Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen
Chương 5: Lợi thế chủ nhiệm lớp

Thủy Băng Nhu đi đến cửa phòng Chủ nhiệm, lễ phép gõ cửa. "Vào đi" một giọng nữ hiền lành từ trong truyền ra,

Thủy Băng Nhu đẩy cửa đi vào liền nhìn thấy một người phụ nữ trung niên ngồi ở trước bàn làm việc đang phê duyệt tài liệu, vẻ mặt rất nghiêm túc, cũng không bị sự xuất hiện của cô quấy rầy.

"Chào cô ạ, em là học sinh mới Thủy Băng Nhu đến báo danh", Thủy Băng Nhu bắt đầu tự giới thiệu. Phụ nữ trung niên chậm rãi ngẩng đầu lên, thấy Thủy Băng Nhu trong nháy mắt nở nụ cười hòa nhã hỏi: "Em chính là Thủy Băng Nhu học sinh có thành tích suất sắc mới chuyển trường đến ?"

"Dạ vâng, cố quá khen rồi." Thủy Băng Nhu trả lời.

Phụ nữ trung niên từ trên ghế đứng lên, thần sắc kích động nói: "Học trò Thủy quá khiêm nhường, tôi là Chủ nhiệm trường Ngụy Hề Phượng, em có thể gọi tôi là Ngụy lão sư*."

"Chào Ngụy lão sư," Thủy Băng Nhu khéo léo kêu một câu.

"Ai, tốt, tôi thích nhất học sinh như em chăm chỉ hiếu học, mặc dù nhà nghèo, nhưng có chí hướng, có nghị lực, ở trường này môi trường học tập rất tốt, không cần tự ti, Lão sư tin tưởng em có thể nhanh chóng tạo được một thế giới tiêng của mình, trường học phải dựa vào các em, xã hội cũng mong dựa vào những người tài giỏi như các em nha", chủ nhiệm nói.

"Ngụy lão sư, cô nói quá lời." Thủy Băng Nhu nói, trong lòng thầm nghĩ, là Tuyệt giúp cô sắp xếp bối cảnh thân phận, nghe Ngụy lão sư nói tâm cô có điểm muốn hỏng rồi.

"Em ngôi đi, tôi đi lấy tư liệu về em, tiện thể bảo chủ nhiệm lớp của em đến đây." Chủ nhiệm nói xong liền đi tìm tài liệu, sau đó bấm một cuộc điện thoại.

Một lát sau, một hồi tiếng gõ cửa truyền đến, đẩy cửa đi vào là một phụ nữ ăn mặc trang điểm lộng lẫy, khiến cho người ta nghi ngờ có phải là đến nhầm chỗ rồi không. Người phụ nữ kia hỏi: "Chủ nhiệm, ngài tìm tôi có chuyện gì không?" Khi nói chuyện có chút nịnh hót..

"A, Trương lão sư, đây là học sinh Thủy Băng Nhu mới chuyển trường đến, được sắp xếp vào lớp của cô, đưa em ấy vào lớp học đi! Đây là tư liệu của em ấy" Chủ nhiệm nói xong cũng đưa cho cô ta một phần hồ sơ.

"Tốt, Chủ nhiệm, ngài còn căn dặn gì không ạ?" Chủ nhiệm lớp nịnh nọt nói.

"Không còn gì nữa, học trò Thủy, hãy cùng đi với chủ nhiệm lớp của em vào lớp đi, tôi còn phải đi họp, các ngươi trước hết cứ trò chuyện đi, có khó khăn gì có thể đến tìm tôi." Chủ nhiệm nói xong liền ôm tài liệu đi ra ngoài.

Sau khi chủ nhiệm trường rời đi, chủ nhiệm lớp lập tức đi tới bàn làm việc ngồi xuống ghế, không thèm để mắt đến Thủy Băng Nhu dù chỉ một chút, vẻ mặt thay đổi khiến cho người ta kinh ngạc.

Thủy Băng Nhu thấy cô ta cũng không có ý định lập tức đưa cô tới lớp học, đành phải mở miệng chào hỏi: "Lão sư, em là học sinh mới tới Thủy Băng Nhu." .

"Tôi biết rồi, vừa rồi tôi không bị điếc, không cần cô nhắc nhở, đừng tưởng rằng Chủ nhiệm coi trọng cô, là có thể muốn làm gì thì làm."

Chủ nhiệm lớp thù hằn nói.

"Em đâu có" Thủy Băng Nhu vẻ vô tội trả lời.

"Hừ, chỉ là loại sinh ra bần hàn, tưởng là dáng dấp có chút vẻ thùy mị liền muốn phất lên, những thiếu gia kia chắc là sẽ không thích cô, cô ngay cả trở thành món đồ chơi của bọn họ còn không xứng, cô tốt nhất nên an phận, đừng động một chút lại mách lẻo." Chủ nhiệm lớp khinh thường nói.

Thủy Băng Nhu Lúc này muốn ngất xỉu rồi, có phải cô nghĩ quá nhiều rồi không, thật sự rất muốn hỏi một câu "Cô ngay cả trở thành món đồ chơi của bọn họ cũng không xứng, chẳng lẽ cô ta xứng? Huống hồ cô đến là để học tập, không phải đến cua trai."

Thủy Băng Nhu cũng đã nhìn ra, chủ nhiệm lớp này chính là một người bợ đỡ, chỉ có thể mặc kệ cô ta dạy bảo, coi như con ruồi vo ve thôi.

Cuối cùng, Chủ nhiệm lớp thấy Thủy Băng Nhu không có phản bác lại lời của cô ta..., mang đến cho cô ta một trần hư vinh, đồng thời cho răng Thủy Băng Nhu là một người nhát gan hèn yếu, nghĩ thầm dù sao cũng là là một đứa trẻ con nhà nghèo. "Cô, đi theo tôi" chủ nhiệm lớp nói xong liền đi ra ngoài.

Thủy Băng Nhu khó mà có thể tưởng tượng được tại sao một người bợ đỡ như thế lại trở thành một Lão sư của lớp chọn, chẳng lẽ là quan hệ bám váy. Thật ra thì Thủy Băng Nhu đoán không lầm, Trương lão sư là người tình của một Cổ Đông nhỏ trong trường, cũng chính bởi mối quan hệ này khiến cho cô ta càng ngày càng phách lối.

------------

* Lão sư: cô giáo hoặc thầy giáo đều được gọi là lão sư; Trương lão sư = Cô giáo Trương.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương