Người Yêu Kết Hôn 1 Tặng 1: Giám Đốc Xin Vui Lòng Ký Nhận!
-
Chương 259: Diễm kinh sợ bốn phương
Editor: Wave Literature
Đêm đến.
Biệt thự của Bạch gia đèn đuốc sáng trưng.
Trong sân đỗ toàn siêu xe.
Các quý tộc danh giá của thành phố T gần như đều có mặt ở đây ngày hôm nay, để chúc thọ Bạch lão gia.
Bên trong góc của phòng yến hội, Bạch Tâm Hinh đã bị đám thiên kim tiểu thư giàu có bao quanh.
"Chị Tâm Hinh à, ngày hôm nay chị thật xinh đẹp mà. Không hổ danh là siêu mẫu quốc tế hàng đầu nha, dáng người quá hoàn mỹ, thật sự khiến người khác khát khao mà!"
"Đúng đấy, chị Tâm Hinh có nhan sắc cao như vậy, lại có khí chất như vậy nữa, làm gì có ai có thể so được cơ chứ?"
"Chờ một chút nữa Mục đại thiếu đến rồi, nhất định sẽ nhìn đến há hốc mồm cho xem!"
Dù gần đây sự nghiệp của Bạch Tâm Hinh rơi xuống đến đáy vực, nhưng cô ta dù sao vẫn là đại tiểu thư của Bạch gia.
Những thiên kim này thực sự cười trên sự đau khổ của người khác thầm trong lòng, nhưng bề ngoài, thì không dám đắc tôi với cô ta.
Bạch Tâm Hinh hơi cúi đầu, trên mặt hiện lên một tầng đỏ ửng.
"Các cô đừng có mà đoán mò nữa, anh Mục cũng đã kết hôn rồi. Những câu nói như thế này, sau này ngàn vạn lần đừng nói nữa. Nếu như để người khác được, thì sẽ ảnh hưởng đến gia đình của anh Mục, anh ấy sẽ không vui đâu."
Mỗi thiên kim đều không cho là đúng.
"Trời, Mục đại thiếu kết hôn, thì sao chứ? Người nào còn không biết, Lạc Thần Tâm là cái dạng phụ nữ như thế nào cơ chứ
"Nếu không phải bà Mục bị hồ đồ, thì sao Mục đại thiếu lại lấy cái loại phụ nữ không ra hồn kia cơ chứ?"
"Phải đó, Mục đại thiếu kết hôn, mà ngay cả tiệc đám cưới chính thức cũng không làm, thì đã tỏ quá rõ thái độ của Mục gia!"
"Mục đại thiếu đã kết hôn mấy tháng rồi, mà còn chưa từng thấy anh ta mang theo Lạc Thần Tâm, nói không chừng chẳng mấy ngày nữa sẽ bỏ cô ta đấy!"
Bạch Tâm Hinh yết ớt lên tiếng khuyên can: "Này, các cô nhỏ giọng một chút chứ…"
Thực ra, trong lòng đã hồi hộp từ trước đó.
Sáng sớm thì cô ta rời giường, đến cửa hàng chuyên trang điểm mà trang điểm, mặc bộ lễ phục đính trang sức đã đặt trước mấy tháng.
Bảo đảm mỗi chi tiết trên người đều cực kỳ hoàn hảo.
Ngày hôm nay, là ngày mừng thọ chín mươi tuổi của ông cô ta, nên Mục Diệc Thần nhất định sẽ đến.
Nghe nói, Đàm Nguyệt Như cũng trở về nước.
Cô ta nhất định phải dùng tư thế hoàn mỹ nhất mà xuất hiện.
Để cho người nhà họ Mục biết, cô ta mới là thiên kim giàu có cao quý tao nhã như vậy, mới là người xứng đáng cho chiếc ghế thiếu phu nhân của Mục gia!
Một lát sau, phía cửa truyền đến tiếng ồn ào.
"Mục đại thiếu đến rồi!"
Tất cả mọi người không hẹn mà gặp cùng nhau nhìn về phía cửa.
Đặc biệt là các cô gái trẻ tuổi, bất kể đó là thiên kim nhà giàu hay là nữ minh tinh nổi tiếng đến mua vui, thì mọi con mắt đều không chớp dù chỉ một cái.
Có thể tận mắt có cơ hội nhìn thấy ông xã quốc dân, dù sao cũng rất quý giá đấy.
Thấy thế, thì Mục Vân Phong cùng nói chuyện mừng thọ với Bạch lão gia, cũng không nhịn được mà nở nụ cười.
"Vân Phong à, Diệc Thần thật sự không tệ, so với cháu trai vô dụng của bác càng giỏi hơn nữa!"
"Bạch lão gia à, bác đừng khen như thế, cháu nhìn thấy Thế Huân cũng vô cùng mà."
"Vậy thì có ích gì chứ? Chuyện công ty thì không chịu chú ý, mà cũng mỗi ngày ăn chơi đàng điếm với mấy người phụ nữ! Hài! Vẫn là Diệc Thần tốt hơn, bác suýt muốn nó trở thành cháu rể đấy."
Nghe vậy, sắc mặt của Đàm Nguyệt Như hơi khó coi.
Bạch Tâm Hinh cũng là cô con dâu mà bà vừa ý nhất, nếu không phải đột nhiên có Lạc Thần Tâm xuất hiện thì…
Lúc này, cửa lớn mở ra.
Ở mọi người chú ý bên dưới, nhìn thấy một đôi nam nữ thong thả đi vào.
Người đàn ông thì cao to đẹp trai, sắc mặt lạnh nhạt, có khí thế cao ngạo lãnh đạm của nhà giàu.
Mà cô bạn gái ở bên cạnh hắn, thì mặc một bộ lễ phục màu đen truyền thống, vẫn không thể nào che giấu được vóc người uyển chuyển của cô.
Tóc mây đen óng ả được một nửa cuộn lên, một nửa xõa ra, ánh mắt trắng đen rõ ràng hiện lên ánh sáng, còn môi đỏ đậm hiện ra dáng vẻ vừa quyến rũ vừa có khí thế.
Dù cho đứng bên cạnh con cưng của trời như Mục Diệc Thần, thì cũng không hề rơi vào thế thấp hơn.
Trong phòng tiệc, yên tĩnh một lúc, thì lập tức rối loạn.
"Mục đại thiếu vậy mà lại dẫn theo bạn gái của anh ta đến? Không phải trước giờ anh ta đều luôn đến một mình hay sao?"
"Bên cạnh anh ta là thiên kim nhà ai vậy, quá xinh đẹp!! Sao mà trước nay chưa từng gặp qua vậy chứ?"
Đêm đến.
Biệt thự của Bạch gia đèn đuốc sáng trưng.
Trong sân đỗ toàn siêu xe.
Các quý tộc danh giá của thành phố T gần như đều có mặt ở đây ngày hôm nay, để chúc thọ Bạch lão gia.
Bên trong góc của phòng yến hội, Bạch Tâm Hinh đã bị đám thiên kim tiểu thư giàu có bao quanh.
"Chị Tâm Hinh à, ngày hôm nay chị thật xinh đẹp mà. Không hổ danh là siêu mẫu quốc tế hàng đầu nha, dáng người quá hoàn mỹ, thật sự khiến người khác khát khao mà!"
"Đúng đấy, chị Tâm Hinh có nhan sắc cao như vậy, lại có khí chất như vậy nữa, làm gì có ai có thể so được cơ chứ?"
"Chờ một chút nữa Mục đại thiếu đến rồi, nhất định sẽ nhìn đến há hốc mồm cho xem!"
Dù gần đây sự nghiệp của Bạch Tâm Hinh rơi xuống đến đáy vực, nhưng cô ta dù sao vẫn là đại tiểu thư của Bạch gia.
Những thiên kim này thực sự cười trên sự đau khổ của người khác thầm trong lòng, nhưng bề ngoài, thì không dám đắc tôi với cô ta.
Bạch Tâm Hinh hơi cúi đầu, trên mặt hiện lên một tầng đỏ ửng.
"Các cô đừng có mà đoán mò nữa, anh Mục cũng đã kết hôn rồi. Những câu nói như thế này, sau này ngàn vạn lần đừng nói nữa. Nếu như để người khác được, thì sẽ ảnh hưởng đến gia đình của anh Mục, anh ấy sẽ không vui đâu."
Mỗi thiên kim đều không cho là đúng.
"Trời, Mục đại thiếu kết hôn, thì sao chứ? Người nào còn không biết, Lạc Thần Tâm là cái dạng phụ nữ như thế nào cơ chứ
"Nếu không phải bà Mục bị hồ đồ, thì sao Mục đại thiếu lại lấy cái loại phụ nữ không ra hồn kia cơ chứ?"
"Phải đó, Mục đại thiếu kết hôn, mà ngay cả tiệc đám cưới chính thức cũng không làm, thì đã tỏ quá rõ thái độ của Mục gia!"
"Mục đại thiếu đã kết hôn mấy tháng rồi, mà còn chưa từng thấy anh ta mang theo Lạc Thần Tâm, nói không chừng chẳng mấy ngày nữa sẽ bỏ cô ta đấy!"
Bạch Tâm Hinh yết ớt lên tiếng khuyên can: "Này, các cô nhỏ giọng một chút chứ…"
Thực ra, trong lòng đã hồi hộp từ trước đó.
Sáng sớm thì cô ta rời giường, đến cửa hàng chuyên trang điểm mà trang điểm, mặc bộ lễ phục đính trang sức đã đặt trước mấy tháng.
Bảo đảm mỗi chi tiết trên người đều cực kỳ hoàn hảo.
Ngày hôm nay, là ngày mừng thọ chín mươi tuổi của ông cô ta, nên Mục Diệc Thần nhất định sẽ đến.
Nghe nói, Đàm Nguyệt Như cũng trở về nước.
Cô ta nhất định phải dùng tư thế hoàn mỹ nhất mà xuất hiện.
Để cho người nhà họ Mục biết, cô ta mới là thiên kim giàu có cao quý tao nhã như vậy, mới là người xứng đáng cho chiếc ghế thiếu phu nhân của Mục gia!
Một lát sau, phía cửa truyền đến tiếng ồn ào.
"Mục đại thiếu đến rồi!"
Tất cả mọi người không hẹn mà gặp cùng nhau nhìn về phía cửa.
Đặc biệt là các cô gái trẻ tuổi, bất kể đó là thiên kim nhà giàu hay là nữ minh tinh nổi tiếng đến mua vui, thì mọi con mắt đều không chớp dù chỉ một cái.
Có thể tận mắt có cơ hội nhìn thấy ông xã quốc dân, dù sao cũng rất quý giá đấy.
Thấy thế, thì Mục Vân Phong cùng nói chuyện mừng thọ với Bạch lão gia, cũng không nhịn được mà nở nụ cười.
"Vân Phong à, Diệc Thần thật sự không tệ, so với cháu trai vô dụng của bác càng giỏi hơn nữa!"
"Bạch lão gia à, bác đừng khen như thế, cháu nhìn thấy Thế Huân cũng vô cùng mà."
"Vậy thì có ích gì chứ? Chuyện công ty thì không chịu chú ý, mà cũng mỗi ngày ăn chơi đàng điếm với mấy người phụ nữ! Hài! Vẫn là Diệc Thần tốt hơn, bác suýt muốn nó trở thành cháu rể đấy."
Nghe vậy, sắc mặt của Đàm Nguyệt Như hơi khó coi.
Bạch Tâm Hinh cũng là cô con dâu mà bà vừa ý nhất, nếu không phải đột nhiên có Lạc Thần Tâm xuất hiện thì…
Lúc này, cửa lớn mở ra.
Ở mọi người chú ý bên dưới, nhìn thấy một đôi nam nữ thong thả đi vào.
Người đàn ông thì cao to đẹp trai, sắc mặt lạnh nhạt, có khí thế cao ngạo lãnh đạm của nhà giàu.
Mà cô bạn gái ở bên cạnh hắn, thì mặc một bộ lễ phục màu đen truyền thống, vẫn không thể nào che giấu được vóc người uyển chuyển của cô.
Tóc mây đen óng ả được một nửa cuộn lên, một nửa xõa ra, ánh mắt trắng đen rõ ràng hiện lên ánh sáng, còn môi đỏ đậm hiện ra dáng vẻ vừa quyến rũ vừa có khí thế.
Dù cho đứng bên cạnh con cưng của trời như Mục Diệc Thần, thì cũng không hề rơi vào thế thấp hơn.
Trong phòng tiệc, yên tĩnh một lúc, thì lập tức rối loạn.
"Mục đại thiếu vậy mà lại dẫn theo bạn gái của anh ta đến? Không phải trước giờ anh ta đều luôn đến một mình hay sao?"
"Bên cạnh anh ta là thiên kim nhà ai vậy, quá xinh đẹp!! Sao mà trước nay chưa từng gặp qua vậy chứ?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook