Người Thanh Trừng Thế giới
-
Chương 26: Gặp lại người quen
Hệ thống thông báo cho Vương Lâm
"Nhiệm vụ nhánh tung tích kẻ áo đen bí ẩn đã được cập nhật"
Nhiệm vụ nhánh: tung tích của kẻ áo đen (phần hai)
Phần thưởng: +5000 exp, +1200 exo, +5 tất cả chỉ số, kỹ năng độc nhất bộ pháp hắc ám, bùa cường hóa speed (cấp bậc:exotic),hộp phụ kiện bí ẩn (cấp bậc: rare)
Chi tiết nhiệm vụ: một kẻ giết người bí ẩn đã hiện diện ở đế quốc Xeno và có khả năng liên quan đến kẻ áo đen bí ẩn hãy tìm ra danh tính của hắn cũng như mục đích của hắn.
Vương Lâm chào tạm biệt ông vua và rời đi, khi cậu đi qua cánh cửa thì Trúc Cơ và Mãnh Lãng đang chờ cậu.
Mãnh Lãng hỏi cậu trong tâm trạng khá lo lắng.
- Thế nào cậu nhóc ngài ấy muốn gặp cậu vì chuyện gì thế??-
Vương Lâm cười rồi nói.
- Không có gì phải lo lắng đâu ông ta chỉ nhờ tôi giải quyết tên sát nhân đang hoành hành ở vương quốc thôi-
Mãnh Lãng thay đổi tâm trạng 180° rồi nói.
- Ta cứ tưởng là cậu bị vướng vào rắc rối gì chứ ra là chuyện này, nếu như cậu cần trợ giúp trong việc bắt kẻ đó lại thì cứ để ta-
- Tôi rất cảm kích sự đề nghị của ông nhưng một mình hắn tôi giải quyết là đủ rồi nếu như-
- Được thôi nếu đó là sự lựa chọn của cậu-
Nói xong, Mãnh Lãng dẫn Vương Lâm với Trúc Cơ ra ngoài lâu đài và chia tay họ ở đó.
°Mình không thể để một ai bị liên lụy được nên hắn ta mình sẽ giải quyết°
Vương Lâm tiến về phía cổng thành với Trúc Cơ theo sau, cả hai dự định sẽ tiến đến gặp Dulaf và thông báo cho ông về nhiệm vụ, sau một thời gian chạy bộ và pắc cua liên tục cuối cùng họ cũng đã đến ngôi làng Hange, Vương Lâm tiến xuống lối đi bí mật dưới cái giếng và lũ lính đã tiếp đón cậu với một con dao chĩa vào mặt, một lúc sau Trúc Cơ ra mặt khiến lũ lính cất vũ khí đi.
Trúc Cơ dẫn Vương Lâm tới phòng của Dulaf, khi thấy Vương Lâm ông ta lập tức chạy đến chỗ cậu và hỏi.
- Vậy thế nào cậu có tìm được tung tích gì về mẹ ta không??-
Vương Lâm không nói gì mà chỉ cúi mặt xuống. Hành động cũng đủ để Dulaf hiểu những lời cậu muốn nói ra rồi.
- Ta hiểu rồi ra là vậy ………..b-bà ấy đi rồi phải không??-
- Nghe này Dulaf tôi rất xin l…..-
- Không-
Chưa kịp nói xong thì Vương Lâm đã bị Dulaf ngắt câu.
- Cậu không phải thương hại cho ta đâu, ta đã chuẩn bị tinh thần cho trường hợp này rồi chắc chắn rằng nếu mẹ ta đang nhìn ta từ thế giới bên kia thì bà ấy sẽ không muốn thấy ta yếu đuối thế này đây-
- Ta biết đây là ích kỷ nhưng ta vẫn muốn cậu cho ta biết chuyện gì thực sử xảy ra với bà ấy-
Vương Lâm ngồi xuống và kể hết mọi thứ cho Dulaf nghe, sau khi nghe xong tất ông ta nói.
- Ra là vậy, quả là một câu chuyện đau đớn dù mẹ ta là nạn nhân của câu chuyện nhưng ta vẫn thấy xin lỗi cho người đó, hi vọng họ sẽ hạnh phúc cùng nhau ở thế giới bên-
- Cảm ơn cậu rất nhiều Vương Lâm cậu đã làm tan biến đi gánh nặng trong tim ta suốt bao nhiêu năm nay, giờ nếu cậu có bất cứ việc gì ta có thể làm cho cậu thì cứ nói-
°Tất cả mọi thứ à hehe°
Vương nở nụ cười rồi nói.
- Được rồi tôi có ba đề nghị cho ông-
- Thứ nhất tôi muốn ông hãy giúp đế quốc Xeno chống lại đội quân quỷ-
- Thứ hai ông có biết vì sao tên giữa người thường và quý tộc lại khác nhau??-
- Và thứ ba ông có biết người thợ rèn tên là Cường Bộc không??-
Dulaf cười và nói.
- Đầu tiên đề nghị thứ nhất, ta sẽ chấp nhận nhưng với điều kiện là chỉ ở tuyến sau quân của ta sẽ lên khi cần thiết-
- Đề nghị thứ hai, ta cũng không rõ nhưng có vẻ việc để tên khác nhau giữa quý tộc và thường dân thường chứng tỏ được sự cao quý của tầng lớp lớn hơn và dân thường cũng không được gọi tắt tên của những tầng lớp cao hơn-
- Và cuối cùng đề nghị thứ ba, ta không biết ai tên như thế cả nhưng nếu cậu cần một thợ rèn tay nghề cao thì ta có một người rất khá-
- Đó có phải là tất cả rồi, nếu cậu còn cần gì thì cứ nói-
Vương Lâm đứng dậy cậu thở dại một cái rồi nói.
- Đó là tất cả những gì tôi cần biết, nhưng thời gian là có hạn nên tôi sẽ không thể ở đâu lâu dài được-
Dulaf hốt hoảng và bảo cậu hãy nói chuyện với Trúc Cơ và chạy thẳng vào một căn phòng
Vương Lâm đi đến trước mặt Trúc Cơ và nói.
- Trúc Cơ cảm ơn cô vì đã đồng hành cùng tôi suốt thời gian qua, tôi nợ cô một mạng của mình và sau này nếu chúng ta gặp lại thì tôi sẽ trả-
Trúc Cơ đỏ mặt nhưng cô ấy vẫn cố tỏ mạnh mẽ rồi nói.
- Đ-Đừng n-nghĩ anh nói những câu ấy thì sẽ khiến tôi lay động nha, tôi là một sát thủ máu lạnh đấy mạng này của anh không cần đền tôi đâu vì tôi cũng đã nợ anh một mạng sống nên giờ chúng ta hòa nhau rồi-
Vương Lâm nở nụ cười và lấy ra một con dao trong kho đồ rồi nói.
- Đó mới là Trúc Cơ tôi biết chứ, đây là quà chia tay của tôi nó là một con dao tôi tìm được khi lục lọi cái giáp kia, nó rất bền và chắc nên nó sẽ là một cộng sự tuyệt với với cô đấy-
Trúc Cơ cầm con dao và mặt cô ấy đỏ lên, cô ấy nói trong tông giọng lúng túng.
- C-cảm ơ-ơn anh-
Khi cả hai trò chuyện xong Dulaf chạy từ căn phòng đó với một cuốn sách màu đen với ký tự kỳ lạ trên nó, ông ta đưa nó cho Vương Lâm và nói.
- Đây là một cuốn sách với ngôn ngữ kỳ lạ ta tìm thấy trong một ngục tối 2 năm trước và từ đó đến giờ ta vẫn cố giải mã nó nhưng lại không có kết quả gì-
- Hãy coi đây như là quà chia tay của ta với cậu nó có thể giúp đỡ cậu sau này đấy-
Vương Lâm cầm cuốn sách và nói.
- Cảm ơn ông cuốn sách này tôi sẽ gìn giữ-
Vương Lâm cắt cuốn sách vào trong kho đồ rồi rời đi, sau khi ra khỏi căn cứ, Vương Lâm nghe thấy một tiếng kêu phát ra ở gần đó? Cậu bật bản đồ lên và có vẻ tiếng kêu cứu phát ra từ vùng lãnh địa băng gần đó.Không chần chừ gì nữa Vương Lâm lập tức chạy ra đó để kiểm tra và ngạc nhiên thay đó chính là đội những đứa nhóc rắc rối cậu gặp vài ngày trước và lần này bọn nhóc đang bị đuổi bởi một con gấu trắng ngoại cỡ.
Vương Lâm phân tích con gấu.
Tên: gấu tuyết
Level: 31
Mức độ nguy hiểm: 3
Cấp bậc: nhị phẩm
Thể loại: yêu quái
Giới tính: nam
Kỹ năng đặc biệt: none
Phần mô tả: là một con gấu thuộc bộ tộc gấu tuyết, chúng sẽ không tấn công con người trừ khi con người xâm chiếm lãnh thổ của chúng hoặc khi mắt chúng hóa đỏ vì lên cơn đói.
Những đứa nhóc này chạy rất nhanh so với tuổi của chúng nhìn chúng bây giờ cứ như vận động viên chuyên nghiệp vậy, Vương Lâm quan sát và thấy có vẻ mắt con gấu kia đã hóa đỏ.
°có vẻ lũ nhóc lần này đã không liều lĩnh nữa rồi, chúng có vẻ đã biết tránh lãnh địa của những con gấu để săn những gì dễ hơn, nhưng chắc vận khí tệ nên mới gặp con gấu lạc loài này thôi°
Cậu chạy lên những cành cây thật nhanh để bắt kịp lũ nhóc, sau một khoảng thời gian chạy không may thay lũ nhóc đã gặp phải ngõ cụt ở chân
núi, vì thế mà chúng bị con gấu đã đuổi kịp, nó đứng trước mặt cả đội gầm lên và chuẩn bị để tấn công, Lâm Toàn dũng cảm ra đứng trước mặt con gấu để chắn cho toàn đội mặc kệ tính mạng của mình, khi đòn tấn công bằng hàm của nó chuẩn bị chạm tới Lâm Toàn thì Vương Lâm từ trên cao lao xuống với cây đại kiếm của mình và bổ đầu nó xuống đất tạo ra một sóng xung kích kèm theo sương mù và khiến mặt đất xung quanh nứt vỡ.
"Chúc mừng bạn đã giết thành công nhị phẩm yêu quái gấu tuyết"
"Nhận được 1560 exp"
"Nhận được 760 exo"
Cậu dẫm lên trên xác của con gấu tuyết và nói.
- Mấy đứa không sao chứ-
Xương từ đón tấn công của Vương Lâm phai dần để lộ ra gương mặt của cậu, khi lũ nhóc nhìn thấy gương mặt thân quen không thể lẫn vào đâu được của Vương Lâm, chúng đã chạy đến ôm cậu và đồng thanh thật to.
- Anh Vương Lâm!!!!-
"Nhiệm vụ nhánh tung tích kẻ áo đen bí ẩn đã được cập nhật"
Nhiệm vụ nhánh: tung tích của kẻ áo đen (phần hai)
Phần thưởng: +5000 exp, +1200 exo, +5 tất cả chỉ số, kỹ năng độc nhất bộ pháp hắc ám, bùa cường hóa speed (cấp bậc:exotic),hộp phụ kiện bí ẩn (cấp bậc: rare)
Chi tiết nhiệm vụ: một kẻ giết người bí ẩn đã hiện diện ở đế quốc Xeno và có khả năng liên quan đến kẻ áo đen bí ẩn hãy tìm ra danh tính của hắn cũng như mục đích của hắn.
Vương Lâm chào tạm biệt ông vua và rời đi, khi cậu đi qua cánh cửa thì Trúc Cơ và Mãnh Lãng đang chờ cậu.
Mãnh Lãng hỏi cậu trong tâm trạng khá lo lắng.
- Thế nào cậu nhóc ngài ấy muốn gặp cậu vì chuyện gì thế??-
Vương Lâm cười rồi nói.
- Không có gì phải lo lắng đâu ông ta chỉ nhờ tôi giải quyết tên sát nhân đang hoành hành ở vương quốc thôi-
Mãnh Lãng thay đổi tâm trạng 180° rồi nói.
- Ta cứ tưởng là cậu bị vướng vào rắc rối gì chứ ra là chuyện này, nếu như cậu cần trợ giúp trong việc bắt kẻ đó lại thì cứ để ta-
- Tôi rất cảm kích sự đề nghị của ông nhưng một mình hắn tôi giải quyết là đủ rồi nếu như-
- Được thôi nếu đó là sự lựa chọn của cậu-
Nói xong, Mãnh Lãng dẫn Vương Lâm với Trúc Cơ ra ngoài lâu đài và chia tay họ ở đó.
°Mình không thể để một ai bị liên lụy được nên hắn ta mình sẽ giải quyết°
Vương Lâm tiến về phía cổng thành với Trúc Cơ theo sau, cả hai dự định sẽ tiến đến gặp Dulaf và thông báo cho ông về nhiệm vụ, sau một thời gian chạy bộ và pắc cua liên tục cuối cùng họ cũng đã đến ngôi làng Hange, Vương Lâm tiến xuống lối đi bí mật dưới cái giếng và lũ lính đã tiếp đón cậu với một con dao chĩa vào mặt, một lúc sau Trúc Cơ ra mặt khiến lũ lính cất vũ khí đi.
Trúc Cơ dẫn Vương Lâm tới phòng của Dulaf, khi thấy Vương Lâm ông ta lập tức chạy đến chỗ cậu và hỏi.
- Vậy thế nào cậu có tìm được tung tích gì về mẹ ta không??-
Vương Lâm không nói gì mà chỉ cúi mặt xuống. Hành động cũng đủ để Dulaf hiểu những lời cậu muốn nói ra rồi.
- Ta hiểu rồi ra là vậy ………..b-bà ấy đi rồi phải không??-
- Nghe này Dulaf tôi rất xin l…..-
- Không-
Chưa kịp nói xong thì Vương Lâm đã bị Dulaf ngắt câu.
- Cậu không phải thương hại cho ta đâu, ta đã chuẩn bị tinh thần cho trường hợp này rồi chắc chắn rằng nếu mẹ ta đang nhìn ta từ thế giới bên kia thì bà ấy sẽ không muốn thấy ta yếu đuối thế này đây-
- Ta biết đây là ích kỷ nhưng ta vẫn muốn cậu cho ta biết chuyện gì thực sử xảy ra với bà ấy-
Vương Lâm ngồi xuống và kể hết mọi thứ cho Dulaf nghe, sau khi nghe xong tất ông ta nói.
- Ra là vậy, quả là một câu chuyện đau đớn dù mẹ ta là nạn nhân của câu chuyện nhưng ta vẫn thấy xin lỗi cho người đó, hi vọng họ sẽ hạnh phúc cùng nhau ở thế giới bên-
- Cảm ơn cậu rất nhiều Vương Lâm cậu đã làm tan biến đi gánh nặng trong tim ta suốt bao nhiêu năm nay, giờ nếu cậu có bất cứ việc gì ta có thể làm cho cậu thì cứ nói-
°Tất cả mọi thứ à hehe°
Vương nở nụ cười rồi nói.
- Được rồi tôi có ba đề nghị cho ông-
- Thứ nhất tôi muốn ông hãy giúp đế quốc Xeno chống lại đội quân quỷ-
- Thứ hai ông có biết vì sao tên giữa người thường và quý tộc lại khác nhau??-
- Và thứ ba ông có biết người thợ rèn tên là Cường Bộc không??-
Dulaf cười và nói.
- Đầu tiên đề nghị thứ nhất, ta sẽ chấp nhận nhưng với điều kiện là chỉ ở tuyến sau quân của ta sẽ lên khi cần thiết-
- Đề nghị thứ hai, ta cũng không rõ nhưng có vẻ việc để tên khác nhau giữa quý tộc và thường dân thường chứng tỏ được sự cao quý của tầng lớp lớn hơn và dân thường cũng không được gọi tắt tên của những tầng lớp cao hơn-
- Và cuối cùng đề nghị thứ ba, ta không biết ai tên như thế cả nhưng nếu cậu cần một thợ rèn tay nghề cao thì ta có một người rất khá-
- Đó có phải là tất cả rồi, nếu cậu còn cần gì thì cứ nói-
Vương Lâm đứng dậy cậu thở dại một cái rồi nói.
- Đó là tất cả những gì tôi cần biết, nhưng thời gian là có hạn nên tôi sẽ không thể ở đâu lâu dài được-
Dulaf hốt hoảng và bảo cậu hãy nói chuyện với Trúc Cơ và chạy thẳng vào một căn phòng
Vương Lâm đi đến trước mặt Trúc Cơ và nói.
- Trúc Cơ cảm ơn cô vì đã đồng hành cùng tôi suốt thời gian qua, tôi nợ cô một mạng của mình và sau này nếu chúng ta gặp lại thì tôi sẽ trả-
Trúc Cơ đỏ mặt nhưng cô ấy vẫn cố tỏ mạnh mẽ rồi nói.
- Đ-Đừng n-nghĩ anh nói những câu ấy thì sẽ khiến tôi lay động nha, tôi là một sát thủ máu lạnh đấy mạng này của anh không cần đền tôi đâu vì tôi cũng đã nợ anh một mạng sống nên giờ chúng ta hòa nhau rồi-
Vương Lâm nở nụ cười và lấy ra một con dao trong kho đồ rồi nói.
- Đó mới là Trúc Cơ tôi biết chứ, đây là quà chia tay của tôi nó là một con dao tôi tìm được khi lục lọi cái giáp kia, nó rất bền và chắc nên nó sẽ là một cộng sự tuyệt với với cô đấy-
Trúc Cơ cầm con dao và mặt cô ấy đỏ lên, cô ấy nói trong tông giọng lúng túng.
- C-cảm ơ-ơn anh-
Khi cả hai trò chuyện xong Dulaf chạy từ căn phòng đó với một cuốn sách màu đen với ký tự kỳ lạ trên nó, ông ta đưa nó cho Vương Lâm và nói.
- Đây là một cuốn sách với ngôn ngữ kỳ lạ ta tìm thấy trong một ngục tối 2 năm trước và từ đó đến giờ ta vẫn cố giải mã nó nhưng lại không có kết quả gì-
- Hãy coi đây như là quà chia tay của ta với cậu nó có thể giúp đỡ cậu sau này đấy-
Vương Lâm cầm cuốn sách và nói.
- Cảm ơn ông cuốn sách này tôi sẽ gìn giữ-
Vương Lâm cắt cuốn sách vào trong kho đồ rồi rời đi, sau khi ra khỏi căn cứ, Vương Lâm nghe thấy một tiếng kêu phát ra ở gần đó? Cậu bật bản đồ lên và có vẻ tiếng kêu cứu phát ra từ vùng lãnh địa băng gần đó.Không chần chừ gì nữa Vương Lâm lập tức chạy ra đó để kiểm tra và ngạc nhiên thay đó chính là đội những đứa nhóc rắc rối cậu gặp vài ngày trước và lần này bọn nhóc đang bị đuổi bởi một con gấu trắng ngoại cỡ.
Vương Lâm phân tích con gấu.
Tên: gấu tuyết
Level: 31
Mức độ nguy hiểm: 3
Cấp bậc: nhị phẩm
Thể loại: yêu quái
Giới tính: nam
Kỹ năng đặc biệt: none
Phần mô tả: là một con gấu thuộc bộ tộc gấu tuyết, chúng sẽ không tấn công con người trừ khi con người xâm chiếm lãnh thổ của chúng hoặc khi mắt chúng hóa đỏ vì lên cơn đói.
Những đứa nhóc này chạy rất nhanh so với tuổi của chúng nhìn chúng bây giờ cứ như vận động viên chuyên nghiệp vậy, Vương Lâm quan sát và thấy có vẻ mắt con gấu kia đã hóa đỏ.
°có vẻ lũ nhóc lần này đã không liều lĩnh nữa rồi, chúng có vẻ đã biết tránh lãnh địa của những con gấu để săn những gì dễ hơn, nhưng chắc vận khí tệ nên mới gặp con gấu lạc loài này thôi°
Cậu chạy lên những cành cây thật nhanh để bắt kịp lũ nhóc, sau một khoảng thời gian chạy không may thay lũ nhóc đã gặp phải ngõ cụt ở chân
núi, vì thế mà chúng bị con gấu đã đuổi kịp, nó đứng trước mặt cả đội gầm lên và chuẩn bị để tấn công, Lâm Toàn dũng cảm ra đứng trước mặt con gấu để chắn cho toàn đội mặc kệ tính mạng của mình, khi đòn tấn công bằng hàm của nó chuẩn bị chạm tới Lâm Toàn thì Vương Lâm từ trên cao lao xuống với cây đại kiếm của mình và bổ đầu nó xuống đất tạo ra một sóng xung kích kèm theo sương mù và khiến mặt đất xung quanh nứt vỡ.
"Chúc mừng bạn đã giết thành công nhị phẩm yêu quái gấu tuyết"
"Nhận được 1560 exp"
"Nhận được 760 exo"
Cậu dẫm lên trên xác của con gấu tuyết và nói.
- Mấy đứa không sao chứ-
Xương từ đón tấn công của Vương Lâm phai dần để lộ ra gương mặt của cậu, khi lũ nhóc nhìn thấy gương mặt thân quen không thể lẫn vào đâu được của Vương Lâm, chúng đã chạy đến ôm cậu và đồng thanh thật to.
- Anh Vương Lâm!!!!-
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook