Người Yêu Cũ
-
Chương 42: Đã về nhà
- Bỏ cái tay bẩn thỉu của cậu ra khỏi đầu tôi ngay.Sau vài phút đắn đo về lòng chung thuỷ với Long, cuối cùng tôi cũng chứng minh được mức độ chung thuỷ của mình bằng cách ra lệnh cho Trình Anh.
- Hừ, tay người ta một ngày rửa tay ba lần bằng xà phòng Lifeboy hẳn hoi, ko tin thì ngửi xem.
Cậu ta giơ tay lên trước mặt cho tôi xem. Khỏi bàn tôi hất mạnh ra bên khác, mặt hằm hằm trông chả có chút gì là nữ tính hết.
- Cậu về đi.
Bỏ quách vào nhà, tôi mặc kệ cậu ta muốn làm gì thì làm. Cả cái sân rộng và lớn như thế, tha hồ mà bày trò con nít ( chị tưởng ai cũng như chị á).
Sau khi tôi bỏ đi, Trình Anh buồn bã nhìn theo bóng dáng cao thì chẳng thấy đâu mà gầy thì gầy thật ( tôi đấy). Cậu ta thở dài quay xe lại rồi phóng về.
Dù sao tóm tắt về ngày hôm nay đều được tóm lược bằng một chữ thôi. Đó là " nhục ", tôi thề sẽ có ngày tôi phục thù cho bằng được. Cả tên Trình Anh đáng ghét kia nữa, thôi thì đành ngậm đắng nuốt cay xếp lịch học vào tối thứ hai, ba, năm. Thời gian sẽ là từ 6h đến 8h, vì cậu ta phải phóng từ Hà Nội về nhà thì có lẽ hơi nguy hiểm. Thấy chưa tôi có tâm vô cùng phải ko? Nhưng mà càng nghĩ càng thấy buồn, tôi vẫn chưa gửi lời chào tạm biệt Long. Tôi có cảm giác ngay lúc này đây, 50% nửa muốn đi và 50% nửa ko muốn đi.
Dù trước đó chính tại nơi này đã quay mông về phía tôi, chà đạp lên lòng tự tôn của một đứa con gái mới lớn. Đến bây giờ tôi vẫn luôn đắn đo về chuyện tôi và Long yêu nhau và chuyện liệu tôi và lớp 11A1 trời đánh kia có thể làm lành như cũ ko? Mà nếu có được thì chắc chắn Long sẽ ko còn phải mệt mỏi về hai phía nữa. Tuy nhiêm cứ nhìn thấy My hay nghe thấy tên con bạn, tôi sẵn sàng tìm chõi trốn ngay lập tức. Chứ tôi ko thể mặt đối mặt với My được. Và những tình địch đang dòm ngó chồng bà như Mai Anh thì ko thể tha thứ và sống yên thân.
Chỉ sáng ngày mai thôi, khi đồng hồ điểm 8h, chiếc xe chở gia đình sẽ lăn bánh, tạm biệt quá khứ, ta thề sẽ chôn giấu mày xuống tận đáy giếng để mày ko thể ngoi lên làm loạn.
Sáng hôm sau trong lúc còn ở trạng thái ngái ngủ, tai nghe vẫn nằm im trong lỗ tai, điện thoại thì mở đi mở lại bài " Never Far Away " ( ost goblin). Bố tôi bất lực gọi dậy, dùng lời nói ko được, ông liền giở ngay bạo lực. Nếu lúc đó biết là bố, tôi thề là sẽ bật dậy nhanh ko khác gì cái lò xo mà hôm qua tôi chơi xong.
- Áaaaaaaaaa! _ mới sáng sớm bố đã bắt con gái luyện giọng.
Công lực thâm hậu vô cùng, tôi lề mề chạy vào làm VSCN, xong thì xuống dưới nhà. Nhân tiện do tình huống phát sinh, thời gian lăn bánh đã được chuyển đổi thành 10h ( tại ai? Tại tôi).
Vài tiếng sau chúng tôi về đến nhà, Nhiên cùng đồng bọn thì mặt đứa nào cũng hớn hở ra mặt, tôi thấy nghi nghi.
- Gặp mấy đứa tớ mừng quá!
- Đáng ghét dám bỏ bạn theo gia đình về quên nhá _ con bạn Nhiên luôn là người ôm tôi đầu tiên và hỏi han tôi.
- Hừ, tay người ta một ngày rửa tay ba lần bằng xà phòng Lifeboy hẳn hoi, ko tin thì ngửi xem.
Cậu ta giơ tay lên trước mặt cho tôi xem. Khỏi bàn tôi hất mạnh ra bên khác, mặt hằm hằm trông chả có chút gì là nữ tính hết.
- Cậu về đi.
Bỏ quách vào nhà, tôi mặc kệ cậu ta muốn làm gì thì làm. Cả cái sân rộng và lớn như thế, tha hồ mà bày trò con nít ( chị tưởng ai cũng như chị á).
Sau khi tôi bỏ đi, Trình Anh buồn bã nhìn theo bóng dáng cao thì chẳng thấy đâu mà gầy thì gầy thật ( tôi đấy). Cậu ta thở dài quay xe lại rồi phóng về.
Dù sao tóm tắt về ngày hôm nay đều được tóm lược bằng một chữ thôi. Đó là " nhục ", tôi thề sẽ có ngày tôi phục thù cho bằng được. Cả tên Trình Anh đáng ghét kia nữa, thôi thì đành ngậm đắng nuốt cay xếp lịch học vào tối thứ hai, ba, năm. Thời gian sẽ là từ 6h đến 8h, vì cậu ta phải phóng từ Hà Nội về nhà thì có lẽ hơi nguy hiểm. Thấy chưa tôi có tâm vô cùng phải ko? Nhưng mà càng nghĩ càng thấy buồn, tôi vẫn chưa gửi lời chào tạm biệt Long. Tôi có cảm giác ngay lúc này đây, 50% nửa muốn đi và 50% nửa ko muốn đi.
Dù trước đó chính tại nơi này đã quay mông về phía tôi, chà đạp lên lòng tự tôn của một đứa con gái mới lớn. Đến bây giờ tôi vẫn luôn đắn đo về chuyện tôi và Long yêu nhau và chuyện liệu tôi và lớp 11A1 trời đánh kia có thể làm lành như cũ ko? Mà nếu có được thì chắc chắn Long sẽ ko còn phải mệt mỏi về hai phía nữa. Tuy nhiêm cứ nhìn thấy My hay nghe thấy tên con bạn, tôi sẵn sàng tìm chõi trốn ngay lập tức. Chứ tôi ko thể mặt đối mặt với My được. Và những tình địch đang dòm ngó chồng bà như Mai Anh thì ko thể tha thứ và sống yên thân.
Chỉ sáng ngày mai thôi, khi đồng hồ điểm 8h, chiếc xe chở gia đình sẽ lăn bánh, tạm biệt quá khứ, ta thề sẽ chôn giấu mày xuống tận đáy giếng để mày ko thể ngoi lên làm loạn.
Sáng hôm sau trong lúc còn ở trạng thái ngái ngủ, tai nghe vẫn nằm im trong lỗ tai, điện thoại thì mở đi mở lại bài " Never Far Away " ( ost goblin). Bố tôi bất lực gọi dậy, dùng lời nói ko được, ông liền giở ngay bạo lực. Nếu lúc đó biết là bố, tôi thề là sẽ bật dậy nhanh ko khác gì cái lò xo mà hôm qua tôi chơi xong.
- Áaaaaaaaaa! _ mới sáng sớm bố đã bắt con gái luyện giọng.
Công lực thâm hậu vô cùng, tôi lề mề chạy vào làm VSCN, xong thì xuống dưới nhà. Nhân tiện do tình huống phát sinh, thời gian lăn bánh đã được chuyển đổi thành 10h ( tại ai? Tại tôi).
Vài tiếng sau chúng tôi về đến nhà, Nhiên cùng đồng bọn thì mặt đứa nào cũng hớn hở ra mặt, tôi thấy nghi nghi.
- Gặp mấy đứa tớ mừng quá!
- Đáng ghét dám bỏ bạn theo gia đình về quên nhá _ con bạn Nhiên luôn là người ôm tôi đầu tiên và hỏi han tôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook