Ngụy Trang Thành Trai Thẳng
-
Chương 43: Thế Giới Giả Lập
Lý Tấu Tinh lười biếng ngồi cạnh bàn ăn.
Điệu bộ anh tùy ý, gần như muốn ngồi gục luôn trên ghế.
Tinh thần lực mới vừa bị áp chế như sương mù lan tràn chậm rãi tới gần, khi cách Lý Tấu Tinh khoảng một mét thì không dám đến gần nữa mà tỏ ra sợ hãi rụt rè.
Lý Tấu Tinh giương mắt nhìn Cố Vấn Thành, cánh mũi hít một cái, dừng một chốc, "Đứng ở đó làm gì?"
Tiếng thúc giục này của anh gọi Cố Vấn Thành bước tới ngồi xuống phía chếch đối diện anh, so với bình thường thì đây là một khoảng cách hơi xa.
Tinh thần lực trung thành cũng xoắn xuýt hệt nội tâm chủ nhân, dừng bước cách đó không xa.
Trong mũi vẫn là mùi vị đó, làm cách nào cũng không tiêu tan được.
Nào có ai sẽ ngửi mùi vị của anh em tốt chứ? Đầu óc Cố Vấn Thành loạn cào cào, ăn cơm một cách vô hồn.
Lý Tấu Tinh nhìn hắn vài lần, thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Sau khi nam chính ra ngoài mới bắt đầu ăn tối, một bàn đồ ăn ngon tỏa ra hương vị hấp dẫn.
Lý Tấu Tinh thu hồi tầm mắt đang nhìn Cố Vấn Thành, cười híp mắt, "Ngon thế à? Các cậu đều muốn tôi bị Wasser bắt đi nhiều chứ gì."
"Ha ha ha phắn đi!" Các đồng đội vừa tức vừa buồn cười, nghe vậy rồi thôi.
Sau khi cơm nước xong bọn họ liền tới vũ hội.
Lúc này người đang đông, trên đường có không ít bạn học nhiệt tình chào hỏi bọn họ, cũng may mọi người cực kì quan tâm không có lỗ mãng quấy rầy.
Vũ hội của trường quân đội Thừa Dương cũng không phải nơi chỉ nói chuyện yêu đương như truyền thống mà đây chỉ là một phần nhỏ trong đó, ngoài ra còn có thể có máy mô phỏng quân đội dùng để huấn luyện binh sĩ.
Phần lớn thế giới giả lập trong đó đều rất nguy hiểm kích thích, đại đa số nhóm nam sinh tới vũ hội đều vì cái này.
Bọn Lý Tấu Tinh cũng không ngoại lệ.
Bọn họ đã giao hẹn chờ ba người bọn Lăng Niên nhảy với bạn nữ xong liền cùng tiến vào thám hiểm thế giới giả lập.
Chờ khi bọn họ đến vũ hội, đập vào mắt đầu tiên chính là Bách Đồng đang đứng hát trên đài cao.
Mái tóc đen buông lơi hai bên khuôn mặt đẹp của nàng, mắt đen long lanh ướt át ngậm lấy ý cười, tiếng ca êm dịu phủ đầy mỗi ngóc ngách ở hiện trường rộng lớn, váy trắng thanh thuần chấm đất.
Năng lực chữa trị mạnh mẽ tung bay theo tiếng ca, làm toàn thân thoải mái tinh thần phấn chấn đẩy lui mệt nhọc.
"Nữ thần tới sớm vậy!" Hi Nam kinh ngạc, lôi kéo Lý Tấu Tinh tiến lên trước chào hỏi, "Nữ thần Bách Đồng!"
Bách Đồng nhìn sang, vẫy tay cười với bọn họ song vẫn chuyên nghiệp cất tiếng ca.
Đôi mắt sắc bén của Lý Tấu Tinh liếc cái liền nhìn ra đây là vị đại ca thích giả gái kia.
Anh vẫy tay với người kia một cái tỏ ý chúng tôi đi đây, cậu cố lên.
Hi Nam cười khúc khích, "Đã lâu không gặp, nữ thần vẫn xinh đẹp dịu dàng như vậy."
Lý Tấu Tinh nổi lên ý xấu, "Lát nữa cậu có muốn tỏ tình với nữa thần không?"
"Không ổn đâu," Hi Nam đỏ mặt, ỡm ờ ngại ngùng nói, "Mọi người không không hiểu đâu."
"Nhưng cậu phải nắm chắc cơ hội chứ," Lý Tấu Tinh thoạt nhìn cực kỳ lo nghĩ cho anh em, "Bách Đồng là ai? Nam sinh trong trường chúng ta thích nàng tuyệt đối không ít, mà cậu lại quen biết Bách Đồng sớm hơn bọn họ, đây chính là cơ hội."
Hi Nam do do dự dự, "Nhưng...!nàng sẽ thích tôi ư?"
"Là đàn ông thì đừng có sợ," Lý Tấu Tinh như vô ý liếc mắt nhìn về phía sau, "Bây giờ Bách Đồng còn đang nhìn cậu đấy."
Hi Nam vô thức muốn xoay người nhìn lại, bị Lý Tấu Tinh quay mặt trở về, "Nữ sinh nhìn lén mà cậu còn nhìn lại, ngu vậy à?"
Trên thực tế, Bách Đồng căn bản không nhìn Hi Nam mà nhìn một em gái có nụ cười dễ thương đi ngang qua Hi Nam.
"Cậu nói đúng!"
Xoắn xuýt đến xoắn xuýt đi, Hi Nam hạ quyết tâm, ánh mắt hắn kiên định, nắm chặt nắm đấm như thể một giây sau sẽ ra chiến trường ngay, "Tôi muốn nhân cơ hội này thổ lộ với nàng!"
"Nhưng trước khi biểu lộ," Hi Nam gãi đầu ngượng ngùng nở nụ cười, "Tôi phải đi khiêu vũ với bạn nữ trước đã, Tấu Tinh, chờ lát nữa thấy máy mô phỏng cậu nhớ đi xếp hàng với Vấn Thành Swarin."
"..." Lý Tấu Tinh chợt muốn hút điếu thuốc, tên đần Hi Nam này thoải mái hơn anh quá rồi.
Nhưng thế giới này không có thuốc lá.
Trên sàn nhảy đôi tình nhân uyển chuyển nhảy múa, còn ở khu vực chờ máy mô phỏng mở ra đều là nam sinh chó độc thân lẻ loi cuồng máy móc chiến đấu.
Mấy chục người lặng yên ngồi, không lâu sau có một nhóm nữ sinh trẻ đẹp cười hì hì nắm tay đi tới, "Hey, muốn chơi trò chơi không?"
"Sẽ không làm lỡ thời gian của các cậu đâu," cô gái cầm đầu buộc tóc đuôi ngựa hai bên, "Con số quốc vương, rất kích thích, chơi không?"
Na An cũng ở đó.
Cô đi tới trước mặt bọn Lý Tấu Tinh, thì thầm: "Mary rất muốn làm quen với nhóm các cậu, đến đây đi, chơi rất vui, càng nhiều người càng náo nhiệt, các cô ấy rất chờ mong đội Mộng Chi gia nhập."
Nhưng mà đội Mộng Chi chỉ có ba người cô đơn, Lý Tấu Tinh nhìn vẻ mặt Cố Vấn Thành và Swarin, vui vẻ đồng ý: "Được thôi."
Trò con số quốc vương có chút tương tự với trò thật hay thách, người chơi gồm tổng cộng 35 người nam hay nữ đều được, đó chính là 35 con số từ 1 đến 35, người rút trúng số 1 là quốc vương - có thể tùy ý ra lệnh cho người có con số khác đi làm chuyện mình muốn, nhưng mỗi lần quốc vương chỉ có thể đưa ra một yêu cầu.
Mấy thiếu nam thiếu nữ đang trưởng thành đều thích chơi mấy trò kích thích như thế, bọn họ mong đợi được tiếp xúc thân mật cùng người xa lạ, mong đợi ái tình lãng mạn bất chợt.
Ván đầu tiên bắt đầu, con số được rút ra, đáng tiếc Lý Tấu Tinh rút được số 2, chỉ thiếu chút nữa thôi.
Rút trúng quốc vương là một cô gái xa lạ, cô kích động nhảy cẫng tại chỗ rồi bắt đầu suy nghĩ nên đưa ra mệnh lệnh gì.
Đột nhiên Lý Tấu Tinh nghe được một giọng nói, "Cậu số bao nhiêu."
Không phải dùng miệng nói ra, giọng nói này tựa như phát ra từ trong đầu, mang theo sức mạnh khiến người khác không tự chủ được mà trả lời, như là...!như là thôi miên.
"Số 2." Lý Tấu Tinh ung dung thản nhiên.
Có thể nắm giữ loại năng lực này, khóe mắt anh liếc qua Cố Vấn Thành bên cạnh.
Cố Vấn Thành rũ mắt ngồi, hai tay thon dài đùa nghịch bãi cỏ trên đất, thẻ số bị hắn kẹp giữa ngón tay cái.
Quốc vương ván đầu cao giọng nói: "Tôi muốn số 16 với số 30 hôn má tôi."
"Wow!"
Mới bắt đầu mà yêu cầu thứ nhất đã thú vị như vậy, điều này hoàn toàn kích thích mọi người.
Bầu không khí xôn xao, hai nam sinh rút trúng con số trên ngượng ngùng đứng dậy, mỗi người một bên hôn lên hai má quốc vương.
Sắc mặt quốc vương ửng đỏ, nhỏ giọng oh một tiếng.
Chờ tiến hành ván thứ hai Lý Tấu Tinh còn chưa kịp xem số thì nam sinh bên cạnh anh đã kinh ngạc thốt lên, "Tôi là quốc vương?!"
Người anh em này không dám tin lăn qua lộn lại nhìn nhiều lần, "Tôi thật sự là quốc vương!"
Tiếng than thở liên tiếp vang lên, có người lớn tiếng hắn hô về phía cậu ta: "Chơi kích thích chút đi!"
"Tôi muốn," quốc vương mới la lớn, "Tôi muốn người rút trúng nhảy một điệu sexy dance quanh tôi!"
"Wow! Cái này quá tuyệt vời!"
"Đã nghe chưa anh em, nhất định phải gợi cảm, không gợi cảm không qua cửa!"
Quốc vương nói một con số, kết quả người rút trúng là một nam sinh, nam sinh này mặt mũi tối sầm nhảy quanh cậu ta, một cảnh lãng mạn như thế lại biến thành cảnh hài, làm mấy người cười chết.
Lần này ngay cả Swarin không hợp với đoàn người cũng nhịn không được mà hơi nhếch môi.
Càng chơi càng nhập vai, may thay ba người Lý Tấu Tinh bọn họ mặc dù chưa từng làm quốc vương song cũng không bị ra lệnh.
Chờ đến khi máy mô phỏng sắp bắt đầu thần may mắn rốt cuộc cũng ghé thăm người của đội Mộng Chi, lần này người rút được quốc vương là Swarin.
Swarin vô thức nhìn về phía Cố Vấn Thành bên cạnh hắn, đầy mặt viết "Cục cưng cạn lời" "Cục cưng không dám động".
"Có thể không nói số liên quan đến cậu," Cố Vấn Thành cười, "Nói người khác đi."
Swarin gật gật đầu, cẩn thận từng li từng tí một, "Vậy thì số 6 với..."
Lý Tấu Tinh đột nhiên nói: "Tôi là số 6."
Cố Vấn Thành sững sờ.
Một giây sau, trong đầu Swarin liền vang lên một giọng nói, "Số 6 với số 32."
Swarin vô thức nói theo: "Số 6 với số 32."
Mary phía đối diện trêu ghẹo: "Ngài muốn cho hai vị này làm gì đấy, quốc vương?"
Giọng nói trong đầu tiếp tục, "Tùy ý, không cần liên quan tới hành động mến mộ hoặc thân mật, cũng không cần để ý yêu cầu kích thích của bọn họ, tốt nhất là không làm xấu hổ lẫn nhau."
Câu nói này quá dài, dưới sự ảnh hưởng Swarin chỉ nhớ mơ hồ, thậm chí hắn còn không biết mình đang nói gì, "Hai người này...!hành động thân mật với nhau...!kích thích lẫn nhau."
Vẻ mặt Cố Vấn Thành thoáng nhăn nhó.
Lý Tấu Tinh kinh ngạc nhìn Swarin cứ như hôm nay mới biết hắn vậy, "Swarin, không ngờ cậu lại giấu tài không lộ như vậy."
Tiếng hoan hô cùng tiếng huýt sáo của bọn học sinh nổi lên bốn phía, "Kích thích!"
"Swarin, cậu to gan lắm đó nha!"
Swarin hoàn hồn lại khóc không ra nước mắt, tay chân luống cuống giải thích: "Không không không, tôi không có ý này..."
Nhưng giọng hắn lại không át được đám người đang phấn khích.
"Số 6, ai là số 6?"
Lý Tấu Tinh chậm rãi giơ tay lên.
Lúc này những người khác mới khiếp sợ nhìn sang, "Trời đựu..."
Cái này có hơi bạo quá.
"Swarin, cậu thật sự trâu bò."
"Đây là đang gài bẫy đồng đội à?"
Các nữ sinh bắt đầu âm thầm phấn khích, vội vàng sửa lại lớp trang điểm thoa son tươi mát còn các nam sinh thì càng kích động.
Một trong số những người đứng đầu đám học sinh mới, người tài xuất sắc trong số ba người, được bệ hạ và Wasser cực kỳ tán thưởng - Lý Tấu Tinh!
Chuyện này quả thật làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, thật là làm cho người ta muốn hóng hớt chuyện liên quan!
Swarin mặt như đưa đám, "Tấu Tinh, xin lỗi..."
"Không sao," Lý Tấu Tinh nhoẻn cười, anh phóng khoáng đứng dậy từ bãi cỏ, cúi đầu cởi nút áo khoác, biểu thị mình đã chuẩn bị kỹ càng, "Ai là số 32?"
Cố Vấn Thành ngồi tại chỗ bất động, đợi đến khi người khác đứng ngồi không yên toan đi kiểm tra từng thẻ số thì hắn mới đứng lên đi tới bên cạnh Lý Tấu Tinh.
"Wow..."
Thế mà là Cố Vấn Thành.
Một quốc vương, đội Mộng Chi, hai kẻ xui xẻo, cũng đội Mộng Chi.
Thật trùng hợp quá đi!
Na An với Mary hai mặt nhìn nhau.
"Ít nhất người với tình nhân trong mộng của cậu không phải là con gái," Mary nhún nhún vai, "Hai tên nam sinh, khung cảnh này chắc chắn sẽ biến thành cảnh hài."
Na An nhoẻn môi mỉm cười, "Bọn họ thân nhau thế kia, tớ sợ bọn họ lúng túng."
"Nam sinh biết chơi hơn chúng ta nhiều," Mary không nghĩ như vậy, "Cũng lớn mật hơn nhiều đó."
Người xung quanh dần dần yên tĩnh lại, có mấy người đã bắt đầu nín cười.
Bọn họ đoán chừng hai người này nhất định sẽ cười rộ lên, dù có buồn cười đến đâu bọn họ cũng phải kiên trì yêu cầu hai người đó hoàn thành, vất vả lắm mới có một cơ hội duy nhất như này, nhất định phải nắm chắc.
Mà dưới ánh mắt mọi người, Lý Tấu Tinh đi về phía Cố Vấn Thành.
Kỳ quái.
Dù là hôn môi hay là bị sắc làm mờ mắt như trước kia Cố Vấn Thành luôn mang thái độ xâm lược chủ động.
Nhưng hiện tại hắn lại kẹt trong vòng lẩn quẩn.
Lý Tấu Tinh đi tới trước mặt Cố Vấn Thành, ánh mắt anh nghiêm túc lại chăm chú, ngón tay thon dài, chậm rãi cầm tay Cố Vấn Thành.
"Ha ha ha ha," đã có một số người bật cười, "Trời đựu!"
Một cái tay khác nâng cằm Cố Vấn Thành lên vân vê bờ môi hắn dưới con mắt của mọi người.
Vẻ mặt Cố Vấn Thành đổi tới đổi lui, trộn lẫn giữa "Cậu yếu vậy à?" với "Tôi đây có thể có kích thích gì chứ".
"Trước khi ăn cơm, có ngửi được hương vị của tôi không?" Lý Tấu Tinh.
Hô hấp Cố Vấn Thành hơi chậm lại.
"Dễ ngửi không?" Lý Tấu Tinh nghiêng hít một hơi sâu tại đuôi tóc hắn, mang theo ý tứ ngại ngùng, "Vấn Thành, mùi hương của tôi có thơm không? Có ảnh hưởng tới cậu không?"
Cố Vấn Thành nghĩ tới mùi hương đó.
Sau khi bị anh hít sâu mấy hơi mùi hương đó dường như từ xoang mũi anh tràn vào cổ họng hắn, dừng lại một lúc lâu, lâu đến nỗi Cố Vấn Thành hoài nghi mình xuất hiện ảo giác.
Hắn không trả lời, thế nhưng vẻ mặt đang nhớ lại đã cho Lý Tấu Tinh biết đáp án.
Nụ cười anh càng tươi hơn, gần như mê hoặc đôi mắt Cố Vấn Thành.
Nhìn biểu tình này của nam chính, Lý Tấu Tinh cảm thán trong lòng, Cố Vấn Thành đang nhớ lại, lộ ra thần thái hưởng thụ mơ hồ.
Thế mà lại hưởng thụ...!
Hưởng thụ mùi hương của Lý Tấu Tinh, nhớ lại giây lát trước khi hít vào mùi hương kia.
Rất thẳng thắn, cả thế giới không ai thẳng hơn Cố Vấn Thành.
Không một chút biến thái, rất đáng yêu.
"Không có," Cố Vấn Thành, "May mà không ảnh hưởng đến tôi."
Lý Tấu Tinh trầm ngâm một lát, chậm rãi nói: "Cậu biết không..."
Cố Vấn Thành: "Cái gì?"
"Trên người cậu," Lý Tấu Tinh, "Thỉnh thoảng sẽ tỏa ra mùi hương, cậu biết không?"
Cố Vấn Thành kinh ngạc, "Mùi hương?" Hắn thật sự không biết.
"Bữa tối hôm nay," Lý Tấu Tinh tiếp tục dùng giọng điệu chậm rãi, "Lúc cậu đi ra từ phòng tôi, ngồi trên bàn ăn."
"Sau đó Cố Vấn Thành," anh nói, "Cậu, từ trong ra ngoài đều là mùi hương của tôi."
"Khắp phòng ăn đều là mùi hương cậu tỏa ra, cậu vừa tỏa hương vừa ăn cơm."
"—— Cậu còn uống một ly sữa bò."
Cho nên mùi hương mới mãi không tiêu tán?
Vẻ mặt Cố Vấn Thành nhăn nhó, "Sao có thể chứ ——!"
"Được rồi, lừa cậu thôi," Lý Tấu Tinh cười hì hì lui về sau một bước, hướng về phía quần chúng vây xem rồi bất đắc dĩ nhún nhún vai, "Hai chúng tôi nhận thua, thật sự không giải quyết được."
Vẻ mặt Cố Vấn Thành cứng đờ, mờ mịt nhìn anh.
Swarin sắp thành máy phát lại luôn rồi, "Xin lỗi xin lỗi xin lỗi..."
Nhóc Swarin đáng thương.
Người ở bên ngoài chỉ thấy bọn họ nắm tay sờ môi một cái, nhưng mà như vậy đã có một đám người cười ngả nghiêng rồi.
Yêu cầu kia của Swarin thật sự quá nghiêm khắc ha ha ha, sau khi bọn họ cười đủ rốt cuộc cũng trỗi dậy lòng thương, ra vẻ hai người đã hoàn thành yêu cầu.
Mà ba người bọn Lăng Niên đang khiêu vũ trong sàn nhảy đã chạy tới, kịp lúc thấy ván cuối cùng nên cười đến mức không đứng lên nổi, "Đm ha ha ha, Tấu Tinh cậu yếu quá đó!"
Máy mô phỏng đã mở, từng đội ngũ một tiến vào thế giới giả lập.
Lý Tấu Tinh với Swarin Hi Nam đi ở phía trước, Cố Vấn Thành im lặng nửa phút, đột nhiên hỏi đồng đội bên cạnh: "Trên người tôi thỉnh thoảng phát tán mùi hương à?"
—— hắn còn không dám đi hỏi lúc bữa tối trên người hắn có mùi hương hay không.
Vẻ mặt Tế Du kinh ngạc, lập tức phủ định: "Không có."
Lăng Niên gật gật đầu, "Không có."
Cho nên thật sự đang gạt hắn?
Cố Vấn Thành thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Ha ha, dù vậy, coi như hắn thật sự có năng lực thỉnh thoảng tỏa ra mùi hương cũng tuyệt đối không thể có loại mùi hương kia.
Thế giới giả lập trong máy mô phỏng đều do hệ thống tạo ra, sau khi bọn họ chuẩn bị xong liền ấn bắt đầu, trời đất quay cuồng, đảo mắt đã tiến vào trò chơi.
Lý Tấu Tinh mở ra thì thấy tối đen, anh thận trọng cảm nhận xung quanh, phát hiện mình bị đẩy vào trong một chiếc hộp, không, hình như là quan tài.
Anh dùng lực đẩy nắp quan tài ra, vật liệu bằng gỗ vừa dày vừa nặng phát ra tiếng răng rắc.
Căn phòng đặt quan tài cũng tối đen, song sau khi anh đứng trên mặt đất thì đèn trong phòng đột nhiên sáng lên.
Lý Tấu Tinh: "..."
Anh bị căn phòng xa hoa bố trí phức tạp này làm cho kinh sợ.
Sau đó lại phát hiện trên thân thể mình có biến hóa, anh sờ lớp lụa bóng như nước trên người và mái tóc xoăn đen dài đến thắt lưng, nghĩ thiết lập của mình là ma cà rồng?
Vậy thì hình tượng bây giờ chắc chắn cực kỳ tà ác.
Anh nhoẻn cười, lấy quang não ra chụp ảnh làm kỷ niệm.
"Đại nhân," giọng nói già nua vang lên trước cửa, một ông lão tướng mạo già nua vóc người gầy gò hơi khom người về phía anh, "Ma vương đại nhân, ngài tỉnh rồi."
...!Cho nên người ngủ trong quan tài chính là ma vương ư?
Lý Tấu Tinh nhàn nhạt ừ một tiếng, chờ trí não gửi nhiệm vụ cho mình.
Nhưng một phút rồi hai phút trôi qua, hệ thống không có bất kỳ phản ứng gì..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook