếp đem ma nhân bao phú. Theo sau đó liền cắn nuốt hết hắn ta đến không còn sót lại chút gì!
Hắc quang của pho tượng nồng đậm đến cực điểm. Hơn nữa dần dần áp sát lá cờ nhỏ màu đỏ sậm.
Ngay sau đó, pho tượng tựa như có sinh mệnh. Đột nhiên xoay người, một con mắt trong đó bắn ra một đạo hắc mang đập vào trên lá cờ nhỏ màu đỏ sậm. Lá cờ không còn chỗ chống cự trực tiếp bị đánh rơi trên mặt đất.
Ngọn lửa ban đầu đang bao phủ đài cao cũng đột nhiên bị dập tắt. Trong phiến thiên địa này không còn một tia sáng nào!
Gió nổi lên!
Bên trong sơn cốc, vô số hắc khí nháy mắt bốc lên. Hơn nữa lấy một loại tốc độ làm người kinh hãi bắt đầu lan tràn ra ngooài.
Một số đệ tử thực lực không đủ bị hắc khí bao vây, lập tức cảm giác đầu váng mắt hoa, linh lực cũng bị hỗn loạn.
Ở trung tâm của sơn cốc, hình thành một hắc động trông giống như một con mắt dường như đang quay cuồng một chút. Vậy mà bên trong lại thật sự xuất hiện một đôi mắt!
Đôi mắt này không hề có bất luận cảm xúc gì. Bị ánh mắt liếc qua liền cảm nhận được một cỗ hàn ý lạnh đến tận xương. Giống như gặp phải thiên địch, làm cho ai cũng không dám thở mạnh.
Rầm!
Một móng vuốt từ bên trong duỗi ra, dùng sức xé dọc theo hắc động giống như một cánh cửa, dần dần bị nó mở ra!
Giờ phút này, mọi người như mất hồn, đại não mất khả năng suy nghĩ, sững sờ tại chỗ.
Mưa to ào ào rơi xuống, lòng người nhanh chóng chìm xuống đáy cốc!
Sự tình ... sẽ rất lớn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook