Có những mối quan hệ phức tạp của nhân loại mà ngay cả một con hồ ly diếm mình thành nhân loại cũng phải lâm vào tình cảnh khó xử.

Càng là khó xử khi con hồ ly “ cảnh ” đấy được nuôi nhốt, quyển dưỡng trong vàng son, sung sướng không phải lo toang suy nghĩ như cậu!!

Quách Cảnh Diệp đuôi mắt hồng hồng, cô có điều muốn nói, rồi lại thôi, môi khẽ cắn.

Diệp Cẩn Niên cũng muốn khóc thành tiếng đến nơi rồi.

Quá thân cận.

Không đến mức phải nói là dựa dẫm, nhưng..... kỳ quặc.

Quan sát thật kỹ sẽ nhận ra vẻ mặt ôn nhu của hồ ly ngốc hơi lúng túng, mà đúng thật là như vậy. Diệp Cẩn Niên chưa từng quen với việc thân cận nữ nhân, chỉ dựa vào việc biết trước Quách Cảnh Diệp không có tình cảm gì với bản thân, hà cớ gì phải gieo cơ hội?

Diệp hồ ly hơi chút ấu trĩ, ghét bỏ có ý muốn tránh xa người này.

Một ý niệm dâng lên đồng tình với suy nghĩ.

?

Diệp Cẩn Niên từ nơi nào đó toát lên cảm xúc vui sướng, cậu kiên định, hơi dịch mông, kéo theo đồng loại không tạo ra chút tiếng động đã né đi bàn tay nữ nhân muốn động vào.


Quách Cảnh Diệp sửng sốt.

Đương sự ngoại lai xem xong, thu hết vào mắt, Quân Vãn Ca nhìn việc này thật bình thường, nó khá thích việc phân tích tình cảm và hành động của Quách Cảnh Diệp, không đầu không đuôi lý giải.

[ Nguyên chủ cùng nữ chính thuộc về mối quan hệ không rõ ràng, trong tối ngoài sáng không đồng nhất ]

[ Vậy nên, kí chủ, anh suy nghĩ xem một người trên danh nghĩa là anh trai, hèn mọn yêu đơn phương, cách một tầng mỏng giữa nam phụ với liếm cẩu, khác nhau bao nhiêu ]

Diệp Cẩn Niên nghe xong liền trợn mắt, cậu đây biết cái gì ah!

Kêu cậu đi đối xử tốt với một người mới tiếp xúc một lần, có vô lý quá không!

Hệ thống ám chỉ bằng mắt, cậu bất an, nhấp môi, vụng về nhìn về phía Quách Cảnh Diệp, chẳng sợ vừa rồi đả kích từ một hành động nhỏ nhoi đến cỡ nào.

Người kia thế nhưng, khóc!

Diệp Cẩn Niên lúng túng cầu cứu hệ thống ‘ Làm sao bây giờ, anh.....anh không biết cách dỗ dành người khác! ’

[ Vô dụng ]

Quách Cảnh Diệp ngay sau đó cúi đầu, để lại một câu xin lỗi rồi vội vàng ôm miệng chạy đi. Dáng vẻ thất tha thất thiểu làm cậu cảm giác tâm tình có chút không vui. Chưa kể đến cô nàng có bao nhiêu chật vật bất kham.

Diệp Cẩn Niên buồn bực xoa tay, rút một tờ khăn ướt chậm rãi xoa nắn, thói quen rất lâu trước đây khi cậu có điều suy nghĩ.

Quân Vãn Ca thấy cậu nhìn qua đây, nó gật đầu [ Không tồi a, vừa đến đã suýt chút nữa phá banh chành cốt truyện, thật cảm động ]

“...... ”

Đại hồ ly trừng nó, còn không biết hệ thống thế nhưng có thể âm dương quái khí được như vậy, tâm tình loạn cào cào của cậu cứ vậy sôi sục, chỉ chờ một vật kích nổ mà bùng phát nữa thôi.

Hệ thống lại không tiếp tục chọc phá, nó nghiêm túc nói chính sự.

[ Em lười phải giải thích nhiều, cứ làm đi rồi riết sẽ quen thôi, em up cốt truyện cho anh xem tham khảo, sau đó thì tùy thời kích phát cốt truyện ]

[ Hiểu? ]


Diệp Cẩn Niên ứng thanh.

Chỉ chờ như vậy, Quân Vãn Ca khởi động hình thức truy cập tải xuống cốt truyện, một bảng nhiệm vụ xuất hiện giống như khi ở trong không gian hệ thống. Diệp Cẩn Niên tò mò, nhưng vẫn phải chờ đợi nên đành ngã người về sopha nghỉ ngơi.

* Đinh *

Cốt truyện hoàn thành cập nhật, hệ thống nhấc chi dẫm dẫm con ma men còn chưa tỉnh rượu dậy, cả hai cùng nhau tham khảo nó.

Về phần cốt truyện, rất đơn giản, bối cảnh hiện đại được tạo dựng hoàn mỹ về cuộc sống xã hội. Câu chuyện đơn giản xoay quanh tình yêu ngọt sủng của nữ chính, cũng là Quách Cảnh Diệp và kinh đô đại lão.

Có ngọt có ngược, nhất là cách vai chính đồng lòng, cùng vượt qua giông khổ để đạt được đỉnh cao nhân sinh.

Đạt được người người kính ngưỡng, ghen tị và phẫn nộ.....

Diệp Cẩn Niên đọc qua, cảm giác bức bối không thuộc về cậu lần nữa dâng lên, bất tri bất giác, cậu hỏi “ Tiểu bạch, vậy nguyên chủ hẳn là đã rời đi, đúng không? ”

Quân Vãn Ca trợn trắng mắt nhìn cậu, nhưng vì cái thế ngồi ở trên đùi, nó thấy không được biểu cảm của Diệp Cẩn Niên, cằm ngọn tinh xảo chỉa nó, Quân Vãn Ca không vui hừ lạnh [ Ai biết, nhưng ai quản được hắn đi đâu, dẫu sao bản nhân Hạ Văn Cẩm, là dãy số liệu không thực, không có linh hồn, nếu có sớm đã bị diệt trừ rồi ]

[ Ai lại rảnh đi quan tâm trước khi kí chủ thay thế, hắn như thế nào ]

Nó khó chịu không hẳn chỉ vì Diệp Cẩn Niên hỏi nó, mà việc này ngay từ đầu đã không có lời giải thích cận kẽ rồi.

Nhưng trong câu trả lời vừa rồi, Quân Vãn Ca đã phần nào lộ ra bí mật mà nó biết.

Là bí mật tự nó thu thập được từ những người trong bộ máy quyền cao chức trọng trong tổng bộ.


Một thế giới không phải hiện thực, được viết thành câu chuyện, mà nhân vật bên trong chỉ là dãy số liệu lạnh lẽo, nào có cái gọi là nguyên chủ, bản nhân, người?

Chỉ khi nào kẻ đọc phía trước bức tường thứ tư bất mãn về kết cục của dãy số liệu kia quá nhiều, đả động đến mức tạo lập một ý thức riêng mới cần đến tổ sắp vai ngụy trang như bọn họ duy trì.

Còn các hệ thống chức vụ khác nhau kia muốn nhàn mà không thể, phải học tập rất nhiều để phản công, sống sót trong cách thế giới khác, vận mệnh bấp bênh hết đường nói.

Tổ bọn họ, như vậy không phải thật sướng nha?

Diệp Cẩn Niên thật sự lưu ý câu này của Quân Vãn Ca, cậu không hỏi nhiều, nhưng trong lòng đã bắt đầu tính đến một bàn cược lớn.

Cốt truyện rất tỉ mỉ, nhưng không chú trọng nhiều đến vai phụ, bởi vậy nhiều gốc nhìn không hoàn chỉnh, lách luật luôn là có, đặc biệt là những kẻ không ngoan.

Ví dụ như, Diệp Cẩn Niên chẳng hạn.

━━━━━━━━━━━━━━━

੭ ᐕ) ੭*⁾⁾




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương