Người Thừa Kế Hào Môn
-
Chương 2149: Thánh nhân trăm năm
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người đều biết đại lục Sao Băng chia làm ba tầng, thượng địa tầng, trung địa tầng và hạ địa tầng, thường gọi tắt là thượng tầng, trung tầng và hạ tầng.
Mà tất cả những cư dân sống dưới hạ tâng tất cả đều bị Tố Huyên đưa lên thượng tầng, đồng thời cũng không biết chút gì về chuyện trong lòng đất, sau khi Tố Huyên chân nhân biến mất, lại không biết có bao nhiêu người mơ ước đồ vật dưới hạ tầng, chỉ tiếc là không ai trong số họ có thể tìm được cửa vào hạ tầng.
Mặc dù sau đó có người tìm được nhưng cũng nhận ra là hạ tâng được một sức mạnh bảo vệ, cho dù có là thánh nhân tầng chín thì cũng không thể mở được cửa vào.
Bây giờ có vẻ Trần Bình đã hiểu rõ, dưới hạ tầng này có lẽ đã được Tố Huyền chân nhân dùng sức mạnh của tháp Kỳ ảo bảo vệ.
Bên kia, Tố Huyền chân nhân nhìn thoáng qua Trần Bình, ánh mắt có ý cười, nói: “Cậu có hứng thú với những thứ dưới hạ tâng?”
“Nhưng mà tôi cảm thấy sau khi nói xong thì cậu chưa chắc đã cảm thấy hứng thú như vậy nữa.”
Trân Bình nghe vậy thì sửng sốt, hơi nghỉ ngờ nhìn Tố Huyền chân nhân.
“Sao tiên bối lại nói vậy?”
Tố Huyền chân nhân có thể thản nhiên nói cho anh biết tác hại của việc canh giữ tháp Kỳ Ảo, vậy thì Trần Bình cũng không ngại gọi đối phương một tiếng tiên bối.
Dù sao lúc còn sống thì tu vi của đối phương cũng khiến người người khϊế͙p͙ sợ mà.
Tố Huyền chân nhân cũng thở dài, một làm sóng vô tình lại truyền trong không gian, trong lòng Trần Bình lại không tự chủ cảm thấy bất đắc dĩ.
Sau đó Trần Bình nghe được Tố Huyền chân nhân nói.
“Trong hạ tầng đều là dị thú và thi thể của dị thú.”
“Cậu cho rằng tại sao trong tháp Kỳ Ảo này lại có thể xây dựng được nhiều đạo tắc và pháp tắc như vậy?”
Lúc Tố Huyền chân nhân nói ra những lời này thì cả gương mặt đều nở nụ cười khổ.
Trần Bình cũng ngẩn người ra, hơi nghỉ ngờ nhìn Tố Huyền chân nhân.
Tố Huyền chân nhân cũng nhìn thoáng qua vẻ mặt của Trân Bình, cũng không thừa nước đục thả câu, từ từ nói: “Tháp Kỳ Ảo này thật ra không phải tự nó có uy năng mạnh mẽ như vậy.
Mà là cần thi thể của dị thú và những đồ khác làm năng lượng tạo ra lực pháp tắc, cuối cùng hóa thành sức mạnh của tháp Kỳ Ảo.
“Trước đây tôi đã dọn sạch hạ tầng cũng là vì muốn chứa được số lượng lớn thi thể của dị thú để tiếp tục duy trì sự vận hành của tháp Kỳ Ảo, nếu không tháp Kỳ ảo sớm đã dừng hoạt động rồi.”
Trêи mặt của Tố Huyền chân nhân có vẻ bất đắc dĩ, Trần Bình cũng lập tức hiểu ra bản chất của tháp Kỳ Ảo.
Đây đúng là một bảo vật, nhưng mà lại không phải là một bảo vật chính bảo mà là một bảo vật có tính chất hơi tà ác.
Trần Bình nhịn không được nhìn về phía Tố Huyền chân nhân, trong ánh mắt có vẻ hơi chần chừ, sau một lúc lâu yên lặng thì mới cất giọng hỏi: “Nếu như dùng người chết làm động lực thì có phải là tháp Kỳ Ảo cũng có thể vận hành không?” ——————-
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người đều biết đại lục Sao Băng chia làm ba tầng, thượng địa tầng, trung địa tầng và hạ địa tầng, thường gọi tắt là thượng tầng, trung tầng và hạ tầng.
Mà tất cả những cư dân sống dưới hạ tâng tất cả đều bị Tố Huyên đưa lên thượng tầng, đồng thời cũng không biết chút gì về chuyện trong lòng đất, sau khi Tố Huyên chân nhân biến mất, lại không biết có bao nhiêu người mơ ước đồ vật dưới hạ tầng, chỉ tiếc là không ai trong số họ có thể tìm được cửa vào hạ tầng.
Mặc dù sau đó có người tìm được nhưng cũng nhận ra là hạ tâng được một sức mạnh bảo vệ, cho dù có là thánh nhân tầng chín thì cũng không thể mở được cửa vào.
Bây giờ có vẻ Trần Bình đã hiểu rõ, dưới hạ tầng này có lẽ đã được Tố Huyền chân nhân dùng sức mạnh của tháp Kỳ ảo bảo vệ.
Bên kia, Tố Huyền chân nhân nhìn thoáng qua Trần Bình, ánh mắt có ý cười, nói: “Cậu có hứng thú với những thứ dưới hạ tâng?”
“Nhưng mà tôi cảm thấy sau khi nói xong thì cậu chưa chắc đã cảm thấy hứng thú như vậy nữa.”
Trân Bình nghe vậy thì sửng sốt, hơi nghỉ ngờ nhìn Tố Huyền chân nhân.
“Sao tiên bối lại nói vậy?”
Tố Huyền chân nhân có thể thản nhiên nói cho anh biết tác hại của việc canh giữ tháp Kỳ Ảo, vậy thì Trần Bình cũng không ngại gọi đối phương một tiếng tiên bối.
Dù sao lúc còn sống thì tu vi của đối phương cũng khiến người người khϊế͙p͙ sợ mà.
Tố Huyền chân nhân cũng thở dài, một làm sóng vô tình lại truyền trong không gian, trong lòng Trần Bình lại không tự chủ cảm thấy bất đắc dĩ.
Sau đó Trần Bình nghe được Tố Huyền chân nhân nói.
“Trong hạ tầng đều là dị thú và thi thể của dị thú.”
“Cậu cho rằng tại sao trong tháp Kỳ Ảo này lại có thể xây dựng được nhiều đạo tắc và pháp tắc như vậy?”
Lúc Tố Huyền chân nhân nói ra những lời này thì cả gương mặt đều nở nụ cười khổ.
Trần Bình cũng ngẩn người ra, hơi nghỉ ngờ nhìn Tố Huyền chân nhân.
Tố Huyền chân nhân cũng nhìn thoáng qua vẻ mặt của Trân Bình, cũng không thừa nước đục thả câu, từ từ nói: “Tháp Kỳ Ảo này thật ra không phải tự nó có uy năng mạnh mẽ như vậy.
Mà là cần thi thể của dị thú và những đồ khác làm năng lượng tạo ra lực pháp tắc, cuối cùng hóa thành sức mạnh của tháp Kỳ Ảo.
“Trước đây tôi đã dọn sạch hạ tầng cũng là vì muốn chứa được số lượng lớn thi thể của dị thú để tiếp tục duy trì sự vận hành của tháp Kỳ Ảo, nếu không tháp Kỳ ảo sớm đã dừng hoạt động rồi.”
Trêи mặt của Tố Huyền chân nhân có vẻ bất đắc dĩ, Trần Bình cũng lập tức hiểu ra bản chất của tháp Kỳ Ảo.
Đây đúng là một bảo vật, nhưng mà lại không phải là một bảo vật chính bảo mà là một bảo vật có tính chất hơi tà ác.
Trần Bình nhịn không được nhìn về phía Tố Huyền chân nhân, trong ánh mắt có vẻ hơi chần chừ, sau một lúc lâu yên lặng thì mới cất giọng hỏi: “Nếu như dùng người chết làm động lực thì có phải là tháp Kỳ Ảo cũng có thể vận hành không?” ——————-
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook