Người Ở Rể Đệ Nhất Của Giang Thành
-
Chương 21
"Ha ha, nhóc con nhà cậu đấy... Như vậy, tôi cho cậu ba ngày, nghĩ rõ ràng rồi gọi điện thoại cho tôi, bất kể như thế nào, chúng ta đều là bạn bè, nhớ kỹ, sau này gọi tôi là Vương thúc là được, bỏ toàn bộ những cái kia đi, ha ha..."
Mặc dù ngoài miệng ông cụ nói như vậy, nhưng trong lòng lại không phải nghĩ như vậy, ông cụ biết rõ Mạnh Phi có chút được yêu thương mà thấy sợ hãi, cho nên mới đồng ý, xem như là cho hắn một thời gian để bước đệm, thực ra bất kể như thế nào, ông cụ cũng không "Buông tha" Mạnh Phi, kẻ ngu si mới "Buông tha" !
Hai người nói tới chỗ này, cũng gần như đã bàn bạc xong rồi, mặc dù không có một"Đáp án", nhưng Mạnh Phi cũng được, hay là ông cụ cũng được, cũng có thể hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì, dù sao đều là người trưởng thành, có mấy lời không cần phải nói dứt khoát ra như vậy.
"Ai chà chà, Vương tổng, thực sự là xin lỗi nha, tôi vừa mới nấu nước, có chút chậm chạp, tới tới tới, trhắn thủ thời gian uống trà, trhắn thủ thời gian uống trà, đây chính là bảo bối ép đáy hòm của tôi, chính mình cũng không nỡ lòng bỏ ra đêt uống, đem ra hiếu kính ngài, ha hả..."
Đúng lúc này, tên béo đáng chết kia đi tới, trong tay bưng một cái khay trà, phía bên trên bày một bộ bộ ấm chén uống trà tinh tế, ấm trà chén trà đầy đủ mọi thứ, thoạt nhìn rất lịch sự, đoán chừng cái tên này lúc không có chuyện gì cũng thích uống, cũng thích tìm hiểu, thái độ có thể gọi là tốt, quả thực không thể tốt hơn.
Nhưng mà, ông cụ thế nhưng không cho ông ta sắc mặt tốt, nhìn thoáng qua tên béo đáng chết, lạnh lùng nói: "Không uống, cậu nên làm gì làm cái đó đi, đi đi!"
"Cái kia, Mạnh Phi, bên kia tôi còn có chút việc cần phải xử lý, cũng không còn ở đây giúp cậu nữa, cậu suy nghĩ thật kỹ, tôi chờ điện thoại của cậu, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ, ha ha..."
Mạnh Phi đứng lên, sau khi gật đầu, đưa ông cụ ra đến cửa ra vào, cũng nhìn ông cụ lên xe, sau đó xe cũng vội vã đi.
Rất nhhắn, xe biến mất không thấy, Mạnh Phi hít sâu một hơi, liền chuẩn bị về nhà , còn có chuyện là sáng mai đi làm, kiếm được hai ngàn năm trăm tệ thêm trích phần trăm, hay là kiếm được một năm hai mươi vạn, cùng với một loạt phúc lợi, hắn cần thời gian ngẫm lại.
Thực ra, đáp án rất đơn giản, kẻ ngu si đều biết chọn như thế nào!
"Mạnh Phi, à, không không không, quản lý Mạnh, xin dừng bước!"
Tên béo đáng chết vừa thấy Mạnh Phi phải đi, thì hùng hục chạy tới, vẫn cứ trưng một bộ khuôn mặt tươi cười, thực ra trong lòng không phục, nhưng mà hết cách rồi, chủ tịch hội đồng quản trị nói chính là mệnh lệnh, ông ta nhất định phải phục tùng vô điều kiện.
"Hả?"
Mạnh Phi quay đầu, nhìn thoáng qua tên béo đáng chết, còn có chút không quen, dù sao cũng chưa từng có ai kêu hắn là quản lý Mạnh, huống hồ còn là ông chủ ông chủ của bản thân mình, càng cảm thấy rất khó hiểu.
Nhưng mà, lúc này nhìn thấy sắc mặt của ông ta như vậy, Mạnh Phi thực sự thấy thoải mái, suýt chút nữa bật cười.
"Mạnh, quản lý Mạnh, chuyện vừa nãy, cậu chớ để ở trong lòng, tôi chỉ là đùa giỡn, cậu đừng có coi là thật, cũng không phải cậu không biết, con người của tôi cũng thích đùa giỡn, lại nói, chúng ta đều là hắn em, lúc đó trong òng mọi người đều vui vẻ thì không có gì, có phải không?"
"Nếu như cậu không muốn nghe, sau này tôi không nói, cậu coi như là tôi đánh rắm đi, ngàn vạn đừng để trong lòng nha!"
"Đúng, từ lúc nào mà cậu quen biết chủ tịch tập đoàn vậy, như thế nào không nói sớm với tôi? Quản lý Mạnh, ngươi phải biết, thực lực của Vương tổng ở Giang Thành, có thể nói là tài lực hùng hậu, quen biết ông ấy, chẳng khác nào là cậu quen biết tài thần cả, đây là quý nhân thật sự đấy, có bao nhiêu người muốn nịnh bợ ông ấy cũng với không đến, ấy vậy mà cậu lại có quan hệ tốt như vậy với ông ấy, thật là khiến người ta hâm mộ!"
"Mặt khác, chủ tịch hội đồng quản trị cũng không phải bình thường người có thể nhìn thấy, giống như tôi ở cấp bậc này, cũng chỉ là gặp qua mấy lần mà thôi, hơn nữa bình thường ông ấy sẽ không đến chi nhánh để thị sát, nhưng hôm nay... Mạnh Phi, chuyện của cậu và hắn Lâm, chuyện này rốt cuộc là như thế nào vậy?"
Tên béo đáng chết không thể không bắt đầu nịnh hót, bởi vì hiện tại Mạnh Phi lắc mình biến hóa, thành người lãnh đạo trực tiếp của ông ta, nếu như Mạnh Phi ở trước mặt Vương tổng nói ông ta gì đó thì chức giám đốc chi nhánh nho nhỏ này của ông ta chỉ cần vài phút là có thể bay rồi, đến lúc đó cũng không phải là ông ta đuổi việc Mạnh Phi, mà là Mạnh Phi đuổi việc ông ta, cho nên cái tên này thích nói cái gì thì nói cái đấy, cơ bản là không để ý mặt mũi, càng là muốn nịnh bợ Mạnh Phi.
"À, không, không có gì, ông đi làm viêc đi, tôi sẽ không để ở trong lòng, càng sẽ không nói với Vương tổng."
Mạnh Phi không muốn để ý đến ông ta, nói xong cũng đi rồi, nhưng mà lại bị tên béo đáng chết ngăn cản lại: "Cái kia, Quản lý Mạnh, tôi biết cậu và chủ tịch hội đồng quản trị có quan hệ không bình thường, tôi... Tôi thừa nhận, chuyện hôm nay, về tình cảm là tôi không đúng, câu… sau này cậu sẽ không tiếp tục đi làm ở nơi này, đi tới văn phòng chính, đương nhiên sẽ không để ý tiền lương còn lại, nhưng đây là một chút tâm ý của tôi, cậu cũng cầm đi, còn lại bao nhiêu là chút lòng của tôi, cậu cứ cầm đi nha."
"Còn về anh em của cậu, cũng chính là Trương Cường, nếu là cậu ta còn ở nơi này của tôi, tôi nhất định cố gắng giúp cậu ta, cậu yên tâm."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook