Chương 732

Đỗ Thanh Hoa kéo cánh tay của Trân Nam Phương, biết đường giữ im lặng một chút rồi mới nói tiếp: “Vậy cậu có muốn đi xem anh ấy một chút không? Khuyên anh ấy?

Cô căng thẳng cả người, vừa nấy không phải chưa từng nghĩ đến, chút là bây giờ có khuyên nổi không?

“Thôi đi, nếu như là hiểu nhầm thì chỉ cần mai nói rõ thì vẫn kịp.”

“Cũng được.” Đô Thanh Hoa không ép cô, chỉ cố ý bồi thêm một câu: “Chỉ là không biết bệnh đau dạ dày của Hà Minh Viễn liệu có chịu nổi không?”

.. Trần Nam Phương nhìn cô một lúc rồi hỏi: “Anh ấy uống rượu ở đâu?”

“Tớ biết cậu sẽ không nỡ mà.” Đỗ Thanh Hoa rất vui vẻ, cô hi vọng bạn thân của mình có thể cùng người yêu của mình đến được với nhau: “Anh ấy ở câu lạc bộ gần nơi cậu ở.”

“Cậu nghĩ nói rằng anh ấy đi mua vui thì sẽ thuyết phục được tớ sao?” Trần Nam Phương nhíu nhíu mày.

Đỗ Thanh Hoa vội vàng xua tay: “Sao có thể chứ? Tớ thật sự mới biết.”

Trân Nam Phương không thể nói được tin hay là không tin.

Cô chỉ muốn đi xem Hà Minh Viễn, nếu không thì không ai có thể khuyên được cô.

Chỉ là Đỗ Thanh Hoa lại không nghĩ như vậy, cho rằng Trần Nam Phương là đang tức giận, nhanh chóng giải thích: “Nam Phương, tớ chắc chắn đứng về phía cậu.”

Lại mở miệng nhưng đổi chủ đề: “Nhưng dù sao thì cậu đã thật sự trách nhầm Hà Minh Viễn truyện này, tớ mới giúp anh ấy, anh ấy không có quan hệ gì với Châu Cẩm Ngọc, không có quan hệ gì với người phụ nữ khác!”Hắn ta là của ngươi.”

.. Cô thật sự cảm thấy Đỗ Thanh Hoa đã từng được Hà Minh Viễn chỉ bảo qua.

“Vậy Châu Cẩm Ngọc kia là…” Đỗ Thanh Hoa đi cà nhắc đến bên cô, nói thì thâm bên tai cô: ‘Đó là người của ông lớn.”

Cô trừng mất, căn bản không biết ông lớn là ai.

“À, cậu xem, tớ lại quên mất cậu không nhớ chuyện trước kia.” Đỗ Thanh Hoa gãi gãi đầu: “Trước tiên chúng ta cứ đi xem Hà Minh Viễn đi, sau đó tớ lại kể cho cậu.”

Trần Nam Phương gật đầu, dù sao nói ra cô cũng chẳng có ấn tượng.

Hai người đi ra khỏi phòng, tính đi thì bị bé Thiên và Lý Giản Đạt cản lại.

“Tối như vậy rồi còn đi đâu thế?”

“Đúng vậy, mẹ ơi, mẹ và dì Thanh Hoa đi đâu thế?”

“Chúng ta đi ra ngoài có chút chuyện.” Đỗ Thanh Hoa nhéo gương mặt tròn trịa của bé Thiên, rất sướng tay.

“Tí nữa rồi sẽ về, con đi nghỉ ngơi trước đi.”

“Đi tìm Hà Minh Viễn?” Lý Giản Đạt nghiêng đầu nhìn Trần Nam Phương: “Vừa mới cãi nhau xong đã tha thứ, có phải cô hơi mất kiên nhãn rồi không.”

“Anh nói vớ vẩn gì vậy?” Đỗ Thanh Hoa không vui ngẩng đầu: “Sao tôi lại thấy anh có ý khác?”

“Có thì làm sao?”

“Tất nhiên là không được rồi! Tục ngữ nói xây mười cái miếu cũng không bằng phá một cuộc hôn nhân, anh đang làm gì vậy?”

Lý Giản Đạt cười lạnh: “Nếu đã như vậy, cô đi cùng cô ấy làm gì?”

“Liên quan gì đến anh! Anh có quan hệ gì với Nam Phương sao?” Đỗ Thanh Hoa nói to: “Tôi khuyên anh tốt nhất hãy tự giải quyết đi, đừng nhầm lẫn, tự đi tìm hạnh phúc của mình đi!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương