Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn Khải
-
Chương 63: Bí mật
Buổi tối ở Trùng Khánh thật lạnh lẽo, hiu hút, những phòng Buynh đinh sáng làm nổi bật thành phố ở đây, nhìn từ trên tầng 3 ở giữa thành phố nhìn cảnh xung quanh làm cho người khác cảm thấy thật êm đềm. Nó đặc sắc với vẻ mỹ cảm lập thể kết hợp giữa sông thuyền cầu,lầu và cây cảnh. Khúc sông Trường Giang chảy qua thành phố uốn lượn khúc khuỷu rất đẹp. Cảnh đẹp lãng mạn mà lòng người lại nâng nâng cô đơn khó tả ở giữa ba con người khác nhau. Tiếng lá riu rít qua từng khẽ lá thật lạnh. Vầng trăng sáng soi xuống cảnh vật và con người. Chỉ còn nghe thấy tiếng xe cộ qua lại mà thôi.. ba con người 3 cảm xúc khác nhau là nó, anh, và Diễm Kiều当我 的小灿烂想杨光。
当我的梦做的 票两
这是接采薇我故障
只有你担心我手上
全是接在等我非更高
你却新藤我小翅膀
( lời bài đứa trẻ không hoàn mỹ-TFBOYS, có lẽ sai sót tại tác giả bít không hết)
Tiếng nhạc chuông reo lên liên hồi, cô ta nhấc máy khó chịu --số lạ--
-Alo ai vậy-- cô ta khó chịu nói
Tôi muốn gặp cô-- một tên đàn ông nói giọng cười khoải
-Anh là ai?-- cô ta nói
-Cô không biết tôi là ư? Ừ nhỉ cô sao mà biết được.. cô cần biết là tôi là đứa con trong bụng của cô mà thôi
Cô ta giật nảy mình “ mày là tên khốn nào vậy sao mày dám nhận đây là con mày”
Tôi không tiện nói qua điện thoại nên biết điều tới 酒吧 ( bar)( Yun bịa đừng tìm trên google nhé) -- anh ta nói xong tắt máy luôn chưa kịp để cô ta nói gì
Cô ta nghĩ lại lúc trước quán bar cô từng đến cũng là quán bar này, cô ta lo sợ một điều gì đó vì lúc đó cô đã gục ở bàn đến khuya thì quần áo xộc xệch lại ở trong phòng.... cô ta lấy tay che miệng cô không thể tin được điện thoại trên tay cô dơi xuống đúng lúc Khải vào phòng điều đó làm cô sợ hơn..
-Cô làm sao vậy? xuống ăn cơm kìa -- anh nói lạnh giọng rồi ra ngoài luôn
-Ừ ừ anh ra ngoài đi -- cô vẫn chưa hết hoảng sợ nói đại cho qua cơn hoảng sợ
9h tối cô mặc chiếc áo dạ đến đầu gối tóc cột lên đội một chiếc mũ lưỡi chai đen đội xụp xuống, đeo chiếc khẩu trang người khác nhìn vào chắc không nhận ra
Tại BAr
Tiếng nhạc DJ phát ra thật ồn ào, nhưng cũng không kém phần náo nhiệt, nơi đây buổi tối rất đông khách người đi người lại. Những đèn leg chiếu khắp nơi đủ các loại màu sắc làm tăng thêm vẻ sôi động
Cô ngó nghiêng như tìm một thứ gì đó thì phía sau đã bị ai đó bịt miệng rồi lôi vào trong phòng vip
Cô bị lực đẩy mạnh đó vào chiếc ghế trước mặt là một tên đàn ông háo sắc như thèm thịt
Cô lùi lại như tránh xa người đàn ông đó ra cô hoảng sợ
-Anh.. anh muốn gì chứ?
-Tôi muốn cô được không?
-Tôi không zỡn với mấy người nói ra luôn đi
-Tôi cần tiền nếu không tôi sẽ cho gia đình thằng đó biết cái thai trong bụng cô là của tôi
Anh có bằng chứng gì mà dám bảo đây là con của anh
-Vậy đoạn clip này đã đủ chứng minh chưa -- anh ta đưa đoạn video đó cho cô
Cô không thể tin vào mắt mình đúng như cô nghĩ cô bịt miệng rồi vội vàng xóa đoạn clip ý đi rồi quăng vào tường
-Cô xóa cũng như không thôi tôi đã sao ra rất nhiều bản rồi -- anh ta nhướn mày
Cô như suy sụp cúi gằm mặt xuống
-Anh cần bao nhiêu tiền
-700 triệu nhân dân tệ -- anh ta nói tỉnh bơ
-Anh.. anh quá đáng thật đấy tôi thì lấy đâu ra nhiều tiền vậy chứ -- cô nói vậy thôi chứ nhà cô số tiền này cũng không đáng gì thế nhưng đâu phải muốn xin ba mẹ số tiền lớn vậy là có được đâu
-Không phải cô là vợ của thằng ca sĩ đó sao thằng đó chắc phải nhiều tiền lắm chứ, số tiền này đâu đáng là bao. Mau đưa ra quyết định tôi phải trả nợ một số món hàng lớn trước khi tôi thay đổi quyết định
-Chỉ cần đưa anh 700 triệu là được phải không? --Anh hứa sẽ không tìm đến tôi nữa
-Đương nhiên tôi chưa nuốt lời ai cả
-Được đọc số mã thẻ mai tôi sẽ chuyển tiền cho anh
Anh ta nhếch mép cười rồi đưa mã số thẻ cho cô ta
Đoạn trò chuyện và sự việc vừa rồi đã nằm trong tầm mắt của một người rồi, đoạn ghi âm cũng đã sử lí xong chỉ cần chờ đến thời cơ chín mùi là ra tay
Mọi người cho Băng nhận xét cái ạ. ^^ mình sẽ cố gắng ra chap hay hơn để cho các độc giả đọc ạ.. xie xie ni
当我的梦做的 票两
这是接采薇我故障
只有你担心我手上
全是接在等我非更高
你却新藤我小翅膀
( lời bài đứa trẻ không hoàn mỹ-TFBOYS, có lẽ sai sót tại tác giả bít không hết)
Tiếng nhạc chuông reo lên liên hồi, cô ta nhấc máy khó chịu --số lạ--
-Alo ai vậy-- cô ta khó chịu nói
Tôi muốn gặp cô-- một tên đàn ông nói giọng cười khoải
-Anh là ai?-- cô ta nói
-Cô không biết tôi là ư? Ừ nhỉ cô sao mà biết được.. cô cần biết là tôi là đứa con trong bụng của cô mà thôi
Cô ta giật nảy mình “ mày là tên khốn nào vậy sao mày dám nhận đây là con mày”
Tôi không tiện nói qua điện thoại nên biết điều tới 酒吧 ( bar)( Yun bịa đừng tìm trên google nhé) -- anh ta nói xong tắt máy luôn chưa kịp để cô ta nói gì
Cô ta nghĩ lại lúc trước quán bar cô từng đến cũng là quán bar này, cô ta lo sợ một điều gì đó vì lúc đó cô đã gục ở bàn đến khuya thì quần áo xộc xệch lại ở trong phòng.... cô ta lấy tay che miệng cô không thể tin được điện thoại trên tay cô dơi xuống đúng lúc Khải vào phòng điều đó làm cô sợ hơn..
-Cô làm sao vậy? xuống ăn cơm kìa -- anh nói lạnh giọng rồi ra ngoài luôn
-Ừ ừ anh ra ngoài đi -- cô vẫn chưa hết hoảng sợ nói đại cho qua cơn hoảng sợ
9h tối cô mặc chiếc áo dạ đến đầu gối tóc cột lên đội một chiếc mũ lưỡi chai đen đội xụp xuống, đeo chiếc khẩu trang người khác nhìn vào chắc không nhận ra
Tại BAr
Tiếng nhạc DJ phát ra thật ồn ào, nhưng cũng không kém phần náo nhiệt, nơi đây buổi tối rất đông khách người đi người lại. Những đèn leg chiếu khắp nơi đủ các loại màu sắc làm tăng thêm vẻ sôi động
Cô ngó nghiêng như tìm một thứ gì đó thì phía sau đã bị ai đó bịt miệng rồi lôi vào trong phòng vip
Cô bị lực đẩy mạnh đó vào chiếc ghế trước mặt là một tên đàn ông háo sắc như thèm thịt
Cô lùi lại như tránh xa người đàn ông đó ra cô hoảng sợ
-Anh.. anh muốn gì chứ?
-Tôi muốn cô được không?
-Tôi không zỡn với mấy người nói ra luôn đi
-Tôi cần tiền nếu không tôi sẽ cho gia đình thằng đó biết cái thai trong bụng cô là của tôi
Anh có bằng chứng gì mà dám bảo đây là con của anh
-Vậy đoạn clip này đã đủ chứng minh chưa -- anh ta đưa đoạn video đó cho cô
Cô không thể tin vào mắt mình đúng như cô nghĩ cô bịt miệng rồi vội vàng xóa đoạn clip ý đi rồi quăng vào tường
-Cô xóa cũng như không thôi tôi đã sao ra rất nhiều bản rồi -- anh ta nhướn mày
Cô như suy sụp cúi gằm mặt xuống
-Anh cần bao nhiêu tiền
-700 triệu nhân dân tệ -- anh ta nói tỉnh bơ
-Anh.. anh quá đáng thật đấy tôi thì lấy đâu ra nhiều tiền vậy chứ -- cô nói vậy thôi chứ nhà cô số tiền này cũng không đáng gì thế nhưng đâu phải muốn xin ba mẹ số tiền lớn vậy là có được đâu
-Không phải cô là vợ của thằng ca sĩ đó sao thằng đó chắc phải nhiều tiền lắm chứ, số tiền này đâu đáng là bao. Mau đưa ra quyết định tôi phải trả nợ một số món hàng lớn trước khi tôi thay đổi quyết định
-Chỉ cần đưa anh 700 triệu là được phải không? --Anh hứa sẽ không tìm đến tôi nữa
-Đương nhiên tôi chưa nuốt lời ai cả
-Được đọc số mã thẻ mai tôi sẽ chuyển tiền cho anh
Anh ta nhếch mép cười rồi đưa mã số thẻ cho cô ta
Đoạn trò chuyện và sự việc vừa rồi đã nằm trong tầm mắt của một người rồi, đoạn ghi âm cũng đã sử lí xong chỉ cần chờ đến thời cơ chín mùi là ra tay
Mọi người cho Băng nhận xét cái ạ. ^^ mình sẽ cố gắng ra chap hay hơn để cho các độc giả đọc ạ.. xie xie ni
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook