Chap 5

Đưa Becky đến trường học, Freen trầm giọng lên tiếng khi xe cô đã đậu trước cổng trường: "Khi nào em tan học sẽ có xe đưa em đến công ty."

Becky cẩn thận quan sát thái độ và biểu cảm trên khuôn mặt Freen, cô cảm nhận được cô ấy đang giận mình dù không hề nói ra: "Chị giận tôi chuyện đã ngủ lại phòng chị sao?"

"Em vào lớp đi!" - Freen không đáp lại câu hỏi, cô hướng mắt về phía cổng trường ý muốn đuổi người.

"Xì! Nhỏ mọn thật! Tôi cũng không muốn ngồi đây với chị đâu."

Nhìn Becky đi vào trường học vui đùa cùng đám bạn của mình Freen mới thở phào một cái. Quả là cô có giận bé con nghịch ngợm thích đùa dai này thật, nhưng phần nhiều là do buồn ngủ thì đúng hơn. Cầm lấy ly cà phê vừa mua trong lúc mua đồ ăn sáng cho Becky, Freen hút một ngụm lớn, chớp chớp mắt mấy cái lấy lại tỉnh táo mới khởi động xe chạy đi.

.

.

.

Ritthirong, tổng giám đốc của tập đoàn đang chờ đợi Freen, một thư ký trẻ tuổi đến để trình bản dự án cho chủ tịch. Đây không phải việc hiếm gặp vì chủ tịch Armstrong chỉ xem qua những dự án mới khi đã thông qua xem xét của Freen.


Nhận lấy sấp tài liệu Ritthirong đưa cho, Freen chỉ gật nhẹ đầu chào rồi bước tiếp vào phòng của mình, cô biết vị trí thư ký nhỏ bé này lại được trao quyền hành lớn như vậy chắc chắn sẽ có rất nhiều người không ưa gì cô, đặc biệt hơn sắp tới đây Freen còn phải dẫn dắt con gái chủ tịch điều hành tập đoàn ở độ tuổi quá trẻ, đám cổ đông và các vị trí cấp cao nhất định sẽ gây không ít khó dễ.

Mở cửa bước vào phòng làm việc riêng của mình, Freen không mấy thiện cảm nhìn người ung dung ngồi trên ghế của cô: "Chiếc ghế thư ký này có gì làm cho giám đốc hứng thú như vậy?"

Eric, người đang ngồi thoải mái trên ghế mỉm cười nhìn lên Freen: "Đừng tỏ ra khó chịu như thế, anh có mua đồ ăn sáng cho em đó, đừng có bỏ bữa nữa, không tốt cho sức khỏe đâu."

Bước đến gần khoanh hai tay trước ngực đợi Eric rời khỏi ghế, cô lạnh nhạt đáp: "Tôi uống cà phê rồi, không phiền giám đốc đích thân mua đồ ăn cho mình, giờ tôi còn phải làm việc."

Eric đã quá quen thuộc với sự ngông cuồng này của Freen, anh nhún vai đứng dậy xoay ghế về phía cô để Freen dễ dàng ngồi xuống hơn: "Ghế của em này. Khi không có ai em không cần giữ khoảng cách như thế với anh đâu."

"Chúng ta cũng đâu thân thiết gì, nếu không có việc gì quan trọng anh rời khỏi đây được rồi, tôi cần yên tĩnh làm việc." - Không hề nhìn lên Eric thêm lần nào, Freen bắt đầu xem tài liệu Ritthirong gửi cho mình.

"Vậy em làm việc đi!"

"Chờ đã!" - Tiếng gọi lại của Freen làm cho Eric nuôi hy vọng mỉm cười nhìn cô, nhưng ngay sau đó liền bị dập tắt đi vì lời nói tiếp theo: "Mang theo thức ăn của anh luôn."

Cánh cửa đóng lại cùng sự tiếc nuối của Eric, Freen biết người đàn ông này rất quan tâm đến cô nhưng trước nay Freen chưa bao giờ đặt chuyện tình cảm lên hàng đầu, cũng không hề có sự rung động nào với Eric.

Tiếng nhạc chuông điện thoại thu hút sự chú ý của Freen, cô bắt máy khi nhìn thấy ID là Sam: "Có chuyện gì sao?"

"Cậu và Eric tiến triển thế nào rồi?"

Giọng Sam có vẻ hơi khác lạ so với bình thường, Freen ngờ vực hỏi: "Từ bao giờ cậu lại quan tâm đến mối quan hệ của tớ và anh trai cậu vậy?"

"Tớ cũng chẳng muốn quan tâm đến đâu, nhưng bạn gái tớ thì có." - Sam nuốt khan giải bày: "Cậu biết đó, Mon rất hay ghen, tớ và cậu lại là bạn thân thiết với nhau, bình thường vốn dĩ cũng không soi mói gì, đột nhiên tối qua em ấy tìm đâu ra trong điện thoại của tớ tấm hình chụp chúng ta cùng đi tắm biển chung với nhau hồi cấp ba..."

"Rồi sao?" - Freen bắt đầu có dự cảm không tốt với cặp đôi hay ghen này.

"Cả ngày hôm nay chụp hình tạp chí với nhau mà Mon chẳng thèm nói tiếng nào với tớ, cứ thế này bọn tớ sẽ chia tay vì đứa bạn thân là cậu mất."

"Chia tay thì chia tay, hay cậu muốn tuyệt giao với đứa bạn thân này?"

"Ý tớ không phải vậy, hay là... cậu và anh tớ đóng giả một cặp với nhau được không, đợi vụ này qua đi sau này tớ sẽ đính chính lại với Mon, dù sau cũng không ai biết đâu."

"Không được!" - Freen ngay lập tức gạt ngang: "Cậu biết rõ Eric thích tớ, tớ làm thế khác nào nuôi hy vọng cho anh ấy."

"Nhưng ngoài cách tìm cho cậu một người yêu, tớ không nghĩ ra cách nào để xóa tan sự ghen tuông này của Mon hết. Cậu lại không có thân thiết với ai ngoài tớ, tìm đại một người... chờ đã nào..." - Ánh mắt Sam chợt sáng lên khi nhớ đến bé con đáng yêu hôm qua: "Không phải là không có, em gái hôm qua trông rất đáng yêu và lanh lợi..."

"No!" - Thêm một lần phũ phàng từ chối, Freen sẽ không đời nào làm chuyện vô lý như vậy.

Bên kia đầu dây im lặng một lúc, khi Freen nghĩ rằng Sam đã bỏ cuộc, cô ấy lại tiếp tục: "Tớ biết mà, bạn với chả bè, vì người bạn như cậu tớ sắp sửa phải mất đi bạn gái yêu dấu của mình, tớ đau lòng quá đi mất! Ôi trái tim nhỏ bé yếu đuối của tôi!"


"Dừng lại!"

"Tớ khổ quá mà, hức... tớ tức lắm cậu có biết không? Nếu có thể dùng lý để nói rõ mọi chuyện tớ đã không đến mức khổ sở thể này... Tớ tin Becky nhất định sẽ đồng ý thôi, em ấy là Fan của tớ mà...hức hức..." - Bao nhiêu lâu làm diễn viễn không hề uổng phí, Sam biết rõ bạn thân của cô cứng miệng vậy thôi chứ rất dễ mềm lòng, bằng chứng là lần này cô ấy đã không còn nhanh chóng khước từ đề nghị của mình nữa.

"Cậu cũng chưa có người yêu mà, em gái đó nhìn qua tớ cũng biết là chưa có, hai người chỉ cần diễn một màn kịch giả vờ yêu nhau, để bạn gái tớ yên tâm về mối quan hệ của chúng ta thôi, như thế khó khăn lắm sao?"

"..."

"Năn nỉ cậu đó, tớ sẽ không quên ơn này đâu..."

"Được rồi, nhưng tớ không chắc Becky sẽ đồng ý đâu."

"Nếu không đồng ý cậu cứ gọi để Becky nói chuyện với tớ, yêu cậu nhiều!"

Freen cảm thấy đầu mình choáng váng sau cuộc điện thoại này. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, bản thân cô đang bắt đầu hối hận vì đã không kiên quyết trong việc từ chối lời đề nghị điên rồ của Sam.

"Điên mất thôi!"

.

.

.

"Tôi đồng ý! Lúc nào chúng ta sẽ đến gặp họ thế?" - Becky hào hứng nói qua điện thoại.

Freen khá bất ngờ, trong khi cô còn rất lúng túng truyền đạt đề nghị của Sam, Becky lại không hề đắn đo vui vẻ nhận lời, cổ họng khô khốc nhẹ nuốt xuống, Freen đáp: "Nếu được thì tối nay chúng ta sẽ đến nhà Sam cùng nhau, lần này có cả bạn gái của cậu ấy."


"Tuyệt quá! Tôi rất mong đợi đến tối nay! Chúng ta phải đi sắm quần áo cặp thôi. Chị mau qua đón tôi đi!"

"Hả?"

"Còn hả cái gì nữa? Chúng ta không có nhiều thời gian đâu."

"Nhưng chiều nay em còn phải đến công ty."

"Công ty không phải ngày một ngày hai mà nắm rõ tình hình được, thái độ hợp tác của tôi quan trọng hơn mà. Yên tâm đi, tôi rất thông minh, chỉ cần tôi muốn tôi sẽ làm tốt mọi việc."

"Được, chờ tôi!" - Tắt điện thoại, Freen lấy trong túi xách của mình ra chai dầu gió, dạo này cô rất thường xuyên bị đau đầu vì áp lực công việc, từ lúc gặp Becky tới giờ mật độ càng nhiều hơn chứ không hề ít đi.
4

.

.

.

TBC.

P/s: Chap sau chắc vui á ^^

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương