Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta
-
34: Làm Tiểu Tam Là Không Có Đạo Đức
Thật đúng là dùng như vậy sao?
Sở Lạc lại dùng linh khí chạm vào điểm sáng.
“Tiểu tam là không đạo đức, tiểu tam là không đạo đức, xong.”
“Cút!”
“Chậc.” Sở Lạc xê dịch vòng tay đã rơi vào lòng bàn tay mình: “Đứa nhỏ này không cứu được.”
Một đường về tới chỗ ở, tiến vào Tạo Vật Chi Cảnh rèn thể.
Trong mắt Sở Lạc, có lẽ đối với nàng rèn thể hữu dụng hơn tu luyện linh khí, dù sao gặp yêu thú mình đánh không lại, ít nhất nàng có thể chạy thoát.
Lại một ngày trôi qua, sau khi Sở Lạc ra khỏi Tạo Vật Chi Cảnh, quyết định dùng thẻ Tôi Thể sơ cấp cuối cùng.
Chờ sau khi vào rừng Khải Vân, có lẽ có thể kích hoạt nhiệm vụ thu hoạch được phần thưởng mới.
【Kí chủ chuẩn bị xong chưa?】
“Chậm đã! Ta không cầm giấy vệ sinh.”
“Được rồi, được rồi, sử dụng!”
Sử dụng thẻ Tôi Thể sơ cấp, Sở Lạc đã vô cùng thuần thục mà xông vào nhà xí, nhưng mà một lát sau.
“A a a —— pháp khí trung phẩm của ta ——”
Sở Lạc luống cuống tay chân, trong lòng mâu thuẫn.
Giống như là điện thoại rơi vào trong WC, nhặt hay là không nhặt?
“Hơn nữa ta còn chưa học thuật Khống Vật...” Sau khi hiệu dụng của thẻ Tôi Thể trôi qua, Sở Lạc mang vẻ mặt chán chường đi ra khỏi nhà xí.
“Cứ như vậy đi, thuật Khống Vật cũng không phải ngày một ngày hai là có thể học được.” Sở Lạc đau đầu lẩm bẩm nói: “Ngày mai sẽ phải vào rừng Khải Vân, tình huống cùng đội ngũ tách nhau ra chắc hẳn cũng sẽ không xảy ra đâu.”
“Vòng tay ở ngay trong nhà xí, nó lại không mọc chân chạy mất.”
Sau khi thu dọn đơn giản, Sở Lạc liền đi đến phường Bình An, hy vọng hôm nay có thể gặp được hoạt động giảm giá.
Sau khi mua xong những vật phẩm phòng thân cần thiết để vào rừng Khải Vân, vừa vặn đi ngang qua cửa hàng vũ khí bán Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương.
Sở Lạc không khỏi dừng bước, đi vào muốn nhìn xem cây thương kia có bị người nào mua đi hay không.
Sau khi vào cửa hàng, nhìn về phía vị trí quen thuộc, nhìn thấy cây thương kia vẫn còn đặt ở phía trên đó, nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm, sau đó đi tới gần, tay chạm vào thân thương, cảm giác ấm áp quen thuộc kia lại truyền đến.
“Ngoan ngoãn ở chỗ này chờ ta, ta sẽ cố gắng tích lũy đủ linh thạch.”
Cảm giác ấm áp kia xuất hiện một tia dao động, hình như thương này nghe hiểu lời Sở Lạc nói.
Ánh mắt Sở Lạc sáng lên, nhưng vào lúc này, có một giọng nói quen thuộc truyền tới.
Vị trí hiện tại của nàng là đầu cầu thang, cách tầng hai rất gần, âm thanh này là từ tầng hai của cửa hàng vũ khí truyền tới, Sở Lạc không khỏi nhìn lên trên.
“Ta biết băn khoăn của ngài, nhưng ở phương diện luyện khí ta cũng có kiến giải của mình.
Phần lớn luyện khí sư cho rằng kỹ xảo cùng chi tiết khác biệt là quan trọng nhất, nhưng ta càng có khuynh hướng chọn tài liệu trước khi luyện khí.”
Là giọng của Lý Hạo Minh sư huynh?
“Chu chủ tiệm tuy không phải là luyện khí sư nhưng chắc chắn cũng biết kiến thức về phương diện luyện khí, ví dụ như một loại cổ pháp luyện khí - Phụ hồn.
Tuyển chọn yêu thú hoặc linh thú để bồi dưỡng tài liệu cần có khi luyện khí, như vậy sau khi yêu thú hoặc linh thú tử vong, hồn phách của chúng nó có tỷ lệ kết hợp với tài liệu nhất định.
Luyện chế linh khí so với pháp khí khó hơn nhiều, dù sao phải nghĩ biện pháp ôn dưỡng ra linh tính của nó, nhưng nếu như bản thân tài liệu dùng để luyện khí có chứa linh tính, như vậy quá trình này sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.”
“Mọi người đều biết, sau khi hồn phách vạn vật rời khỏi cơ thể đều tổn thất một bộ phận linh trí, nhất là linh trí thú hồn tổn thất nhiều nhất.
Nhân hồn thì lại khác, nhưng dù sao cũng phải nói rằng đó là loại linh trí không dễ tổn thất nhất.
Nếu có thể dùng loại tài liệu có càng nhiều linh trí thì xác suất luyện thành công ra linh khí cũng càng lớn hơn.”
“Chu chủ tiệm, vì có thể luyện chế ra linh khí, ta đã chuẩn bị thời gian rất lâu, hơn nữa quyết định noi theo cổ pháp, ngày mai sau khi tiến vào rừng Khải Vân ta sẽ thu thập một ít tài liệu như Hương Tuyết Tùng, Hỏa Giáp Trùng, Quỷ Khóc Đằng là có thể bắt đầu luyện chế rồi, lần này nhất định có thể thành công luyện chế ra linh khí hạ phẩm.
Hơn nữa ta hiện tại cũng đã bắt đầu chuẩn bị sau này sẽ luyện chế linh khí trung phẩm, hy vọng ngài có thể để cho ta trở thành luyện khí sư thường trú trong tiệm...”
“Lý đạo hữu, các vị trí luyện khí sư thường trú trong cửa hàng chúng ta đã đầy, hơn nữa trên tay ngài dù sao cũng không có linh khí thành phẩm, cái này...”
“Ta thật sự có thể cam đoan, linh khí tiếp theo nhất định sẽ luyện chế thành công!”
“Nếu không như vậy đi, Lý đạo hữu, chờ ngươi luyện chế ra linh khí hạ phẩm thì lại quay lại cửa hàng, sau khi thành phẩm thông qua kiểm tra thì ta lập tức có thể cho ngươi một ghế luyện khí sư thường trú, sao hả?”
“Vậy thì tốt quá, ta trở về chuẩn bị ngay đây!”
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Lý Hạo Minh đi xuống lầu, Sở Lạc vội vàng giả vờ như đang xem thương.
Đợi sau khi Lý Hạo Minh ra khỏi cửa hàng, Sở Lạc mới thở phào nhẹ nhõm.
Rốt cuộc vẫn là có chút chột dạ, nếu để cho Lý Hạo Minh sư huynh biết pháp khí hắn đưa cho mình hiện tại lại đang nằm ở trong nhà xí, không biết sắc mặt hắn sẽ như thế nào.
Nhưng hôm nay nàng không mặc áo choàng, hẳn là không bị nhận ra.
“Phụ hồn, còn có phương pháp luyện khí này sao?” Sở Lạc lẩm bẩm.
Vừa dứt lời, từ trên lầu liền có một bóng người mập mạp đi xuống.
Chu chủ tiệm châu tròn ngọc sáng vừa cười vừa nói: “Có thì có, nhưng luyện khí sư sử dụng loại cổ pháp này rất ít, dù sao phần lớn thời gian đều dùng vào tài liệu là không có lời, hơn nữa cực khổ tìm được yêu thú để nuôi dưỡng tài liệu, cuối cùng linh trí của thú hồn còn sót lại cũng không nhất định có thể thành công kết hợp với tài liệu.”
“Tiểu đạo hữu, mỗi lần ngươi tới của hàng của ta đều chỉ nhìn thanh Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương này, hẳn là cực kỳ thích nó, nhưng nếu như ngày nào đó ngươi lại tới, không thấy nó thì làm sao bây giờ?” Chu chủ tiệm vừa cười vừa nói.
“Hả, không thể không thấy nó được! Ta đã tích lũy linh thạch rồi.” Sở Lạc vội nói: “Chủ tiệm, nơi này của các ngươi có thể cho nợ không?”
“Dĩ nhiên là không cho nợ.” Chu chủ tiệm tiếp tục nói: “Nhưng nếu trên người tiểu đạo hữu có mang theo linh thạch, ta có thể làm chủ, để ngươi đặt sẵn Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương này.
Chỉ cần trong thời gian hẹn ước thì cây thương này sẽ không bán cho người khác.”
“Vậy linh thạch ta đặt cọc thì sao?” Sở Lạc hỏi.
“Linh thạch đặt cọc là tính vào linh thạch mua thương.” Chu chủ tiệm cười: “Đương nhiên, tiền đặt cọc càng nhiều, thời gian trong cửa hàng có thể giữ lại cho ngươi càng lâu.”
Nghe vậy, Sở Lạc vội vàng lấy túi trữ vật ra: “Vậy bây giờ chúng ta lập tức tới lập chứng từ đi!”
“Lập chứng từ? Cửa hàng chúng ta chưa từng lập chứng từ bao giờ, hơn nữa theo quy củ dự định, ta thấy ngươi thật sự thích Tuyết Trúc Diễm Tâm Thương nên mới nghĩ đến cái này.
Tiểu đạo hữu, ngươi suy nghĩ cho kỹ đi.” Nói xong, Chu chủ tiệm liền muốn đi nơi khác làm việc.
“Ôi chao, chờ một chút.” Sở Lạc vội nói:”Ta giao tiền cọc, ngươi phải giữ lại cho ta, không được quên đấy.”
“Vậy đi, ta đem tiền đặt cọc của ngươi ghi vào sổ sách của đội tuần an.” Chu chủ tiệm nói xong liền lấy ra mấy cái ngọc giản: “Dòng tiền ở đây một khi đã ghi lại thì không thể thay đổi, hơn nữa mỗi một phần đều sẽ ghi lại ở đội tuần an, ngươi cũng yên tâm chứ?”
“Cho ta xem một chút.” Sở Lạc tới gần nhìn ngọc giản, quả thực có dấu hiệu của đội tuần an đỉnh Bích Lạc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook