Người Hùng Cấp Thảm Họa Hồi Sinh (BẢN DỊCH)
-
Chapter 69: Cô đang làm cái quái gì vậy? (3)
Chương 69: Cô đang làm cái quái gì vậy (3)
Ngọn giáo xuyên thủng qua trái tim như thể muốn làm sự việc tồi tệ hơn vậy.
- Khư-hức…!
Lee Gun nở cười lạnh giống như ngọn giáo đã đâm trúng phóc vậy.
- Đồ đần! Nếu anh định đâm ai thì phải nhắm cho chuẩn chứ. Thế quái nào lại đâm vào bụng gã vậy?
Chưa hết.
Baa-gaak!
- Khục ặc!
Lee Gun tung cú đá về phía sau, lần nữa hất phăng Sư tử Chi tinh lên không trung.
Bùm!
- Sao anh dám động vào con mồi của tôi? Muốn chết hả?
- Koo-ook…!
Sau khi hứng chịu cú đá vào mặt, Sư tử Chi tinh tưởng chừng như bản thân sắp chết. Trong số tất cả điểm đánh, hắn chỉ đánh đúng một vị trí, nơi mà Chun Yooha đạp gã trước đó.
- Mày cố ý!
- Nếu anh ta phải chết thì chính tôi sẽ là người kết liễu anh ta!
Lee Gun đâm ngọn giáo mạnh hơn vào Ma kết Chi tinh. Ánh mắt ấy không chút kính trọng nào với người bề trên.
Ma kết Chi tinh không thể rút ngọn giáo ra khỏi lòng ngực mình được, đành hằm hằm nhìn Lee Gun. Người bình thường có khi đã đi đời ngay tức thì trước đòn đánh ấy.
- Lee Gun!
Cuối cùng, Ma kết Chi tinh hít một hơi đầy khó nhọc.
Ánh mắt Lee Gun miệt thị nhìn xuống.
- Anh là Thánh nhân Sebastian đấy. Chết nhanh vậy thì nhục lắm.
- Khục…!
- Tôi hỏi lại lần nữa.
Lee Gun lại rút ngọn giáo ra.
Phụt!
- Khự!
Hắn cầm lấy nó giống như đang cầm một ngọn lao.
- Thằng khốn nào bảo anh tôi sẽ nghẻo trong nhà tắm ấy nhỉ?
- Được thôi! Tôi nói cho cậu! Chúng ta nói chuyện nào!
Phụt!
Ngọn giáo tiếp tục đâm thọc qua Sergeyevich.
[Ma kết đang gào lên thảm thiết.]
[Bạn đã giành được dữ liệu.]
Ma kết Chi tinh hiểu ra dù gã có thương thuyết lần nữa thì cũng phải chết.
- Ta không thể dùng Hugo để đánh lạc hướng được.
Vậy nên gã nói:
- Bọ cạp.
- ! -
- Cô ta nói cậu sẽ chết trong phòng tắm. Bọ cạp Chi tinh đưa ta lời cảnh báo ấy!
- Ồ! - Lee Gun hiếu kỳ.
- Bọ cạp Chi tinh à.
Hắn chưa từng nghĩ cái tên đó sẽ xuất hiện tại đây. Bên cạnh Song tử Chi tinh Heiji, Bọ cạp Chi tinh được coi là mỹ nhân. Ả không sử dụng kỹ năng của mình ấy vậy mà vẫn trẻ trung. Tuổi tác của ả phải ngang với một trong những người bí ẩn trên thế giới.
Đương nhiên, Bọ cạp Chi tinh dường như lúc nào cũng bỏ chạy lúc nhìn thấy Lee Gun. Tuy nhiên ả không giống Sophie, sẽ không vì thù hằn gương mặt Lee Gun mà bỏ chạy. Cũng chẳng giống Raeriqueen miếng nào, vì sợ hãi hắn mà chạy mất.
Lee Gun ít khi gặp Bọ cạp Chi tinh như kẻ thù không đội trời chung với hắn, Heiji.
- Danh sách kẻ tình nghi đang dần được thu hẹp.
Đây không phải là việc xấu.
Sau đó Lee Gun nói với Ma kết Chi tinh:
- Vì anh là người già nên tôi sẽ không để anh đau đớn quá lâu đâu.
- Khụ-hự!
- Nhanh đưa tôi cái búa anh trộm nào. Nó là của tôi.
Ma kết Chi tinh rên rỉ gắng gượng chống trả. Tuy nhiên, Lee Gun đạp mạnh vào tay của gã.
- Lấy nó ra.
Ma kết Chi tinh dường như đã hết cách, đâm bàn tay của gã xuống đất. Sau đó, một vòng ma pháp từ dưới đất hiện lên. Đây là một trong những năng lực đặc biệt của Ma kết Chi tinh, gã có thể triệu hồi vật phẩm từ không gian siêu nhỏ. Lee Gun cũng thèm muốn năng lực này.
Đôi mắt của Lee Gun lấp lánh khi một vật nào đó xuất hiện từ vòng ma pháp.
[Búa Thành Tựu (S)]
Một vũ khí quen thuộc xuất hiện. Đây là công cụ tinh luyện mà hắn cần nếu bản thân muốn chế tạo vũ khí cấp S.
Lee Gun trông khá hài lòng với món đồ này.
- Thiết nghĩ bọn họ gọi hắn ta là Chế tạo Thánh sư cũng không phải không có lý do.
Dù sau hai mươi năm nữa, món đồ này vẫn là tuyệt phẩm.
Lee Gun hài lòng nhìn Ma kết Chi tinh.
- Tôi sẽ để anh ra đi nhẹ nhàng vì đã chăm sóc cục cưng của tôi.
Ngay lúc Lee Gun vừa cầm chiếc búa thì một vật nào đó bất ngờ xuất hiện.
[Vũ khí đã tìm được chủ nhân của nó.]
[Linh hồn ngủ say đang thức tỉnh.]
[Vũ khí đang tiến hóa để phù hợp với ngoại hình chủ nhân.]
Ánh sáng xuất hiện từ chiếc búa khi nó dần thay đổi hình dạng và màu sắc.
[Búa Thành Tựu (SS)]
Ma kết Chi tinh nghiến răng kèn kẹt khi thấy món đồ vật đã về với chính chủ. Gã thống hận la hét.
- Stevens!
- ! -
- Sử dụng trạng thái Bán Thần của ngươi đi! Ngươi sẽ áp chế được cả Lee Gun!
- Bán Thần?
Lee Gun nghiêng đầu khó hiểu. Hắn chưa từng nghe qua năng lực này trước đó.
Stevens cao giọng nói.
- Sao ta phải làm vậy? Với cả sao ta phải nghe lời ngươi ngay từ đầu chứ?
- Ngươi nói tại sao là có ý gì? Cứ đà này cả ta với người đều sẽ chết dưới tay Lee Gun thôi!
- Hừ! Ngươi dám nói kiểu đấy khi dùng thuộc hạ của ta ư!
Sư tử Chi tinh đốp trả.
- Ngươi không đọc ra tình huống à? Cách biến Lee Gun thành nô lệ của ta còn nhanh hơn xử lý nó! Đấy là lý do tại sao ta làm vậy đấy!
Sergeyevich cố gắng thuyết phục gã.
- Im đi, cha già!
Sư tử Chi tinh chặn miệng gã lại.
Ma kết Chi tinh trở nên tuyệt vọng khi Sư tử Chi tinh tỏa ra năng lượng ma pháp khủng khiếp.
- Giờ không phải lúc tự mãn đâu! Nếu ngươi sử dụng trạng thái Bán Thần, ngươi có thể giết chết Lee Gun!
Gân xanh nổi lên nơi cổ Stevens. Gã giống như muốn khiến tên này dừng nói mấy lời vô bổ. Gã rú lên:
- Ngậm mồm lại! Lee Gun phải chế tạo vũ khí cho ta! Ta sẽ không giết hắn trước khi hắn làm nó cho ta.
- …! - Ma kết Chi tinh đến bó tay.
- Đúng là cái giống đần độn não toàn bắp thịt!
- Sao Lee Gun phải chế tạo vũ khí cho ngươi?
Ma kết Chi tinh hỏi.
- Ngươi sẽ thấy may mắn khi Lee Gun không hạ lời nguyền nào lên vũ khí!
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Sergeyevich biết đây không phải là lúc tranh luận với một gã đần.
- Được rồi! Thỏa thuận đi! Ta sẽ bù đắp đủ cho sự trợ giúp của ngươi. Ngươi muốn có vũ khí của Lee Gun đúng không? Giúp ta bắt Lee Gun lại. Sau đó ta sẽ buộc Lee Gun phải chế tạo vũ khí!
- Ta không cần kèo này của ngươi!
- Gì cơ?
Stevens quá ám ảnh với vũ khí được Lee Gun chế tạo. Vậy có gì thay đổi?
Chẳng mấy chốc, Sư tử Chi tinh nôn nóng quát lên:
- Ngươi nghĩ ngươi có thể chế tạo được vũ khí có đặc tính tương tự nếu kiểm soát được Lee Gun sao? Ngươi còn chẳng thể đấu lại Lee Gun kìa! Thằng ngu!
- …! - Lời nói đả kích tàn nhẫn khiến Ma kết Chi tinh bàng hoàng.
Lee Gun tặc lưỡi. Nội dung cuộc trò chuyện của họ thật ngớ ngẩn, nhưng có một từ đáng chú ý.
- Nô lệ? - Khuôn mặt Lee Gun trở nên tàn nhẫn.
- Tên đốn mạt, xét theo tuổi tác của anh, tôi sẽ cho anh ra đi nhẹ nhàng.
Lee Gun lại rút ngọn giáo ra và cầm lấy nó.
Ma kết Chi tinh không quan tâm Lee Gun làm gì vì gã cũng đang giải phóng sức mạnh của mình. Kể cả Sergeyevich không thể tiến vào trạng thái Bán Thần thì gã cũng có thể khiến vị thần của bản thân nhập vào người mình.
Bản thể của gã là con người thế nên cũng có những hạn chế. Tuy nhiên kỹ năng đã khiến gã vượt trội hơn con người.
Ma kết Chi tinh đang định thi triển kỹ năng Hóa Thân của mình thì…
Kwahnk!
Lee Gun thô bạo nắm lấy mặt gã.
Bùm!
Năng lượng ma pháp của Lee Gun áp chế năng lượng ma pháp của Ma kết Chi tinh.
[Sức mạnh đang cố khiến vị Thần giáng xuống có thể có thể bị chống lại bởi vũ lực.]
[Bạn có thể làm vậy bằng cách sử dụng năng lực của Xà Phu.]
Ma kết Chi tinh cảm thấy sợ hãi.
- Làm thế nào mà…!
Vị Thần của gã không nhập vào cơ thể của gã. Thực ra thì sức mạnh của Lee Gun không chỉ áp chế mỗi gã thôi mà vị Thần của gã cũng bị ảnh hưởng. Sức mạnh quá áp đảo.
Mồ hôi lạnh chảy ròng trên gương mặt của Ma kết Chi tinh.
- Sao có thể? - Hắn ta quát Lee Gun:
- Có phải ngươi đã trở thành …. của vị thần mới—
Bùm!
[(Eeny) quen thuộc đã được triệu hồi.]
[(Meeny) quen thuộc đã được triệu hồi.]
[(Miny) quen thuộc đã được triệu hồi.]
- …!
Các Kết Cấu kiểu đối kháng xuất hiện phía sau Lee Gun.
Lee Gun lạnh lùng ra lệnh;
- Lôi gã đi! Ngươi có thể cắt bỏ bất cứ bộ phận vô dụng nào trước khi ta đến chỗ gã.
[Chúng tôi sẽ nghe theo lệnh của ngài!]
đã nắm giữ Ma kết Chi tinh.
- Huh-uhk!
Sau khi vây quanh Ma kết Chi tinh, các Kết Cấu cùng gã biến mất.
Lee Gun nhếch mép trước cảnh này.
- Mình sẽ rút ra những thứ mình cần. Ta sẽ phải rất cẩn thận mới được.
Khi sự yên tĩnh bao trùm xung quanh, hắn nói:
- Này, mèo.
- ! - Stevens đề cao cảnh giác.
Lee Gun gác chiếc búa lên vai, bật cười.
- Anh nói bản thân muốn có một vũ khí nhỉ. Vì anh đã giúp tôi bắt giữ Ma kết Chi tinh nên tôi sẽ chế tạo cho anh một cái.
- …! - Stevens nhìn Lee Gun, không thể tin những gì gã vừa nghe được. Gã muốn biết liệu Lee Gun có đang nói thật hay không.
Lee Gun tiếp tục:
- Tất nhiên tôi sẽ chế tạo rồi. Vì vậy, tôi muốn anh nhắm mắt lại một lát. Cần thì anh có thể quay đầu.
Stevens thấy yêu cầu này thật kỳ lạ, nhưng Lee Gun chỉ cười.
- Tôi phải thủ một thế hơi kỳ quặc khi sử dụng kỹ năng chế tạo của mình.
Sư tử Chi tinh chấp nhận lời giải thích và nhắm mắt lại. Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo…
Nứt!
Tiếng sọ vỡ nát vang lên
* * *
[Cậu có thấy không! Đó là Lee Gun!]
[Lee Gun đang giết Ngàn Chân!]
[Anh ấy lao về phía con quái vật mà các hội trưởng thậm chí không thể tiếp cận! Anh ấy đã làm tất cả những điều đó mà không một manh giáp nào! Anh ấy đang ở chỗ đông người nhất đó kìa!]
[Anh ấy đã đột phá! Cảnh tượng quả là khó tin!]
[Đúng đó! Đoạn video huyền thoại từ hai mươi năm trước đang được phát lại trên đảo Luzon!]
[Huyền thoại đã trở lại!]
[Người hùng đã trở lại!]
Lee Gun đang xem TV. Khuôn mặt của hắn nhăn lại không hài lòng, nắm chặt điều khiển từ xa. Hắn phản ứng vậy cũng dễ hiểu thôi. Tập phim truyền hình hắn chờ đợi hôm nay sẽ được phát sóng.
Bộ phim này chỉ là một bộ phim nhỏ có 0,1% người xem. Tuy nhiên, Lee Gun thích
kiểu chương trình đó. Thật không may cho hắn là chương trình đã phải tạm dừng trước đặc tính đặc biệt của hắn trên TV!
- Mẹ kiếp! Sao họ lại làm quá lên vậy! Nó có lớn vậy đâu!
Lee Gun tức run người. Kế hoạch tốt nhất tiếp đến là hắn chuyển sang một kênh khác.
[Lee Gun kìa! Lee Gun đã giết Ngàn Chân đấy!]
Điều khiển từ xa bay vút lên không trung.
- Thật á!
Hugo và các đệ tử Nhân Mã chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm trước cảnh tượng này.
- Cậu ta không biết bản thân đã làm ra điều đáng kinh ngạ đâu.
Hugo xem đoạn video hơi muộn, nhưng nó vẫn khiến anh kinh ngạc. Anh thật là muốn có mặt tại địa điểm diễn ra trận chiến.
- Chết tiệt! Các quan chức chính phủ đó cứ điện cho mình vì mấy thứ tầm phào! Nếu không có họ, Hugo đã có thể xem trực tiếp trận chiến này rồi!
Dù sao đi nữa, nếu Lee Gun không giết Ngàn Chân, một vùng rộng lớn bao quanh Thái Bình Dương sẽ trở thành lãnh thổ của nền văn minh vô danh. Hơn nữa, các hội trưởng xém chết trong cuộc thám hiểm này không phải vô phương cứu chữa. Chưa hết.
[Sức chiến đấu của hội Sư tử đã bị cắt giảm một nửa.]
[Họ sẽ ổn chứ?]
[Chúng tôi sẽ phải theo dõi trạng thái của họ. Họ là một thế lực mạnh mẽ, vì vậy…]
- Phải. Họ sẽ không bao giờ tỉnh lại. Nhưng ít nhất họ sẽ không chết.
Trên lưng Hugo toát mồ hôi lạnh lúc nghe những lời của Lee Gun.
- Anh ta đã làm gì lúc đó vậy?
Trong số tất cả các tin tức, một trong số đó là quan trọng nhất. Tin tức này đã khiến cả thế giới bùng nổ.
[Ma kết Chi tinh nói với Lee Gun có một vị Thần mới.
[Đây có phải là sự ra đời của vị thần thứ mười ba?]
[Các hội trưởng nín lặng trước sức mạnh của Lee Gun.]
[Có phải Ma kết Chi tinh ám chỉ rằng Lee Gun là Thánh nhân của vị Thần mới?]
[Lee Gun! Anh ta Thánh của vị thần thứ mười ba ư?]
Tin tức đó là lý do khiến Hugo toát mồ hôi lạnh.
- À, cuộc nói chuyện về vị thần thứ mười ba không hoàn toàn sai.
Hugo không chắc về điều đó, nhưng khả năng của Lee Gun nằm ngoài phạm vi của mười hai vị thần. Tuy nhiên…
- Thánh nhân…? Anh ta ư?
Hugo nuốt nước bọt. Anh không phải đang cố coi khinh Lee Gun. Anh phản ứng vậy là bởi những đánh giá của những người đó về Lee Gun quá thấp kém.
- Anh ta không đời nào chỉ ở cấp bậc Thánh nhân.
Tất nhiên, Hugo không biết Lee Gun là gì, vì vậy anh cũng không thể nói thành lời. Tuy nhiên, có một điều anh dám chắc. Lee Gun có cấp bậc cao hơn các bậc Thánh nhân.
- Tuy nhiên, anh ta không thể nào là Thần được.
Trong khi mọi người còn đang đồn đoán về Lee Gun thì người được hỏi lại tỏ ra thờ ơ. Thực ra có một thứ khác đã thu hút lực chú ý của hắn.
[Kinh Thánh về Xà Phu đã được hình thành.]
[Do không tồn tại thư ký nên Kinh Thánh sẽ được khắc vào Thánh địa của Xà Phu.]
[Thành tích số 0]
- Quay lại.
[Thành tích số 1]
- Đã giết các ác quỷ đến từ đại dương. Để thần thú ấy quỳ xuống.
[Những thành tựu được khắc trên Kinh Thánh mang lại nguồn cảm hứng và một hình mẫu để người quen của bạn hướng theo.]
[Kinh Thánh không chỉ khắc ấn thành tích của Xà Phu mà còn ghi lại thành tích của các môn đồ.]
[Khi những thành tựu được lấp đầy thì chúng có thể hiện ra dưới dạng sức mạnh và quyền hạn.]
[Khi Kinh Thánh đã điền hết, quyền lực của Thần bắt đầu được củng cố.]
Giọng nói ấy đang phát ra những ngôn từ phức tạp, nhưng nếu phải đơn giản hóa nó thì
cuốn Kinh Thánh này giống như một cuốn tiểu sử. Không, Kinh Thánh thuộc về một vị Thần, vì vậy nó giống một cuốn tạng kinh hơn.
Điều này thật thú vị nhưng có một vấn đề!
[Bạn đã đạt được cấp 10.]
[Bạn đã chạm đến cột mốc cụ thể. Khó khăn của bạn về ‘Xà Phu thức tỉnh’ đã bắt đầu!]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook